Xuyên Về Làm Sủng Quân

Chương 10

Chương 9. Kì nghệ
Lần này Cao Kỳ Phong được tham gia cũng mẫu thân, lần này bàn của phò mã ngay ở gốc khuất, như vậy khiến cho công chúa thảnh thơi cũng như vui vê thưởng thức kì nghệ, nhìn nhìn nhân sĩ tìm kiếm mỹ nhân trong lòng Cao Kỳ Nhân có cao hứng nhưng sau khi chỉ chỉ trỏ trỏ thì ánh mắt đa phần khó chịu.

- Mẫu thân quan trường là vậy sao?

- Phong nhi nhận xét đúng 7 phần, 3 phần còn lại Phong nhi cũng có thể thấy, đừng giống phụ thân nhai nhai đến nát điểm tâm trong miệng kia.

- Bẩm hoàng thượng cờ đã chuẩn bị xong tất thảy có 5 bàn cờ

- Phụ thân muốn đánh

- Được

Từ gốc khuất phò mã nay lam y phục ra giữa

- Hoàng thượng, thần cũng hài tử cũng muốn góp chút công sức cho lần thi này

- Lần này nếu thêm Phong nhi, e là làm khó sứ giả đây

- Hài tử sẽ thay thế thần đấu đến khí bức bánh thần sẽ ra sức

- Hảo, được

Kỳ nghệ của Cao Kỳ Phong nổi tiếng khó có đối thủ, tuy nhỏ tuổi nhưng từ nhỏ đã được đương kim Phò mã nỗi dưỡng thêm các mánh khóe trong lúc chơi cờ, chưa tới 20 bước lần lượt chịu thua, bên phía Anh quốc đang lận đận thì 1 phò mã sáng mắt hẳn lên khi thấy được chính là bộ cờ vua bằng vàng trắng bạch kim vạn lượng khó tìm.

- Băng nhi có muốn cái hộp kia không?

- Đó là gì?

- Cờ của nước Anh, là một loại cờ chiến rất tốt cho Phong nhi luyện

- Nếu tốt thì có thể sai người làm

- Không phải là sai người làm là được, ở Anh quốc những con cờ và bàn cờ được làm bằng khuôn sau đó nghệ nhân sẽ làm cho rõ hơn, thứ mà Ta muốn là chất liệu bạch kim trắng và đen kia, là loại có duy nhất trên thế gian này.

- Đúng là vua cờ bạc

- Hì, Băng nhi xíu nữa Ta trộm nhé

- Không, cá cược đi

- Như vậy tốn thời gian lắm

- Nếu như ở đây bị mất trộm thì còn gì là thể thống nữa

- Hảo hảo

Mãi nói chuyện mà quên mất nhìn Phong nhi, đến khi nhận thấy sự hiện diện thì Phong nhi đứng trước bàn thì giật mình ôm chầm công chúa

- Phong nhi đừng làm Ta suy tim chứ! Sao vậy?

- Ta thua

Trở lại như bình thường nhìn nhìn thế cờ cũng như ánh mắt đắc thắng của thái tử, phủi mông đứng dậy, ôm Phong nhi nhẹ

- Làm tốt lắm, phụ thân sẽ dạy đánh cờ Anh quốc

- Ân

Ánh mắt buồn buồn nhanh chóng xua tan bởi nụ hôn trên trán như các dỗ dành, bước chân lại bàn cờ hạ 1 quân xuống, chưa đầy 10 bước thế cờ bị đảo hoàn toàn, nhai nhai quả táo trên miệng

- Ta thua

- Thái tử đã nhường, đừng vị tiếng mất miếng mồi ngon.

- Ngươi...

Lật ngược tình thế chưa đầy 10 bước đến kinh ngạc

- Phò mã quả là nhân kiệt của nước nhà

- Hoàng thượng thần muốn Anh quốc cùng cược 1 ván, nếu thần thắng bàn cờ kia là của thân, ngược lại thần cấp ngay 1000 vàng cho họ

- Hảo hảo hảo

Quay sang trao đổi với đoàn sứ giả, đương nhiên báu vật lần này đem ra cá cược đổi lấy 1000 vàng quả thật khó mà đắng đó, 1000 vàng ấy làm nên 7-8 bộ như vậy, bất quả đây được coi là báu vậy vì nữ hoàng Anh quốc rất thích bộ này, nhìn vàng Anh quốc chưa đầy 10 câu đắn đó đã đồng ý cược, bởi mỗi lần khó suy nghĩ Cao Kỳ Nhân hay sao đem cờ vua ra rự đánh nên phần nào đó cũng cho là cao thủ. Trao đổi bằng tiếng ban địa

