Hot Search Dự Định (Nhiệt Sưu Dự Định)

Chương 76

Chương 76: Phiên ngoại 2
1-

Lần đầu tiên Lục Hình Văn xuất hiện tại căn tin trường Đông Minh, cả căn tin đều bị chấn động.

Lúc đó đã tầm một giờ trưa, sau khi hỏi giáo sư mấy vấn đề trong bài báo cáo, Phí Khả mới vội vàng chạy từ phòng học đến căn tin ăn trưa.

Căn tin thưa thớt, gần như chẳng còn mấy người.

Nhà ăn số 1 có vài quầy, có thể đặt món ăn chế biến ngay tại chỗ, Phí Khả và Lục Hình Văn đứng trước quầy một chút, mỗi người đặt một tô mì.

Phí Khả quẹt thẻ sinh viên, nói: “Một tô mì trộn, một tô mì thịt bò xào.”

Vừa lúc này, bà dì bán hàng nhìn Lục Hình Văn đang đội nón lưỡi trai mấy giây, đột nhiên la lên: “Cậu không phải là người đó sao? Người đó, người... Vương Đội!”

Vương Đôi là nhân vật chính trong bộ phim hành động “Huyền Nhai Chi Hạ”, là đội trưởng của tiểu đội đặc chủng binh, thân thủ bất phàm, là một người vô cùng chính trực. Phòng vé của bộ phim này năm đó không tệ, những năm gần đây được phát lại trên kênh điện ảnh, cho nên bà dì nhìn một chút liền nhận ra Lục Hình Văn.

Tiếng la của bà dì vừa vang lên, ánh mắt của những người xung quanh lập tức nhìn qua, ngay sau đó có người phát hiện ra là Lục Hình Văn và Phí Khả. Tin tức Phí Khả ở đại học Đông Minh học nghiên cứu sinh toàn trường đã biết, cho nên người xuất hiện với cậu, lại có thân hình tựa tựa như Lục Hình Văn, thì khẳng định chắc chắn là Lục Hình Văn rồi!

Lập tức có người la to: “Là Lục Hình Văn!”

Có người kích động chạy tới, hỏi xem có thể chụp ảnh cùng với Lục Hình Văn không, còn muốn xin chữ ký.

Bình thường, khi đang hoạt động riêng tư, Lục Hình Văn sẽ cự tuyệt việc ký tên và chụp ảnh chung. Nhưng hôm nay anh lại phá lệ mà ký tên và chụp hình với từng người từng người.

Nhưng khi có người muốn mời Phí Khả chụp chung, Lục Hình Văn lại thay cậu từ chối: “Hai giờ là em ấy phải lên lớp rồi, để em ấy ăn cơm trước đi.”

May là căn tin cũng không quá đông người, sau 10 phút, người muốn xin chữ ký muốn chụp ảnh chung dần dần tản đi, chỉ có vài người vẫn vây xung quanh, kích động đưa điện thoại lên chụp hình.

Có lẽ là có người ngay lúc đó đã đăng thông báo lên mạng rằng Lục Hình Văn đang ở căn tin số một, người vây xem lại càng lúc càng đông, đợi đến khi bọn họ ăn xong, đoàn người đã vây thành một đám lớn.

Lúc bọn họ dưới sự giúp đỡ của cô dì chú bác ở căn tin mà gian nan thoát ra khỏi vòng vây, lại phát hiện người người từ các hướng khác nhau ùn ùn kéo tới vây xem.

Lục Hình Văn chỉ có thể tạm trốn vào phòng ký túc xá của Phí Khả.

Phí Khả là một minh tinh, lúc đầu đến trường Đông Minh học nghiên cứu sinh, cũng bị vây xem, cũng có người muốn chụp hình chung. Nhưng mà, cậu cũng chưa từng gây ra cảnh chấn động giống như Lục Hình Văn lúc này.

Bài viết “Lục Hình Văn đang ở căn tin số 1“ trên diễn đàn của đại học Đông Minh ngày hôm đó có hơn mấy ngàn bài trả lời, toàn bộ đều là hưng phấn thảo luận chuyện gặp được Lục Hình Văn trong khuôn viên trường học.

