Ầm!!
Ngay khi bóng đen đó sắp chạm vào Tương Âm thì vô số tia điện màu lam bỗng chốc xuất hiện đánh vào bóng đen đó. Tương Âm cũng chọn ngay lúc này nắm Hoắc Vũ Hạo nhảy bật ra sau.
Bóng đen đó bị đánh bay ra xa, Đường Nhã thấy nó thì lập tức trở nên vô cùng hưng phấn.
"Là Mạn Đà La Xà. Oa, lại còn là Hồn Thú ngàn năm, thật tốt quá. Bối Bối, ta chọn con này."
Lúc này Tương Âm và Hoắc Vũ Hạo cũng nhìn rõ bóng đen mà Đường Nhã gọi là Mạn Đà La Xà. Đó là một con rắn dài ba thước màu hồng, trên trán có một vật nho nhỏ gồ lên hình dáng như một đóa hoa.
Bối Bối dĩ nhiên không có hưng phấn như Đường Nhã, vẻ mặt hắn lúc này đã trầm xuống. Tuy rằng hắn là cường giả bậc Hồn Tôn nhưng đối mặt với Hồn Thú ngàn năm vẫn chưa đủ năng lực dễ dàng chiến thắng.
"Tiểu Nhã, ngươi bảo vệ Hoắc Vũ Hạo cùng Tương Âm đi."
Bối Bối khẽ quát một tiếng, trên cánh tay liền xuất hiện Hồn Hoàn thứ nhất lấp lánh. Hồn Lực cũng đặc biệt dao động dữ dội hơn, từng đoàn lôi điện màu xanh đậm ngưng kết thành một cái long trảo đánh về phía Mạn Đà La Xà.
Đó là Lôi Đình Long Trảo, đệ nhất Hồn Kỹ của Bối Bối.
Con Mạn Đà La Xà kia cũng hết sức gian xảo, lúc đầu còn nằm yên trên mặt đất, mắt thấy Bối Bối vừa phát động công kích liền bắn mình lên không trung. Cái đuôi của nó quét ngang không khí thành một đạo ảnh màu hồng đánh về phía Bối Bối.
Bối Bối không lùi mà còn tiến tới, cả người nháy mắt hụp xuống, chân bước Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ nháy mắt đã di chuyển sang nơi khác. Long trảo kia trên không trung cũng nương theo vẽ thành một đường hình vòng cung từ sau đánh vào Mạn Đà La Xà.
Cùng lúc đó, Hồn Hoàn thứ hai trên tay phải của hắn cũng sáng lên, vô số rắn điện đồng loại phóng ra, hóa thành từng mũi tên bắn lên không trung đan thành một cái võng điện thật lớn bao phủ lấy Mạn Đà La Xà.
Lôi Đình Long Trảo lúc trước chỉ là dẫn dụ Mạn Đà La Xa xuất động mà thôi, Hồn Kỹ thứ hai, Lôi Đình Vạn Quân mới là cạm bẫy chân chính. Chỉ cần bị lôi võng vây lấy, Lôi Đình Long Trảo từ sau đánh tới cho dù không đánh trọng thương Mạn Đà La Xà cũng có thể chiếm tiên cơ.
Nhưng Thiên niên Hồn Thú làm sao lại có thể bị tiêu diệt đơn giản như thế. Lôi võng còn chưa khép lại thì một đoàn sương màu hồng từ miệng Mạn Đà La Xà phun ra, hương khí tỏa ra tứ phía.
Đường Nhã vẻ mặt lo lắng kéo Hoắc Vũ Hạo cùng Tương Âm cấp tốc lùi lại né tránh vụ khí.
Lôi Đình Vạn Quân vừa tiếp xúc độc vụ liền như tia lửa bị dòng nước ụp xuống, nháy mắt vỡ vụn.
