Công Ty Giải Trí Tiên Phàm

Chương 21

Thân Văn Duệ có chút bất mãn đối với vụ bản thân bị xa lánh, nháy đôi mắt to vô tội hỏi: “Tôi tỏ vẻ giàu có lúc nào? Tôi cũng không có tiền.”

“Cậu mau câm miệng đi!” Lý Tiểu Tiểu dạt Thân Văn Duệ sang một bên, tầm mắt xoay quanh trên người mấy người còn lại: “Bốn người mấy người sẽ không phải cũng là phú hào ẩn hình gì đó chứ? Không chỉ là tiền, có hoa giá trị hơn cả chục triệu giống ông Thổ, có trang sức hơn chục triệu như Ngụy Giai Ý cũng tính.”

Thân Văn Duệ không nhịn được xen mồm: “Bảo bối nhà Ngụy Giai Ý nhiều lắm, dưới đất nhà tôi chỉ có nhân sâm, dưới đất nhà cô ấy tất cả đều chôn đồ cổ.”

Lý Tiểu Tiểu ôm kín ngực: “Cậu có thể không nói lời nào trước không, để cho tôi ngẫm lại thế giới của người bình thường là cái dạng gì đi.”

Thân Văn Duệ ngậm mồm lại, thành thành thật thật đứng qua một bên.

Bốn người còn lại liếc mắt nhìn nhau một cái, Phạm Vô Cữu tính cách có vẻ nặng nề dẫn đầu nói: “Tôi không danh hoa không đồ cổ cũng chẳng có tiền mặt, có điều tôi có rất nhiều rất nhiều tiền giấy, số lượng nhiều đến không đếm được.”

Lý Tiểu Tiểu hiểu rõ gật gật đầu, thì ra nhà Phạm Vô Cữu là làm nghề hương khói, không trách được lại đặt cho anh ấy cái tên như vậy, thật là một chút cũng không sợ kiêng kỵ.

Ngưu Hồng Hải sờ sờ bụng nhỏ, tỉnh tỉnh mê mê nói: “Em cũng không có tiền a.”

Lý Tiểu Tiểu nhớ tới ông Thổ nói là từ sau khi Ngưu Hồng Hải vào công ty vẫn luôn không liên hệ được với ba mẹ, thuận mồm hỏi một chút: “Tiểu Hồng Hải, ba mẹ em làm nghề gì vậy? Lâu thế mà không gặp bọn họ em sẽ không lo lắng sao?”

“Đều đã quen rồi ạ.” Ngưu Hồng Hải lộ ra nụ cười tươi đáng yêu: “Một nhà ba người bọn em đều tự ở nhà của mình, rất nhiều năm mới gặp một lần.”

Lý Tiểu Tiểu vừa nghe liền xót xa, thì ra là ba mẹ ly dị, cũng không chịu nuôi con. Cô tiến lên đưa một tay ôm Ngưu Hồng Hải vào lòng, giọng nói có chút nghẹn ngào: “Về sau bọn chị chính là người nhà của em, sẽ không để em sống một mình nữa, đừng lo lắng.”

Ngưu Hồng Hải: “???” Hình như là chỗ nào không đúng!

Hôn bẹp một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn mềm mại của Ngưu Hồng Hải, Lý Tiểu Tiểu sờ sờ đầu nhóc rồi đứng lên, quay đầu nhìn về phía Huyền Phinh với Hồ Linh Lung.

Hồ Linh Lung cười thiên kiều bá mị: “Trong nhà tôi không hoa không đồ cổ không có nhân sâm cũng chả có tiền, nhưng mà có rất nhiều chị em gái.”

Lý Tiểu Tiểu lập tức biết, thì ra Hồ gia là đội du kích siêu sinh*, Hồ Linh Lung cũng là cô nàng đáng thương.

*: Vào mấy cái năm mới tiến hành kế hoạch hóa gia đình ở bên trung, có mấy gia đình sinh hoài mà toàn sinh con gái sẽ gửi mấy em bé đó qua nhà họ hàng rồi mình thì tiếp tục sinh đến khi có con trai mới thôi, mà muốn sinh thì phải né cái đội kiểm tra với người đi tố cáo, trốn đông trốn tây y như đánh du kích ấy…. haiz, bởi thế mới gọi là đội du kích siêu sinh, siêu sinh này là sinh vượt mức nhé. Cái vụ này bạn nào có đọc cuốn Tam cô nương nhà nông thì sẽ hiểu hơn nha, mình khá thích cuốn này.

“Vậy còn chị?” Lý Tiểu Tiểu tò mò nhìn Huyền Phinh, cô thật sự rất hiếu kỳ rốt cuộc là dạng ba mẹ thần tiên gì mới có thể sinh ra cô con gái thần tiên như vậy.

Huyền Phinh cười nhẹ, vẫn là phong cách đơn giản thô bạo trước sau như một: “Không có tiền!”

Lý Tiểu Tiểu nhẹ nhàng thở ra, may mà công ty còn có mấy người gia cảnh bình thường làm bạn với cô, bằng không cô đây chẳng phải là người nghèo nhất công ty sao.

Cô đã nói mà, trên thế giới này nào có nhiều thổ hào như vậy chứ, đại bộ phận vẫn là người thường giống như cô thôi.

Ngụy Giai Ý thử vai thuận lợi, tối thiểu sẽ ở đoàn phim một tháng, nói không chừng thời gian sẽ càng lâu, ai bảo trong nhà Ngụy Giai Ý có bảo bối đầy đất chứ.

