– Đυ. đi Lâm, anh ngứa lỗ lắm rồi, cho thằng nhỏ vào nắc đi em
Ngay tức khắc, Lâm cầm lấy ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng đang cong lên cực khỏe. Đầu ©ôи ŧɧịt̠ ấn ngay vào lỗ hậu môn. Khi đầu khất vừa chui lọt vào lỗ thì Phong á lên một tiếng đau đớn. Lâm dừng lại, không dám nhấn sâu thêm nữa.
Để yên một lúc, khi thấy thân thể Phong mềm ra không trân lên, Lâm tiếp tục nhấn cu vào sâu hơn. Đít Phong tru lên để nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ. Từng khối cơ co cứng đón lấy trong hơi thở đứt quảng và tiếng rên dài không dứt.
Không thể chờ đợi và dừng lại, cơn kɧoáı ©ảʍ do sự bó sát của lỗ hậu môn ôm lấy dươиɠ ѵậŧ quá bót. Lâm nhấn sâu vào lút cán, ngập hết thân dươиɠ ѵậŧ, đám lôиɠ ʍυ của Lâm phủ lên cửa c̠úc̠ Ꮒσα làm Phong chết lịm với tất cả cảm giác sung sướиɠ.
Lâm nắc và nắc. Một tay Lâm vịnh lấy hong của Phong làm thế, tay còn lại vịnh mông của mình. Lâm nắc điệu nghệ như một quán tính trời cho. Nắc đẹp như những anh chàng Belami rực lửa. Nắc mạnh rồi nhẹ, từng hồi. Nhẹ nhàng thân dươиɠ ѵậŧ vào ra trong cái lỗ.
Miệng lỗ hậu môn căng tròn hết cỡ, ngoạm lấy thân dươиɠ ѵậŧ. Khi thân ©ôи ŧɧịt̠ thọt sâu vào thì miệng lỗ cạ sát mu. Khi thân ©ôи ŧɧịt̠ kéo ra thì miệng lỗ ngoạm theo không muốn nhả. Mỗi lúc Lâm nắc nhanh và mạnh thì miệng lỗ hậu môn chạy ra chạy vào ngoạm chặt thân dươиɠ ѵậŧ không kịp thở.
Lâm lấy cả hai tay ôm hong của Phong, sức bám có thế để nắc từ sau càng mạnh, thúc từng hồi dùi cui vào tận sâu bên trong. Cơn thốn cùng của kɧoáı ©ảʍ làm Phong giật nảy người bần bặc, rên từng hồi hổn hển. Mồ hôi rơi lả chả trên tấm lưng bóng nhờn.
Không thể kéo dài lâu hơn nữa trong lần làʍ t̠ìиɦ đầu tiên của chàng trai đang đầy dục hứng, và bìu dái thì đang căng đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ chờ được phóng. Lâm nắc thật mạnh, mắt như dại trong cơn kɧoáı ©ảʍ, hơi thở hừ hừ phát ra trong cổ họng . Phong biết Lâm chuẩn bị đạt kɧoáı ©ảʍ tột đỉnh, tay Phong sục ©ôи ŧɧịt̠ mình liện tục. Cái sướиɠ thốn của lổ đít đang bị nắc khiến Phong trân cả người, cộng với ©ôи ŧɧịt̠ đang được sục điên dại thì Phong không còn biết trời đất gì nữa.
Bên trên Lâm thúc ©ôи ŧɧịt̠ mạnh hơn không dứt. Côи ŧɧịt̠ thân to bóng do gel bôi trơn và do nước nhờn tiết ra ngập ngụa từ c̠úc̠ Ꮒσα, cứ nắc phần phậc không thương tiếc.
Chợt hai tay Lâm bấu chặt lấy hong của Phong, nắc thật mạnh mấy cái hết sức lực, khiếng Phong loạng choạng. Hơi thở Lâm dồn dập, từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hỏi bắn xối xả trong lổ đít của Phong. Ngay khi ©ôи ŧɧịt̠ của Lâm đang nả đạn, thì Phong cũng bắn tinh xối xả xuống nệm từng đợt.