Lúc này Mạn Đà La Xà mới bộc lộ ra sự dũng mãnh của nó, cả người trên không trung đột nhiên đánh thật mạnh vào Lôi Đình Vạn Quân tạo thành một lỗ hổng. Đồng thời đuôi rắn phía sau đong đưa đánh về phía Lôi Đình Long Trảo, nháy mắt đệ nhất Hồn Kỹ của Bối Bối ầm ầm vỡ tan.
Bất quá một màn công kích liên hoàn này của Bối Bối cũng không phải là vô ích. Võ Hồn của hắn là một trong những Thú Võ Hồn cường đại nhất, lực công kích của hắn so với các Hồn Sư đồng cấp chênh lệch rất lớn.
Mạn Đà La Xà tuy dũng mãnh nhưng sau khi phá tan hai Hồn Kỹ Lôi Đình, trên người nó đã bị quấn quanh một tầng Lôi Điện mỏng. Nhất thời nó không thể tiếp tục phát động công kích.
Tuy vậy Mạn Đà La Xà vẫn vô cùng hung hăng mà hướng về phía Tương Âm giương nanh. Tương Âm biết, mục tiêu của nó là Ngân Đồng Thố.
Bối Bối cũng không tiếp tục truy kích, độc vụ đang khuếch tán kia làm hắn không dám lỗ mãng tiếp cận. Hắn nhanh chóng lùi về, trong tay xuất hiện một bình sứ, dốc ra một viên đan dược rồi ném bình sứ về phía Đường Nhã.
Đường Nhã nhận lấy rồi trút ra ba viên đan dược. Nàng tự ăn một viên, viên còn lại nhét vào miệng Hoắc Vũ Hạo, sau đó lại đưa một viên cho Tương Âm.
"Không cần, ta có khả năng bế khí, sương vụ lúc nãy không ảnh hưởng đến ta!" Tương Âm cười giải thích. Đường Nhã bán tín bán nghi mà thu hồi đan dược sau đó quay về phía Bối Bối.
"Bối Bối, để ta giúp ngươi!"
"Tên này rất khó đối phó, chỉ sợ phải đánh một trận rất lâu. Xung quanh có thể còn có Hồn Thú khác, ngươi phải chú ý, cố gắng bảo vệ 2 sư đệ!" Bối Bối lắc đầu đáp lại.
Tương Âm vào lúc này thì sử dụng Hồn Kỹ thứ nhất của Thiên Mộng Băng Tầm, Tinh Thần Thám Trắc. Ngay lập tức phương viên xung quanh nàng trong bán kính 60 thước đều hiện lên rõ ràng.
Nàng thúc dục Hồn Lực trong cơ thể điều khiển Tinh Thần Thám Trắc tập trung vào Mạn Đà La Xà, điểm yếu của nó lần lượt hiện ra trước mắt nàng. Sau đó cầm vài hòn đá lên truyền Hồn Lực vào và nhắm phía điểm yếu của Mạn Đà La Xà mà ném đi.
Con Mạn Đà La Xà bất ngờ bị đánh trúng kêu lên đau đớn. Một tiếng gầm trầm thấp cũng vang lên, toàn thân Bối Bối phủ đầy Lôi Điện màu xanh đậm, lân phiến từ tay phải không ngừng lan ra toàn thân bao trùm cả phần ngực phải. Khí tức trong nháy mắt tăng vọt, Hồn Hoàn thứ ba cũng phát sáng.
Thiên niên Hồn Hoàn: đệ tam Hồn Kỹ Lôi Đình Chi Nộ.
Là Thú Võ Hồn có lực công kích cực mạnh, đệ tam Hồn Kỹ Lôi Đình Chi Nộ này trong nháy mắt giúp Bối Bối tăng hơn một nửa lực công kích, thuộc tính Lôi Điện lại càng tăng gấp bội.
Tuy không phải là kỹ năng công kích trực tiếp nhưng lại giúp trạng thái Bối Bối tăng đến một cảnh giới cực kỳ mạnh mẽ. Lúc này cho dù gặp phải một Hồn Tông có Võ Hồn không mạnh hắn cũng có thể chiến thắng.
