[Đấu La Đại Lục] Hắc Hóa Nữ Chủ

Chương 48

Đến chiều tối, cả nhóm ăn cơm xong, tự động thay quần áo bình thường, cầm theo thiệp mời, rồi đi theo Vương Ngôn đến phòng đấu giá Tinh Quang.

Khi đến nơi, bọn họ giật mình phát hiện vị Đấu Giá Sư Thanh Nhã đã sớm chờ bọn họ ở cửa. Nàng vẫn mặc một bộ váy dài màu đen, nhưng dưới ánh đèn đêm, nàng lại càng thêm sang trọng tao nhã.

Vương Ngôn nhìn thấy nàng cũng khẽ gật đầu.

"Chào Đấu Giá Sư Thanh Nhã, chúng ta lại gặp nhau."

"Hoan nghênh các vị khách quý hạ cố đến tham gia." Thanh Nhã vui mừng nói.

"Làm sao cô biết hôm nay chúng tôi nhất định sẽ đến?" Vương Ngôn hỏi.

"Tôi không biết, nhưng nhiệm vụ của tôi là phải tiếp đón các vị khách quý thật tốt. Bất kể các vị có đến hay không tôi cũng phải đứng đây đợi đến khi buổi đấu giá bắt đầu mới thôi. Các vị, mời đi theo Thanh Nhã."

Nói xong nàng khẽ cười rồi mới xoay người bước đi. Mọi người đi theo nàng, hôm nay bọn họ tiến vào cũng giống như lần đầu đến đây, Thanh Nhã cũng không nói gì thêm.

Nàng chỉ lẳng lặng bước nhanh vào trong. Đi lướt qua cả khu vực có phòng đấu giá lần trước bọn họ đến tham gia.

Khi cả nhóm đi đến cuối đường thì thấy hai cô gái mặc váy dài màu vàng đang tươi cười chào đón. Cả hai khom người hành lễ rồi nói với Thanh Nhã vài câu, sau đó một trong hai cô gái khẽ ấn nhẹ vào vách tường bên cạnh.

Ngay sau đó, trên vách tường bỗng nhiên lóe sáng, từng hoa văn ánh sáng kỳ lạ xuất hiện rồi ổn định. Cô gái ấy đặt bàn tay mình vào vòng sáng, sau đó vách tường từ từ tách ra, để lộ một lối đi ẩn giấu bên trong.

Lối đi này hoàn toàn khác với con đường tiến vào ban đầu, nó không rực rỡ như thế mà chỉ mang một màu trắng trong veo. Có điều nó không phải màu trắng lạnh lùng băng giá mà mang đến một cảm giác vô cùng dịu dàng ấm áp.

Bất kể là lối đi hay vách đường đều được lót ngọc thạch như các cửa hàng bên ngoài. Có điều những mảnh ngọc thạch này còn mang theo những hoa văn kỳ lạ. Tuy không thể nhìn rõ những hoa văn đấy là gì nhưng rõ ràng khác xa so với con đường bên ngoài.

"Đây là lối vào sảnh đấu giá cao cấp nhất của chúng tôi. Chỉ có những khách tôn quý nhất mới được bước vào.

Hôm nay tôi cũng nhờ các vị mà được hưởng phúc. Nếu không với cấp bậc hiện giờ của tôi, hoàn toàn không có tư cách bước vào đây." Thanh Nhã nhẹ giọng giải thích.

"Theo trang phục của Thanh Nhã Đấu Giá Sư, dường như cô vừa được thăng cấp." Vương Ngôn ung dung nói. Thanh Nhã mỉm cười.

"Đây cũng phải cảm ơn mọi người, vì lần trước tôi bán được thanh Phệ Linh Đao Khắc, xét đủ yêu cầu nên mới được thăng cấp."

Lúc này cả nhóm đã đi gần hết con đường, bên cạnh xuất hiện hai cô gái chừng 18, 19 tuổi mặc váy dài màu vàng tươi cười chào đón. Cách đó không xa là một cánh cửa nhỏ, Thanh Nhã dẫn bọn họ bước vào cánh cửa có viết số 7.

