Kế Phụ

Chương 22: Lén chồng tằng tịu với tình nhân tiểu chó săn

An Dịch bị mặc cảm electra (1) nặng, thích đàn ông lớn tuổi, Chu Hậu Đông vừa lúc thỏa mãn được tưởng tượng đối với phái nam của cô, ngay từ đầu cô quyến rũ người đàn ông, chỉ đơn giản là muốn chiếm hữu, cô thừa nhận mình không biết xấu hổ, vì ham muốn tìиɧ ɖu͙© của mình dụ dỗ người đàn ông thành công, ăn vào miệng rồi, tư vị quả thật không tệ, nhưng hôm nay cô không chỉ muốn ăn tư vị, còn muốn xích tư vị này lại.

(1) Mặc cảm Electra: Electra là tên một nữ nhân vật Hy Lạp gϊếŧ mẹ để trả thù cho cha mình là Agamemnon đã bị chính mẹ mình ám sát, dùng cho con gái để đặt tên cho một đặc điểm tâm lý ở trẻ nhỏ từ 3 đến 7 tuổi, đứa trẻ thể hiện sự quý mến người sinh thành ra mình, thuộc giới tính khác mình nhưng lại đố kỵ và căm ghét bậc phụ huynh cùng giới tính với mình.

Mà Chu Hậu Đông lại suy nghĩ tương đối nhiều, một mặt anh băn khoăn về gia đình, mặt khác anh lại luyến tiếc âʍ ɦộ nhỏ của cô gái, lòng tham không đáy của phái nam quấy phá khiến anh lạc đường.

Đàn ông thành thục thường giữ được sự sáng suốt, nhưng khi mất đi lý trí rồi lại hung dữ mạnh mẽ nhất, Chu Hậu Đông chính là người như vậy, cuộc sống hôn nhân nhạt nhẽo như nước đã qua nhiều năm như vậy, tình cảm mãnh liệt dường như cách anh rất xa, thế nên khi cô gái trêu chọc anh, rất dễ không chịu được nổi hấp dẫn mà giãy giụa thoát khỏi l*иg.

Hôn nhân chính là một ổ khóa, ai phá khóa trước thì người đó chính là người hủy hoại cả gia đình.

An Cầm Lệ phát hiện lần này về người đàn ông lạnh nhạt không ít với mình, khác với lúc trước mỗi đêm đều quấn lấy mình làʍ t̠ìиɦ, không dùng cái bαo ©αo sυ nào ở tủ đầu giường, vì thế cô liền nghĩ ngợi lung tung, chả nhẽ anh ấy biết rồi sao?

Mấy ngày nay An Cầm Lệ vì muốn thăm dò người đàn ông nên buổi tối sẽ chủ động quyến rũ, mà người đàn ông luôn lấy cớ “Mệt quá mau ngủ sớm chút đi.” để từ chối, cô cũng không có cảm giác thất bại, ngược lại, cô nhìn ra được, người đàn ông cũng không biết chuyện đó.

Qua mấy ngày sống thoải mái, An Cầm Lệ không ngờ được Quảng Đào vậy mà sẽ đuổi từ nhà mẹ đẻ tới.

Ngày Quảng Đào đến đó, đúng lúc An Dịch và Chu Hậu Đông lại không ở nhà, An Dịch đến trường, Chu Hậu Đông lại lái xe đi nhà đồng đội.

An Cầm Lệ bận rộn trong phòng ngủ, nghe thấy có tiếng gõ cửa, cô cứ nghĩ là hàng xóm, mang giày vào ra mở cửa.

Quảng Đào chờ ở ngoài sốt ruột gãi đầu, anh thật sự không biết lát nữa gặp An Cầm Lệ rồi thì nên nói gì.

An Cầm Lệ mở cửa, nhìn thấy lại là Quảng Đào, cô theo phản xạ có điều kiện định đóng cửa, nhưng chàng trai phản ứng nhanh hơn, nắm lấy tay cổ tay cô rồi đẩy cửa vào.

