Công Ty Giải Trí Tiên Phàm

Chương 45

Tươi cười của Ngụy Giai Ý cứng ở trên mặt, cô ấy đưa tay ra vẫy vẫy trước mặt Lý Tiểu Tiểu, có chút không dám tin mà hỏi: “Cô có mắt âm dương hồi nào vậy?”

“Sao mà tôi biết được.” Lý Tiểu Tiểu cũng thập phần bất đắc dĩ, trước khi tiến vào công ty giải trí Tiên Phàm cô chính là người chủ nghĩa duy vật thuần khiết đó, lúc đại học học triết học rất là tốt, kết quả vừa vào công ty, không chỉ có tam quan đều nát bét, ngay cả đôi mắt cũng có thể xuyên thấu qua biểu tượng mà nhìn bản chất, thành một đôi mắt âm dương.

Lý Tiểu Tiểu gắp một miếng thịt tôm hùm tươi ngon bỏ vào miệng, nghiêm túc mà tự hỏi: “Chả nhẽ là bị kích phát kỹ năng ở thành phố điện ảnh lần trước nhể? Chính là cái lần mà tôi bị quỷ bắt đi lại được Phạm Vô Cữu cứu đó.”

Ngụy Giai Ý tất nhiên là nhớ vụ này, Phạm Vô Cữu mở ra tiền lệ ngã ngựa của công ty giải trí Tiên Phàm. Từ sau khi thân phận của anh ấy bại lộ, áo choàng của những người khác một người tiếp một người bị rớt xuống, che cũng che không được.

Ngụy Giai Ý nhìn nhìn đám quỷ há hốc mồm ôm kim nguyên bảo bên cạnh, có chút xấu hổ mà che kín mặt: “Cho nên vừa nãy lúc mấy đứa này nói chuyện với tôi cô đều nghe thấy rồi?”

“Đúng vậy, một ngụm một tiếng quý phi nương nương, tôi muốn bỏ qua cũng khó nha! Đặc biệt là lúc mấy mẹ quỷ này tới trưng cầu ý kiến của cô, đôi mắt nhỏ của cô liếc đến phải nói là thật rõ ràng, ngay cả tôi cũng nhìn rõ là ý gì.” Lý Tiểu Tiểu xoay người lại nhìn Ngụy Giai Ý, sau khi cẩn thận quan sát một hồi thì gật gật đầu: “Còn đừng nói, cô thật đúng là có khí chất quý phi, nếu tôi là hoàng thượng thì chắc chắn cũng thích kiểu diện mạo này của cô.”

Ngụy Giai Ý gian nan mà kéo mép áo choàng của mình, cố gắng giãy dụa đến cuối cùng: “Vậy cô cảm thấy tôi là quý phi nương nương nào?”

“Này còn cần nói à, trừ bỏ Lệnh phi nổi tiếng nhất còn có thể là ai hả.” Lý Tiểu Tiểu vươn tay sờ sờ đá quý trên khuyên tai Ngụy Giai Ý: “Lần trước lúc tôi đi thử vai với cô đó, chuyên gia trong đoàn phim cũng đã giám định rồi, phục sức với trang sức tạo hình mà cô mang đi kia, phong cách cùng trình độ hoa lệ đại đa số đều là thời Càn Long, cũng có một vài cái của thời Ung Chính. Phi tử của Ung Chính có họ Ngụy hay không tôi không biết, nhưng mà Lệnh phi Ngụy Giai thị của Càn Long nhưng lại bốc lửa khắp các phim cung đấu lớn, trừ cô ra, tôi cũng không nghĩ ra nổi người khác.”

Ngụy Giai Ý có chút kiêu ngạo nhỏ mà cười: “Lại nói tôi thế nào cũng xem như người thắng đời người. Hơn nữa lúc tôi chết không phải quý phi, là Hoàng quý phi, xuống dưới không được mấy năm lại thành hoàng hậu.”

“Lúc còn sống không phải Hoàng hậu, chết rồi bù lại cũng không tệ.” Lý Tiểu Tiểu ngó ngó 6 con quỷ phía sau cô ấy, có chút câm nín hỏi: “Mấy người bọn họ sao lại vậy thế? Cung nữ với thái giám của cô hả? Vậy cũng chết có hơi quá thảm đi.”