Căn phòng này rộng chừng 200 thước vuông. Bên trong được trang trí vô cùng xa hoa. Bất kể là gỗ hay ngọc được sử dụng ở đây đều là những thứ xa xỉ.

Nhưng cho dù vật liệu dùng đều là thứ quý hiếm nhưng lại mang đến cho mọi người cảm giác vô cùng tao nhã, không thể không lên tiếng khen ngợi. Đây chính là sảnh số 7 trong phòng đấu giá cao cấp nhất ở đây.

Gian phòng này có hình chữ nhật, bốn vách tường được làm bằng một thứ gì đó trong suốt lấp lánh, nhưng bên trên lại không có vật trang trí gì.

Bước vào một chút nữa, trước mặt mọi người xuất hiện một cái ghế sô pha thật lớn, tuy nhiên không biết nó được bọc bằng lớp da thú gì nhưng lại vô cùng mềm mại. Ngồi lên liền cảm thấy thoải mái và vững vàng.

Một cái ghế sô pha này rộng đến mức có thể chứa ít nhất 20 người, trên chiếc bàn ngọc phía trước thì bày đầy các loại đồ ăn thức uống.

Mọi người bắt đầu ngồi xuống ghế sô pha, Đấu Gia Sư Thanh Nhã và hai cô gái mặc váy dài màu vàng cùng đứng sang một bên. Thanh Nhã đứng ngay bên cạnh ghế sô pha mỉm cười nói:

"Để tôi giải thích cho các vị khách quý nghe một chút về quy tắc của buổi đấu giá này."

Cô vừa dứt lời lập tức xoay người sang ra hiệu cho hai cô gái mặc váy vàng bên cạnh. Một trong hai cô gái đó bước đến vách tường sáng loáng khẽ ấn một cái, sau đó vách tường tỏa ra một vầng sáng dịu dàng, quầng sáng đó dần dần trở nên rực rỡ, cuối cùng, vách tường ấy hóa thành một cái màn hình thật lớn.

Màn hình ánh sáng dần dần trở nên rõ ràng, ở rìa xung quanh hiện ra những hình vẽ khác nhau. Chính giữa là một khung cảnh một bục đấu giá, bục đấu giá này nhìn không có vẻ lớn nhưng lại hiện ra vô cùng rõ ràng trên màn hình. Thanh Nhã nói:

"Vì để bảo vệ sự riêng tư của các vị khách quý nên mỗi người đến tham dự đều ở một phòng riêng, cũng giống như gian phòng của các vị đây.

Đấu giá sẽ bắt đầu từ xa. Tôi là người phụ trách giải thích từng vật phẩm còn nhiệm vụ báo giá là của hai cô gái đứng bên cạnh đây.

Các vị nếu cần cứ việc ra giá. Còn đồ ăn thức uống ở đây đều miễn phí. Sau khi đấu giá xong, vật phẩm cũng sẽ được mang thẳng đến đây và thu tiền. Tạm thời các vị có thể ăn uống một chút, lát sau buổi đấu giá sẽ bắt đầu."

Mọi người đều vừa mới ăn cơm xong nên không có hứng thú với các món ăn, có điều đồ uống lại vô cùng hấp dẫn. Đúng là không hổ danh phòng đấu giá cao cấp nhất đế quốc Tinh La, thức uống ở đây không chỉ ngon mà cấp bậc dinh dưỡng còn không thua phần ăn dành cho đệ tử hạch tâm của học viện Sử Lai Khắc nữa. Vương Ngôn quay sang nhìn Thanh Nhã nói:

"Đấu Giá Sư Thanh Nhã, cô cũng ngồi xuống đi."

Thanh Nhã cũng không quá khách sáo, cô mỉm cười gật đầu với Vương Ngôn rồi ngồi xuống bên canh hắn. Vương Ngôn vội vàng nhích người sang một bên, gương mặt thoáng đỏ bừng.

