Bắc Tống Diệt Vong

Chương 3

- Cô ta là nguời Phù Tang à?

- Cô ta một nửa là Hán một nửa là Phù Tang.Là con gái của Trấn Đông đại tuớng quân Đồng Thiên.Nhưng mẹ cô ta là nguời Phù Tang.

- Vậy thì sao thưa Mẫu Hậu? - Hắn thực sự ngơ ngác không hiểu gì.

- Cát Nhi à,con hồ đồ hay sao. Như vậy thì nếu cô ta sinh con,đứa con đó sẽ là Thái Tử.Giòng máu Hoàng Gia sẽ không đuợc thuần khiết nữa.Khác nào giang sơn Đại Tống cũng có phần của nguời Phù Tang.

- À à ,thế ... vậy cô ta tên là gì thưa Mẫu Hậu? - Hắn cảm thấy ngu ngốc khi hỏi câu này nhưng mà ko hiểu sao nếu hắn không hỏi thì sẽ không chịu đựoc.

- Đồng Tố Tố..

..

..

Thì ra Thái Hậu Đồng Tố Tố bây giờ là tình yêu đầu tiên của Triệu Cát.Triệu Cát sau hôm đó về cũng nhớ nhung nhưng rồi lâu không gặp và với bản tính ham chơi hắn lại quên đi.Giờ đây hắn cũng chưa lập Hoàng Hậu mặc dù mẫu hậu đã bắt đầu giục ghê gớm lắm.Hắn thích có một Hoàng Hậu giống như Đồng Tố Tố mặc dù nàng luôn tỏ ra chống đối hắn.Mẫu hậu cũng chả ưa nàng và bản thân hắn đối với nàng cũng thật mâu thuẫn.Khi thì muốn dìm nàng xuống bùn đen vì đã chống đối hắn,khi thì lại muốn đuợc nàng yêu thuơng vì nàng là nguời đầu tiên làm trái tim hắn rung động.

Tốt nhất là quên nàng đi vì nàng là chị dâu của hắn.Có lẽ tất cả những yếu tố trên gộp lại đã tạo ra một sức hấp dẫn ghê gớm từ Đồng Tố Tố đối với Triệu Cát.Hắn lại như bừng tỉnh lại uống một ngụm ruợu nữa.Có lẽ bình ruợu sắp hết rồi.Hắn cảm thấy ngồi ôn lại kỉ niệm và phân tích cũng có cái thú vị riêng.Cái ngai vàng này chắc nhiều nguời dòm ngó lắm.Nhưng mà cứ thử làm vua đi.Chưa chắc đã vui đâu.Hắn bật cuời với ý nghĩ ko đâu vào đâu đó rồi luớt thuớt đứng dậy đi về khóm hoa năm xưa nơi đã gặp Đồng Tố Tố lần đầu tiên.









Nơi này vẫn như cách đây 4 năm.Nhưng đối với hắn mọi thứ như hoàn toàn khác lạ.Không hiểu vì sao nữa.Nhưng có lẽ bởi vì truớc kia nơi đây ko phải là của hắn.Cái gì cũng mới mẻ và cần tìm hiểu.Nay nơi này như trong lòng bàn tay của hắn rồi làm sao có được cảm giác như xưa nữa.Trời đã hết nắng nhưng vẫn còn sáng rõ,Triệu Cát tu nốt ngụm ruợu cuối cùng thơ thẩn nhớ lại hình ảnh lần đầu tiên hắn gặp Đồng Tố Tố.Hình ảnh bóng nàng đi xa dần.Hắn dụi mắt.Không phải là mơ màng gì cả.Đồng Tố Tố đang ở đây nhưng nàng không biết sự có mặt của Triệu Cát. Nàng đang thơ thẩn đi trong hoa viên.Và bộ trang phục nàng mặc vẫn như năm xưa.Kiểu tóc cũng vậy.Không có gì khác biệt cả.Tuy nhiên dáng nguời nàng có chút cao hơn và đầy đặn hơn so với xưa kia.Nhưng như thế nàng càng đẹp hơn và lộng lẫy hơn.Trong cơn say lý trí của hắn vẫn còn.Hắn không thể làm gì bất kính với nàng đuợc mặc dù hắn rất muốn ôm nàng vào lòng để yêu thuơng.Triệu Cát cảm thấy khó chịu hơn bao giờ hết.Hóa ra Hoàng Đế cũng có việc không thể làm đuợc. Hắn nhìn nàng lén lút nhưng đầy ham muốn.Cuối cùng hắn cũng quay lưng toan bỏ đi thì giọng nói của Cao Cầu lại văng vẳng bên tai :

-" Vuơng gia à,thú vui trong thiên hạ thì nhiều lắm nhưng vui mãi rồi thì cũng thành hết vui,chỉ có cái gì mang lại hồi hộp thì niềm vui sẽ lâu hơn hoặc những cái gì mà không ai dám làm hoặc biết ko thể làm đuợc mà vẫn cố làm thì khi làm đuợc sẽ vui hơn nhiều".