“Không phải, tôi đốt thỏi nguyên bảo, tùy tay mời đến nhân viên tạm thời.” Nếu đã ngã ngựa trước mặt Lý Tiểu Tiểu rồi, Ngụy Giai Ý cũng không che đậy nữa, đứng dậy lấy một đống tiền giấy tràn đầy từ trong lòng ra cho mấy con quỷ uổng mạng: “Lần này làm việc không tệ, mấy cái này xem như tiền thưởng.”

6 con quỷ nhìn thấy tiền giấy trong tay Ngụy Giai Ý quả thực là hai mắt lóe sáng, vây quanh nhào lên như ong vỡ tổ nhận lấy tiền, nam quỷ diễn nhiều nhất còn đưa lên rọi dưới đèn thủy tinh trên đỉnh đầu, vui vẻ đến đầu thoạt nhìn càng bẹp: “Còn là tiền cổ đó, cái này còn đáng tiền hơn so với tiền giấy hiện đại nhiều.”

Lý Tiểu Tiểu yên lặng mà che kín mắt: “Tiền cũng lấy rồi, mấy người có thể tan tầm hay chưa? Tui còn chưa ăn cơm xong đâu!”

6 con quỷ chia tốt tiền rồi liền trước trước sau sau mà để lại số di động âm phủ của mình cho Ngụy Giai Ý, hy vọng lần sau lúc có loại chuyện tốt này nữa thì nhất định gọi cho bọn họ. Mặc kệ thiên sơn vạn thủy, bảo đảm trong vòng mấy tiếng liền bay tới.

Mấy con quỷ chui qua tường đi ra ngoài, lại ghé vào trên cửa sổ lưu luyến phất phất tay, lúc này cả đám mới biến mất trong màn đêm.

Ngụy Giai Ý nhìn hành động của bọn mà cười mỉm: “Bản cung đến đâu cũng được hoan nghênh như vậy, lần trước lúc ta quay phim, người của đoàn phim cũng thích ta lắm.”

“Chủ yếu là cô có tiền còn có đồ cổ, có tiền đến chỗ nào cũng có thể làm đại gia.” Lý Tiểu Tiểu một câu đã chọc thủng chân tướng Ngụy Giai Ý được hoan nghênh rồi lại nhớ tới công ty giải trí Tiên Phàm nhà mình: “Tuy cô là mẹ ruột Gia Khánh đế, nhưng mà các đời lịch đại hoàng thượng đều cả đống, càng đừng nói mẹ ruột hoàng thượng, thực sự không xem như thần kỳ cỡ nào. Luận truyền kỳ, mẹ ruột Càn Long còn trâu bò hơn cô nhiều, người ta từ một đứa thị thϊếp trở thành thái hậu, còn sống lâu mà vẫn là Thái hậu được hưởng phúc nhất nữa, trong phim cung đấu cũng không ít phần diễn. Luận thân phận, cô là quỷ, cũng không phải tiên, rốt cuộc sao lại vào công ty giải trí Tiên Phàm, làm đồng nghiệp với một đám thần tiên vậy.”

Ngụy Giai Ý nhìn Lý Tiểu Tiểu cười không ngừng: “Kéo một đống lớn như vậy, không phải muốn công ty giải trí Tiên Phàm của chúng ta là chuyện như thế nào từ trong miệng tôi sao!”

Lý Tiểu Tiểu lập tức đứng dậy ân cần muốn đấm vai cho Ngụy Giai Ý, Ngụy Giai Ý ghét bỏ mà vỗ tay cô một chút: “Có thể bỏ xương sườn trong tay ra trước sao? Ở nhà ông Táo là để cô bị đói hay là thế nào hả?”

“Cả tối tôi cũng chẳng ăn được mấy miếng, đã sớm đói rồi.” Lý Tiểu Tiểu thuận thế ngồi trở lại, tiếp tục gặm sườn của mình: “Tôi liền không tốn đầu óc với cô nữa, cô liền tự mình nói rõ đi.”

