Em Là Bảo Bối! [BTS X BlackPink] [JinSoo]

Chương 3

Chương 2
Nói là tiết tự học vậy thôi chứ thực ra chẳng có học gì đâu, lớp ngồi nói chuyện như 1 cái chợ,

~~~~Bên bàn của LizKook~~~~

- Tôi tên Jungkook.

- Xin chào, tôi tên Lalisa nhưng cậu có thể gọi tôi là Lisa như mọi người hay gọi.

- Được thôi, Lisa.

- Jungkook, cậu có thể nói cho tôi biết vài nét về ngôi trường này?

- Được thôi. Trường YG, hiệu trưởng là thầy Yang Hyun Suk, lớp mà chúng ta học là lớp dành cho những học sinh xuất sắc nhất. Cậu bạn ngồi cạnh Jennie tên Taehyung, ngồi cạnh Chaeyoung là Jimin, người còn lại là Jin. Vì năm nay chúng ta là học sinh năm cuối nên cuối năm học sẽ có buổi tiệc.

- Thì ra là vậy.

~~~~ bên bàn của TaeJen ~~~~

- Bạn gì ơi?- Jennie lên tiếng

- Hửm?

- Cậu tên gì?

- Kim Taehyung.

- Tôi tên Kim Jennie. Rất vui được gặp cậu.

- Ừ. Hân hạnh làm quen.

- Tại sao cậu lại nói chuyện với người khác với vẻ thờ ơ, lạnh lùng vậy chứ?

- Thói quen từ nhỏ thôi.

- 😑

Jennie lấy điện thoại và tai nghe và ngồi nghe nhạc, Taehyung thì gục mặt xuống bàn mà ngủ

~~~~ bên bàn MinChae ~~~~

- Cậu trông thật đẹp.- Chaeyoung buông lời khen

- Tôi biết.

- Sao cậu lại kiệm lời thế?

- Tôi thích.

- Vì lý do gì mà thích?- Chaeyoung vẫn ngây thơ hỏi tiếp

- Vì tôi thích thế.

- Sao đàn ông, con trai ai cũng kiệm lời thế nhỉ? Y chang ba mình!

- Sao đàn bà, con gái ai cũng mê trai thế? Ví dụ như cô.

- Vì họ đẹp trai. Tôi thấy cậu đẹp nhưng cậu kiệm lời và có vẻ hơi lạnh lùng quá!

Chaeyoung vẫn cứ để gương mặt ngây thơ mà nói chuyện với Jimin.

~~~~ bên bàn JinSoo ~~~~~

Jin có vẻ ít nói, cậu không hề nói 1 câu gì cả, vẫn lạnh lùng ngồi bấm điện thoại, Jisoo thì cũng vậy thôi, cô cũng lấy điện thoại ra và đeo tai nghe vào để nghe nhạc. 2 người như tảng băng vậy, không nói 1 câu nào.

-----------------------------------

Giờ ra chơi đã đến, 4 cô gái rủ nhau đi xuống căn tin trường mua đồ ăn,

- Trường này có vẻ chán nhỉ?- Jisoo

- Chán gì đâu. Mình thấy cũng được mà.- Chaeyoung

- Đúng đó! Lý do gì mà cậu nói chán?- Lisa

- Không biết nữa. Tự nhiên thấy chán muốn chết!- Jisoo

- Hay là do cậu và cậu con trai ngồi cạnh không nói chuyện với nhau câu nào nên mới vậy?- Jennie

- Cũng có thể lắm! Con trai trường này có vẻ có phòng trào là thi nhau nói ít nhỉ?- Jisoo

- Cũng không hẳn đâu. Jimin tuy kiệm lời nhưng không tới nỗi tệ đâu.- Chaeyoung

- Jimin? Cậu bạn ngồi kế cậu à?- Jennie

- Đúng rồi đấy! Mình thấy cậu ấy rất đẹp, lâu lâu nhìn cũng thấy dễ thương nữa.- Chaeyoung

- Mê trai quá đi!- Lisa

- Máu mê trai của Chaeyoung tới giờ vẫn chưa bỏ được.- Jisoo lắc đầu

- Thông cảm. Có chết tui cũng không bỏ được cái tật này đâu.- Chaeyoung cười

- Khi nãy thấy bên bàn Lisa cũng nói chuyện vui vẻ lắm mà, phải không?- Jennie

- Vui gì chứ. Cũng bình thường thôi.- Lisa

- Mấy cậu còn đỡ, còn nói chuyện với bạn cùng bàn. Còn mình thì không nói lấy 1 câu đây nè.- Jisoo

- Ai kêu cái tính lạnh lùng với người lạ cứ nổi lên làm gì?- Chaeyoung

- Tại quen rồi. Gặp người lạ là ít nói chết được.- Jisoo

- Bởi vậy ai mới gặp Jisoo cũng nghĩ cậu ấy nhạt nhưng thật chất có phải vậy đâu.- Jennie

- Đúng đúng!- Lisa gật đầu đồng ý

4 người bọn họ ngồi nói chuyện với nhau vui vẻ nhưng không biết rằng có người đang tiến lại gần họ....