Phí Khả lần đầu tiên cảm nhận trực quan, cái gì gọi là “ngôi sao quốc dân*”.

*nguyên văn: quốc dân độ, đại khái là hot còn hơn độ hot bình thường

2-

Lục Hình Văn xuất hiện ở đại học Đông Minh lần thứ hai, lần thứ ba... lần thứ N.

Những lần đầu Lục Hình Văn đều tạo nên chấn động, thậm chí còn lên hot search weibo.

Phí Khả quá bận rộn, lên lớp, làm hạng mục, luận văn, muốn bảo đảm mỗi ngày ngủ đủ tám tiếng đồng hồ đã là quá xa xỉ rồi, càng đừng nói tới chuyện về nhà.

Phí Khả so với Lục đại ảnh đế còn bận hơn, sau khi Lục ảnh đế tiến tổ, mỗi ngày đều gọi video với Phí Khả, chỉ có thể nhìn Phí Khả đọc sách, viết luận văn. Sau khi quay phim xong về nhà, cái đợi anh chỉ là một ngôi nhà trống không lạnh lẽo.....

Núi không tìm ta, thì ta đi tìm núi.

Bất quá là đại học Đông Minh thôi mà, lại còn không phải là quá xa.

Lục Hình Văn đã ăn hết tất cả các món trong căn tin trường đại học Đông Minh, ở mỗi căn tin đều đã chụp hình chung và ký tên cho mấy bà dì bán hàng trong căn tin; Lục Hình Văn còn giúp Phí Khả đến tiệm in ấn trong trường in luận văn, còn cãi nhau hơn mười phút với ông chủ tiệm in ấn về chuyện in luận văn như vầy có đúng hay không, bị những người vây xem quay vô số video.

Cuối cùng còn bị ông chủ tiệm in ấn chế giễu: “Cậu kêu chồng cậu tới đây đi, để cậu ấy nói xem tôi in vầy là đúng hay sai. Tôi ở đây in mấy ngàn mấy vạn cái luận văn rồi, tôi mà in sai hả? Cậu không phải người chuyên nghiệp, kêu chồng cậu tới đây.”

Lục ảnh đế tủi thân tới mức không nói nên lời.

Sau khi đoạn video này đăng lên weibo, cư dân mạng trên weibo liên tục bày tỏ nghi ngờ: Cái này có phải là đang làm quá không? Cái này có phải là đang PR không? Tại sao ảnh đế có tiền như vậy, không tự mình mua luôn cái máy in cho rồi?

Lục Hình Văn cảm thấy mình đúng là ngu ngốc thật, tại sao lại không mua luôn cái máy in cho rồi?

Cuộc sống học đường đã cách anh quá xa rồi, cuộc sống của một người bình thường cũng đã cách anh quá xa rồi.

Đột nhiên phải dung nhập vào cuộc sống sinh viên của Phí Khả, làm anh cảm thấy có chút mơ hồ.

3-

Cuộc sống sinh viên của của Phí Khả ở đại học rất bình thường, bình thường đến mức Lục Hình Văn có chút nghi hoặc. Phí Khả không phải cũng là một minh tinh sao? Cậu ấy còn đã từng ra album,

quay được bộ phim truyền hình ratings cao nhất năm, còn từng quay phim điện ảnh, được đề cử giải nam phụ xuất sắc nhất.

Cậu cũng không tính là đệ nhất lưu lượng, nhưng độ nổi tiếng cũng đâu có ít ỏi gì.

Cậu ở khuôn viên trường Đông Minh, không mang khẩu trang, không đội nón, không có bất kỳ động thái che giấu nào, chỉ mặc bộ đồ bình thường nhất của mình, lưng thì mang một cái ba lô.

Chẳng có ai vây xem cậu, chẳng có ai đưa điện thoại lên chụp hình, nhiều nhất là quay đầu nhìn cậu thêm hai cái thôi.

Hoặc là hỏi cậu: “Người đeo khẩu trang đi bên cạnh cậu có phải là Lục Hình Văn không?”