Ngụy Giai Ý cười chọt chọt đầu Lý Tiểu Tiểu: “Trách không được Huyền tỷ khen cô tiên cốt tiên cách mà, đầu óc này chính là rất nhạy. Trước khi cô hỏi tôi, tôi hỏi cô đoán được bao nhiêu trước đã.”

“Thật ra thì cũng không đoán được bao nhiêu, đều là mấy cô tự mình nói rõ.” Lý Tiểu Tiểu cầm lấy khăn ướt trong tay lau lau tay: “Lúc tôi mới vừa đến công ty đó, ông Thổ nói nghệ sĩ công ty chúng ta đều là thi tuyển chọn (hải tuyển) ra được, mới đầu đánh một tháng bất phân thắng bại, về sau sửa lại làm rút thăm, cuối cùng mới vớt ra được mấy người các cô.”

“Mới đầu tôi cho rằng là ông Thổ giỡn chơi với tôi, nhưng từ lúc các cô một người lại một người bắt đầu ngã ngựa, tôi liền biết vụ này chắc chắn là thật.” Lý Tiểu Tiểu buồn bực nhìn Ngụy Giai Ý: “Cô rút được thân phận nghệ sĩ tôi ngược lại là không ngạc nhiên, nhưng mà sao cô lại có tư cách rút thăm nha? Dù sao thì dựa theo lời ông Thổ nói, vụ này thần tiên cũng không đủ chia, còn xém chút đánh cho Đông Hải nổi lên sóng thần luôn kìa.”

Ngụy Giai Ý bưng ly rượu lên nháy nháy mắt nhìn Lý Tiểu Tiểu: “Cho nên mới nói vận khí tôi tốt nha!”

Việc này đối với tam giới mà nói không phải là bí mật gì, Lý Tiểu Tiểu làm đứa con trời chọn sớm muộn gì cũng sẽ biết, Ngụy Giai Ý dứt khoát nói rõ ràng ngọn nguồn mọi chuyện cho Lý Tiểu Tiểu.

“Thật ra ngay từ đầu vụ này hổng có liên quan gì đến lão quỷ mấy trăm năm như tôi đâu, hải tuyển là chuyện của thần tiên người ta. Nhưng không phải không chọn được người sao, giám khảo họp hành nghiên cứu một phen, quyết định thay đổi quy tắc hoạt động, sửa thành rút thăm. Lúc này Địa phủ với Yêu giới cũng nhân cơ hội mà tìm được ban tổ chức, cũng xin gia nhập, dù sao hiện tại không chỉ có tín ngưỡng của chúng thần tiên trượt kịch liệt, linh khí thiên địa cũng càng ngày càng ít, Yêu giới đã lâu lắm rồi không có yêu tinh phi thăng, Quỷ giới cũng rất lâu rồi không có Quỷ tiên, dưới tình huống linh khí không đủ, cũng chỉ có thể dựa vào sức mạnh tín ngưỡng để đột phá.”

Ngụy Giai Ý đến gần Lý Tiểu Tiểu, hạ giọng thần bí nói: “Lúc còn sống tôi chỉ là một tần phi bình bình thường thường, không phải quá hiểu về chuyện quỷ thần, có điều lúc tôi mới chết mấy đó đó cũng nghe một vài lão quỷ nói qua, hình như trước kia tam giới phân biệt rõ ràng, thậm chí không biết nguyên nhân gì mà có một hồi Tiên giới phong bế lại liên hệ với hai giới âm dương, làm cho dương gian với âm giới cho rằng Tiên giới đã biến mất rồi. Về sau Tiên giới bởi vì thiếu hụt tín ngưỡng nghiêm trọng mà một bộ phận tiên nhân bị thoái hóa thần lực, giờ Tiên giới mới hiểu được tam giới nối liền chặt chẽ thiếu cái nào cũng không được, liền mở ra thông đạo thông với nhân gian lần nữa.”

Lý Tiểu Tiểu nghe mà sườn trong tay đều rớt, ngây ngốc mà nhìn Ngụy Giai Ý: “Cô sẽ không phải là kể chuyện thần thoại cho tôi đi? Sao mà nghe mơ hồ bí ẩn vậy.”

