Phần 5: Lột xác.
Sau khi rời spa Mami, Jodi trở về căn hộ của mình. Cô yêu cầu dịch vụ vận chuyển đóng gói tất cả và chở về cho những người ở Spa. Jodi cũng liên hệ với chung cư yêu cầu dịch vụ bàn giao tất cả tài sản cho mami D, kể cả chiếc xe hơi của cô.
Jodi ra 1 tiệm làm tóc, 1 spa khác, 1 tiếng shopping để làm mới lại mình. Mái tóc nâu nhạt giờ thay cho màu mâu hạt dẻ, cách trang điểm lòe loẹt ngày nào giờ nhường chỗ cho sự tự nhiên, nhẹ nhàng, những đôi giày cao gót ngày nào giờ nhường chỗ cho đôi búp bê thấp bé nhẹ nhàng, váy áo xa hoa ngày nào giờ là chiếc quần jean trắng và áo sơ mi cách điệu đơn giản. Jodi nhìn mình trong gương, chính cô cũng không nhận ra mình, chiếc điện thoại và sim cũng đã đưa lại cho mami, giờ là cái mới chỉ có 1 số duy nhất thuộc về Laya. Laya… em đã thay đổi, tất cả vì Laya…
…
Cộc… côc…
– Tôi ra ngay…
Tạch…
– Phương???
Jodi mỉm cười bước vô nhà cởi bỏ chiếc mũ lưỡi trai và mắt kiếng.
– Laya thấy sao???
– Em…
– Đẹp… xấu… lạ
-….
– Trả lời em đi
– Không biết… nhưng mà về đây
Laya kéo Jodi vào phòng vẽ. Chỉ 1 cô gái đứng quay lưng nhìn ra cửa sổ trong tranh
– Em nhìn nè…
– Là…
– Tối qua Laya mơ thấy, ám ảnh quá nên vẽ lại
– Laya mơ thấy em sao??? Sao mà…
– Uhm y chang em bây giờ…
– Laya?
Jodi nhìn vào mắt Laya
– Phương… em là người hay là ma vậy?
– Laya… em không thích đùa vậy đâu.
– Ờ… xin lỗi. Cười
Laya bỏ đi vào bếp.
– Sao không trả lời em???
– Trả lời gì?
– Em thay đổi vậy… Laya có thích không?
– Nhắm mắt lại đi.
Laya tiến gần, hít 1 hơi thật sâu…
– Em khác quá… em đã làm gì?
– Em vứt bỏ hết, tất cả mọi thứ…
– Mọi thứ???
– Uhm… giờ em sẽ bám riết lấy Laya, ám ảnh Laya, không tách rời…
– Thật sao?
– Uhm… nhìn nè
Jodi kéo cổ áo của mình ra, cởi bỏ 1 vài chiếc cúc, để lộ hình xăm còn ửng đỏ phía ngực trái, nơi trái tim cô đang đập.
– Em điên rồi… đau không? Đỏ hết rồi
– Có… 1 chút
Laya cúi xuống đặt nụ hôn lên hình xăm uốn lượn mang tên mình.
– Em không biết hình xăm là cam kết vĩnh cửu với cơ thể sao? Em làm vậy sao xóa
– Em biết, bởi vậy em mới xăm tên Laya
Laya tiến gần hơn ôm Jodi vào lòng.
– Em không nên làm vậy…
– Em muốn vậy… lỡ…
– Không lỡ… không nói xui. Đi tắm, rồi đi qua nhà mẹ, ăn cơm, nhớ không?
– Uhm.
***
Xin chào,
Cảm ơn các bạn đã theo dõi tác phẩm của mình.
Hãy vote và comment để mình có động lực viết tiếp nhé!
***