Tay phải hóa thành long trảo, Lôi Điện màu xanh đậm chớp động, Lôi Đình Long Trảo kích thước gấp đôi lúc đầu xuất hiện. Chỉ là lúc này Bối Bối lại không trực tiếp đánh xuống mà hướng vòng ra sau gáy Thiên niên Mạn Đà La Xà.
Mạn Đà La Xà cũng khá giảo hoạt, tu vi ngàn năm khiến nó có một ít trí tuệ nhất định. Bị đánh trúng yếu điểm đã khiến nó đau đớn không nhỏ.
Khí tức từ người Bối Bối phóng ra lúc này đã khiến nó cảm nhận được nguy hiểm nên không tiếp tục chiến đấu nữa mà phun ra một ngụm khói đọc rồi xoay người bỏ chạy.
"Hừ!"
Bối Bối hừ lạnh một tiếng, ánh mắt trở nên thâm thúy, một Lôi Điện từ người hắn phát ra xua tan độc vụ, Lôi Đình Long Trảo khẽ vỗ xuống. Thấy Bối Bối đến gần, Mạn Đà La Xà vội vàng quất đuôi về phía hắn.
Ngay lúc Mạn Đà La Xà quất đuôi thì Bối Bối đã chuyển mình chạy về phía bên trái. Một lực hút thật mạnh cũng đồng thời xuất hiện ở bên phải của Mạn Đà La Xà, giống như muốn hút nó vào tay Bối Bối vậy.
Lực hút này kéo mạnh một cái không những lập tức hóa giải được đòn công kích của Mạn Đà La Xà, mà còn kéo nó bay thẳng về phía Bối Bối. Khi phải đối mặt với sinh tử, Mạn Đà La Xà lại một lần nữa bạo phát uy lực. Sương mù màu hồng đang vật vờ bay trong không khí lập tức sáng hẳn lên.
Nó hét vang một tiếng, cái vật giống đóa hoa trên đầu nó đột nhiên nổ tung bắn ra từng tia máu bay về phía Bối Bối. Nhưng Bối Bối đã sớm đoán trước được hành động này của nó.
Ngay khi đóa hoa kia vừa nổ, Lôi Đình Long Trảo trên tay phải của hắn đã vung lên rồi đánh thẳng vào người Mạn Đà La Xà trước khi những tia máu ấy tiếp cận được hắn. Những tia máu tươi kia vừa bắn ra đã bị chấn nát, nhưng cả người Bối Bối lúc này cũng đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Vì hắn phát hiện Lôi Đình Long Trảo khi nãy hắn vừa đánh ra, sau khi chạm vào những giọt máu màu hồng ấy cũng bị biến thành màu hồng. Nếu không phải hắn biết trước tình huống mà tránh né chỉ sợ lần này gặp phải phiến toái lớn.
Bối Bối xoay người chạy thẳng đến bên cạnh Mạn Đà La Xa ngàn năm kia. Lúc này nó đã không còn cách chống trả nên dễ dàng bị Bối Bối chộp vào phần cách cổ bảy tấc. Tuy vậy khi Bối Bối vừa chạm vào nó, nó lại quấn chặt lấy tay hắn nên lại bị một trận lôi điện đánh hôn mê bất tỉnh.
Mạn Đà La Xà ngàn năm thân thể mạnh mẽ, nổi danh về phương diện tốc độ. Nhưng lúc này với Bối Bối mà nói, sức phòng ngự của nó đã không đáng để nhắc tới. Bối Bối dùng trong trạng thái sử dụng Lôi Đình Chi Nộ vung long trảo đánh vào đầu nó, rắc rắc rức, thanh âm vỡ vụn vang lên. Khung xương của nó cơ hồ đã hoàn toàn nát.
"Tiểu Nhã!" Bối Bối quát một tiếng.
Đường Nhã tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này, nàng bỏ Hoắc Vũ Hạo cho Tương Âm rồi chạy đến chỗ Mạn Đà La Xà. Một thanh phi đao dài chừng nửa xích xuất hiện trên tay nàng, nàng cầm nó đâm thẳng vào miệng con Mạn Đà La Xà, nhẹ nhàng chấm dứt sinh mệnh của nó.
