Em Là Bảo Bối! [BTS X BlackPink] [JinSoo]

Chương 23

Chương 22
Jisoo sau hôm đó, cô ăn khá nhiều. Thay vì 1 ngày ăn 3 bữa thì cô lại tăng lên thành 4,5 bữa. Buổi sáng, buổi trưa, xế chiều, buổi tối và buổi khuya. Jisoo ăn nhiều như vậy hết hơn 1 tuần nhưng cô chỉ tăng thêm có 1.5 kg mà thôi,

- Jin à, sao tôi lại khó tăng cân thế này?

- Cơ thể của em không hấp thụ được thức ăn hay sao vậy? Hơn 1 tuần rồi vậy mà em tăng 1.5 kg.

- Mới được có 1 nửa số cân tôi muố  à! Muốn tăng thêm nữa.

- Jisoo à, em tăng vậy được rồi. Đừng cố gắng ăn nhiều nữa. Ăn vừa thôi, không là sau này em không ăn được đồ ăn nữa đâu.

- Nhưng mà cậu nói tôi mập lên tí nữa mới đẹp mà. Nên tôi mới ăn nhiều như vậy cho tằn cân đấy!

- Em đẹp sẵn rồi, tăng hay không vẫn vậy.

- Thật không?

- Thật. Nhưng mà em cố tăng cân lên là vì anh đúng không?

- Ai.... ai nói chứ?- mặt Jisoo bắt đầu đỏ lên

- Mặt em đỏ lên rồi kìa! Thừa nhận đi nào!

- Tôi...

- Em có yêu anh không?

- Tự.... tự nhiên hỏi vậy?

- Em trả lời cho anh biết đi!

- Không.

- Thật sao?

- Thật.

- Chắc chứ?

- Chắc.

Jin nghe vậy thì không nói gì nữa mà bỏ lên phòng,

- Giận mình rồi sao?- Jisoo suy nghĩ

---------------- trên phòng -------------------

Jin đang ngồi suy nghĩ. Tại sao anh yêu Jisoo như vậy mà cô không hề có tình cảm với anh dù chỉ 1 chút? Tại sao anh quan tâm, cưng chiều cô như vậy mà sao cô không hề động tâm? Liệu có bao giờ cô nghĩ đến anh dù chỉ 1 lần?

Đang cuốn trôi trong dòng suy nghĩ thì Jisoo mở cửa bước vào và đi gần tới phía Jin, Jin thấy vậy thì đi ra ngoài,

- Jin à!

Nghe Jisoo gọi tên thì Jin dừng bước đi,

- Tôi có chuyện muốn nói!

- Chuyện gì?- Jin hơi lạnh giọng nói

- Thật.... thật ra..... tôi yêu cậu... tôi yêu cậu, Jin!

Jin ngạc nhiên đi tới chỗ Jisoo,

- Thật không?

Jisoo không nói gì chỉ gật đầu, cô tiến tới ôm Jin,

- Em... em yêu anh.... xin anh đừng bỏ em....- Jisoo nói mà nước mắt bắt đầu rơi. Jin thấy Jisoo khóc thì đau lòng ôm cô

- Jisoo, em đừng khóc. Em khóc, anh đau lòng lắm đấy!

- Em cố gắng tăng cân để trở nên đẹo hơn trong mắt anh nhưng em lại không làm được. Em xấu lắm đúng không?

- Không. Jisoo luôn đẹp nhất, Jisoo là cô gái đẹp nhất mà anh từng gặp, Jisoo là cô gái mà anh yêu thương nhất.

Jisoo vui lòng nở nụ cười, nụ cười lúc này của Jisoo thật đẹp,

- Em dễ thương lắm Jisoo! Nhiều khi anh chỉ muốn nhốt em trong phòng để cho anh ngắm mà thôi.

Jisoo bĩu môi,

- Ngắm em hoài anh không chán à?

- Không. Chỉ cần là em thì anh ngắm không biết chán.

- Em đói rồi. Em muốn ăn rồi.

- Em muốn ăn gì? Anh nấu cho em ăn!

- Món gì cũng được.

- Vậy em chịu "ăn" anh không?

- Yah!! Anh.... biếи ŧɦái!- Jisoo hơi đỏ mặt,

- Anh chỉ biếи ŧɦái với mình em thôi.

- Anh mau đi nấu đồ ăn cho em đi! Không là em giận mà bỏ nhà đi đấy!

- Em dám ư?

- Sao lại không?

- Em mà bỏ đi thì anh cũng sẽ lục tung cả Trái Đất này lên mà bắt em về đúng vị trí.

- Vị trí gì?

- Kim phu nhân.

- Ai thèm làm Kim phu nhân chứ?

- Em nỡ để người khác cướp anh đi sao?

- Tất nhiên.

- Em gan nhỉ? Không sợ mất anh sao?

- Không sợ. Bởi vì em biết, sức hút của em lớn lắm nên không ai cướp anh đâu.

Jin không nói gì mà chỉ hôn lên môi cô,

- Nếu vậy thì anh ohair giữ em chặt hơn để không ai cướp em đi! Đặt biệt là tên Jinyoung kia. Hắn ta cứ nhìn em chằm chằm làm anh rất khó chịu đấy!

- Không sao đâu. Em đã là của anh rồi mà.

- Em... thật sự rất xinh đẹp. Chính vì vậy nên anh càng sợ mất em hơn nữa.

- Nếu em bị cướp đi thì anh sẽ giành lấy em mà đúng không?

- Tất nhiên rồi. Sẽ không ai có em ngoại trừ anh ra.

Jisoo nhìn Jin nở nụ cười. Cô đã gặp được người đàn ông của mình rồi. Người đàn ông thật sự yêu cô và thuộc về cô. Jisoo yêu Jin lắm!

♥️Jina♥️