“Tôi cũng không biết thật giả, mấy cái đó cũng là quỷ khác nói.” Ngụy Giai Ý buông tay: “Túm lại sau khi bầu lại quy tắc thì Tiên giới quyết định mở rộng phạm vi rút thăm tới Yêu giới cùng Âm Phủ, vì để công bằng, sáu danh ngạch ký kết nghệ sĩ đầu tiên chia đều cho tam giới, cũng chính là Tiên giới, Yêu giới với Âm Phủ, mỗi giới hai danh ngạch. Âm Phủ đưa một danh ngạch cho Phạm Vô Cữu mang theo trí nhớ đầu thai, nói là ảnh thật vất vả mới chuyển thế làm người một lần mà còn lạc mất vợ, mau mau làm nghệ sĩ tìm vợ thuận tiện còn có thể kiếm tiền nuôi gia đình đi, cái danh ngạch còn lại kia để toàn Âm Phủ rút.”

“Âm Phủ cũng rất coi trọng đối với lần đề cử nghệ sĩ này, trước khi rút thăm cũng sàng chọn vài lần, chết không đủ 200 năm, tư lịch còn thấp không được, phẩm hạnh không tốt không được, bộ dáng dưa vẹo táo nứt cũng không được, đầu óc không nhanh nhạy cũng không được, không có sở trường gì cũng không được, thất si bát tuyển lặt đi bảy tám phần quỷ. Ngụy Giai Ý tôi bằng vào điều kiện tự thân cường đại, một đường vượt ải trảm tướng rốt cuộc mới tới gian đoạn rút thăm.”

Lý Tiểu Tiểu chấn kinh rồi: “Cái danh ngạch kia đã bị cô rút trúng?”

“Cái này không phải nói vận khí tôi đủ sao.” Ngụy Giai Ý nháy nháy mắt nhìn Lý Tiểu Tiểu: “Tôi không có tính đầu thai, nếu tôi đỏ sẽ liền có cơ hội tu thành Quỷ tiên, về sau cũng có thể nhận chức ở Địa phủ.”

Lý Tiểu Tiểu vỗ vỗ bả vai Ngụy Giai Ý kính nể nói: “Làm cho tốt, về sau tôi chết rồi đầu thai dựa hết vào cô.”

Ngụy Giai Ý vui vẻ nói: “Cô cũng nghĩ quá xa rồi.”

“Hai thần tiên, hai yêu tinh, hai quỷ……” Lý Tiểu Tiểu đếm ngón tay cân nhắc: “Ông thổ với ông Táo không rút trúng, hai người họ người thì quyên tòa nhà người thì tự nguyện tới nấu cơm, xem như công nhân. Sáu nghệ sĩ, nếu là tiên thì Hồng Hài Nhi được tính một, đừng nhìn người ta là nghé con tinh, nhưng sớm đã đứng hàng tiên ban; nếu là yêu thì tính cho Thân Văn Duệ một cái, nhân sâm tinh; quỷ thì là cô với Phạm Vô Cữu. nói vậy, hai người Huyền Phinh với Hồ Linh Lung, một người là tiên một người là yêu.”

Mắt thấy Lý Tiểu Tiểu sắp đoán ra được thân phận của mọi người, Ngụy Giai Ý vội lấy di động ra mở camera ra tị hiềm cho mình: “Dưới đây đều là Tiểu Tiểu tự mình đoán, tôi gì cũng chưa nói nha.”