Tương Âm liếc liếc hai người họ rồi ngáp một cái. Các học viên lớn tuổi một chút nhìn theo ánh mắt của nàng thì lập tức hiểu ra. Mọi người che miệng khúc khích cười.

Một lúc sau, cả gian phòng được bao phủ một vòng sáng màu vàng. Mọi người theo bản năng nhìn lên màn hình ánh sáng trước mặt.

Quầng sáng màu vàng vừa xuất hiện cũng không quá chói mắt, nó nhẹ nhàng lan tỏa khắp căn phòng, khiến bầu không khí vốn đang ấm áp bỗng thêm phần cao phú. Thanh Nhã nói:

"Các vị khách quý, buổi đấu giá hôm nay sắp bắt đầu rồi."

Trên màn hình ánh sáng chợt vang lên một giọng nói vô cùng êm tai:

"Hoan nghênh các vị khách quý đã đến tham dự buổi đấu giá này. Hôm nay chúng tôi tổng cộng đấu giá chín vật phẩm. Các vật phẩm sẽ được đưa ra theo thứ tự từ thấp đến cao. Hi vọng các vị sẽ thích."

Bức màn ánh sáng lại một lần nữa trở nên rõ ràng, xuất hiện trên màn hình là một cô gái mặc váy dài màu đỏ rực.

Cô gái này khoảng chừng 17, 18 tuổi, nhưng dung mạo cực kỳ xinh đẹp, thậm chí có thể so được với dung mạo tuyệt sắc của Giang Nam Nam.

Chẳng qua Giang Nam Nam tuổi còn bé nên dáng người chưa được thành thục như cô gái trước mặt. Có điều kì lạ là cô gái đã xuất hiện, nhưng lại không thấy bục đấu giá đâu.

"Xin chào các vị khách quý, tôi là Cửu Cửu, Đấu Giá Sư chủ trì buổi đấu giá hôm nay. Chúng tôi sẽ không lãng phí thời gian quý báo của các vị nữa, buổi đấu giá hiện tại chính thức bắt đầu. Kiện vật phẩm đầu giá đầu tiên sẽ xuất hiện ngay bây giờ."

Dứt lời, nàng mỉm cười ngọt ngào, tay phải làm một động tác vô cùng tao nhã. Nhất thời màn hình khẽ chuyển, trên màn hình liền xuất hiện một món đồ.

Chẳng trách ở đây không có bàn đấu giá, hóa ra căn bản phòng đấu giá này có sẵn thiết bị khuếch đại hình ảnh. Mọi thứ đều hiện ra rõ ràng trên vách tường rộng chừng 10 thước kia. Đới Thược Hành có chút kinh ngạc nói:

"Vị Đấu Giá Sư Cửu Cửu kia sao lại biết cả lễ nghi cung đình của đế quốc Tinh La?"

Thanh Nhã giật mình nhìn sang Đới Thước Hành nói:

"Vị khách này hiểu biết thật rộng, Cửu Cửu vốn là Đấu Giá Sư đứng đầu của phòng đấu giá Tinh La chúng tôi. Cũng là người duy nhất đạt được Kim cấp.

Nhưng bình thường chỉ khi nào trong buổi đấu giá có vật phẩm có giá khởi điểm vượt qua con số hàng tỷ thì nàng mới mặc trang phục màu vàng kim. Đồng thời, nàng cũng là em gái út của hoàng đế bệ hạ.

Mà khi vừa đến đây, nàng ấy đã từng nói, bản thân nàng ở đây chỉ là một Đấu Giá Sư như bao người khác nên chúng tôi cũng không xưng hô theo thân phận công chúa."

Mọi người nghe xong lại đưa mắt nhìn nhau, ai ai cũng đều hết sức giật mình. Bọn họ dĩ nhiên biết phòng đấu giá Tinh Quang này không tầm thường nhưng không ngờ lại đến mức này.

