Một tuần sau khi Kỳ Tâm bị "tai nạn nghề nghiệp" bóng đập vào mặt.
"Hô hô, vậy là mũi mình không bị sao hết! Cứ tưởng bị tẹt mũi luôn rồi chứ..."
Cô đứng trước gương vuốt vuốt mũi, ngắm đi ngắm lại. Khuôn mặt cô nổi bật nhất là cái mũi cao, một tuần qua cô luôn nơm nớp lo sợ, cô còn tính đến phương án nếu mũi hỏng thì phải đi phẫu thuật thẩm mỹ mất.
Điện thoại reo, cô vẫn mải mê nói chuyện với cái gương, cứ thế bấm nghe.
"Á, mụ phù thủy đang nói chuyện với gương thần kìa!!! Đáng sợ quá anh hai ơi!!!"
Giọng nói the thé cao vυ't của Dĩ Việt truyền đến dọa Kỳ Tâm sợ nhảy dựng lên.
Má ơi, không phải gọi bình thường mà là gọi video call à???
"Việt đại nhân, Việt gia gia, làm ơn đừng nói gì với anh trai em được không??? Chị xin cảm ơn và hậu tạ em mà ahuhu...."
"Hmm...Khỏi cảm ơn, chị muốn hậu tạ cái gì?"
"Một bịch kẹo mυ'ŧ Chupa Chups, thế nào?"
"Ok! Thành giao!"
Dĩ Việt tắt máy, vui quá ngâm nga hát. Ớ, quên mất việc chính sự rồi....
Cậu nhóc gọi lại cho Kỳ Tâm.
"Á, mụ phù thủy vẫn còn nói chuyện với gương thần à? Đáng sợ quá anh hai ơi!!! "
Kỳ Tâm đang soi gương lại bị đau tim part 2.
"Ông nội Việt, sao ông vẫn gọi video call tiếp vậy???"
"Hung dữ cái gì, ai bắt chị bấm nghe, có muốn nghe bí mật quân sự không?"
"Hơ...có chứ có chứ..."
"Lệ phí là..."
"Một hộp kẹo mυ'ŧ Milkita, ok?"
"Ok! Thành giao!"
"..."
"Hôm nay mẹ em về quê rồi, có muốn sụt sịt khóc lóc gì thì mau đến đi!"
"Con dâu ngoan tới liền đây!"
"Này bà chị!"
Dĩ Việt đột nhiên làm mặt nghiêm túc.
Kỳ Tâm lại đau tim part 3.
Đừng nhìn thằng quỷ này hay nhí nhố nhiều chuyện mà khinh thường nó, mỗi khi nó nghiêm túc là đáng sợ không thua gì anh hai nó cả.
"Đừng quên Chupa Chups, Milkita, Marine Boy và Oreo của tôi đấy bà thím!"
"Cái gì???"
"Chị nhanh quên thế? Chupa Chups là phí bịt miệng part 1, Marine Boy là phí bịt miệng part 2, Milkita là phí mua thông tin, Oreo là phí nói tốt cho chị trước mặt mẹ em...."
"Đồ ăn cướp! Hồi nãy em có đòi Marine Boy và Oreo đâu???"