“Ngụy Giai Ý là quỷ, nếu là tiên chắc chắn là Huyền Phinh, Huyền tỷ của tôi diện mạo thần tiên không nói, mấy người một ngụm một tiếng Huyền tỷ, ngay cả Hồng Hài Nhi đứng trước mặt chị ấy cũng thành thành thật thật, chắc chắn là thần tiên không sai, hơn nữa có khả năng còn có địa vị rất không bình thường ở Tiên giới. Về phần Hồ Linh Lung……” Lý Tiểu Tiểu nở nụ cười: “Tôi phát hiện là mấy yêu tinh đều thích lấy thân phận làm họ. Ví dụ như Ngưu Hồng Hải, tuy hiện giờ em ấy ở tiên giới, nhưng nguyên thân là nghé con, cho nên lấy Ngưu làm họ; Thân Văn Duệ, nhân sâm tinh, lấy Thân làm họ*; Hồ Linh Lung lớn lên thiên kiều bá mị, ném cái mị nhãn cho tôi cái xương tôi cũng xốp luôn, hơn nữa cổ lấy Hồ làm họ, hẳn là hồ ly tinh nhể.”

*: chữ Thân đọc khá giống với chữ sâm.

“Về phần Huyền Phinh……” Lý Tiểu Tiểu có chút khó xử: “Thần tiên trên trời nhiều lắm, tôi ngay cả thất tiên nữ gọi là gì cũng không biết, Huyền Phinh là thần tiên nào tôi còn thiệt là không đoán ra được, nếu không thì cô nói cho tôi đi.”

Ngụy Giai Ý cười: “Vụ này cô phải đi hỏi Huyền tỷ đi, tôi cũng không thể nói thay chị ấy. Tôi cảm thấy lấy đẳng cấp của Huyền tỷ, chỉ cần chị ấy không nói, phỏng chừng đời này cũng sẽ không ngã ngựa, tự chính cô chủ động đi hỏi thì hay hơn đó.”

Lý Tiểu Tiểu nhìn cô ấy: “Vậy thì tôi đoán đúng Hồ Linh Lung không?”

Ngụy Giai Ý lưu video lại, gửi vào trong nhóm wechat, lúc này mới cười thần bí với Lý Tiểu Tiểu: “Vậy thì để Hồ Linh Lung tự mình nói cho cô đi.”

Quay phim tạm nghỉ, Hồ Linh trở lại chỗ nghỉ ngơi của mình, mở nắp nước khoáng uống mấy miếng, sau đó móc di động trong túi mình ra bật wechat.

Nhóm chat wechat của công ty giải trí Tiên Phàm biểu hiện có mấy chục tin nhắn, mở ra xem cái, thì ra là Ngụy Giai Ý ngã ngựa, Hồng Hài nhi còn đang tận hết sức lực cười nhạo cô ấy: “Ngụy Giai Ý cô cũng hài thiệt, còn nói mình không nháo quỷ sẽ liền không ngã ngựa. Cô đúng là không tự mình nháo quỷ thiệt, nhưng lại hốt 6 con quỷ ra lắc lư trước mặt cô chủ nhỏ, cô cũng thiệt sự là tài tình quá.”

Ngụy Giai Ý cũng rất buồn bực: “Không phải trước kia cô chủ nhỏ không tin quỷ thần sao, tôi cũng không ngờ tới cổ sẽ đột nhiên tăng thêm công năng gặp quỷ mà. Hơn nữa lúc mấy con quỷ kia đi ra cô chủ nhỏ của chúng ta mặt không đổi sắc tim không đập nhanh, gặm sườn gặm đến ngon lành, tôi căn bản cũng không biết là lòi.”

Hồ Linh Lung nhìn tới hai hàng tin nhắn dưới cùng nhất này liền nở nụ cười, vỗ vỗ chân dung Ngụy Giai Ý, bùm bùm đưa một hàng chữ vào: “Công ty ta chỉ có ba nữ nghệ sĩ, cô là người đầu tiên ngã ngựa nha. Uổng phí nhiều năm làm nương nương như thế, tuyệt không ra sức nha.”

Ngụy Giai Ý thuận tay liền vỗ ngược lại, lại gửi tới một đoạn video: “Có phải còn chưa có xem cái này hay không?”

Hồ Linh móc tai nghe ra khỏi túi cắm vào di động, mở video lên, nghe thấy Lý Tiểu Tiểu trong đó có mắt có mũi mà phân tích, rất nhanh cô ấy liền nghe thấy tên của mình.

