Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên

Chương 4

Chu Thanh Thanh đưa mắt nhìn bóng lưng Đường Bá Heo xa dần, tuy những lời kiêu căng của anh ta hơi khiến người ta chán ghét, nhưng vẫn có thể thấy anh ta là một người rất không tệ! Cho dù không có mỹ nam này xuất hiện giữa đường ngăn cản, anh ta thực ra cũng không biết phải làm gì với cô?

Chẳng lẽ anh ta cố tình cứu vớt cô, vì xúc động mà “lầm đường lạc lối” (? =_=|), “ngốc nghếch” (? =_=||) “thiếu nữ” (? =_=|||), cho nên mới cố tình hạ thấp bản thân đến chấp nhận lời đề nghị? Bỏ đi vẻ ngoài công tử đào hoa phóng túng, thực ra là một tâm hồn thiện lương! Phong lưu nhưng không hạ lưu! Thật sự là người quá quá quá… tốt!

Cảm động đến mức hai mắt đẫm lệ ing… ~(>_

Trong lúc đó, mỹ nam vừa rồi khăng khăng có quan hệ với cô, giờ lại đang ra vẻ ghét bỏ buông tay cô ra, đứng cách ra một khoảng, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng thờ ơ, giễu cợt nói: “Thế nào, mới gặp một lần mà đã lưu luyến người ta không nỡ rời sao? Không phải cô nhìn bề ngoài tên nhóc kia khá được nên lại ‘nhất tiện chung tình’ [1] với hắn rồi đấy chứ? – Đúng rồi, tôi nói ‘tiện’ chính là ‘bị coi thường’ đó.”

[1] nhất tiện chung tình: ám chỉ người phụ nữ sau khi một lần bị đàn ông coi thường lại đem lòng say mê. Chơi chữ từ câu ‘nhất kiến chung tình’.

Chu Thanh Thanh không thể bình tĩnh nổi: “Tôi thừa nhận là tôi bị coi thường, nhưng xin hỏi chuyện đó thì có liên quan gì tới anh? Anh là cái gì của tôi? Không biết gì thì đừng có nói! Còn nữa, nếu bàn về sắc đẹp, ngài đây so với anh đẹp trai lúc nãy còn xuất sắc hơn vài phần! ~ Chậc chậc, nhìn làn da anh này, quả thực còn trắng hơn, mịn hơn cả da con gái là tôi đây! ~ Nếu nói tôi ‘nhất tiện chung tình’, vậy thì phải vừa ý mỹ nam anh đây mới đúng!”

Ặc, các tế bào tên là điên cuồng trong cơ thể cô gái nào đó bị kích động bắn ra… Đại khái là do cũng lờ mờ cảm thấy mỹ nam không biết tên này thực sự rất có thể là người quen của cô, chỉ là cô tạm thời không nhớ nổi, chắc chắn sẽ không làm hại cô, cho nên Chu Thanh Thanh mới dám làm càn như vậy.

Mỹ nam nở nụ cười, cười đến tuyệt đẹp, mê người, còn “hừ” khẽ một tiếng tỏ vẻ vô cùng khinh thường cô.

Chu Thanh Thanh tự động giải nghĩa ý tứ trong một tiếng “hừ” này của mỹ nam đại gia: quỳ gối trước quần Tây của bản vương trước mặt bao người, cô thật đáng thương!

Ô ô, tên này tại sao đến một động tác “khinh bỉ” mà cũng làm thành tao nhã đẹp mắt như vậy! Làm sôi trào máu sói trong người cô, hu hu hu ~~~!

Mỹ nam chán ghét lui lại phía sau một bước, “Này, mau đem nước miếng dơ bẩn của cô tránh xa tôi ra, còn nữa, đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt mê trai ngu ngốc đó! Không ngờ cô mặt dày quá mức, thần kinh, không có não, đáng ghét, bản lĩnh cũng chỉ ở cái hạng đó!”

Chu Thanh Thanh vẫn đang mộng du trong trạng thái hư không: mỹ nam này đẹp trai quá là đẹp trai, nhưng sao lời nói lại ác độc như vậy? Lời nói của mỹ nam này rõ ràng quá ác độc, nhưng sao vẫn thấy đẹp trai thế này?

Cô ghét nhất là những tên đàn ông ngông cuồng, ăn nói không nể nang người khác! Cô thích nhất đàn ông diện mạo đẹp đẽ, khí chất mạnh mẽ, oai phong!

Hai loại người này, đồng thời xuất hiện trong cùng một người, phải làm thế nào?

***

Liếc qua Chu Thanh Thanh, phát hiện cô vẫn còn đang ngây người, vẻ mặt mỹ nam vô cùng không kiên nhẫn, mở miệng lần nữa: “Nếu như cô vừa ý tên vừa rồi như thế thì gọi điện cho hắn ta quay lại, cùng hắn đi thuê phòng là được rồi… Coi như tôi xen vào việc của người khác.” Bỏ lại một câu nói như vậy, mỹ nam xoay người đi về một hướng khác.