Ngay cả công chúa cũng đến làm Đấu Giá Sư. Điểm này chứng tỏ, rất có thể chủ nhân thật sự của phòng đấu giá Tinh Quang này là hoàng thất của đế quốc Tinh La.

Có điều, mọi người ngẩn người một lúc, lát sau đã vật phẩm đấu giá đầu tiên hấp dẫn sự chú ý. Giọng nói của công chúa Cửu Cửu lại vang lên:

"Đây là Phách Hổ Luyện Hồn Đao. Là một kiện Hồn Đạo Khí cấp tám được chế tạo từ một loại gỗ rất quý hiếm. Phía trên còn được khảm một khối Hồn Cốt của Hồn Thú Phách Hổ 10 vạn năm.

Khối Hồn Cốt ấy vốn mang đến kỹ năng Phách Đao Trảm. Đồng thời còn có thể tăng lực tấn công lên 50%.

Xin các vị chú ý, thanh đao này đặc biệt quý giá ở chỗ bất cứ đòn tấn công nào cũng sẽ mang theo hiệu quả của Phách Đao Trảm. Chẳng những thế, hiệu quả ấy cũng có tác dụng tương tự nếu các vị có Hồn Kỹ cùng loại với nó.

Đồng thời, trận pháp bên trong của nó còn liên kết với Hồn Cốt. Nhờ sự kết hợp này mà khi sử dụng nó chỉ hao tổn một lượng Hồn Lực bằng 1/3 những Hồn Đạo Khí đồng cấp.

Cuối cùng, chúng tôi xin nhấn mạnh, thanh Phách Hổ Luyện Hồn Đao này được làm ra từ Minh Đức Đường của đế quốc Nhật Nguyệt. Tôi nghĩ chỉ với ba chữ Minh Đức Đường đã đủ chứng tỏ phẩm chất của nó như thế nào rồi.

Món đồ này cần Hồn Sư đạt cấp bậc Hồn Thánh mới có thể sử dụng. Có nó, Hồn Thánh gặp phải cường giả bậc Hồn Đấu La cũng không phải sợ hãi nữa. Các vị có 5 phút để cẩn thận quan sát nó."

Công chúa Cửu Cửu vừa dứt lời, cả căn phòng lại rơi vào im lặng, đây chỉ mới là vật phẩm đấu giá đầu tiên thôi. Mà nàng Cửu Cửu ấy chỉ nói vài câu đã giải thích rõ ràng về nó lẫn uy lực lớn mạnh ra sao.

Ngay cả ba người có kiến thức rộng rãi như Mã Tiểu Đào, Đới Thược Hành và Lăng Lạc Thần cũng cảm thấy bất ngờ. Hồn Đạo Khí cấp tám không phải bọn họ chưa thấy trong các buổi đấu giá nhưng tuyệt đối rất hiếm thấy.

Các buổi đấu giá bình thường, nếu nó có xuất hiện cũng phải nằm ở giai đoạn cuối. Nhưng hôm nay nó lại là thứ mở đầu, hơn nữa vị Đấu Giá Sư kia còn nói càng về sau vật phẩm đấu giá càng tăng cấp. Chuyện như thế làm sao bọn họ không giật mình cho được?

Đừng xem thường thanh Phách Hổ Luyện Hồn Đao này chỉ là Cận Thể Hồn Đạo Khí. Với những Hồn Sư cấp cao mà nói, Cận Thể Hồn Đạo Khí còn hữu dụng hơn Viễn Trình và Định Trang Hồn Đạo Khí nữa, vì nó dễ dàng phối hợp với các kỹ năng của bọn họ.

Mọi người lần lượt đứng dậy đến gần xem kỹ thanh đao kia. Hình ảnh của thanh đao được phóng to hiện rõ trên màn hình.