“Hồ Linh Lung lớn lên thiên kiều bá mị, ném cái mị nhãn cho tôi cái xương tôi cũng xốp luôn, hơn nữa cổ lấy Hồ làm họ, hẳn là hồ ly tinh nhể……”

Hồ Linh Lung kêu rên một tiếng: “Cô tốt xấu cũng để tôi lộ cái đuôi đã lại đoán nha, một chút cũng không có cảm giác thành tựu, còn không bằng nháo quỷ đâu!”

***

Sáng hôm sau, Ngụy Giai Ý gọi điện thoại cho phó đạo diễn đoàn phim 《 Nam nữ cưới chui 》, cô không nói tên Lý Sơn Chính, chỉ nói là nghe nói đoàn phim đang cho thử vai nhân vật nữ số 3, hỏi một chút có thể đi thử vai hay không.

Phó đạo diễn đang xem tư liệu của diễn viên mà các công ty giải trí lớn báo tới, thấy Ngụy Giai Ý trực tiếp gọi tới di động mình, cũng không hỏi kỹ là công ty nào, trực tiếp thông báo bảo cô cùng đến thử vai luôn.

《 Nam nữ cưới chui 》 là nói về câu chuyện tình yêu nam nữ đô thị công sở, quay ở đế đô, chỗ thử vai cũng ở đế đô.

Lúc hai cô tới chỗ thử vai đã có mười mấy diễn viên ngồi chờ ở chỗ này, có người nhìn quen mắt, cũng có người mới chả có ấn tượng gì. Ngụy Giai Ý giao ảnh chụp cùng tài liệu của mình cho nhân viên công tác thu thập tư liệu, liền ngồi trên ghế dài phía ngoài với Lý Tiểu Tiểu.

Đúng lúc này, đạo diễn vội vã chạy đến đây, đẩy cửa ra, câu nói đầu tiên chính là: “Sao còn chưa bắt đầu thử vai?”

Phó đạo diễn lau mồ hôi trên trán, thoạt nhìn có chút phát sầu: “Hôm qua Lý tổng, nhà tư sản, gọi điện thoại tới nói muốn đề cử một nữ diễn viên, nói bữa nay liên hệ với tôi, nhưng đến giờ tôi còn chưa nhận được điện thoại của nữ diễn viên ổng đề cử kia.”

Đạo diễn không để bụng nói: “Vậy thì gọi qua hỏi thử chút không phải xong rồi.”

“Tôi gọi rồi, là vợ ổng nhận.” Phó đạo diễn vừa nghĩ đến cuộc nói chuyện vừa rồi thì thở dài, hạ giọng nói với đạo diễn: “Không biết bữa qua Lý tổng đυ.ng phải thứ gì, sau khi về nhà liền sốt cao không lùi, hôn mê bất tỉnh, miệng lảm nhảm gì mà có quỷ có quỷ, giờ đã bị đưa đến bệnh viện nằm quan sát rồi.”

“Vậy thì khỏi đợi.” Đạo diễn quyết định thật nhanh, nói: “Ngày khởi động máy đã định xong rồi, không thể chậm trễ, hiện tại bắt đầu diễn thử!”

Phó đạo diễn chia kịch bản thử vai cho mỗi diễn viên đến diễn thử, cho các cô 20 phút để chuẩn bị rồi sau đó bắt đầu. Diễn viên một người tiếp một người đi vào, tư liệu của Ngụy Giai Ý là nộp cuối cùng, thứ hạng thử vai cũng xếp hạng chót, thời gian chuẩn bị cũng sung túc hơn so với những người khác một ít.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, người trên băng ghế càng ngày càng ít, cuối cùng chỉ còn lại có mình Ngụy Giai Ý.

Lý Tiểu Tiểu cũng không phải lần đầu tiên bồi thử vai, quen cửa quen nẻo xách theo túi của Ngụy Giai Ý liền đi vào theo, đi vào trong, Lý Tiểu Tiểu nhận lấy kịch bản trong tay Ngụy Giai Ý rồi tìm bờ tường dựa vào xem náo nhiệt.

Đạo diễn Vương Thành Hải xem tư liệu của Ngụy Giai Ý xong, ngẩng đầu nhìn cô một cái: “Bắt đầu.”

