Tấm Thiệp Hồng

Chương 2

Khi trở về phòng, tôi kêu mệt thì Lộc gọi bồi mang thức ăn và rượu ngọt vô phòng để hai đứa cùng ăn và hủ hỉ, ăn xong Lộc bồng tôi lên giường hai đứa ôm nhau đùa giỡn, Lộc làm tôi nhột cười lên hăng hắc, chàng ôm cứng lấy tôi và miệng chàng ngậm chặ lấy môi tôi và nút lưỡi tôi thật chặt làm tôi muốn nghẹt thở. Tay chàng bóp chặt nhũ hoa tôi và giật tung quần áo tôi ra như một tên cướp sắp sửa dở trò cưỡиɠ ɧϊếp táo bạo. Một phản ứng tự nhiên của người con gái nổi day, tôi chống trả nhưng Lộc như người say điên cuồng đè chặt lấy thân hình nhỏ bé của tôi, mặc kệ sự phản kháng. Lộc tiếp tục cởi bỏ hết quần áo tôi ra, tôi tức quá bật khóc lên rưng rức. Lộc mới buông tôi ra rồi dỗ dành xin lỗi, chàng nói là “tại anh yêu em quá trước sau gì em cũng là vợ anh mà, bắt anh chờ lâu quá anh chịu không nổi đâu, rồi chàng hôn nhẹ lên mắt lên môi tôi, lần xuống đôi nhũ hoa. Truyện được copy tại TruyenVKL.Com – Chàng nút thật nhẹ lên đầu nấm vυ' của tôi làm tôi cảm thấy một cảm giác lâng lâng kỳ diệu, và Lộc cứ tiếp tục hôn lần xuống tới bụng, tới rốn. Không còn rà lưỡi vào lỗ rốn tụt xuống đồi mu cao chàng nút nhè nhẹ lên đám lông măng và liếʍ chung quanh đồi mu làm tôi như bi điện giật nhưng lại thấy kích động kỳ lạ, nửa như muốn chàng dừng lại nửa như muốn được kí©ɧ ŧɧí©ɧ thêm nữa. Tôi cứ nằm im nghe tâm hồn hoang mang bay bổng, thể xác khơi động, mông lung khi Lộc bú xuống đến cửa âʍ đa͙σ và nút mồng đốc thì tôi như mất hết tự chủ , tôi ưỡn cong người lên nhận chịu và rêи ɾỉ. Lộc tiếp tục bú còn tay thì không ngừng xoa bóp để cho tôi thật khích động và ham muốn. Tôi bây giờ không còn một chút lý trí nào để phân tách giáo lý và phản kháng, tôi để mặc cho Lộc tự do đi vào cuộc đời tôi và phá vỡ cái trinh tiết duy nhất của đời người con gái.

Lộc nằm sấp lên người tôi, để cái dươиɠ ѵậŧ cứng và dài lên mu tôi rồi bành hai chân tôi ra đút thật mạnh nó vào cửa âʍ ɦộ tôi giật bắn mình lên đau điếng. Lộc hiểu ý ngưng lạl nằm im rồi tiếp tục ấn nó vào sâu hơn, sâu hơn từng tí nữa. Mỗi lăn Lộc ấn nó vào sâu thì tôi thêm đau đớn nước mắt tôi tuôn trào nhưng Lộc cứ thản nhiên tiếp tục ấn sâu cái c̠ôи ŧɧịt̠ to lớn đó vào rồi vừa thở hào hển vừa nắc lên xuống thật nhanh, tôi thì cấu xé gào thét trong khi Lộc vẫn rên hừ hừ. Tất cả âm thanh hòa lẫn trong lòng sóng vỗ ì ầm bên ngoài, tôi như người điên vì bại trận, tay chân rã rời khi Lộc hự hự lên mấy tiếng rỏi nằm im. Tôi nghe một luồng nước ấm tuôn trào lan tràn khắp người tôi. Luồng tinh khí nhơm nhớp tanh hôi làm tôi khó thở, cảm thấy cuộc đời mình sao phủ phàng nhơ nhớp, tôi không còn là một cô gái tiết trinh nữa, không giữ được lễ giáo tổ tiên.

Tôi bật khóc lên nức nở, Lộc chống tay nhìn vào mắt tôi không nói một lời nào. Đột nhiên tôi thấy Lộc thật xa lạ, thật thô bạo, thật phàm phu tục tử mà từ trước tôi chưa hề thấy.

Sau cái đêm Lộc phá trinh tôi ở khách sạn bên bờ biển, Lộc như tìm được một kho tàng vô căn cứ lẫn mò trở lại tìm kiếm để rút rỉa thụ hưởng. Lộc thường hay tìm cách rủ tôi đi chơi một minh để dẫn tôi vào nhữg khách sạn rẻ tiền loanh quanh trong thành phố để làʍ t̠ìиɦ. Mỗi lần làʍ t̠ìиɦ xong Lộc lại không có vẻ săn sóc tôi như trước, tôi kể cho Nga nghe để nhờ Nga góp ý kiến thi Nga bảo tôi phải nên phòng ngừa đừng để có thai trước ngày cưới nhưng đã quá muộn. Lộc bàn với tôi là phải phá thai vì chắc chắn má chàng sẽ bị xấu hổ nếu cô dâu mang bầu. Rồi Nga và Lộc dẫn tôi đi bác sĩ để phá thai. Tôi nằm bệnh viện hơn một tuần vê đến nhà được hai hôm không thấy Nga đến chơi, má tôi nói em của Nga có đến và nói Nga bận học thì còn Lộc thì bận lo công việc cho cha nên không đến được.