Phát hiện đối tượng khiến lòng cô vô cùng xoắn xuýt lại đang định bỏ đi, Chu Thanh Thanh cuối cùng cũng hoàn hồn, hành động trước tiên là xông tới, từ phía sau ôm lấy… đùi mỹ nam!

“Không được đi! ~~~”

Mỹ nam – à, tên anh là Lâm Diễn. Lâm Diễn ôm trán, gân xanh trên trán nổi lên, “… Vị tiểu thư này, tôi nghĩ chúng ta chẳng hề quen nhau, phiền cô bỏ móng vuốt của mình ra khỏi đùi tôi, cảm ơn!”

“Không được, không thể thả! Tôi quyết định, tôi phải tóm lấy anh! Ha ha ha ha…” Ông trời rõ ràng đã sắp xếp một mỹ nam cao cấp như vậy xuất hiện trước mặt cô, chắc chắn thượng đế có dụng ý sâu sắc! Cô nhất định không thể phụ lòng mong đợi của quần chúng!! (ông trời = thượng đế = quần chúng. . . Hả? =_=|||)

“… Tại sao?”

Chu Thanh Thanh vẫn ôm chặt đùi mỹ nam, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Nghe nói, khi bị thất tình, cách tốt nhất là bắt đầu một đoạn tình cảm mới! Sở dĩ tôi đau lòng như vậy là vì đã mất đi một người đàn ông coi như chất lượng tốt trong mắt quần chúng! Cái gì gọi là nước chảy chỗ trũng, người thường đi chỗ cao, miễn là tìm được một người đàn ông còn chất lượng hơn người đã vứt bỏ tôi, như vậy chẳng phải tôi buôn bán có lời sao?”

“… Chuyện này thì có liên quan gì đến tôi?” Lâm Diễn lập tức có một loại linh cảm không tốt lắm, nhớ ngày đó, trên Internet, cô cũng cứ bám lấy anh như vậy… Từ đó về sau, cô tồn tại như một miếng kẹo da trâu kiên cường, khiến anh không thể nào quăng đi được…

“Thượng đế đóng lại một cánh cửa đồng thời cũng sẽ mở ra một cánh cửa sổ, quả nhiên là như vậy, đêm nay để tôi liên tiếp gặp được hai người đàn ông xem ra còn vượt trội hơn cả chồng trước của tôi! Mà hai người đàn ông này lại còn xuất hiện cùng một lúc, vốn tôi không định chọn anh… Thế nhưng mà, anh đã đuổi người kia đi mất rồi… Tôi đành phải chấp nhận tạm vậy ~~~!”

“…” Vậy là, linh cảm của anh đã trở thành sự thật? Lại còn “chấp nhận tạm”! (╰_╯)

Lâm Diễn phát hiện, anh vứt bỏ giấc ngủ an nhàn, thoải mái, nửa đêm lại đi ra ngoài “cứu” cô gái này từ quyết định “tình một đêm”, là một sai lầm cực lớn! Căn bản cô hoàn toàn không cần người cứu – không biết rốt cục cô có bao nhiêu sợi dây thần kinh bị lệch, mạnh mẽ đến mức khiến cho ngọn lửa ham muốn của tất cả đàn ông biến thành lửa giận, công hiệu vô cùng thần kỳ!

***

Mỹ nam rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng: “Cô gái chết tiệt, cô biết tôi là ai không? Cô biết tôi là hạng người gì sao? Cô là đầu heo à! Có tin tôi sẽ bắt cô vào trong khách sạn, tiền da^ʍ hậu sát không!” [2]

[2] tiền da^ʍ hậu sát: hϊếp xong rồi gϊếŧ >

Chu Thanh Thanh nghe thấy vậy quả nhiên sợ hãi hơi hơi rụt cổ, sau đó buông lỏng tay, đứng dậy nhảy đến trước mặt anh, chớp đôi mắt to tròn, làm vẻ mặt đáng thương mặc cả cò kè: “Có thể… chỉ da^ʍ không sát được không? Mặc dù người ta ai cũng phải chết, nhưng mà tôi vẫn còn trẻ, vẫn chưa muốn chết đâu…”

Lâm Diễn bắt đầu cảm thấy đầu rất đau, xem ra cô cho là anh chỉ đang nói miệng hù dọa? …

Bất chợt, Lâm Diễn kéo phắt Chu Thanh Thanh vào ngực mình, một tay đưa lên siết eo cô, một tay giữ sau gáy, sau đó, cúi người, mạnh mẽ hôn xuống. Một loạt động tác trôi chảy như nước chảy mây trôi.

Quả nhiên, Chu Thanh Thanh bị một trận “tập kích” này làm cho hoảng sợ, mắt trợn tròn không biết phải làm gì.

Lâm Diễn thành thạo dùng lưỡi tách hai hàm răng của cô, điên cuồng giày vò đôi môi cô, cướp đoạt lấy nước bọt thơm ngọt trong miệng cô… Bàn tay vốn đặt trên vòng eo nhỏ nhắn của cô bắt đầu xấu xa di chuyển lên phía trên, động tác vuốt ve vô cùng mờ ám, vì cô mặc áo hai dây nên nửa phần lưng da thịt mềm mại hoàn toàn bị lộ ra…

“Ưm ưm ưm…! …” Buông tôi ra.