Có sự bắt đầu hoàn mỹ của Ngụy Giai Ý, Lý Tiểu Tiểu có tin tưởng hơn đối với lần thử vai kế tiếp. Thấy sắp tới giờ hẹn, cô nhanh chóng mang theo mấy nghệ sĩ khác đi các đoàn phim thử vai.

Bởi vì dung mạo xuất chúng nên Huyền Phinh nhận được lời mời thử vai nhiều nhất, vốn là Lý Tiểu Tiểu nhìn trúng một bộ phim Tết, tuy rằng phần diễn trong đó không nhiều lắm, nhưng mà diễn viên đều là ngôi sao lớn, hơn nữa sẽ chiếu ngay vào Tết âm lịch, cái này đối với người mới mà nói đúng là cơ hội không tồi.

Nhưng chính Huyền Phinh lại không thích cái nhân vật bình hoa này, chọn một bộ điện ảnh đề tài lạnh ít vốn trong vài lời mời thử vai.

Đạo diễn bộ điện ảnh này tên Lưu Hạo, tuy rằng anh ta rất trẻ tuổi, nhưng mà rất là có ý tưởng, cũng từng quay được phim nhựa theo đề tài đoạt được giải.

Kế hoạch quay điện ảnh lần này của Lưu Hạo là chọn câu chuyện về truyện cổ thần thoại giữa Hoàng Đế và Xi Vưu. Chuyện xưa về thần thoại trên thị trường hiện tại nếu mà quay thành điện ảnh dạng hoạt hình thì người ủng hộ còn rất nhiều, nhưng nếu mà quay thành điện ảnh sẽ không được người coi trọng. Trước hết không nói về câu chuyện, phương diện về hiệu ứng đặc biệt là mấu chốt, vạn nhất kỹ thuật không tới nơi làm thành hiệu ứng đặc biệt giá 5 mao tiền liền làm trò cười cho thiên hạ, đến lúc đó thật có khả năng ngay cả vốn cũng không thu lại được.

Cũng bởi nguyên nhân này, nhà tư sản chịu đầu tư bộ phim này không quá nhiều, đại bộ phận tài chính đều là tự đạo diễn trù bị. Bởi vì tài chính khẩn trương, nên ngay cả diễn viên mời được cũng đều chả có tiếng tăm gì, thấy thế nào cũng không có lời bằng diễn bộ phim Tết kia.

Phim Tết sản xuất lớn so với bộ điện ảnh ít vốn ít được lưu ý, thấy thế nào cũng cảm thấy phim Tết càng chiếm ưu thế.

Làm một ông chủ không giống ông chủ nhất, vào lúc ý kiến của mình đυ.ng độ ý kiến của nghệ sĩ công ty, quyết định của Lý Tiểu Tiểu là thỏa hiệp vô điều kiện.

Thần tiên tỷ tỷ yêu diễn cái nào liền diễn cái đó đi, không kiếm tiền cũng chả sao, cùng lắm thì trở về cùng nhau trồng hoa.

Dù sao từ sau khi biết hoa trong vườn của công ty vô cùng đáng giá thì, Lý Tiểu Tiểu cảm thấy hiện giờ bản thân vô cùng tự tin!

《Cuộc chiến thượng cổ》 đã chuẩn bị rất lâu, giờ đây cảnh tượng đã bố trí gần xong rồi, chỉ cần cuối cùng định diễn viên xong là có thể quay.

Hôm nay đến thử vai không chỉ có một mình Huyền Phinh. Đạo diễn Lưu Hạo quyết định để cho bọn họ đáp diễn với nhau, cạnh tranh nhau, chọn ra diễn viên thích hợp rồi lại chụp ảnh tạo hình tiến hành so sánh, từ đó lựa chọn diễn viên phù hợp với kịch bản nhất.

Lúc cả đám người Lý Tiểu Tiểu đến thì đã bắt đầu thử vai, sau khi Huyền Phinh đăng ký thì lấy được đại cương cơ bản với kịch bản của nhân vật nữ thử vai, sau lại đi sang một bên xem.

Lý Tiểu Tiểu xáp lại nhìn lướt qua, trong đó có một nhân vật là người yêu A Hảo của Xi Vưu thời niên thiếu, một nhân vật khác là thiên thần thượng cổ Cửu Thiên Huyền Nữ.

Cả bộ phim là nói về thiếu niên Xi Vưu yêu sâu đậm thiếu nữ A Hảo cùng bộ lạc, tự nhận là lưỡng tình tương duyệt với A Hảo. Ngay vào lúc Xi Vưu chuẩn bị tới cửa cầu cưới, thiếu nữ A Hảo dần dần bị A Khương (Viêm Đế) hấp dẫn cũng di tình biệt luyến, cự tuyệt Xi Vưu bày tỏ tình yêu.

Xi Vưu rất là đau lòng mà rời đi, mấy năm sau mang binh gϊếŧ về bộ lạc, sau khi đánh bại Viêm Đế thì muốn cướp A Hảo đi, ai ngờ A Hảo thà chết chứ không chịu khuất phục thế mà hươ đao tự sát. Xi Vưu vốn là kiệt ngạo bất tuân, vì A Hảo chết mà trở nên càng thêm tàn bạo, tru sát vô đạo, bất nhân bất nghĩa.