Triệu Cát không nghĩ nhiều nữa vứt cái bình ruợu không trên tay xuống ,tiếng động làm Đồng Tố Tố giật mình .Nàng giật mình quay lại rồi vẻ mặt lập tức chuyển sang sợ hãi .Chưa kịp làm gì thì đã bị cả nguời Triệu Cát lao vào ôm lấy rồi cả hai ngã dúi dụi xuống đất giữa một rừng hoa.Tố Tố chưa kịp nói câu nào đã bị cái luỡi của Triệu Cát quấn lấy rồi mυ'ŧ điên cuồng,vẻ sỡ hãi lô ra tột cùng trong ánh mắt của nàng.Nàng ú ớ liên hồi và ra sức chống cự.Triệu Cát nhanh chóng rút dải dây lưng ra quàng hai tay nàng sau một gốc cây rồi buộc hai cổ tay nàng lại với nhau .Triệu Cát ngừng hôn nàng ,ngồi lên bụng nàng hai tay hắn đã thôi không phải chế ngự sự kháng cự của Tố Tố nữa nên thanh thản luồn vào trong áo ôm lấy hai bầu vυ' căng cứng của nàng và cảm nhận đuợc hai đầṳ ѵú bé xinh của nàng cọ vào giữa hai lòng bàn tay.Thật khoan khoái vô cùng.Tố Tố giận và nhục nhã đến tím mặt không thốt ra nổi một lời liên tục uỡn nguời để hất Triệu Cát ra nhưng nàng ko có đủ sức mạnh đó.Triệu Cát nhìn xuống mặt nàng ,hai tay vẫn bóp đều nhẹ nhẹ hai bầu vυ' của nàng, thấy khuôn mặt của nàng đỏ hồng xinh đẹp muôn phần bèn lè nhè nói:

- Tú nhi nàng thích chứ? Nàng sẽ sinh cho trẫm một Hoàng Tử ha ha ha

Tố Tố nguợng quá nỗi nói không nên câu.Ngoảnh nhanh mặt sang một bên rồi nhắm mắt lại tránh cái nhìn đầy lửa dục của Triệu Cát.Thấy vậy Triệu Cát khoái lắm tự cởi hết quần áo ra làm Tố Tố thất kinh lên tiếng :

- Bệ hạ nếu không mặc quần áo vào và thả ta ra.Ta sẽ la lên.

- Cuối cùng cũng nói rồi hả,nàng cứ việc la.Ở đây rộng lớn thế này thị vệ của hoa viên mà nghe thấy được thì trẫm nhuờng ngôi cho Phi nhi của nàng ngay.

Tố Tố biết không thoát đuợc nhưng vẫn cố la thật to.Triệu Cát thấy vậy thích chí lắm đút ngay duơng vật vào miệng nàng rồi rút hai tay ra khỏi áo nàng nhấc đầu nàng lên khiến nàng ngậm tận gốc duơng vật hắn.Tiếng la lập tức ngưng hẳn.Hắn bắt đầu nhấp vào miệng nàng.duơng vật hắn nhanh chóng trở nên căng cứng.Tố Tố hô hấp một cách khó khăn vì cuống họng liên tục bị thỏi thịt của Triệu Cát húc vào.Tủi nhục quá nàng toan quyết đinh cắn một phát cho rồi đời tên hôn quân thì Triệu Cát duờng như biết đuợc ý định đó lè nhè lên tiếng một cách chậm rãi như không sợ gì cả và vừa như đang khoan khoái quá :

- Nàng mà làm điều dại dột gì trong khi Trẫm đang hành lạc và sau này nếu có ý định tự tử thì Phi nhi sẽ không toàn mạng đâu.Quân vô hí ngôn.

Nói đoạn dí thật sâu thêm vào miệng nàng. Tố Tố giật mình truớc lời nói đó nuớc mắt bắt đầu uớt khóe mi.Cố vùng vẫy nhưng càng lúc càng đuối sức dần.Triệu Cát luồn một tay xuống rút làn dây áo của nàng chẳng mấy chốc mà bộ ngục với núʍ ѵú hồng hào của nàng nhanh chóng lộ ra giữa thiên nhiên cùng với vùng hạ thể lún phún một ít lông trông rất dễ thuơng.Hắn rút duơng vật ra khỏi mồm nàng rồi dùng luỡi mò xuống liếʍ từng phần nhỏ da thịt trên cơ thể nàng.Đôi môi xinh của nàng đựoc giải thoát,nàng thở gấp rồi khóc thành tiếng không ngừng van xin:

- Bệ Hạ tha cho ta, xin hãy vì tiên đế mà buông tha ta.Ta nguyện ở trong lãnh cung cả đời này.Ta...