Côи ŧɧịt̠ của Lâm tuy đã mềm lại, nhưng khi rút ra khỏi cái lỗ sưng đỏ đang co thắt của Phong vẫn nghe một tiếng “phực”. Dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c trào ra khỏi cái lổ đỏ hồng sưng mộng đang nhíp ra nhíp vào từng hồi. Cả hai cơ thể đổ xầm lên nhau hổn hển mệt nhoài, từ từ chìm vào giấc ngủ….
Sáng nay Lâm cố tình chỉnh máy điện thoại ở chế độ rung, cố tình ngủ nướng và bỏ cả buổi lên lớp. Đêm đầu tiên thử được cảm giác đυ. trai làm cho Lâm cảm giác mình không còn tơ non nữa.
Ngủ đã cơn thèm, vội vã quơ lấy điện thoại mở ra xem. Trời ơi! Lâm thốt lên. Có cả chục cuộc gọi nhỡ của một số điện thoại lạ. Lâm suy nghĩ thoáng qua. Chính thị là của Vinh, chắc chắn rồi.
Lâm nghĩ cách nhấn tin lại là hay nhất. Nghĩ là làm ngay.
– ” Vinh phải không? Có gì mà gọi cho Lâm nhiều vậy?. Sorry nhe, ngủ dậy trể nên không biết.”
Tin đi chưa đủ phút, đã thấy điện thoại đổ chuông.
– A lô, Lâm nghe đây Vinh.
– Lâm mới dậy hả, sao muộn vậy? Định hỏi Lâm ăn sáng chưa, Vinh mang thức ăn qua cho Lâm.
– Ơ……..
– Chưa ăn phải không? Chắc chắn là chưa ăn rồi. Mới ngủ dậy mà, để Vinh mang qua cho Lâm ăn thử điểm tâm sáng của nhà hàng. À! Mà chưa biết nhà nữa ,chỉ cho Vinh đi, sẽ chạy qua ngay.
– Không cần đâu, sao phải nhọc công vậy!. Lâm tự ăn sáng được mà.
– Thì cứ chỉ đường cho người ta biết đi. Người ta không thấy nhọc thì sao? Người ta đây cũng muốn phục vụ mà.
– Trời ! Ở đâu ra người phục vụ vậy? Ngang hông hay cao cấp. Không có tiền trả đâu nhe.
– Không có tiền trả, thì trả tình cũng được mà. Vinh chỉ cần tình thôi.
– Wow..w.o…Ở đâu ra cách tán tỉnh này vậy?
Ăn điểm tâm mà phải trả bằng tình sao?.
– Hahaha…. Vậy nhe, chỉ đường cho anh đi cưng.
Nghe tiếng ” cưng ” của Vinh gọi, Lâm vừa thấy nhồn nhột, vừa thấy thin thích. Bất chợt nhanh như cắt, cái nụ hôn cưỡng bức ướt nhẹp mùi thuốc lá của Vinh đêm qua chạy rần trên môi Lâm tê tê mơ hồ…
– Ờ…Vinh cứ đi đến chung cư….Gọi điện Lâm xuống.
Lâm ngồi chờ, cầm điện thoại trong tay, mắt tư lự suy nghĩ.
Khoảng chừng 15 phút sau, điện thoại trong tay Lâm lại đổ chuông.
– Sao mau vậy!. Vinh đến rồi à? để Lâm xuống lấy, đừng mang lên.
Dưới đường Vinh chóng xe đợi. Chàng trai đêm qua dù chỉ mới gặp mặt, đã làm Vinh có cảm giác nhớ nhớ. Nhất là khi nhìn vào mắt Lâm, tuy kín đáo nhưng chứa đầy chữ tình.
– Vinh!.
Sau tiếng gọi, Lâm đã đứng trước mặt. Giản dị trong chiếc áo thun ba lỗ và chiếc quần sọt ngắn ngủn.
Vinh cúi xuống, gở từ móc xe ra một túi lớn đưa cho Lâm.