Viêm Đế bại trận lại đau đớn mất người con gái yêu thương, muốn liên hợp Hoàng Đế cùng nhau tấn công Xi Vưu, nhưng Xi Vưu quá mức cường đại, mặc dù là cả hai bộ lạc liên thủ lại cũng không cách nào đánh bại Xi Vưu. Ngay vào lúc Hoàng Đế nản lòng thoái chí, Cửu Thiên Huyền Nữ hạ phàm truyền thụ binh pháp cho Hoàng Đế, cũng giúp hắn chiến thắng Xi Vưu.

Tổng thể cốt truyện của bộ phim so ra không khác với trong truyền thuyết lắm, chỉ là bỏ thêm vài cảnh cảm tình khoa trương lại giả tạo, cũng không tính là đặc biệt có sáng tạo.

Lý Tiểu Tiểu lại gần người Huyền Phinh xem xong hết tóm tắt câu chuyện, duỗi tay chỉ chỉ lên trên: “A Hảo xem như là nữ chính, lời mời thử vai đạo diễn đưa cho chị lần này cũng là nhân vật này. Tuy rằng bộ phim này vốn không nhiều lắm, nhưng ít nhất cũng là điện ảnh có tiếng cũng có miếng, nếu mà chị lấy được nhân vật nữ chính cũng là khởi điểm rất cao.”

Huyền Phinh lắc lắc đầu, lấy nội dung thử vai của Cửu Thiên Huyền Nữ lên trên cùng: “Nhân vật đầu tiên của chị chị muốn diễn chiến thần.”

Lý Tiểu Tiểu do dự: “Chị thật sự suy xét tốt rồi chứ? Phần diễn của Cửu Thiên Huyền Nữ phỏng chừng không nặng bằng A Hảo.”

Huyền Phinh cười nhẹ: “Không cần suy xét, liền diễn Huyền Nữ.”

Thấy Huyền Phinh đã quyết định chủ ý rồi, Lý Tiểu Tiểu vô cùng tự nhiên đổi giọng: “Em cũng cảm thấy Huyền Nữ tốt, nữ chiến thần đẹp nhất đó, đó là phải có giá trị nhan sắc lại có khí tràng, người bình thường thật không gánh nổi thiết lập nhân vật này, nhân vật Huyền Nữ này y như là đo ni đóng giày cho chị vậy đó!”

Thân Văn Duệ ở một bên u oán liếc nhìn Lý Tiểu Tiểu một cái: “Tiểu Lý tổng, tâng bốc của cô có thể đừng chỉ có mạnh mẽ thổi với một mình Huyền tỷ không, cũng mưa móc quân ân chia cho bọn tôi một chút được chứ?”

Lý Tiểu Tiểu ha ha một tiếng: “Chờ chừng nào cậu có phong tư thiên nhân của Huyền tỷ lại đến nói chuyện mưa móc quân ân này với tôi.”

Cô mở túi xách rút ra hai tờ giấy, mỗi người một tờ vỗ vào trong lòng Thân Văn Duệ với Phạm Vô Cữu: “Tự mình đi thử vai đi, tôi muốn ở trong này bồi Huyền tỷ.”

Ngưu Hồng Hải ngửa đầu nhìn Lý Tiểu Tiểu: “Vậy em thì sao?”

“Em chờ cùng với chị.” Lý Tiểu Tiểu nhéo nhéo cái mặt non nớt của Ngưu Hồng Hải: “Chị rất là lo lắng để tự em đi, đáng yêu thế này bị người ta ôm chạy mất thì làm sao bây giờ?”

“Bất công!” Thân Văn Duệ cắn môi thoạt nhìn còn rất đáng yêu: “Kỳ thật tuổi của tôi còn nhỏ hơn cả Hồng Hài Nhi, cô hẳn là chiếu cố tôi mới đúng nè!”

“Cậu nhìn vóc dáng của chính cậu xem, không biết xấu hổ tranh thủ tình cảm với tiểu Hồng Hải!” Lý Tiểu Tiểu tức giận nhìn cậu ta một cái: “Nhanh đi thử vai, không phải cậu muốn đỏ sao, đừng có để lỡ mất cơ hội.”

Vừa nghe chữ “Đỏ” này, Thân Văn Duệ nháy mắt đã quên chuyện mình với Ngưu Hồng Hải tranh giành tình cảm, vô cùng phấn khởi chạy đi, Phạm Vô Cữu theo đằng sau với vẻ mặt bất đắc dĩ.

Lý Tiểu Tiểu nhìn bóng lưng Thân Văn Duệ có chút phát sầu, con người tiểu Thân thoạt nhìn ngây ngốc, ở bên ngoài sẽ không bị người khi dễ chứ?

Đợi hơn nửa giờ, rốt cuộc đến lúc Huyền Phinh thử vai.

Lưu Hạo nhìn Huyền Phinh trước mặt nhất thời sáng mắt lên, lập tức nhớ tới diễn viên này là tự mình mời.

“Cô là Huyền Phinh của công ty giải trí Tiên Phàm?”

Ảnh chụp của Huyền Phinh là bạn tốt của Lưu Hạo share cho anh ta, biết anh ta đang rất ư là nhức đầu vì chọn diễn viên, sau khi vừa lúc thấy được ảnh chụp của diễn viên công ty giải trí Tiên Phàm đăng ở trên mạng thì liền share cho Lưu Hạo trước.

Sau khi Lưu Hạo nhìn thấy ảnh chụp thì cảm thấy Huyền Phinh là A Hảo trong lòng mình, người được chọn làm A Hảo cũng phải đủ đẹp, thế này mới có thể khơi mào yêu hận tranh đoạt giữa Xi Vưu với Viêm Đế.