Kịch bản thử vai này là một cảnh cảm xúc bùng nổ, là sau khi nữ số 3 biết bạn trai của bạn tốt một chân đạp hai thuyền liền thở phì phò tới cửa tìm gã tính sổ.

Sau khi nghe hai chữ “Bắt đầu”, biểu cảm trên mặt Ngụy Giai Ý nhanh chóng thay đổi thành bộ dáng khác, không có nhe răng trợn mắt, cũng không có hỉnh mũi trừng mắt, nhưng từ trong ánh mắt cô cùng đôi môi giận dữ mím lại là có thể nhìn ra cô đang bên bờ nổi nóng, phảng phất giây tiếp theo sẽ bùng nổ.

Cảnh có 5 phút, lời kịch lại có hơn 100 câu, Ngụy Giai Ý từ nổi giận đùng đùng đến bùng nổ tính tình đều diễn thập phần đúng chỗ, nhất là biểu cảm tức đến mũi đều to ra cuối cùng kia, đã hoàn toàn thoát khỏi cái bóng quý phi.

Từng lời thoại lưu sướиɠ được nói ra từ miệng Ngụy Giai Ý, ngữ khí và ngữ tốc đều phối hợp với biểu cảm gãi đúng chỗ ngứa, người vây xem bên cạnh đều có thể cảm giác được cảm xúc bùng nổ kịch liệt của cô ấy.

Lý Tiểu Tiểu ở bên cạnh xem ngon lành, trách không được Trần Đại Hà lại khen Ngụy Giai Ý có thiên phú, nhân vật này đắp nặn đúng thật không tồi.

Diễn xong một tuồng kịch, trên mặt đạo diễn cũng hiện lên nét mặt vừa lòng, gọi Ngụy Giai Ý lại hỏi thêm hai câu, sau đó bảo cô ấy trở về chờ thông báo.

Ngụy Giai Ý nhìn đạo lý đối nhân xử thế mấy trăm năm, tuy đạo diễn chưa nói, nhưng mà nhìn biểu tình của ông ấy là liền biết, nhân vật này là của mình.

Quy quy củ củ nói cảm ơn rồi, Ngụy Giai Ý đi về phía Lý Tiểu Tiểu, cô vừa nhận lấy túi của mình thì liền nghe thấy đạo diễn nhận được một cuộc gọi, giọng nói nháy mắt cao đến quãng tám: “Cái gì? Thường Phàm diễn Muội Muội bị dị ứng mọc mụn đầy mặt? Lúc nào có thể xẹp xuống? Không biết! Tôi đệt, đây đều là chuyện gì hả! Ngày mai tôi khởi động máy rồi đó ông có biết không! Vào đoàn trễ chút? Không được, tôi không chờ nổi, nếu đã bệnh vậy thì đừng tới.”

Đạo diễn tức giận quăng di động lên trên bàn, tức muốn hộc máu mà nhả rãnh với phó đạo diễn bên người: “Vừa té gãy xương một cô, lại tới một cô dị ứng mặt mọc mụn, giờ chưa đợi khởi động máy đã quất ra hai con yêu thiêu thân.”

“So thì tốt hơn khởi động máy rồi lại nháo ra loại chuyện này.” Phó đạo diễn vội vàng an ủi nói: “Tốt xấu thì Muội Muội không phải nhân vật chủ yếu, chúng ta lại phỏng vấn một đợt diễn viên là xong rồi.”

“Thử vai lần nữa liền chậm trễ nửa ngày, nếu lại tới một diễn viên gặp chuyện không may, tôi thấy bộ phim này của chúng ta không cần quay nữa.” Đạo diễn nặng nề mà thở ra một hơi, vừa ngẩng đầu thì vừa vặn thấy Lý Tiểu Tiểu, đôi mắt bỗng nhiên lóe sáng, lập tức gọi cô một tiếng: “Trợ lý Ngụy Giai Ý, cô tới thử diễn thử Muội Muội đi.”

“Tôi?” Lý Tiểu Tiểu trợn tròn mắt, sao bồi đi thử vai, cuối cùng lại bồi mình vào luôn vậy.