Cư Nhiên Ở Cách Vách

Chương 15

Tuy rằng lòng biết ăn nhất định sẽ bị tiêu chảy. Nhưng chung quy không thể ngăn cản sự dụ hoặc của ly kem. Mạc Ngôn nhanh chóng mang chứng cứ tiêu diệt.

Nếu bị má mình hoặc Tiểu Li biết, nhất định mình sẽ bị mắng?

"Ai nha, hôm nay nhiều người thật" một người phụ nữ có thai nâng bụng đứng bên cạnh Mạc Ngôn, nhìn biển người cảm thán.

"Hôm nay là nguyên đán. Vợ, em không cần vào, ở bên ngoài chờ anh đi. Anh đi vào mua đồ rồi ra"

"Nga, cũng tốt" người phụ nữ có thai đáp: "Anh nha! Đi vào mua đồ, kết quả mua toàn đồ của người già, cũng chỉ có anh? Hy vọng giờ có thể mua đúng đồ"

"Được được! Là anh sai, anh sẽ tỉnh táo lại, vợ em tìm ghế ngồi xuống trước đi, anh sẽ lập tức quay lại" người đàn ông quay đầu nhìn trái phải tìm ghế. Thời điểm khi đầu hắn chuyển hướng về Mạc Ngôn, đột nhiên dừng lại.

Mạc Ngôn chột dạ, nói thế nào mình cũng là một giáo viên, gặp loại chuyện này, không làm thì nhất định sẽ bị sét đánh.

"À chị, nếu không ngại, ngồi cùng chúng em đi" vội vàng đem mông mình nhích mạnh sang bên cạnh.

"Chị làm gì đó?" Cư Nhiên bên cạnh nhìn chằm chằm cô gái ngồi bên cạnh, bất mãn nói.

"Không làm à! Cùng nhau ngồi thôi" Mạc Ngôn da mặt dày tiếp tục nhích tiếp tục nhích.

"……"

"Cám ơn" người phụ nữ có thai cảm kích ngồi xuống.

"Ách…… không cần" Mạc Ngôn không dám đυ.ng vào đối phương, đối loại phụ nữ mang thai này, Mạc Ngôn có thể nói là có bản năng sợ hãi. Chỉ sợ mình giật mình, đối phương xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Cho nên, tuy rằng bên kia là 'Cư Nhiên' Mạc Ngôn chạm cũng không muốn chạm. Nhưng nàng vẫn liều mạng dựa sát vào người Cư Nhiên.

Hai người gắt gao tựa vào nhau.

"Chị còn nhích nữa thì em sẽ té" Cư Nhiên bị ép đến nửa cái mông lòi ra rồi, kề sát mặt Mạc Ngôn, lạnh lạnh mở miệng.

Dựa vào gần quá! Sau khi ý thức được điểm ấy, Mạc Ngôn không chịu thua kém đỏ mặt.

"Tôi, tôi cho cô chỗ tốt rồi mà" tay không bị cản trở vuốt lỗ tai đỏ rực của mình.

Má sao còn chưa ra! Chẳng lẽ bị lạc đường?

Cư Nhiên nhìn chằm chằm lỗ tai Mạc Ngôn.

Thật đỏ nha! Sờ xuống nữa, có lẽ máu cũng có thể chảy thành nước nhỉ?

"……" Cư Nhiên nhớ rõ chính ba mình từng tổng kết kinh nghiệm cùng má mình đi ra ngoài, một câu khái quát: Không phải đang chờ đợi sự bùng nổ, mà là đang chờ đợi sự diệt vong.

Những lời này quả thực kinh điển.

Sau khi Cư Nhiên ngồi ngoài cửa một giờ, càng thêm cảm nhận được điểm này. Rõ ràng một phút trước, nàng cùng Mạc Ngôn còn ngồi ở cửa siêu thị chờ mẹ mình đi ra, mà sao một phút sau, mình có cảm giác ngồi xuống chính là ngồi hàng giờ liền?

Liếc liếc mắt nhìn Mạc Ngôn bên cạnh, nàng đã muốn ngã vào lưng sô pha ngủ.

Cũng đúng, đã gần năm giờ, trời đã tối rồi, khó trách tên ngu ngốc này mệt.

Cư Nhiên nghĩ tới ba ở nhà chờ bọn họ về ăn cơm. Khả năng đã sắp chết đói ở nhà? Thật đáng thương.

Xem ra còn cần thời gian rất dài. Không có việc gì làm, Cư Nhiên bắt đầu đánh giá Mạc Ngôn đang nằm ngay đơ bên cạnh mình.

Mặt thật trắng! Là điểm đáng yêu của nàng.

Lông mi thật dài, cũng rất đáng yêu.

Thời điểm mắt mở lớn, rất lớn…… ngạch…… được rồi, cũng rất đáng yêu.

Còn có miệng, ngay cả mặt cũng giống gương mặt dễ thương của con nít. Thật là muốn mạng người.

Tên ngu ngốc này lúc ngủ cũng thật im lặng. Lúc tỉnh thì phiền hơn, giống quả cầu điện pokemon. So sánh này thật sự rất chuẩn xác.

Cư Nhiên nhìn chằm chằm Mạc Ngôn.

Nàng đang ngủ nhỉ?

Cư Nhiên tiếp tục nhìn chằm chằm Mạc Ngôn.

Xem ra là thật đang ngủ. Còn chảy nước miếng nữa.

Cư Nhiên vẫn còn ……-_-|||||

Giúp nàng lau nước miếng, nàng hẳn sẽ không tỉnh lại?

Ừm……

Cầm khăn tay để sát vào đối phương, lau nước miếng đồng thời ăn một ít đậu hủ. Lấy tay chà tới chà lui trên môi đối phương.

Thật mềm, xúc cảm quả thật rất tốt. Lần trước bị hôn, cứ cảm thấy nếu hôn trộm một cái thì cảm giác sẽ như thế nào?

"Xin chào quý khách" thanh âm nhân viên cửa hàng đánh gãy việc Cư Nhiên tự hỏi.

"……" nguy hiểm thật, thiếu chút nữa một bước sa chân thành hận thiên cổ. May mắn may mắn, cô gái nào đó ném khăn tay xuống âm thầm thấy may mắn.

Nhưng tựa vào nhau hẳn là không có vấn đề gì đi? Cư Nhiên 'lơ đãng' tới gần Mạc Ngôn. Hình như còn hơi xa.

Vươn tay lôi đối phương lại. Ấn đầu Mạc Ngôn tựa vào trên vai mình, lại cầm lấy tay đối phương.

Ừm. Có hơi hạnh phúc.

Liếc mắt nhìn cô gái trên vai, nhịn không được cong khóe môi.

Bất quá, nếu chị dám chảy nước miếng xuống người em, chị nhất định phải chết.

-_-|||||||||

"……" lúc Mạc Ngôn tỉnh lại, phát hiện mình nằm ngủ trên vai Cư Nhiên, có đứa con nít tranh nhau lóe sáng mắt nhìn chằm chằm mình.

Vì sao mình lại ngủ trên người Cư Nhiên?! Thế nhưng còn mười ngón tay giao nhau cùng Cư Nhiên?! Trời ạ! Này này này…… Này rất quỷ dị ! Tiểu Li, tớ không phải cố ý hồng hạnh ra tường ~~~~(>_