Trong lúc này anh ta cũng xem qua không ít ảnh chụp của diễn viên, nữ diễn viên xinh đẹp chỗ nào cũng có, nhưng anh ta rốt cuộc lại cảm thấy kém một chút so với cái loại cảm giác kinh vì thiên nhân kia trong lòng mình, thẳng đến lúc anh ta thấy ảnh chụp của Huyền Phinh.

Đương nhiên, bởi vì kính lọc cùng kỹ thuật photoshop cường đại hiện nay, Lưu Hạo cũng có chút hoài nghi đối với độ chân thật ảnh chụp Huyền Phinh, nhưng không ngờ tới sau khi nhìn thấy người thật thì thật sự làm cho anh ta kinh ngạc, ảnh gốc chẳng những không có photoshop không xài kính lọc, thậm chí ảnh chụp còn không đẹp bằng người thật!!!

Lưu Hạo ngồi sau bàn không nhịn được hỏi: “Ảnh tuyên truyền của cô là ai chụp cho cô thế? Thế này cũng quá không để tâm mà.”

Huyền Phinh nghĩ nghĩ: “Kỳ thật rất để tâm, công ty còn cố ý mua cái di động mới để chụp.”

Lưu Hạo: “…………”

Đây là cái công ty rách gì thế? Thế mà nghèo đến vậy! Ảnh tuyên truyền cho diễn viên thế mà lại dùng di động chụp, anh ta quay phim nhiều năm thế này vẫn là lần đầu tiên thấy đó! Cũng chỉ có loại diện mạo tuyệt thế này đây mới chịu được chà đạp như thế, cầm di động mà còn có thể chụp ra được thịnh thế mỹ nhan.

Nếu người đã đẹp hơn cả ảnh, trong lòng Lưu Hạo liền kiên định hơn, chỉ cần kỹ thuật diễn không quá kém, anh ta liền đưa nhân vật A Hảo này cho cô.

Lưu Hạo lấy bộ phận của A Hảo trong đống tài liệu ra: “Xem kịch bản diễn thử rồi chứ? Cô thử A Hảo chút xem.”

Huyền Phinh không nhúc nhích, trực tiếp sảng khoái nói: “Tôi muốn diễn thử Cửu Thiên Huyền Nữ.”

“Cửu Thiên Huyền Nữ?” Lưu Hạo có chút ngoài ý muốn ngẩng đầu nhìn Huyền Phinh: “Cô xác định chứ?”

Huyền Phinh gật gật đầu: “So với A Hảo tính cách tiểu bạch hoa, tôi càng thích vị thần chính nghĩa như Cửu Thiên Huyền Nữ vậy. Tôi muốn thể hiện ra Cửu Thiên Huyền Nữ chân thực nhất, hoàn mỹ nhất cho khán giả, để mọi người càng hiểu vị thiên thần này.”

Lưu Hạo do dự một chút rồi liền đồng ý, anh ta cũng chưa xác định được người được chọn cho Cửu Thiên Huyền Nữ, diễn viên diễn Huyền Nữ chẳng những cần dung mạo xinh đẹp, càng phải có một loại cảm giác thần thánh không dung người khinh nhờn.

Tài chính của đoàn phim có hạn, phí dụng dự toán trên mặt diễn viên không coi là nhiều, diễn viên có kỹ thuật diễn như vậy giá thấp không mời được, rất nhiều người mới lại không có khí tràng của thiên thần, bởi thế nên đến giờ Lưu Hạo còn không tìm được diễn viên phù hợp tâm ý.

Nếu Huyền Phinh đã muốn thử vai Huyền Nữ một chút, Lưu Hạo liền quyết định để cô thử một chút, để diễn viên đã định là Hoàng Đế đáp diễn với Huyền Phinh, hai người diễn đoạn mà Huyền Nữ truyền thụ binh thư cho Hoàng Đế.

Diễn viên Trần Vũ đóng vai Hoàng Đế 30 tuổi, tốt nghiệp từ học viện hí kịch, mấy năm nay cũng từng diễn không ít phim, có kỹ thuật diễn, nhưng thời vận không tốt, cứ mãi mà không đỏ. Sau khi được chọn nhân vật, Trần Vũ luôn ở lại đoàn phim phối hợp chọn vai, đáp diễn với diễn viên tới thử vai, thuận tiện cân nhắc tính cách đặc điểm nhân vật càng sâu hơn.

Cảnh Hoàng Đế bái sư này chỉ riêng hôm nay thôi Trần Vũ đã lên sân mười mấy lần, kịch bản đã thuộc làu, diễn lên lại là ngựa quen đường cũ.

Huyền Phinh đưa hết tư liệu trong tay cho Lý Tiểu Tiểu bảo quản, chính mình thì nhẹ nhàng kéo cổ tay áo của váy dài xuống, hai cái tay áo thật dài tuột xuống khỏi vai. Tiếp đó, cũng không biết cô ấy lấy một cây trâm bạch ngọc từ chỗ nào ra, tùy ý quấn một búi tóc trên đầu,

Chờ cô sửa sang tóc xong rồi ngẩng đầu lên, tuy rằng vẫn là dung mạo xinh đẹp như thiên tiên kia như cũ, nhưng trên người lại phảng phất như thêm một tầng hào quang, làm cho người ta cảm thấy thần thánh không thể xâm phạm. Mũi chân cô điểm một cái, tay áo vung lên, áo trắng bay bay như trên trời giáng xuống đi đến trước mặt Hoàng Đế, ánh mắt sát phạt quyết đoán cùng với khí tràng cường đại đến làm người ta hít thở không thông, làm cho Trần Vũ có chút thất thần trong nháy mắt.