Quang mang Lôi Điện từ từ thu hẹp lại, Bối Bối lúc này đã có thể thở phào một hơi, một cái Hồn Hoàn màu tím từ chỗ con Mạn Đà La Xà dần dần được ngưng tụ thành. Đường Nhã phấn kích quay sang nhìn Bối Bối, Bối Bối khẽ gật đầu với nàng.
"Nhanh bắt đầu đi, không ngờ ngay ở bìa Tinh Đấu Đại Sâm Lâm đã có thể gặp được Thiên niên Hồn Thú, phẩm chất Hồn Thú ở Tinh Đấu Sâm Lâm đúng là càng lúc càng cao."
"Ta cũng không ngờ mọi chuyện thuận lợi như vậy, ngươi giúp ta hộ pháp." Vừa dứt lời Đường Nhã liền nhanh chóng khoanh chân ngồi bên cạnh xác Mạn Đà La Xà.
Một thứ xanh mướt óng ánh xuất hiện trên tay phải của nàng, bàn tay trắng nõn khẽ giơ lên Hồn Hoàn màu tím ở phía trên xác Mạn Đà La Xà nhẹ nhàng bay về phía nàng. Sau đó di chuyển đến bên cạnh quầng sáng màu xanh trên tay nàng, từ từ dung hợp.
Vẻ tươi cười trên khuôn mặt Đường Nhã lúc này đã biến mất, nàng tập trung toàn bộ tinh thần bắt đầu hấp thu Hồn Hoàn.
"Võ Hồn của Tiểu Nhã là Lam Ngân Thảo." Bối Bối thiện tâm giải thích.
"Võ Hồn này cũng giống như của người sáng tạo Đường Môn, Đường Tam?" Tương Âm hỏi, Bối Bối gật đầu.
"Đúng rồi! Nhị sư đệ, ngươi sẽ làm gì con Ngân Đồng Thố đó?"
"Cho hắn! Này, ngươi vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm không phải để tìm Hồn Hoàn sao? Gϊếŧ nó là ngươi sẽ có được Hồn Hoàn đầu tiên!" Tương Âm nắm Ngân Đồng Thố ngước lên nhìn Hoắc Vũ Hạo.
Khi Hoắc Vũ Hạo đang do dự thì Bối Bối bỗng thấy mắt của Ngân Đồng Thố biến thành màu đỏ.
"Cẩn thận!" Bối Bối vội vàng la lên.
Không kịp làm gì khác, Tương Âm theo bản năng che mắt Ngân Đồng Thố lại. Nàng chỉ cảm thấy có gì đó bắn vào lòng bàn tay, cơn đau như bị ngàn cây kim châm truyền đến khiến Tương Âm thống khổ nhíu chặt mi.
Hoắc Vũ Hạo lúc này kịp lấy lại tinh thần, hắn nhanh chóng rút Bạch Hổ chủy đâm vào tim Ngân Đồng Thố. Ngân Đồng Thố hơi run giật rồi yên tĩnh lại, trên người nó cũng xuất hiện một Hồn Hoàn màu trắng.
Thấy nó chết Tương Âm cũng buông nó ra, cơn đau từ bàn tay truyền đến ngày càng lớn. Lúc này Hoắc Vũ Hạo cùng Bối Bối đều giật mình kinh hãi khi nhìn tay Tương Âm. Các lỗ chân lông trên nguyên cả cánh tay nàng đều lần lượt chảy ra máu, cảnh tượng kinh hãi đến cực điểm.
"Không ngờ Ngân Đồng Thố nguy hiểm như vậy! Chỉ là Thập niên Hồn Thú mà đã có sức mạnh kinh khủng thế này rồi." Bối Bối cũng bị dọa không nhỏ.
"Không sao đâu! Ngươi mau hấp thu Hồn Hoàn đi!" Tương Âm quay nói với Hoắc Vũ Hạo.