Nó dài khoảng gần 4m6, lưỡi đao rộng chừng một tấc, hình dáng giống những thanh Trảm Mã Đao bình thường. Ở phần bảo vệ tay của chuôi đao có một cái đầu hổ, phía trên gắn mảnh xương nhỏ, mà trận pháp của nó rõ ràng cũng được khắc ở đây. Đầu hổ ấy được làm bằng một viên ngọc màu vàng.

"Các vị đã xem xét cẩn thận rồi chứ. Thanh Phách Hổ Luyện Hồn Đao này có giá khởi điểm là 60 vạn kim hồn tệ. Mỗi lần tăng giá không được ít hơn 5000 kim hồn tệ.

Các vị khách hẳn là người trong nghề, có lẽ Cửu Cửu không cần phải dài dòng nữa. Bắt đầu đấu giá. Sau khi có giá, trong vòng một phút không có người nào ra giá nữa thì sẽ kết thúc."

Màn hình lại thay đổi trở về màu trắng trong suốt. Hình ảnh thanh Phách Hổ Luyện Hồn Đạo bỗng mờ đi trở thành phông nền. Sau đó con số 60 vạn xuất hiện nổi bật ở giữa màn hình.

"65 vạn."

Đới Thược Hành nói. Đồng thời hắn cũng quay sang Vương Ngôn nói:

"Vương lão sư, đây là ta tự ra giá."

Vương Ngôn cũng không nói gì, chỉ nhìn hắn gật đầu một cái rồi thôi. Các đệ tử nội viện của học viện Sử Lai Khắc trước nay không thiếu tiền, mỗi lần bọn họ làm nhiệm vụ đều có tiền thưởng.

Không những thế, Đới Thược Hành còn là đại công tử của phủ Công Tước Bạch Hổ, hắn làm sao không có vốn riêng cơ chứ. Bên này hắn vừa ra giá thì một trong hai cô gái áo vàng bên cạnh đã bước đến trước màn hình làm vài thao tác đơn giản, con số trên màn hình tức thì biến thành 65 vạn.

Cũng khó trách Đới Thược Hành động tâm, thanh đao cấp tám này và kỹ năng của hắn có chút quan hệ, hơn nữa chỉ cần đến bậc Hồn Thánh là có thể sử dụng. Hiện nay với tu vi của hắn, cùng lắm 3-5 năm nữa là có thể đột phá đến cấp 70.

Mà những Hồn Đạo Khí cấp cao lại phù hợp với mình thế này không phải muốn tìm là được. Số tiền trên màn hình lại bắt đầu thay đổi.

Giá tiền tăng như vũ bão, nháy mắt đã vượt qua con số một trăm vạn. Có điều sau đó giá tiền cũng bắt đầu tăng chậm lại. Thanh Nhã nói:

"Các vị khách quý, phòng đấu giá chúng tôi đã kiểm tra rất cẩn thận. Thanh Phách Hổ Luyện Hồn Đao này được Hồn Đạo Sư chế tạo rất cẩn thận, chỉ riêng phần gỗ bên ngoài đã trị giá 60 vạn kim hồn tệ, đây cũng là giá khởi điểm của chúng tôi.

Còn giá trị thực tế của nó phải đến 130 vạn kim hồn tệ. Thêm cả khối Hồn Cốt kia, tuy nó không được hoàn chỉnh khiến giá trị của món Hồn Đạo Khí này giảm xuống không ít nhưng nhờ sự chế tạo tinh tế của Hồn Đạo Sư, những chỗ bị lỗi đã được điều chỉnh lại.

Nếu những khối Hồn Cốt ấy còn nguyên vẹn, uy lực của Hồn Đạo Khí sẽ tăng ít nhất 10%, giá trị cũng tăng gấp đôi. Cá nhân tôi cho rằng giá của thanh Phách Hổ Luyện Hồn Đao như thế này cũng khá chính xác rồi."

Có bao nhiêu người đủ tư cách tham dự buổi đấu giá đỉnh cấp thế này chứ? Và dĩ nhiên trong số đó không có ai là người ngốc nghếch.

