Chương 47
- Mẹ à, mẹ ổn chứ?- Sangmin đi đến bên lo lắng cho Jisoo- Không sao đâu. Chỉ là mẹ cảm thấy hơi khó chịu thôi.- Jisoo an ủi Sangmin
- Jisoo, nếu em không khỏe thì lên phòng ngủ đi.
Jisoo không nói gì chỉ khẽ gật đầu. Jin và Sangmin đưa Jisoo lên phòng ngủ. Jisoo mệt mỏi nằm xuống giường. Bây giờ trong đầu cô khá rối ren. Thật không ngờ là đã nhiều năm trôi qua nhưng anh vẫn luôn như vậy......liệu có nên cho anh cơ hội nữa không? Mở lòng với anh nữa....
- Sangmin, con ra ngoài phòng khách chơi đi. Ba muốn ở đây một mình với mẹ một lúc.
- Vâng thưa ba. Con không làm phiền 2 người đâu!- Sangmin tuân lệnh rồi vui vẻ rời khỏi phòng
- Jin,
- Sao vậy, Jisoo?
- Rốt cuộc anh là ai mà có thể làm cho tâm trí em say mê, làm cho em muốn quên nhưng mãi cũng không quên được, anh khiến em yêu anh đến dại khờ,.....
- Bởi vì anh có khả năng đặc biệt khiến cho em yêu anh mãi cũng không thể dứt.
- Jin ả, mình quay về đi. Em không thể sống những ngày tiếp theo mà không có anh.
- Được tgôi. Anh đồng ý.
Jin hôn nhẹ lên trán của Jisoo,
- Em yêu anh.
- Anh cũng yêu em nhiều lắm!
- Vì sao anh lại yêu em?
- Vì em là bảo bối mà ông trời ban tặng cho anh.
Jisoo ôm chầm lấy Jin. Người đàn ông lúc nào cũng vậy, lúc nào cũng có thể nói những câu ngọt ngào khiến cho lòng cô xao xuyến.
- Jisoo, nếu như hôm nay anh không dẫn em về đây thì em có chịu quay lại với anh không?
- Tất nhiên là có nhưng sẽ chẳng nhanh như vậy.
- Jisoo, em đã cấm dục anh nhiều năm như vậy có lẽ cũng đã đến lúc đền bù cho anh rồi.
Jin lấy tay lần mò vào bên trong đầm của Jisoo
- Jin, con đang đợi chúng ta dưới nhà.
Nghe Jisoo nói vậy, Jin liền lấy điện thoại ra gọi,
- Alo, mẹ à. Mẹ mau tới biệt thự đi, con dâu và cháu của mẹ đang ở đây.
Jin nói rồi tắt điện thoại ngay lập tức,
- Sắp có người đón thằng bé đi rồi.
- Jin à....anh thật là...
- Anh làm vậy là vì muốn con nó có thể gặp mặt bà thôi.
- Chứ không phải anh muốn đuổi nó đi để đêm nay bên em à?
- Em đoán xem.
❤Jina❤
-
-------------------Các bạn ghé qua ủng hộ cho _Galaxy_Team nha❤