- Chúng ta thi đấu bằng cờ vua

- Được, lần sau nếu được mong phò mã và gia thất đến Anh quốc 1 chuyến nhất định sẽ không thất vọng

- Ok

Trận đấu bắt đầu đánh với 1 kẻ dày dặn kinh nghiệm e là chỉ 1 sơ xuất có thể mất hết 1000 vàng, đương nhiên với cược thì 1 chút thủ thuật phải có, ván cược đương nhiên là Cao Kỳ Nhân thắng bởi sứ giả quá khinh địch, đường đường là đệ nhất kì nhân Anh quốc ít ai nghĩ sẽ để thua 1 phò mã yếu đuối

- Quả thật Ta đã quá khinh thường phò mã

- Đại tướng đã nhường, đương nhiên là bàn cờ tuyệt mĩ của nữ hoàng bị e là đầu rơi, đây là bàn cờ gỗ do Ta làm lúc rãnh có thể đem ra đổi

Bàn cờ gỗ thật sự đẹp nhưng chỉ là gỗ, so với bạch kim vạn thượng kia có kém, kém rất xa nhưng qua bàn tay điều khắc trở thành món đồ xa sỉ rất hợp nhãn

- Cảm tạ phò mã, thời gian mong có thể bồi công tử thành tài

- Hợp ý với nhau, quả thật giống tri kỉ

- Ha ha

Hướng tới ánh mắt khó hiểu trên cao cung hỉ, kết quả thật bất ngờ, tiếp đó Cao Kỳ Nhân dễ dàng dành chiến thắng, đem lại chiến thắng hoàn toàn nê phục, còn ra 1 thế cờ trăn năm khó ai giải được, 1 bước xoay chuyển càn khôn, nhẹ nhàng mang báu vật về phủ

- Nhân ca

- Hảo An nhi, lại đây nhanh đi Ta có thứ này cho nàng, phòng ngừa đi làm nhiệm vụ gặp nguy hiểm

Bình An An tò mò bước đến 1 bình chưa 50 viên Liên Tuyết được coi là cực phẩm giang hồ, mở nắp ra hương thảo mộc đã xông thẳng vào mũi, từ từ như chỉ cần mùi hương này trấn áp đi rất nhiều cơn thịnh nộ

- Nhân ca!

- Ta biết An nhi sẽ khó mà chấp nhận thành ý của Ta nhưng An nhi hay ra ngoài nhiều, chắc chắn về nhà sẽ bị thương, nay mang theo chúng coi như phần nào đó giúp Ta an tâm, giang hồ hiểm ác khó lường, Ta không ở bên cạnh nhưng ít nhất Ta muốn biết An nhi bình an

- Hảo

Tứ phu nhân nhẹ nhàng nhận lọ 50 viên Liên Tuyết, nói vài câu rồi quay về phòng, Bình An An là người khá ít nói nhưng với Cao Kỳ Nhân có phần ưu hơn, hôm nay tú phu nhân chủ động đế tìm, rất cao hứng. Đi chưa được bao lâu thì hồ ly Tam phu nhân lã lướt đi đến

- Như nhi thích cái này chứ!

- Viên Dạ minh châu này không ngờ Nhân ca lại có thể lấy về quả là của ai về người nấy nếu Nhân ca đã đưa thì Ta không khách khí

- Nhân ca, kì thi họa định đi không?

- Đại tỷ

- Tam muội đến lấy quà à! Dạ minh châu quả hợp với hồ ky như muội

- hihi tỷ kì thật, lần này Phong nhi làm tỷ nở mặt rồi không cần đến Dạ minh châu đâu nhỉ, muội đem giấu báu vật này đây!

- Hảo

Bóng dáng lả lướt yêu nghiệt kia cuố cùng cũng dứt bóng, nhưng tiếng cười tà mị kia không ngớt vẫn còn dư ân, nhìn Công chúa đang nhìn chằm chằm cầm cổ hiểu ý thích của nàng

- Nếu Băng nhi thích thì cứ bảo người qua lấy, Ta cũng không giỏi cầm như công chúa, nếu để bên Ta e là hơi phí. Người đâu mang Cầm qua phòng công chúa