Như nàng công chúa Cửu Cửu kia đã nói, nếu là người trong nghề dĩ nhiên sẽ nhìn ra được giá trị của món đồ ấy. Giá khởi điểm đấu giá dĩ nhiên không thể quá cao nhưng tuyệt đối không thể để bọn họ chịu lỗ rồi.

Cuối cùng Đới Thược Hành nghiến răng bỏ ra 156 vạn kim hồn tệ để mua thanh Phách Hổ Luyện Hồn Đao. Trong 1 phút, nếu giá cả không thay đổi thì buổi đấu giá sẽ chấm dứt.

Phía trên màn hình trong gian phòng của bọn họ bất ngờ xuất hiện một màn pháo hoa rực rõ chứng tỏ bọn họ đã đấu giá thành công. Lần này Đới Thược Hành đã chi khá nặng tay, hắn làm Giám Sát Giả ở học viện Sử Lai Khắc lâu như vậy cũng chỉ tích góp được mấy chục vạn kim hồn tệ.

Nhưng không sao, giờ hắn đang ở thành Tinh La, có thể nói ở ngay nhà của mình rồi, muốn gom đủ số tiền kia cũng không quá khó khăn. Nàng công chúa Cửu Cửu mặc váy dài màu đỏ lại xuất hiện trên màn hình, nàng hơi cúi người chào, nói:

"Cám ơn vị khách vừa ủng hộ chúng tôi, đấu giá thành công Phách Hổ Luyện Hồn Đao. Kế tiếp, chúng ta bắt đầu với vật phẩm thứ hai.

Tuy bình thường nó không phải là vậy hiếm thấy lắm nhưng nếu muốn gom đủ số lượng như thế này cũng không phải dễ. Mời các vị nhìn xem."

Màn hình trên vách tường đột nhiên chia thành 12 phần, trên mỗi phần là hình ảnh của 12 khu vực khác nhau, trong đấy đều thấy rõ một vật có hình dáng tương tự nhau. Món đồ này có hình trụ, một đầu tròn một đầu phẳng, nhưng màu sắc lại không giống nhau. Giống như được làm từ những kim loại khác nhau vậy.

"Đạn của Định Trang Hồn Đạo Pháo." Tương Âm khẳng định nói. Giọng nói của công chúa Cửu Cửu lại vang lên:

"Đây là 12 viên đạn Định Trang Hồn Đạo Pháo, nó cũng là sản phẩm của Minh Đức Đường. Chúng tôi đã rất vất vả mới có thể thu gom đầy đủ như thế này.

Mỗi khỏa đều có kích thước lớn nhỏ khác nhau do phương thức chế tạo và vì thế tác dụng cũng khác nhau. Nếu sử dụng 12 viên pháo này một cách hợp lý thì uy lực của nó đủ để uy hϊếp sinh mệnh của một Hồn Sư bậc Hồn Đấu La.

Nếu xét theo cấp bậc Hồn Đạo Khí thì độ phức tạp của trận pháp bên trong hạt nhân của nó tương đương với Hồn Đạo Khí cấp sáu. Thuộc tính của những khỏa đạn pháo kia lần lượt là kim, băng, hỏa, thủy, đất, gió, quang minh, hắc ám, kịch động, lôi điện, bạo liệt (nổ) và ma tý (tê liệt).

Muốn sử dụng những khỏa đạn pháo này ít nhất phải cần Định Trang Hồn Đạo Pháo cấp sáu. Còn muốn bắn liên tục thì phải cần Định Trang Hồn Đạo Pháo cấp bảy, mọi người có 5 phút để quan sát nó."

Những lời công chúa Cửu Cửu vừa nói hoàn toàn không chút phóng đại. Nếu sử dụng những khỏa đạn ở cấp bậc này bắn trúng được cường giả bậc Hồn Đấu La quả thật có thể uy hϊếp được sinh mệnh của bọn họ, thậm chí ngay cả Phong Hào Đấu La cũng ăn không tiêu.