Mới nói đến đó thì nàng như khựng lại vì chiếc luỡi của Triệu Cát đã liếʍ đến âʍ ɦộ màu hồng hồng của nàng.Hắn mυ'ŧ chùn chụt như ngon lắm vậy.Hắn thè luỡi hết sức đưa vào bên trong để ngoáy làm Tú nhi phải trân mình,ngón chân nàng quắp lại cố gắng chịu đựng để không kêu ra tiếng.Những tiếng ư ử tức tuởi khẽ vang ra .Cuối cùng dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng cũng trào ra một ít.Triệu Cát thích thú lắm.Đưa chiếc luỡi nhơ nhớp của mình lên liếʍ mặt Tố Tố và hôn nàng ngấu nghiến.Hai tay Triệu Cát banh hai chân nàng sang hai bên một cách khó khăn vì nàng kiên quyết kẹp lại.Cuối cùng hắn cũng lách nguời vào hai chân của nàng được.Đoạn đưa duơng vật cuơng cứng của mình vào giữa háng nàng.Hắn đưa từng ít một ,từng ít một và Đồng Tố Tố thì cố gắng mím môi chịu đựng sự dày vò kiên quyết không kêu lên một tiếng.

Cuối cùng hắn cũng đút đuợc toàn bộ duơng vật vào bên trong.Hắn nhìn xuống thân thể nàng đưa tay nghịch lỗ rốn be bé của nàng.Nhìn chiếc bụng thon nhỏ của nàng mà hắn như muốn bắn tinh ngay lập tức.Phần nào của cơ thể nàng cũng hoàn mỹ quá.Hoàng hậu của tiên triều đúng là truớc không có ai và sau này cũng không có ai bằng.Để tránh bị đau Tố Tố hơi dạng hai chân ra nhưng Triệu Cát nhân cơ hội đó nhấp điên cuồng làm nàng như điên như dại ánh mắt bắt đầu mờ đi mất hẳn vẻ sắc sảo ngày thuờng.Cặp dò trắng và thon dài của nàng rung lên bần bật vì những nhịp nắc.Âʍ đa͙σ nàng ôm khít duơng vật Triệu Cát đến nỗi từng mạnh đập của từng mạnh máu trên duơng vật Triệu Cát nàng cũng cảm nhận đuợc.Trong cung có muôn vàn mỹ nữ nhưng có lẽ trái cấm này là ngon nhất đối với Triệu Cát.Nếu biết Đồng Tố Tố thơm ngon như thế này có lẽ ngay sau lễ đăng cơ nàng đã phải mất đi tiết hạnh thờ chồng rồi.Vì có uống ruợu nên Triệu Cát nhấp đựoc rất nhanh và lâu.Sự sung suớng cực độ làm Triệu Cát như đờ đẫn trở về với bản năng ,làʍ t̠ìиɦ mà không còn biết gì nữa ngoài sự cực khoái .Hắn vừa nhấp vừa mυ'ŧ vừa bú ngực nàng còn vẻ mặt Tố Tố thì thật thảm thuơng thời gian đối vời nàng lúc này duờng như trôi quá chậm.Triệu cát đưa duơng vật vào sâu hết sức có thể rồi bắt đầu ngoáy loạn trong phần cơ thể đáng yêu nhất của nàng.Một ngón tay của Triệu Cát lách sâu đuợc vào c̠úc̠ Ꮒσα nàng làm nàng thét lên thật thê thảm ,đúng lúc đó Triệu Cát đần mặt rú lên một tiếng rút duơng vật ra khỏi âʍ ɦộ nàng thật nhanh rồi nhảy lên phía trên bắn tinh tung tóe lên mặt nàng,những giọi tϊиɧ ŧяùиɠ đặc và trắng phần thì lên mặt phần thì vào miệng phần thì lên tóc nàng khiến cho nàng trở nên xõa xuợi và có một vẻ đẹp hoang dã làm mê lòng nguời.Hắn thở dốc và nàng cũng vậy.Nàng lại khóc nhưng ko ra tiếng.Triệu Cát lau duơng vật bằng chính cơ thể của nàng.Hắn tự mặc quần áo rồi bỏ đi luôn.Do say nên hắn cũng quên luôn là nàng đang bị trói và hậu quả sẽ như thế nào nếu có nguời biết đuợc.