Tuy rằng Huyền Phinh lùn hơn Trần Vũ, nhưng mà nhìn ánh mắt kia anh ấy có một loại bị nhìn xuống từ trên cao, Trần Vũ theo bản năng quỳ một gối xuống trên đất đọc kịch bản của mình ra.

Trong lần đầu gặp mặt với Hoàng Đế, giọng nói của Huyền Nữ lãnh đạm, cũng không có nhiều biểu cảm lắm. Nhưng ánh mắt nàng, khí tràng cường đại của nàng luôn luôn có một loại cảm giác làm cho người ta không kìm lòng được muốn thần phục, phảng phất như đang đứng trước mắt đây đúng là một vị thiên thần thượng cổ vậy.

Trần Vũ có tới mấy năm kinh nghiệm đóng phim, nhưng đối diễn với Huyền Phinh, thế mà có một loại cảm giác bị dẫn đi, kỹ xảo diễn mà trước đó anh tận lực sử dụng trước mặt Huyền Phinh chẳng những làm cho cảm thấy quá mức cứng nhắc mà còn làm cho anh ấy cảm thấy bản thân có cái loại cảm giác ra vẻ.

Trần Vũ dứt khoát quên luôn cái kỹ xảo kia, thuận theo ý thức của mình mà cùng Huyền Phinh diễn xong cảnh bái sư này, sau đó thế mà có một loại cảm giác chưa đã ghiền, cảm thấy lần diễn này mình phát huy tốt hơn trước đó rất nhiều.

Anh ấy không nhịn được nhìn lại về phía Huyền Phinh, Huyền Phinh nhận thấy được ánh mắt của anh, cười tán dương trở lại.

Theo lý thuyết thì Trần Vũ là tiền bối, Huyền Phinh là người mới, chỉ có phần Trần Vũ chỉ điểm Huyền Phinh. Cũng chẳng biết vì sao, có được sự khẳng định của Huyền Phinh, Trần Vũ thế mà có loại cảm giác nhảy nhót, giống như là được thầy cô khen ngợi trước mặt mọi người khi đi học ấy, đặc biệt có cảm giác thành tựu.

Diễn thử xong rồi, Huyền Phinh vén tay áo về lại trên vai, quay đầu hỏi đạo diễn Lưu Hạo: “Có thể chứ?”

“Rất có thể!” Lưu Hạo không nhịn được tán thưởng nói: “Cô quả nhiên rất thích hợp với nhân vật này, cô diễn Cửu Thiên Huyền Nữ còn đúng chỗ hơn cả nữ thiên thần trong tưởng tượng của tôi.”

Lưu Hạo vừa dứt lời, mấy diễn viên chờ thử Huyền Nữ ở góc phía sau đều lộ ra biểu cảm nhụt chí.

Theo lý thuyết thì vào lúc thử vai đạo diễn sẽ không công bố kết quả ngay tại chỗ, nhưng Lưu Hạo thật sự là có chút không nhịn được, cảm thấy Huyền Phinh phi thường phù hợp hình tượng cùng khí tràng của Huyền Nữ trong cảm nhận. Hơn nữa trong lúc Huyền Phinh đối diễn với Trần Vũ chẳng những không bị đè mà ngược lại còn có thể dẫn đối phương đi, thuyết minh kỹ thuật diễn cũng không tệ.

Nếu đã chọn được diễn viên thích hợp, Lưu Hạo không muốn tiếp tục lãng phí thời gian để mấy người kia thử nhân vật Huyền Nữ nữa, có thể chọn diễn viên xong sớm một chút là có thể quay phim sớm một chút, chậm trễ một ngày đều là lãng phí tiền a.

Lưu Hạo an bài phó đạo diễn đi ký hợp đồng với Huyền Phinh và Lý Tiểu Tiểu.

Còn có mấy ngày là khai máy, phần diễn của Huyền Phinh lại là nửa phần sau bộ phim mới ra sân, phó đạo diễn liền đặt lịch với cô ấy.

Huyền Phinh đặc biệt thành thật trả lời: “Tôi chỉ nhận một bộ diễn này, cũng không tồn tại cái gì mà lịch hay không, tôi muốn trực tiếp ở lại đoàn phim, cũng quan sát xem người khác diễn kịch thế nào.”

Phó đạo diễn rất vui mừng được thanh thản, nữ diễn viên này tuy mới xuất đạo nhưng rất biết tiến tới, có điều……

“Nếu đã vào tổ, tôi cũng không gạt cô, bộ phim này của chúng ta đầu tư có hạn, đạo diễn hy vọng đem mỗi một phân tiền đều xắt ra mà xài. Phí ăn ở lúc cô quay phim là đoàn phim toàn quyền phụ trách, nhưng lúc không quay phim, phí dụng khách sạn này giải quyết thế nào tôi còn phải hỏi ý đạo diễn một chút.”

“Tôi còn tưởng là chuyện gì chứ.” Huyền Phinh hào phóng khoát tay chặn lại: “Phí dụng khách sạn anh không cần lo lắng, tôi tự mình tiêu tiền ở là được.”

Phó đạo diễn sửng sốt một chút, có điều rất nhanh liền hơi cười cười: “Cái này không nóng nảy mà định xuống, cô thương lượng với Lý tổng của công ty các cô một chút rồi nói sau.”

