Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị

Chương 52

Nghĩ đến loại khả năng này, nội tâm Thiên Thu thập phần phức tạp, tựa hồ lo lắng, lại tựa hồ cao hứng, chẳng qua nàng sợ mình sẽ vui hão, bởi vậy lập tức bóp chết suy đoán kia, miễn cho tự mình đa tình, đến lúc đó quả thực khó chịu. Có lẽ Lâm Hạ chỉ là xuất phát từ nhiệt tâm mà thôi, không có ý nghĩa gì khác, trong lòng Thiên Thu một lần lại một lần tự nhủ như vậy.

Nhưng tưởng tượng đến buổi sáng còn có thể nhìn thấy Lâm Hạ, ngày nào Thiên Thu đi làm cũng như lênh đênh trong dòng nước, trái tim vẫn luôn trôi nổi chẳng tìm được bờ, mãi cho đến khi tan sở mới dừng lại.

Thiên Thu sớm đã dọn xong đồ dùng, ngồi tại chỗ mình chờ Lâm Hạ đi ra, càng là tới gần tan tầm, loại cảm xúc chờ mong thấp thỏm bất an càng bão hòa hơn. Đặc biệt là những người khác đều đã lục tục về rồi, chỉ còn lại một mình mà vẫn chưa thấy Lâm Hạ ra tới. Kỳ thực mọi ngày Lâm Hạ cũng thường xuyên tránh giờ cao điểm nhưng giờ phút này, Thiên Thu chính là nhịn không được suy nghĩ miên man, Lâm Hạ còn chưa ra có phải vì hối hận chuyện đưa mình tới gặp bạn của nàng không, hoặc có lẽ Lâm Hạ hy vọng mình có thể thức thời tan sở trước, loại ý niệm này vẫn luôn quanh quẩn trong lòng nàng. Nhưng cũng lại có một loại thanh âm đang nói, Lâm Hạ không phải người như vậy, nếu nàng không muốn đưa mình đi, sẽ nói thẳng, bất quá suy nghĩ kia tựa như ma mị, vẫn luôn không dứt bỏ được.

Kỳ thực sau khi Lâm Hạ nói ra câu đó liền có chút hối hận, nhưng nói cũng nói rồi, không dễ thu lại nữa. Nàng cảm thấy mình rõ ràng chẳng muốn có quá nhiều dây dưa với nữ xứng, cố tình lại nhịn không được nhiều chuyện. Ngẫm lại, thôi xem như đền bù chuyện lừa gạt tình cảm người ta, nghĩ vậy, Lâm Hạ quả nhiên dễ tiếp nhận hơn nhiều, đây cũng coi như giải thích cho hành động bất hợp lý của mình.

Tránh đi giờ cao điểm, đến buổi tối, Lâm Hạ từ văn phòng đi ra liền thấy Thiên Thu ngồi thẳng lưng chờ mình, thật sự rất giống học sinh nhỏ chờ lệnh của giáo viên.

“Có thể đi chưa?” Tuy thấy Thiên Thu thoạt nhìn sớm đã chuẩn bị tốt, nhưng Lâm Hạ xuất phát từ lễ độ, cho nên vẫn hỏi một chút.

Thiên Thu nhanh chóng gật đầu, kỳ thực nàng rất sợ Lâm Hạ tùy ý tìm một lý do liền có thể cắt đuôi mình, vì vậy thời điểm đối phương hỏi ra câu kia, trong lòng nàng cực kì vui vẻ.

“Vậy đi thôi.” Lâm Hạ nhàn nhạt nói.

Thiên Thu lập tức đi theo nàng, cách không xa không gần, ngay cả sóng vai cùng nhau cũng không dám. Lại nói, bởi vì nửa năm ở chung trong mộng, Thiên Thu vẫn tương đối hiểu biết thói quen của Lâm Hạ, chẳng hạn như đi bộ rất nhanh, làm việc cũng cực kì có hiệu suất, cho dù mang giày cao gót vẫn đi thực mau.

Mãi đến khi vào thang máy, cả hai mới cách nhau tương đối gần, lúc này thang máy cũng chỉ có hai người các nàng.

“Cô có muốn thay đổi hay không?” Lâm Hạ đột nhiên mở miệng, nếu Thiên Thu không muốn thay đổi, vậy mình quả thật là quá nhiều chuyện.

“Muốn, tôi muốn thay đổi!” Thiên Thu kiên định trả lời, nàng chưa từng có một khắc kiên định giống hiện tại như vậy.

“Muốn thay đổi là chuyện tốt.” Lâm Hạ nhìn về phía Thiên Thu nói.

Bị Lâm Hạ nhìn ở cự ly gần, bởi vì tự ti với dung mạo của mình, Thiên Thu theo bản năng cúi đầu xuống, không dám để Lâm Hạ thấy mặt.