- Tuân lệnh

Công chúa cao hứng cùng cầm về phòng, Cao Kỳ Nhân Băng Minh kiếm nhẹ nhàng toát hàn khí quả thật so với tính nóng nẩy của Dinh Liễu thì có chút không hợp nhưng nói đến thương thì nữ nhân Dinh gia từ nhỏ đã tiếp xúc không ít, bản thân cũng có chút võ công phòng thân, riêng Dinh Liễu từ ngày thấy Bình An An luyện võ ngoài sân liền cao hứng luyện võ nếu như Bình An An không có ở đây thì chắc rằng Dinh Liễu đủ sức cân 100 người nam tử, đi thương e là khó mà 10 vẹn, chẳng suy nghĩ nhiều Băng Minh Kiếm đến phòng Nhị phu nhân Dinh Liễu

Gõ cửa nhiều lần không thấy ai mở cửa hay trả lời, lo lắng đẩy cửa vào đặt kiếm trên bàn tìm kiếm xung quanh, đi đến sau tấm bình phong, thì thấy 1 mỹ nhân nhằm nhẹ mi mắt, đôi mắt có chút thâm quần, y phục còn chưa cởi ra nằm ngang giường

- Liễu nhi! Có lẽ mới về sáng nay, lần đô thương mang về khá nhiều nhưng sức khỏe lại hao mòn không ít, mặc vầy khó ngủ lắm, thôi Ta giúp nàng vậy

Cao Kỳ Nhân nhẹ nhàng không muốn đánh thức mỹ nhân kia, tháo đai lưng, cởi bỏ ngoại y treo lên giá, dặn chuẩn bị canh nhân sâm để giúp nhị phu nhân bồi bổ, nếu không có lệnh không tùy ý bước vào nữa bước

- Nãy giờ không để ý, chậc chắc sẽ khó chịu lắm đây

Nhẹ nhàng tháo châm, hài, đặt nàng ta ngay ngắn trên giường, chuẩn bị rời đi thì bàn tay kia nắm lấy vạc áo, vỗ vỗ bàn tay thon thả nhẹ nhàng, nắm lấy tay có hơi sức ấm, đắm chăn ngang người

- Liễu nhi yên tâm, Ta ở cạnh nàng đến khi nàng dậy, ngoan nghỉ đi, nơi đây đã có Ta rồi

Sau cơn mê man ngủ say thì người trên giường cũng đã tỉnh, hơi ấm từ bàn tay nào đó làm nàng ta giật mình, nhìn xuống thấy cảnh gà gù của Cao Kỳ Nhân lòng chợt dâng lên 1 mảng ấm áp không biết từ bao giờ Dinh Liễu bắt đầu thích ngắm mỹ nam tử kia, vì cái giựt tay hơi bất ngờ người kia cũng mơ màng tỉnh dậy, thấy người trên giường trơ mắt nhìn nhìn, cảm nhận được bàn tay không an phận liền rút ra, mất đi hơi ấm Dinh Liễu có chút mất mác

- Nhân ca tới tìm Ta

- À lần này Ta thắng nên có mang về Băng Minh Kiếm tuy rằng không tốt như thanh kiếm của An nhi nhưng ít nhiều gì cũng đỡ hơn các thanh kiếm bình thường

- Hảo có nghe qua

Ngồi dậy thấy xiêm y có chút mát mẻ nhìn vẻ mặt như không có chuyện gì, bước chân xuống giường chắc tại lúc chiều ngủ đến đêm nên thức dậy có chút choáng váng, vòng tay ấm áp 1 lần nữa chạm vào thân thể kia, đỡ ngồi dựa vào thành dường, rồi ly khai chưa 1 khắc thì quay lại trên tay là ấm canh đã hâm nóng lại, múc ra chén

- Liễu nhi đi đường đã mệt đây Ta kêu nhà bếp chuẩn bị, Ta hấm nóng rồi, nàng coi như hôm.nay Ta thay người hầu hạ nàng

- Hửm

Cử chỉ ôn nhu nhẹ nhàng uy Dinh Liễu hết ấm canh, tự tay chuẩn bị dục vũng thêm vài hương thơm

- Liễu nhi tẩy rửa sớm đi ngủ, Ta nghĩ nàng sẽ thích mùi này nên chuẩn bị cho nàng

- Hảo đa tạ

- Tẩy rửa xong có thể ngủ tiếp, hôm nay đừng đυ.ng chuyện đoạn nữa để Ta giúp chu toàn

Sự ôn nhu cảm chân tâm thật khiến người kia muốn dựa dẫm cả đời

- Nhân ca, y phục

- Ta thay, cùng là nữ tử nên yên tâm