Lý Tiểu Tiểu lộ ra tươi cười kiên cường: “Không sao, tự công ty bọn tôi giải quyết tiền khách sạn là được rồi.”

Tiền không quan trọng, quan trọng là đỏ!

Mỗi ngày Lý Tiểu Tiểu bị đám nghệ sĩ này nhắc mãi, đã khắc lời răn dạy của bọn họ vào lòng thật sâu.

Cái này cũng may mà có hoa tươi giá trị hàng tỉ của ông Thổ lót nền, bằng không chỉ bằng chút tài chính tăng lên này của công ty đây, phỏng chừng không đợi nghệ sĩ đỏ đâu, tiền của công ty đã đốt sạch sẽ.

Nếu mà Huyền Phinh đã muốn ở đoàn phim, Lý Tiểu Tiểu định mang Hồ Linh Lung và Ngưu Hồng Hải rời đi, lúc phó đạo diễn tiễn bọn họ đi bỗng nhiên linh quang chợt lóe, vội vàng gọi cô lại: “Tiểu Lý tổng, hai vị diễn viên bên cạnh cô đây có lịch hay không, không bằng cũng diễn thử xem.”

Lý Tiểu Tiểu: “…………”

Phó đạo diễn, anh nói thật đi, có phải là thấy nghệ sĩ công ty bọn tôi tự mình giải quyết phí ăn ở cho nên chuẩn bị tóm bọn tôi mãnh liệt nhổ lông dê?

Thấy bộ dáng Lý Tiểu Tiểu hứng thú rã rời, phó đạo diễn dùng sức quạt gió thổi lửa: “Đến cũng đến rồi, diễn thử một cái cũng không chậm trễ cái gì. Hiện tại nữ chính A Hảo trong bộ phim này của bọn tôi còn chưa được chọn đâu, Xi Vưu lúc nhỏ cũng không có diễn viên nhí thích hợp. Phần diễn của A Hảo rất nhiều, nếu mà nhận thì có khả năng phải lệch lịch với các phim khác, Xi Vưu lúc nhỏ không nhiều phần diễn lắm, nếu mà thuận lợi thì một ngày thôi liền quay xong rồi.”

Lý Tiểu Tiểu sâu kín mà thở dài, nhìn phó đạo diễn cũng ngại mà nói cho anh ta, chỉ với chút thù lao đoàn phim cho Huyền Phinh đây cũng chưa hẳn đủ để trả phí ăn ở mấy tháng này của cô ấy. Cô đã góp một người cũng bỏ đi, còn muốn để cô lại góp thêm hai người vào?

Phó đạo diễn bị Lý Tiểu Tiểu nhìn đến chột dạ, gượng cười đứng dậy: “Vậy mấy vị lại thương lượng lại chút nha, tôi cũng đi nói với đạo diễn Lưu một chút.”

Lý Tiểu Tiểu nhìn nhìn bối cảnh của phó đạo diễn, quay đầu lại hỏi Hồ Linh Lung với Ngưu Hồng Hải: “Các cô nghĩ thế nào?”

Hồ Linh Lung giơ ngón tay ngọc thon dài của mình lên, vừa thưởng thức móng tay sáng bóng của mình vừa nói: “Thật ra tôi rất muốn diễn nhân vật A Hảo này, chỉ là trước đó đoàn phim mời Huyền tỷ thử vai A Hảo, cho nên tôi mới chưa nói. Bộ phim tôi nhận thử vai kia quay ra cũng chả có bọt nước gì, mà bộ 《 Cuộc chiến thượng cổ》này lại là hắc mã, là tác phẩm tốt phòng bán vé và danh tiếng song thu, nếu mà tham gia diễn bộ tác phẩm này khẳng định sẽ đỏ.”

Lý Tiểu Tiểu kinh sợ: “Hai bộ phim này còn chưa khai máy đâu, cô định luận ra từ chỗ nào vậy?”

“Tính ra nha!” Hồ Linh Lung nhắc nhở cô: “Cô có nhớ trên máy tính của công ty có một cái hồ sơ không, trên đó có tất cả bát tự và vận thế cuộc đời của các đạo diễn với kế hoạch quay trong ba năm, còn có thôi diễn của các bộ điện ảnh, phim truyền hình nữa. Trước khi tôi đến đã cố ý đi văn phòng xem một chút, bộ 《 Cuộc chiến thượng cổ》này chính là thuộc loại hắc mã đỏ nổ luôn.”

Lý Tiểu Tiểu: “…………”

Không phải công ty chỉ có ông Thổ mê tín thôi sao? Sao giờ lại nhiều ra người nữa! Chả lẽ việc mê tín này còn truyền nhiễm sao?

Nhìn biểu tình hết lòng tin theo của Hồ Linh Lung, Lý Tiểu Tiểu câm nín: “Sao cô lại có thể tin cái bảng kia? Chú họ của tôi đây thật ra không quá đáng tin, phàm là ông ấy tư duy bình thường chút thôi thì cũng không đến mức các cô ngay cả một bộ phim cũng không nhận được.”

Hồ Linh Lung lắc lắc ngón tay: “Lý Thiên Mệnh người kia thì không quá đáng tin thật, có điều đồ trong bảng kia không phải ông ấy tính, ổng chỉ phụ trách ghi lại thôi.”

Lý Tiểu Tiểu: “Chả lẽ là ông Thổ tính? Công ty chúng ta chỉ có ông Thổ là mê tín nhất.”