Sau đó người ta mới móc điện thoại ra, quay phim chụp hình cái người mang khẩu trang đó.

4-

Có một ngày, Phí Khả ở thư viện tìm mấy cuốn sách mà giáo sư kêu cậu đọc, Lục Hình Văn ở cạnh cậu, cầm giúp cậu mấy cuốn mà cậu đã chọn.

Phí Khả đứng trước kệ sách, lật lật sách.

Lục Hình Văn đứng bên cạnh vừa chờ cậu, vừa quan sát các sinh viên xung quanh.

Anh đột nhiên phát hiện ra, mình là người kỳ quái nhất trong thư viện này.

Không ai giống mình, đeo một cái khẩu trang màu đen, che hết phân nửa cái mặt, bộ dạng giống y như một thích khách.

Anh không muốn thu hút sự chú ý của người khác, bởi vậy mới muốn che che giấu giấu chính mình.

Nhưng, nghĩ kỹ, Lục Hình Văn anh có cái gì mà phải mang khẩu trang để che giấu chứ? Lục Hình Văn anh cũng chỉ là một diễn viên, có gì đặc biệt sao?

Người đặc biệt là nhân vật, anh chẳng qua là một người bình thường hoàn thành công việc của chính mình thôi.

5-

Lục Hình Văn tháo khẩu trang, cũng không trốn trong ký túc xá của Phí Khả nữa, thậm chí còn ngông nghênh mà đi theo Phí Khả lên lớp.

Trước khi lên lớp, những sinh viên hiếu kỳ còn muốn xin chữ ký và chụp hình chung với Lục Hình Văn. Sau khi chuông lên lớp vừa reo lên, giáo sư bắt đầu vào lớp, mọi người lập tức tập trung chuyên môn, không có còn để ý đến Lục Hình Văn đang ngồi phía sau.

Lục Hình Văn lên hot search thêm mấy lần, sau đó, có thể là vào lần thứ bảy hay lần thứ tám anh tới đại học Đông Minh, cũng không còn mấy người đăng hình hay video của anh lên weibo. Lục Hình Văn và đại học Đông Minh cũng không còn lên hot search nữa.

Anh đã trở thành một người bình thường trong cuộc sống đại học của trường Đông Minh.

Anh và Phí Khả, sau khi tan học, trong giờ cao điểm mà chen chúc ở căn tin trường, xếp hàng gọi món. Ăn xong, ở trường học tản bộ, cùng chạy xe đạp công cộng ở trường.

Trong buổi tiệc cuối năm ở khoa quản lý tài chính, Phí Khả lên sâu khấu biểu diễn một bài hát. MC nhìn thấy Lục Hình Văn đang ngồi phía dưới, mời anh lên nói vài lời, ai ngờ khi Lục Hình Văn lên sân khấu, lại tự mình hát một bài trong bộ phim mà anh diễn chính. Giọng hát của anh rất bình thường, chỉ có thể nói là không tới mức làm người ta bịt tai bỏ chạy thôi. Nhưng mọi người đều cổ vũ rất hăng hái, buổi tiệc của khoa tài chính năm đó cũng trở thành buổi tiệc lớn nhất nổi tiếng nhất trong lịch sử đại học Đông Minh.

Có ảnh đế lên hát mà lị.

Lúc Phùng Kiệt nhìn thấy đoạn video liền nghĩ là, chắc mình hoa mắt rồi.

Lục Hình Văn trước đây thậm chí là đến một buổi tuyên truyền cho phim ảnh được tổ chức ở một trường đại học cũng cự tuyệt, bây giờ lại ở một buổi tiệc nhỏ xíu mà tùy tiện bị mời lên sân khấu luôn.

6-

Hình chụp của buổi tiệc hôm đó được gửi đến hòm thư của Phí Khả, Phí Khả tải tệp tin xuống, lướt nhanh qua từng tấm hình, cuối cùng cũng tìm được tấm hình của Lục Hình Văn.

Lục Hình Văn vừa xuất hiện, bầu không khí liền lập tức thay đổi.