– Không biết Lâm thích ăn gì. Kêu bếp làm mấy món mà Vinh thích ăn. Nếu thích thì mai mốt làm thêm nữa đem qua cho Lâm. Ông bà ta bảo, gả cho ai phải theo người đó. Nên tập ăn theo là vừa…
Mặt Vinh tỉnh bơ, phải nói là trơ trẻn. Nói xong, bụng đánh trống mà mặt giả tỉnh. Tươi rói, mà còn cười duyên nữa chứ.
Đúng là da sậm màu thằng nào cũng lì có cấp độ.
Trong khi đó tay Lâm vừa đở túi, mắt thì dồn hết sức ngó trân trân mặt Vinh.
Lâm nín bật. Chàng Vinh ta nhanh tay đề máy xe chạy một lèo, miệng thì cười đắc ý.
Đúng là mèo nhà chưa kịp hóa mèo rừng, đã vội gặp ngay chàng cọp.
Vinh quá khôn khéo, và cũng quá từng trãi, đủ sức để đưa một chàng Lâm mới nếm chút vị đời vào lưới tình giăng sẳng. Nhưng tình yêu mà, khó ai nói trước được chuyện gì sẽ xảy ra. Ai lụy ai và ai sẽ sướиɠ khổ vì ai. Lạc mềm buộc chặc. Ngựa phong sương có đi giang hồ nơi phương trời, cũng vẫn muốn uống nước bên bờ hồ đẹp và yên ả.
Vinh chạy khuất, Lâm mới có cảm giác cái túi hơi bị nặng. Bây giờ mới ngó thử bên trong thì thấy có những đến bốn cái hộp.
– Trời ạ ! Làm gì mà nhiều vậy. Lâm vừa đi vừa lẫm bẫm.
Lên đến nhà, dzở cái túi ra Lâm chỉ biết ngồi nhìn. Há cảo hong kong, bánh trứng nướng lò, bò bít tết, chả giò hải sản. Cái này có nước ba bốn người ăn sáng mới hết. Thế là bấm máy gọi ngay cho Vinh.
– Bộ tưởng Lâm là heo hay sao mà cho ăn nhiều đến vậy?
– Khặc..khặc…khặc…Vinh không có ý đâu nhe. Tại không biết thích gì, nên làm nhiều thứ vậy thôi.
Lâm cũng cảm thấy mắc cười.
– Thôi đừng nhọc công vậy nữa. Tự Lâm biết ăn sáng mà. Đừng mang qua cho Lâm nữa.
– Đừng lo, cái này là quyền của Vinh. Vinh thương thì Vinh chăm sóc. Cấm Vinh à? Đủ sức không?
– ………………
Biết đối phương trúng đạn, Vinh ngọt ngào tiếp:
– Tối nay Vinh qua chở đi chơi nhe, được không?
– Khi nào?.
– Vậy hẹn Lâm 7 giờ tối, Vinh qua đón.
Cúp điện thoại. Không đợi Lâm ừ hử gì thêm.
Lâm dù có cố mạnh mẽ thêm một chút, thì cũng không thể nào qua được Vinh. Vốn trong khí tiết, trong hóc môn đàn ông của Vinh, thì dù là gay vẫn là một thằng gay mạnh mẽ, đầy nam tính. Và chính sự mạnh mẽ ở tính cách và mạnh mẽ ở cả tìиɧ ɖu͙© đã làm cho một con mèo ngoan như Lâm sau này phải mê mệt. Tìиɧ ɖu͙© của trai vốn là mãnh liệt, có khi còn cuồng điên ít nhiều vì bản năng truyền giống.
Quy luật là thế, cái mạnh hơn sẽ giữ vai trò chủ động. Cái mạnh hơn sẽ ôm ấp cái yếu hơn. Chàng Lâm sẽ no say trong men tình và men dục. Trong những khoái lạc tột đỉnh mà Vinh sẽ phủ đầy trong những cuộc ái ân. Chàng Lâm thông thái đạo mạo, nhưng bên trong là một con người đầy nhục cảm yêu đương. Một con người thèm được phủ đầy tình yêu và tìиɧ ɖu͙©.