Chương 17
- Từ nay đừng để tôi thấy sự xuất hiện của cô ở đây nữa, nếu không thì thì đừng có trách.- hắn đe dọa nói- Tôi.....- cô gái đó không nói được gì nên đành bỉ đi
- Mẹ à, con bắt cóc con dâu mẹ đi.- hắn nói
- Ừ, nhưng nhớ mang nó về đấy.- Lục phu nhân nói
- Con biết rồi.- hắn nói rồi quay sang nhìn cô
- Đi thôi, bảo bối. Anh đưa em đi.- hắn nhẹ nhàng nói với cô khiến cho mọi người xung quanh ai cũng ngạc nhiên bởi vì họ không ngờ tổng tài của họ lại có vẻ mặt ôn như như thế. Mặc kệ mọi người xung quanh có dòm ngó bàn tán ra sao thid hắn vẫn đưa cô lên chiếc siêu xe của mình rồi phóng đi về phía 1 nhà hàng mang phong cách châu Âu,
- Bảo bối, em muốn ăn gì? Lựa đi.- hắn nói
-.... bò bít tết, mì Ý... nhiêu đó thôi.- cô nói
- Lấy cho tôi 2 món đó và thêm chai rượu vang đỏ.- hắn nói với nhân viên
- Vâng ạ. Quý khách vui lòng đợi tí.- nhân viên phục vụ nói
- Minh à, chiều nay chúng ta rủ Gia Tiến và Thư Kỳ đi bar nha~- cô nũng nịu nói
- Được, chiều theo ý em.- hắn nói
- Yêu anh nhất~~.- cô nói. Họ ngồi ăn xong rồi hắn trở cô về Lục gia nhưng trên đường về cô đã ngủ thϊếp đi trên xe, tới Lục gia hắn không nỡ phá giấc ngủ của cô nên đã bế cô lên phòng, đắp chăn lại và bước ra khỏi phòng mà không gây ra tiếng động nào,
- Không được làm cô ấy thức giấc, nếu cô ấy có tỉnh dậy thì nói tôi sẽ quay về liền.- hắn lạnh lùng nói với người giúp việc
- Vâng, thiếu gia.
Hắn quay lại Lục thị để giải quyết công việc còn cô thì nằm ngủ trong phòng nhưng không ai biết rằng là cô đang mơ phải ác mộng, cơn ác mộng này đã bám theo cô mấy tháng nay
-------- cơn ác mộng------------
Ngày cô còn bé..........
- Ly nhi, chạy từ từ thôi. Đợi anh với.- giọng người con trai vang lên
- Hahahaa, anh không đuổi kịp em đâu. Bắt em đi, bắt em đi.- cô nói
- Đợi anh bắt được em coi anh xử em ra sao.- người con trai đó nói, cô vẫn cứ chạy mà không hề hay biết là con 1 chiếc xe tải mất thắng tông vào cô, khiến cho cô đầu bê bết máu
- Ly nhi, Ly nhi.....- giọng người con trai đó kêu tên cô
---------- kết thúc cơn ác mộng-----------
- Aaaaa,........- cô la lên, người hầu nghe tiếng la của cô liền chạy lên phòng xem tình hình của cô,
- Thiếu phu nhân, có chuyện gì xảy ra sao?- người hầu đó hỏi
- Cô..... mau gọi....... thiếu gia..... về đi.- cô nói với giọng run sợ
- Vâng ạ.- cô người hầu đó nói rồi đi xuống lầu gọi điện cho hắn
- Có chuyện gì?- hắn nói
- Dạ, thiếu phu nhân....
- Cô ấy làm sao?- hắn vội vàng hỏi
- Dạ, thiếu phu nhân đang ngủ thì la lên, tôi lên phòng thì cô ấy nói là gọi điện cho thiếu gia về.- cô người hầu đó nói
- Được, nói cô ấy ở trong phòng đợi tôi, tôi sẽ về liền.- hắn nói rồi cúp máy. Hắn đi xuống bãi đỗ xe rồi phóng như bay về Lục gia. Khi về tới Lục gia hắn liền vội vã đi lên phòng. Hắn mở cửa ra thì thấy cô ngồi co chân lại trên giường, hắn liền đi tới ôm cô vào lòng
- Bảo bối, anh đây rồi.- hắn ôm cô vào lòng
- Minh à.... em sợ lắm.....- cô sợ hãi nói
- Có anh ở đây, em không phải sợ gì hết.- hắn nói
- Em mơ thấy 1 cơn ác mộng, cơn ác mộng bám theo em mấy tháng nay rồi. Trong cơn ác mộng đó, lúc rm còn nhỏ, khi đang chơi đùa với 1 cậu bé thì có chiếc xe tải tông vào em, rồi em từ đó ..... không gặp cậu bé ấy được nữa....