Cái sân khấu của buổi tiệc này được dựng lên trong một thời gian ngắn, những người biểu diễn trên sân khấu đó, vừa nhìn là biết không phải diễn viên chuyên nghiệp, chỉ là học sinh trong trường thôi.

Mà Lục Hình Văn.....

Anh nói rằng anh ca hát rất bình thường, nhưng khi anh đứng trên sân khấu đó, người xem liền có cảm giác màn biểu diễn của anh hoàn toàn không bình thường như lời anh nói. Ảnh chụp những người khác là ảnh cuộc sống bình thường, nhưng ảnh chụp của anh, lại giống như một cảnh phim.

Anh cầm micro, tư thế nhẹ nhàng tự nhiên mà đứng trên sân khấu, giống như đang kể một câu chuyện.

Nếu như Lục Hình Văn là sinh viên của trường, anh nhất định là hot boy vạn người mê rồi.

Phí Khả có hơi đỏ mặt.

Nếu mà nghĩ như vậy.....

Thì hot boy đó chính là bạn trai của mình.

Lúc cậu và Lục Hình Văn tản bộ trong trường, đọc sách, ăn cơm, cậu có cảm giác, hai người bọn họ không phải là phu phu đã kết hôn, mà là đôi tình nhân vừa mới yêu nhau.

Mà hot boy đẹp trai đó, chính là bạn trai của cậu.

Nhưng mà Phí Khả cảm thấy, nếu như Lục Hình Văn là học trưởng của cậu, chắc là cậu không theo đuổi nổi anh đâu.

Không có bất kỳ lý do đặc thù nào để trói buộc bọn họ bên nhau, xung quanh học trưởng Lục nhất định sẽ có vô số người theo đuổi anh. Mà Phí Khả cậu, thủ đoạn ngốc nghếch, EQ thấp kém, làm sao mà theo đuổi được học trưởng hot boy đó chứ?

Không nghĩ tới, sau khi Lục Hình Văn nghe thấy suy nghĩ của Phí Khả, nói: “Không sao, vậy thì em đợi anh theo đuổi em.”

7-

Những ngày học nghiên cứu sinh ở đại học Đông Minh, Phí Khả thật sự có cảm giác là cậu và Lục Hình Văn giống như “tình yêu học đường”.

Hai người ở dưới lầu ký túc xá không nỡ tạm biệt, ôm ấp nói chuyện với nhau; hẹn hò trong thư viện, Phí Khả làm bài tập, Lục Hình Văn đọc kịch bản, viết tiểu sử nhân vật; bọn họ ngồi trên bãi cõ nói chuyện, trốn sau tàng cây lén lút hôn hôn....

Thậm chí, có lúc Lục Hình Văn lén lút ở lại ký túc xá ban đêm, bị quản lý ký túc xá bắt được.

Theo thông lệ, thông báo phê bình được treo trên diễn đàn trường. Trong thông báo viết rằng, ngày nào đó tháng nào đó, ở ký túc xá của nghiên cứu sinh khoa tài chính, buổi tối phát hiện có người ngoài trường ở lại.

Thành viên của ký túc xá đó, nghiên cứu sinh năm nhất khoa tài chính, cậu Phí nào đó, đã có thái độ nhận sai rất tốt, giải thích là vì phòng này chỉ có một mình cậu ở, cho rằng sẽ không ảnh hưởng đến người khác mới để có người ngoài trường ở lại. Quản lý ký túc xá cũng đã phê bình chuyện này.

Thông báo này treo trên diễn đàn một tuần, đột nhiên lên hot search weibo luôn.

Người qua đường vô tình nhìn thấy liền biết rõ, đây không phải là đang nói về Phí Khả và Lục Hình Văn sao?

8-

Cư dân mạng lại sôi sục một trận.

[Lục Hình Văn quá LOW rồi, sao không mua luôn một cái nhà gần đại học Đông Minh đi? Lục Hình Văn mà thiếu chút tiền này sao?]

[Người ta là phu phu hợp pháp, không ở chung được hay sao?]

[Ký túc xá của sinh viên không thể để người ngoài ở lại, quy định là quy định.]