Lúc này Tương Âm chật vật không chịu được. Hơn nữa cánh tay phải do chiến đấu với Thiên Mộng Băng Tầm mà dính đầy máu. Bây giờ lại bị như thế này khiến cả cánh tay trái còn lại đều nhuộm đỏ màu máu.
"Nhị sư huynh, ngươi thật tốt với ta!" Hoắc Vũ Hạo cảm động nhìn Tương Âm.
"Ha hả! Không tốt với ngươi thì sao kế hoạch của ta thực hiện được!" Tương Âm trong lòng cười mỉa.
Hoắc Vũ Hạo nghe lời Tương Âm nhanh chóng ngồi xuống hấp thu Hồn Hoàn. Tương Âm cũng nhanh chóng vận Hồn Lực chữa trị cho cơ thể. Bối Bối thì ở bên cạnh quan sát để bảo vệ cho cả 3.
Không lâu sau đó Đường Nhã cùng Hoắc Vũ Hạo trước sau mở mắt đứng dậy. Thực lực cùng sinh lực của cả 2 đều tăng lên rõ rệt. Sau khi nghe Bối Bối kể lại chuyện trước đó thì Đường Nhã cũng bị dọa luôn rồi.
"Đúng rồi! Nhiều chuyện xảy ra quá nên quên. Đây là Huyền Thiên Bảo Lục của Đường Môn. Bên trong ghi lại tuyệt học Đường Môn, mà Huyền Thiên Công chính là căn bản, dùng minh tưởng để tăng nhanh tốc độ tu luyện.
Ngoài ra Huyền Thiên Bảo Lục còn có năm tuyệt học: Huyền Ngọc Thủ luyện thủ, Tử Cực Ma Đồng luyện nhãn, Khống Hạc Cầm Long chân không nhϊếp vật, Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ luyện thân pháp cùng với các phương pháp sử dụng, hóa giải ám khí.
Đường Môn chúng ta nổi tiếng nhất là ám khí, nhưng muốn tu luyện đầu tiên phải có trụ cột căn bản. Hiện tại việc các ngươi cần làm là bắt đầu tu luyện năm loại tuyệt học này, sau này ta sẽ dạy 2 ngươi luyện ám khí." Đường Nhã vẫy cổ tay, hai quyển sách đột nhiên hiện ra. Nàng cầm đưa cho Tương Âm cũng Hoắc Vũ Hạo mỗi người một quyển.
"Đường Môn có một tuyệt kỹ thích hợp để tiểu Hoắc tu luyện, chính là: Tử Cực Ma Đồng. Tử Cực Ma Đồng là phương pháp luyện mắt, luyện tới một trình độ nhất định có thể biến ánh mắt thành lực công kích cực mạnh. Võ Hồn của ngươi là Linh Mâu, hẳn là công pháp này vô cùng thích hợp, ngươi phải chăm chỉ tu luyện."
"Ân! Tạ ơn lão sư!"
"Được rồi, đã hấp thu xong Hồn Hoàn thì chúng ta cũng nhanh chóng đi thôi. Gần đây số lượng Hồn Sư tiến vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm gặp nạn ngày càng tăng, chắc hẳn trong này tồn tại khá nhiều Thiên niên Hồn Thú tồn tại, đi sớm vẫn tốt hơn."
"Đi thôi." Đường Nhã gật đầu đáp.
Lúc này sắc trời đã chập tối nhưng ở lại Tinh Đấu Đại Sâm Lâm qua đêm không phải là ý kiến hay, bốn người không quản mệt mỏi nhanh chóng hướng ra ngoài.
Trong lúc đi Tương Âm lại mở ra Tinh Thần Tham Trắc nhằm bảo đảm an toàn cả nhóm đồng thời chủ động tránh né Hồn Thú.
Một lúc sau, cả nhóm đã trở lại dòng suối nướng cá ban sáng, nơi này cách Tinh Đấu Đại Sâm Lâm hơn vài chục dặm, căn bản đã không còn nguy hiểm.
