Chương 39
Vài tháng sau,Bây giờ mọi người đang tập trung thi tốt nghiệp cấp III. Jin và Jisoo ngày càng bận rộn hơn vì việc học nhưng tình cảm của họ lại không hề suy giảm mà ngày càng tăng. Lâu lâu, đang ôn bài, Jin lại đè Jisoo ra "ăn" khiến cho cô rất tức nhưng cô lại không thể phản kháng lại được. Cứ như thế thời gian dần dần trôi qua, tất cả đã trải qua kì thi tốt nghiệp. Hôm nay, hiệu trưởng của trường mở 1 bữa tiệc lớn Khách Sạn "Andrea".
Tất cả mọi người bây giờ đang ở đại sảnh và ngước nhìn lên sân khấu. Trên sân khấu là Hiệu trưởng đang phát biểu vài lời rồi sau đó là vài tiết mục văn nghệ. Trong đó, có màn nhảy của Jungkook và Lisa. 2 người đó phối hợp rất ăn ý, từng độc tác của họ rất uyển chuyển, nhịp nhàng, điêu luyện. 2 người này đứng trên sân khấu toả sáng, nhìn họ thật đẹp đôi.
Một lát sau,
Jin cùng Jisoo đi tới gặp 6 người kia. Họ cùng nhau nói chuyện vui vẻ. Lát sau, Jin đi vào phòng vệ sinh rửa tay, lúc đi ra anh vô tình chạm mặt với Jihyo. Jihyo nhìn Jin mỉm cười rồi đưa cho Jin 1 ly rượu,
- Jin, hôm nay là lễ tốt nghiệp của chúng ta, cùng tôi uống 1 ly chứ!
- Được thôi.- Jin nhận lời rồi uống 1 lần cạn ly rượu. Sau đó Jihyo cố bắt chuyện với Jin. Khoảng hơn 5 phút sau, đầu Jin bắt đầu quay cuồng, Jin cảm thấy 2 mắt anh đang dần nặng trĩu và cụp xuống. Jin ngủ rồi, anh đã đi vào giấc ngủ sâu. Jihyo ra lệnh cho 2 tên vệ sĩ kia khiêng anh lên 1 phòng của khách sạn.
Jisoo do thấy Jin đi lâu quá chưa thấy quay lại nên cô cũng đi tìm anh. Đang loanh quanh thì Jisoo bỗng nhận được 1 tin nhắn từ số máy của Jin bảo là cô hãy đến phòng số 301.
Jisoo liền đi tới phòng 301, cô mở cửa phòng ra và đã thấy những điều không nên nhìn thấy. Cô đáng lẽ ra không nên đi tới đây. Không được rồi, cô phải rời đi, cô không thể ở đây được nữa rồi. Jisoo vội bỏ đi khỏi bữa tiệc. Cô bắt taxi đi về biệt thự. Ngồi trên xe mà 2 dòng nước mắt của cô chảy ra.
Muốn biết cô đã thấy gì ư? Cô đã thấy cảnh Jin đang nằm trên giường ôm Jihyo ngủ, 2 người ôm ấp nhau, Jihyo thậm chí còn hôn lên trán của Jin mà anh không chút phản kháng.
Giờ cô đã biết, trên đời này không có cái gì gọi là real love cả. Trước đây, anh từng hứa sẽ bên cô mãi nhưng bây giờ lời hứa đó còn đâu. Đúng thật, lời hứa của đàn ông giống như quảng cáo vậy, chỉ được nghe chứ không được tin.