Hồ Linh Lung lại lắc lắc ngón tay: “Không phải, ông Thổ cũng chỉ am hiểu một ít ở phương diện trồng trọt, đạo thuật số không tính là rất tinh thông.”

Lý Tiểu Tiểu ha ha một tiếng: “Thế là vị đại thần mời từ đâu đến tính cho thế?”

Huyền Phinh vẫn luôn không nói gì quay đầu: “Chị tính!”

Hồ Linh Lung: “Siêu đại thần!”

Ngưu Hồng Hải: “Đặc biệt chuẩn!”

Lý Tiểu Tiểu: “…………”

Đội ngũ mê tín của công ty cũng thật cường đại!

……….

Nếu Hồ Linh Lung muốn tham gia diễn 《 Cuộc chiến thượng cổ》, Lý Tiểu Tiểu liền thuận theo tâm ý cô ấy, đồng ý để cô ấy tham gia thử vai.

Chẳng qua trong phim A Hảo tuy là di tình biệt luyến, nhưng thiết lập nhân vật đặt ra cũng là cô gái hồn nhiên đơn thuần. Cơ mà diện mạo Hồ Linh Lung là kiều mỵ, vừa mới đứng đằng kia thôi, động tác gì cũng không làm đã khiến người ta cảm thấy phong tình vạn chủng, từ sợi tóc trên đầu đến tận gót chân, không chỗ nào dính dáng với đơn thuần hồn nhiên.

Hồ Linh Lung kiên định tin tưởng Huyền Phinh là đại sư xem bói chuẩn đệ nhất thiên hạ, kết luận cái rụp rằng bộ phim này nhất định là đỏ đến nổ. Vì đỏ, cô nguyện ý thay đổi hình tượng, khiêu chiến cái nhân vật thoạt nhìn hoàn toàn chả dính dáng gì với mình.

Giống như phó đạo diễn nói, đến cũng đến rồi, nguyện ý thử vai thì thử vai thôi, dù sao chỉ với cái bộ dáng yêu diễm kia của Hồ Linh Lung thì khẳng định không được chọn.

Nhưng không ngờ được Hồ Linh Lung tự mình xoa xoa mặt với tường, chờ lúc xoay người lại thì mị thái trên mặt đều đã thu lại, cười rộ lên vừa ngọt lại vừa đáng yêu, hoàn toàn không có bộ dáng kiều mỵ trước đó.

Nhìn bộ dáng trợn mắt há hốc mồm của Lý Tiểu Tiểu, miệng Hồ Linh Lung lại nói ra lời hoàn toàn không hợp với mặt: “Chị em gái nhà tôi nhiều lắm, tính cách đủ kiểu, đừng nói cái loại thiếu nữ không rành thế sự này, gì mà tiểu đáng yêu thanh thuần, tiểu đáng thương điềm đạm đáng yêu, nữ vương khí phách duy ngã độc tôn, tôi đều có học giống như đúc. Phụ nữ trên đời này, không có ai tôi không học được.”

Lý Tiểu Tiểu: Ờm, vẫn là cái mùi vị đồ đê tiện yêu diễm kia!

Giống như Hồ Linh Lung đã thổi phồng, cô ấy thật đúng là rất biết diễn, trong lúc đối diễn với diễn viên diễn vai Xi Vưu kia, cái diễn kia phải nói chọc người trìu mến. Mới đối diễn một cảnh thôi, Xi Vưu cũng đã có chút không khống chế được hai mắt của mình, cứ không kìm lòng được mà dõi theo thân ảnh cô ấy.

Về phần Ngưu Hồng Hải thử vai càng đơn giản, đừng có thấy Ngưu Hồng Hải mới 5 tuổi, nhưng mà đứa bé cùng tuổi mà linh khí giống nhóc vậy rất ít gặp, thử một cảnh thôi đã làm cho đạo diễn đánh nhịp.

Phó đạo diễn vui tươi hớn hở mà đến đây: “Lý tổng, hai vị diễn viên này của công ty cô cũng cùng nhau vào đoàn chứ?”

Lý Tiểu Tiểu vẫy vẫy tay: “Anh đừng nói nữa, tôi hiểu rồi, phí dụng khách sạn bọn tôi tự mình giải quyết.”

Phó đạo diễn vui vẻ đưa hợp đồng đã chuẩn bị tốt tới: “Vậy cô xem xem, không thành vấn đề thì liền ký thôi.”

Lý Tiểu Tiểu nhìn tiền thù lao gầy còm trên đó thở dài một hơi, cuối cùng xoẹt xoẹt ký tên mình lên hợp đồng, lại lấy con dấu trong túi ra ấn lên.

Phó đạo diễn cầm hợp đồng vui vẻ tiêu sái, Lý Tiểu Tiểu nhìn ba gã nghệ sĩ nhà mình đau đầu thở dài. Giờ cô đã nhìn ra rồi, trông cậy vào nghệ sĩ của công ty kiếm tiền là không quá có khả năng, không bồi tiền vào trong cô liền cảm ơn trời đất rồi.

Đúng lúc này, Huyền Phinh bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện: “Đúng rồi, ba tháng sau bộ phim này sẽ bị gãy chuỗi tài chính, em chuẩn bị chút tiền rót vốn trước, cũng không cần nhiều lắm, bảy tám chục triệu là đủ rồi.”