[LOOK phu phu có cần phải vậy không? Phí Khả đi học, Lục Hình Văn phải dính với người ta như vậy với được sao?]

[Cái gì? Lục Hình Văn là người ngoài trường? Tôi luôn cho là Lục Hình Văn đã trở thành người trong trường luôn rồi?]

[Căn cứ vào thống kê không chính thức của tôi, tôi đã gặp được Lục ảnh đế ở lần 1 lần 2 lần 3 ở căn tin, ở nhà sách, ở tiệm in ấn, ở thư viện vân vân...]

[Lần trước tui với Lục Hình Văn còn cùng nhau lên lớp đó mọi người có tin không? Lớp tự chọn đại cương*.]

*nguyên văn: lớp tự chọn công cộng, đối nghĩa với nó là lớp tự chọn chuyên ngành, nên theo tiếng Việt tui dịch là lớp tự chọn đại cương.

[Tui nghĩ rằng cái chuyện Lục Hình Văn là lão Lục trường Đông Minh ai cũng biết mà.....]

[Mấy người chắc không biết là, anh ấy ở tiệc của khoa tài chính còn lên sân khấu hát một bài.... tôi thật sự cho rằng anh ấy là học trưởng của mình a....]

[Cảm giác tồn tại của anh ấy ở trường Đông Minh còn cao hơn Phí Khả nữa, ở đâu cũng nhìn thấy anh ấy, bộ cả năm nay anh ấy đều không cần quay phim hả?]

[Thật ngưỡng mộ quá đi, bạn trai của tui mà giống như Lục Hình Văn thì tốt quá rồi. Tui học nghiên cứu sinh không có thời gian đi hẹn hò, chắc sắp chia tay luôn rồi quá....]

9-

Rõ ràng là đã kết hôn rồi, đã lấy giấy chứng nhận kết hôn luôn.

Nhưng lúc mà thông báo phê bình đó bị treo lên, bị mọi người biết, Phí Khả lại cảm thấy lúng túng xấu hổ muốn chui luôn xuống đất cho rồi.

Giống như là.... lén lút dắt bàn trai về phòng ký túc xá bị người ta phát hiện ra, giống như là sắp làm chuyện xấu xa hư hỏng gì đó vậy.

Lần tiếp theo, lúc Lục Hình Văn lại muốn ở lại ký túc xá, Phí Khả nhỏ giọng nói: “Anh... vẫn là đi về nhà đi, nếu lại bị kiểm tra phòng thì làm sao bây giờ?”

“Thì cứ để bọn họ kiểm tra thôi.” Lục Hình Văn nói, “Không lẽ còn đuổi anh ra ngoài sao?”

“Đừng mà....” Phí Khả ngại ngùng nói.

Lục Hình Văn lại bật cười, đứng dậy ra khóa cửa phòng, nhẹ giọng nói: “Tranh thủ lúc bạn cùng phòng của em chưa về, chúng ta có phải là nên làm chút chuyện người lớn không? Hửm? Bạn trai nhỏ của anh?”

Lục Hình Văn đột nhiên lại bắt đầu đóng phim, lại rất nhập vai.

“Em nói anh là học trưởng của em, hay là... giáo sư của em?”

Phí Khả đỏ mặt, xấu hổ muốn bốc khói: “Anh đừng nói bậy mà.”

10-

Nhưng mà ở trong phòng ký túc xá hôn nhau, đúng là có một loại cảm giác vừa kích động vừa khẩn trương.

Biết rõ rằng phòng này chỉ có một mình mình ở, căn bản là không có bạn cùng phòng. Nhưng mà vẫn có cảm giác giống như là “tranh thủ lúc người chưa về mà làm vài chuyện hư hỏng.”

“Tình yêu học đường” là cảm giác này sao?

Rốt cuộc là vì “tình yêu học đường”, nên mọi cảm giác mới ngọt ngào như thế, hay là vì đối tượng là Lục Hình Văn, nên mới ngọt ngào như thế?

Có lẽ là cả hai nguyên nhân đều đúng đi.