Tôi nằm một mình nghe thân thể đau rần và tâm hồn tê cứng, bạn tôi đâu … người yêu tôi…

Còn hơn một tháng là đến ngày cưới mà Lộc thì cứ bận việc luôn, hết nghe chàng nói lo phụ tính toán sổ sách cho cha thì phần lo phụ mẹ sửa soạn nhà cửa nên không có thì giờ đến thăm tôi mỗi ngày như lúc trước, và mỗi lần đến chàng chỉ ngồi nói chuyện không đầy một tiếng là hấp tấp ra về.

Ngà thi trung học đến, tôi và Nga cùng đi thi chung một trường nhưng Nga đậu còn tôi trượt vỏ chuối vì qua những ngày giao hoan với Lộc tôi không còn tâm trí đâu mà nhớ những phân số và bài vở.

Khi được tin tôi thi hỏng ba má tôi rất buồn nhưng cũng may là tôi không phải lo vì có chồng giàu để nhờ. Tôi cũng tự nhủ chắc là tôi sẽ phải nhờ vào sự bao bọc của Lộc và tự hứa sẽ ở nhà nấu cơm giặt quần áo làm người vợ ngoan. Em của Nga vẫn thường đến chơi với em tôi. Có hôm nó nói với tôi là chị Nga nó thi đậu nhờ có anh Lộc dạy kèm, tôi nói với nó là anh Lộc dạy cả hai đứa chứ đâu có dạy riêng gì Nga.

Em Nga nói ngoài những giờ dạy chung cho tôi và Nga, anh Lộc còn đến nhà dạy cho Nga nữa. Tôi choáng váng, cảm thấy như có một mũi kim nhọn vừa đâm trúng vào tim đau buốt. Thì ra những ngày tôi đau. Lộc và Nga vẫn tiếp tục đọc sách bên nhau, tôi buồn nhưng tự nghĩ có lẽ Nga sợ thi rớt nên Lộc phải cố dạy chứ không có ẩn ý gì khác vì với thân hình và khuôn mặt xấu xí kèm theo hàm răng hô như Nga làm sao. . . tôi đang buôn nản nằm dài trong phòng thì em Lộc đến đưa cho tôi một gói qùa thật đẹp và một bức thư của Lộc rồi vội vã ra về.

Tôi mở gói qùa, thì ra đô là những lá thư cũ của ngày mới yêu nhau tôi viết cho Lộc, và chiếc nhẫn hứa hôn. Tôi giật mình hấp tấp mở thư ra đọc:

“Kính gởi Bà,

Tôi xin gởi trả bà mấy bức thư xưa của người con gái va chiếc nhẫn nay, chắc bà cũng tự hiểu là gia đình tôi không thể cưới người đàn bà không trinh tiết xin cám ơn sự thông cảm của bà”.

Tôi bàng hoàng tê điếng, tay chân run rẩy ngồi đơ như khúc gỗ nhìn ánh đèn lung linh tưởng như minh đang nằm mơ một giấc mơ đầy ma quái. Truyện được copy tại TruyenVKL.Com – Người tôi yêu chê sự thất tiết của tôi, cái tiết hạnh mà do chính tay chàng đã cướp mất. Người yêu tôi đã không chấp nhận tôi vì tôi đã cho chàng hưởng thụ cái đêm đầu tiên trước lễ tơ hồng. Phải, tôi đã mất trinh với người tôi yêu thì còn gì nữa để tôi đem trao cho chồng trong đêm tân hôn…

Ôi xấu hổ thật mỉa mai và đau đơn thay! Tôi vội vã đến nhà Nga, chỉ có Nga là người gần gũi tôi và hiểu tôi nhất vì Nga rất thông minh, sành sỏi, tôi hy vọng Nga sẽ chỉ cho tôi một thư thuốc yêu nào đó để giữ lại được Lộc của tôi Nga lặng lẽ nghe tôi kể và nhìn tôi khóc. Nga lau nước mắt cho tôi như một người mẹ, Nga ôn tồn an ủi rỗi Nga nôi cho tôi nghe phương pháp của liều thuốc thứ nhất.

– Sự trong trắng của người con gái rất quan trọng đối với người chồng, không phải đối với người yêu.

– Cái nết đánh chết cái đẹp. Tình yêu không dựa vào sắc đẹp không mà thôi. Sự kính nể và khâm phục lẫn nhau là nền tảng.

Hai vị thuốc này sẽ chế ngự được tất cả mọi con tim cưng rắn của người đàn ông và giữ vững ngôi vị của người vợ trong tâm hồn người chồng.

Ngày tôi nhận được thiệp cưới của Nga, tôi mới rõ hiệu lực của phương thức thuốc yêu này và chắc chắn Nga đã bỏ ra rất nhiều công phu để rèn đúc và cũng đã dùng nó rất nhiều ngày và nhất là những ngày tôi, nó và Lộc bộ ba chúng tôi cùng nhau ăn uống đùa giỡn với nhau như hinh với bóng.

Tấm thiệp cưới màu hồng – màu mà tôi và Lộc đã chọn để làm nên cho ngày cưới của chúng tôi, có hình hai con phượng – giống y như đôi phượng hoàng mà Lộc đã vẽ cho tôi, và có nhưng hàng chữ nổi màu vàng óng ánh đễ tên:

Mừng ngày vu quy của cô Vũ Thị Nguyệt Nga và cậu Nguyễn Văn Lộc…

Hết