“Bảy tám chục triệu…… Còn là đủ rồi……” Lý Tiểu Tiểu thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi, khóc không ra nước mắt nhìn Huyền Phinh: “Chị ơi, chị nhìn xem em có giá bảy tám chục triệu không? Tài chính trên tài khoản của công ty ta dùng sức mà cướp đoạt một trận, em có thể góp ra 170000, 180000 cho chị đã không tệ rồi.”

“Bán hoa, bán nhân sâm đều được, công ty ta không thiếu cái kia. Đúng rồi……” Huyền Phinh lấy một viên ruby lớn cỡ trứng bồ câu từ trong túi tiền ra đưa cho Lý Tiểu Tiểu: “Thật sự không được thì em tìm người hỏi xem thử cái này có thể bán lấy tiền không, chị có rất nhiều đó.”

Lý Tiểu Tiểu nhìn viên ruby đưa tới trước mắt, mắt trừng đến vô cùng tròn: “Chị, vừa nãy chị còn nói với em chị không có tiền đó? Giờ lại từ trong túi tiền móc ra viên ruby lớn như vầy là cái thao tác gì vậy?”

“Chị vốn là không có tiền mà!” Huyền Phinh vô cùng thản nhiên nói: “Cái thứ đồ chơi này cũng không phải tiền.”

Lý Tiểu Tiểu: “…………”

Rồi rồi, chị xinh đẹp, chị nói rất đúng, logic của chị max điểm!

*****

《 Cuộc chiến thượng cổ》 bỗng chốc thu ba nghệ sĩ của công ty giải trí Tiên Phàm, Thân Văn Duệ với Phạm Vô Cữu cũng thử vai thành công. Phạm Vô Cữu thì nhận nhân vật cảnh sát, Thân Văn Duệ thì diễn một phú nhị đại ngốc bạch ngọt trong một bộ cổ trang, thật ra lại rất phù hợp thiết lập nhân vật con người thật của cậu ấy.

Ngưu Hồng Hải trừ bỏ Xi Vưu thời thơ ấu ra còn nhận diễn thời ấu thơ của nam chính của một bộ phim cổ trang, phần diễn có năm sáu tập.

Có nghệ sĩ của công ty giải trí Tiên Phàm gia nhập, diễn viên của đoàn phim 《 Cuộc chiến thượng cổ》 toàn bộ vào chỗ, Lưu Hạo tìm đại sư tính một ngày tốt để khai máy, xiêm áo tế phẩm làm một nghi thức khai máy, 《 Cuộc chiến thượng cổ》 chính thức khai máy.

Lý Tiểu Tiểu vây xem nghi thức khai máy lúc này mới xem như là hiểu ra, thì ra trong giới giải trí mê tín là thời thượng, nghệ sĩ trong nhà là đuổi theo làn sóng của thời đại, vừa thấy chính là người lăn lộn giới giải trí.

Chúng nghệ sĩ đều vào đoàn quay phim, Ngưu Hồng Hải có Huyền Phinh với Hồ Linh Lung cùng đoàn chăm sóc rồi, trên cơ bản là không cần Lý Tiểu Tiểu lo lắng.

Vốn là Lý Tiểu Tiểu còn muốn ở đoàn phim bồi bọn họ một chút, ai ngờ Huyền Phinh chẳn chút lưu tình đuổi cô đi, lý do còn rất đầy đủ: “Nhanh chóng bán đá quý đổi tiền đi, sau khi mắt xích tài chính của đoàn phim bị gãy chị còn phải đầu tư đó.”

Lý Tiểu Tiểu chưa từng thấy qua nghệ sĩ nào thế này, chưa đợi khai máy đã liền ngóng trông chuỗi tài chính của đoàn phim gãy. Cố tình Huyền Phinh rất ư là chắc chắn với chuyện mình thôi diễn ra, các nghệ sĩ khác của công ty cũng vô cùng tin phục, tất cả đều là một bộ dáng rất tin không nghi ngờ, bầu không khí mê tín vô cùng nồng đậm.

Ném đám nghệ sĩ vào các đoàn phim, một mình Lý Tiểu Tiểu trở về công ty, dò tìm cả nửa ngày trên mạng cũng không tìm được con đường bán đá quý thích hợp.

Đang lúc Lý Tiểu Tiểu tìm phương pháp chung quanh, chương trình tạp kỹ 《 Điên cuồng khiêu chiến 》 Huyền Phinh với Ngưu Hồng Hải tham gia trước đó phát sóng, vì bản mới sửa làm lần đầu đã thành công, tổ tiết mục cố ý lấy một bộ phận màn ảnh ra làm một đoạn phim thí điểm, còn xài vốn gốc tuyên truyền trên mạng.

Vốn là mấy người khách quý kỳ đầu tiên này không đủ tiếng tăm, fan cũng không nhiều, rất nhiều bạn trên mạng ngay cả mở cũng chưa mở ra, mà cũng có người nhàn rỗi không có việc gì lại ấn một chút, ngoài ý muốn phát hiện đoạn phim thí điểm này thế mà làm được vô cùng hút mắt, có hình ảnh phá ra cười, có nháy mắt kinh diễm, nhất là phân đoạn vượt ải làm rất là câu khẩu vị người ta, có không ít người đều có xúc động muốn đi xem một cái, rốt cuộc là ai giành được thắng lợi của cuộc thi.

Lý Tiểu Tiểu nhìn thấy phim thí điểm thì nhớ tới bản thân chịu xung kích lúc ở hiện trường thu chương trình, không khỏi nở nụ cười: Các fan, chuẩn bị nhận bạo kích từ công ty giải trí Tiên Phàm đi!