“Ưm ưm ưm ~!” Thật dễ chịu ~!

“Ưm… ưm!” Á… Đau quá!

“Ưm…!” Tôi không thở được, này!

Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng Lâm Diễn cũng buông cánh môi đã hơi sưng đỏ của Chu Thanh Thanh ra, đôi môi đỏ mọng vẽ nên một nụ cười xấu xa: “Biết sợ chưa? Tôi không chỉ đang hù dọa cô thôi đâu.” Đầu lưỡi đỏ khẽ liếʍ hàm răng trắng như tuyết, “Tôi sẽ, ăn sống cô, từng miếng, từng miếng!”

Hương vị của cô cũng không tệ, trong lành, tự nhiên, ngọt ngào… Thực sự khiến người ta bất ngờ khi phát hiện ra.

Cô gái này mặc dù ăn nói ngây ngô, ngốc nghếch, nhưng không thể phủ nhận, thực sự rất mềm mại, rất mê người, thật ngon lành…

Làm sao bây giờ? Anh hình như lại ăn tủy trong xương mới biết nó ngon… Chẳng lẽ nguyên nhân là vì anh đã cấm dục quá lâu, cho nên khi nhìn thấy một cái đầu heo nái – hay là heo ngốc, lại tưởng rằng cô có thể sánh với Điêu Thuyền? Thật quái lạ ~~~ Năng lực kiềm chế của anh gần đây rõ ràng rất tốt, nhất định là vì cô gái này bình thường cũng hay tiếp xúc, bám dính lấy anh, khiến anh liếc mắt nhìn các cô gái khác cũng lười, cho nên mới có loại cảm giác kì quái này?

Lâm Diễn đang định đẩy cô gái nào đó ra, sau đó về nhà tắm nước lạnh rồi đi ngủ, ai ngờ đầu heo nào đó, à không, cô gái nào đó, dưới cái nhìn của anh, từ hô hấp bình ổn lại trở nên căm giận bất bình: “Cưỡng hôn là không đúng, anh có biết không hả? Hừ hừ, tôi cũng muốn hôn lại! Không thì tôi sẽ bị thiệt…” Sau đó lại chủ động đưa cánh môi đã hơi sưng đỏ của cô lên, hàm răng lộn xộn cắn loạn trên môi anh…

Giống như một con mèo nhỏ, cọ chỗ này một chút, chỗ kia một chút, cọ khiến trong lòng anh cũng cảm thấy ngứa ngáy, trong người dần dần toát lên nỗi khát vọng khó tả nào đó…

Hóa ra, cô gái nào đó thần kinh không ổn định, ngoại trừ việc có thể làm lửa ham muốn của đàn ông biến thành lửa giận, còn có thể khiến cho lửa giận của đàn ông biến thành lửa ham muốn – nửa câu đầu chỉ là suy đoán của anh, nửa câu sau lại là anh đang thể nghiệm chân chân thật thật tại giây phút này.

Thật vất vả mới lại có thể buông ra cánh môi mềm nhàn nhạt vị dâu tây của cô, giọng nói của Lâm Diễn trở nên khàn khàn khác lạ: “Chu Thanh Thanh, cô thật sự đã hai mươi tư rồi hả?”

Bộ dạng của cô thoạt nhìn thực sự giống như chỉ mới mười tám… Chẳng trách tên đàn ông lúc nãy một mực gọi cô là cô nhóc. Dùng trực giác đàn ông của mình, anh có thể cảm nhận tên đàn ông họ Đường vừa rồi chắc chắn là một tên công tử trăng hoa, sở dĩ không chính thức ra tay với Chu Thanh Thanh, là vì hắn không coi Chu Thanh Thanh là đàn bà, mà chỉ xem cô như một cô nhóc con giận dỗi.

“Đúng vậy… Hôm nay chính là sinh nhật hai mươi tư tuổi của tôi… Ô, làm sao anh biết tôi hai mươi tư tuổi? Tại sao lại còn biết tên tôi là Chu Thanh Thanh?”

Lâm Diễn cười đầy ý tứ hàm súc: “Bởi vì trên QQ của cô, những lời nhắn kia có vẻ là của bạn bè cô để lại, hoặc gọi cô là heo, hoặc gọi cô là Thanh Thanh… Cho nên, rất dễ đoán mà.”

“Trên Q đó của tôi không thêm bạn quen ở ngoài đời mà…?” Rốt cuộc mỹ nam này lai lịch thế nào đây?

“Cái này, sau này từ từ tôi sẽ nói cho cô biết. Trước tiên cô nói cho tôi biết, đêm nay cô đi ra ngoài là muốn làm gì?” Hiện giờ anh có chuyện quan trọng hơn cần làm…

“Không phải anh cũng biết sao, For One Night đó!”

“Vậy được, chúng ta đi thuê phòng!”