Hoắc Vũ Hạo bị Đường Nhã bắt buộc lại phải làm đầu bếp nướng cá, bất quá lúc này người bắt cá không phải là hắn.
Bối Bối đưa tay phải xuống nước, một tia Lôi Điện màu xanh đậm xuất hiện, hơn 10 con cá bị điện giật lập tức ngửa bụng lên trời. Sau đó hắn dùng Khống Hạc Cầm Long trực tiếp hút lên bờ.
Đường Nhã cũng lấy ra một vài loại rau từ Hồn Đạo Khí trữ vật, bốn người một chỗ ăn một bữa tối thịnh soạn.
Đường Nhã vô cùng cao hứng, ăn rất nhiều rồi dựa vào gốc đại thụ thϊếp đi. Hoắc Vũ Hạo thu hoạch lớn hơn lại chưa ngủ, cố nén mệt mỏi nhờ Bối Bối hướng dẫn phương pháp tu luyện Huyền Thiên công. Tuy không có thói quen thức đêm nhưng Tương Âm cũng cố thức để nghe chỉ dạy.
Bối Bối lấy áo ngoài của mình khoác lên người Đường Nhã, sau đó giảng lại một ít nội dung chính của Huyền Thiên công rồi giúp đỡ cả 2 minh tưởng.
Lộ tuyến vận hành khi tu luyện Huyền Thiên Công phức tạp hơn nhiều so với phương pháp minh tưởng bình thường. Nó liên quan đến hơn 10 kinh mạch, có rất nhiều kinh mạch Hoắc Vũ Hạo còn chưa từng vận hành Hồn Lực tiếp xúc đến.
Vì muốn chắc chắn Hoắc Vũ Hạo có thể an toàn tu luyện, Bối Bối khoanh chân ngồi sau hắn. Hai tay để lên lưng hắn, ngay vị trí tái tim, truyền Hồn Lực của bản thân sang dẫn dắt Hồn Lực của Hoắc Vũ Hạo vận chuyển chu kì đầu tiên.
Đối với Tương Âm, Bối Bối vô thức sinh ra một loại tín nhiệm. Hắn tin tưởng với khả năng của nàng thì không cần hắn thì nàng vẫn làm được.
Buổi sáng mau đến, Đường Nhã đang ngủ say giật mình tỉnh giấc, nàng bật dậy tiến về phía Bối Bối. Bốn người mở to mắt, nhìn về hướng đông, mặt trời từ từ xuất hiện từ phía chân trời.
Ẩn trong ánh sáng màu vàng có vài tia màu tím. Nếu không có chăm chú quan sát và có thị lực kinh người, tuyệt đối không thể phát hiện ra nó.
Tử khí xuất hiện, tinh thần bốn người đã hoàn toàn tập trung vào nó, thậm chí không còn nghe thấy hơi thở nữa. Họ từ từ hút lấy tia tử khí kia, tia tử khí ấy vừa vào hai mắt liền bắt đầu lau chùi.
Tử khi xuất hiện chỉ trong giây lát, khi mặt trời lên cao thêm một chút thì nó đã hoàn toàn biến mất. Bốn người từ từ nhắm hai mắt lại, đồng thời thở ra một hơi.
"Chúng ta bây giờ đi?" Tương Âm lên tiếng trước, bộ quần áo dính máu dù đã khô cũng khiến nàng không thoải mái.
"Nếu nhị sư đệ đã nói vậy thì chúng ta cũng nên đi thôi!" Chú ý đến sắc mặt của Tương Âm, Bối Bối cũng phối hợp.
Đường Nhã và Hoắc Vũ Hạo đều không có ý kiến. Sau khi bốn người ăn một ít rau rồi thì lên đường đi về phía tây.
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Lời của tác giả: Ta vốn là viết chậm nhiệt nhưng con Pan và Gin thì hối thúc cho Tương Âm mau đến học viện. Vì vậy ta viết chương này hơi dài hơn những chương khác. Mong chờ đến học viện chứ?