“Khi cùng người khác nói chuyện, đừng nên cúi đầu, thoạt nhìn rất thiếu tinh thần, hơn nữa không lễ độ.” Lâm Hạ nhàn nhạt nói. Kỳ thật ở thế giới thịt văn, nàng cũng thường xuyên nhắc nhở nữ xứng, thực ra người như nàng nếu không phải có tình cảm nhất định, chỉ cần không gây trở ngại đến bản thân thì nàng cũng lười đi nhắc nhở bất cứ kẻ nào.

Thiên Thu bị nói liền thật sự ngượng ngùng, sau đó không thể không ngẩng đầu nhưng tầm mắt vẫn lại không dám nhìn thẳng đối phương.

Lúc này thang máy đã tới gara ngầm, cửa mở, vẫn là Lâm Hạ ra ngoài trước, Thiên Thu theo sau.

“Lên xe đi.” Lâm Hạ mở cửa xe nói.

Thiên Thu nhanh chóng mở cửa xe bên ghế phụ rồi ngồi lên, kỳ thực ở thế giới thịt văn, nàng cũng thường xuyên ngồi xe của Lâm Hạ, loại cảm giác này làm cho nàng giống như trở lại thế giới trong mộng đó. Thiên Thu nhịn không được trộm ngắm sườn mặt Lâm Hạ đang nghiêm túc lái xe, giờ khắc này, nàng lại có cảm giác đối phương hẳn đã nhận ra mình, nhưng nàng biết cho dù Lâm Hạ nhận ra, cũng sẽ không truy vấn bất cứ cái gì, thậm chí không bày tỏ bất cứ thái độ gì, như vậy mình cũng chỉ có thể làm bộ cái gì cũng không biết.

“Chúng ta trước đi ăn cơm đi, ăn xong lại dẫn cô tới đó.” Lâm Hạ mở miệng nói, nàng vẫn nhớ nữ xứng thích ăn, món nào cũng có thể ăn rất ngon miệng. Bất quá ở thế giới kia, thể chất nữ xứng là không mập nổi, mà ở thế giới này Thiên Thu đại khái liền không có may mắn như vậy.

“Được.” Thiên Thu thực vui vẻ, cùng nhau ăn cơm, nghĩa là thời gian ở cùng một chỗ cũng sẽ gia tăng.

“Cô muốn ăn gì?” Lâm Hạ hỏi.

“Cô quyết định là được rồi, tôi đang giảm béo, buổi tối đều không dùng cơm.” Tuy cân nặng vẫn chưa giảm nhiều, bất quá Thiên Thu tựa hồ chính là muốn để Lâm Hạ biết mình đang giảm béo.

“À.” Lâm Hạ nghĩ thầm, hình thể hiện tại của Thiên Thu đúng là nên giảm béo, nhưng xuất phát từ lễ độ, nàng chỉ nhàn nhạt đáp một câu.

Lâm Hạ liền chọn một nhà hàng Nhật, tự gọi một chén mì sợi kiểu Nhật, sau đó gọi cho Thiên Thu một phần salad.

Thời điểm Lâm Hạ gọi món giúp, Thiên Thu lại lần nữa biết người kia không chỉ có ngại mình xấu mà còn ngại mình béo, cảm thấy mình quả thực nên giảm béo, tuy nàng sớm đã biết thực tế này nhưng khi được xác nhận, vẫn là hết sức đau lòng, lại vẫn còn phải giả vờ kiên cường vùi đầu ăn salad.

Món ăn là Lâm Hạ gọi, Thiên Thu thực rối rắm có nên trả phần tiền salad cho nàng hay không, mặc dù không đáng bao nhiêu tiền nhưng vẫn vô cùng lưỡng lự.

Ăn xong, Thiên Thu thấy Lâm Hạ giống như gọi điện thoại cho người bạn của nàng.

“Bây giờ em đang ở tiệm sao? Nếu đúng thì hiện tại chị liền dẫn bạn qua đó……”

Thiên Thu từ nội dung cuộc đối thoại liền có thể biết, quan hệ giữa Lâm Hạ cùng người bạn kia giống như thân thiết cực kì.

Mười lăm phút sau, Thiên Thu đã được Lâm Hạ đưa tới một salon tóc thoạt nhìn vô cùng cao cấp, rồi nàng nhìn thấy một cô gái trẻ tuổi trang điểm thời thượng, ăn mặc mỹ diễm.

“Thật hiếm khi chị lại dẫn bạn tới thăm chỗ làm của em.” Thời điểm nữ nhân kia nhìn đến Lâm Hạ liền đặt tay lên vai nàng, thập phần thân mật.

Thiên Thu nhìn, trong lòng chua thành một vò giấm.