“Chị… Tối hôm đó em không cố ý đâu.” Quảng Đào mở miệng giải thích, nhưng An Cầm Lệ hoàn toàn không muốn nghe.

“Cút ra ngoài cho tôi!” An Cầm Lệ giãy giụa la hét, cô không muốn nhìn thấy chàng trai dù chỉ là liếc mắt một cái.

“Không… Không phải! Chị nghe em giải thích đi.” Quảng Đào đã luống cuống, người phụ nữ thấy anh giống như là thấy quỷ vậy.

“Tôi không muốn nghe.” An Cầm Lệ đẩy chàng trai ra bên ngoài, nhưng ai ngờ được, chàng trai lại xấu xa ôm lấy đầu cô, mở miệng gặm môi cô.

Quảng Đào sợ ánh mắt chán ghét của người phụ nữ dành cho mình, trong lúc hoảng loạn anh đã làm ra phản ứng theo bản năng, xúc động ôm lấy người phụ nữ rồi cắn môi.

“Ưm… Không… Khốn nạn… Ưm…” Chàng trai hung mãnh có lực, An Cầm Lệ không chống lại hôn môi được, cái miệng nhỏ cũng bị cắn sưng lên, cô bị ép từ bỏ chống lại, bộ váy màu hồng lỏng lẻo mở ra, bờ vυ' đẫy đà cuốn hút liền bật ra.

Núʍ ѵú mẫn cảm hồng hồng, quầng vυ' được dễ chịu từ nhiều người đàn ông nên hơi biến đen, Quảng Đào thở gấp ngậm lấy bầu vυ' bự trắng nõn, anh dùng sức hút, không có triển vọng mà nuốt đầṳ ѵú, giống như một đứa trẻ bú sữa mẹ.

An Cầm Lệ mới nãy còn chống lại lúc này cũng đứng im, cô thành thật để bị đè lên tường ở sân nhà mình, bộ váy bị xốc lên, bầu vυ' đầy đặn bị ngậm ở trong miệng, bờ mông dựa sát tường bị nắm lấy xoa nắn, thân hình trẻ trung khỏe mạnh cường tráng của chàng trai đè lên cô, cơ bắp cứng rắn cọ xát khiến cô nhộn nhạo xuân tâm, âʍ đa͙σ nhiều ngày không được thoải mái liền chảy nước.

Quảng Đào ngậm đầṳ ѵú màu đỏ sậm cắn rất lâu, chờ anh không hô hấp được nữa mới buông ra, mà lúc này khuôn mặt của người phụ nữ đỏ bừng, hít thở gấp gáp, hai chân kẹp chặt ngăn không ngừng run rẩy, quần áo xốc xếch, trên bầu vυ' đẫy đà toàn là nước miếng do anh liếʍ ra.

“Chị, có phải chị muốn không?”

Quảng Đào càn rỡ dùng đũng quần đã phồng lên cọ sát hai chân kẹp chặt của người phụ nữ, l*иg ngực cường tráng thông đồng cọ xát hai bầu ngực, mới có mấy ngày không gặp người phụ nữ nhưng anh rất nhớ.

“Vì sao cậu không thể tha cho tôi chứ?” Lý trí của An Cầm Lệ dần tiêu tán, cô ôm cổ chàng trai, đầṳ ѵú khó chịu nổi mà nhô lên.

“Em rất yêu chị, chị, đừng trốn em có được không, để em làm một lần nha, em sẽ không nói với anh rể.” Chỉ thoáng một cái Quảng Đào đã cởϊ qυầи xuống, ôm người phụ nữ, vươn tay vào dưới bộ váy tụt qυầи ɭóŧ xuống, anh không có triển vọng mà thở dốc, dươиɠ ѵậŧ gắng gượng chọc ở trên bờ mông.

An Cầm Lệ hơn ba mươi tuổi đã sớm không còn trẻ, cô không biết mình có chỗ nào hấp dẫn được Quảng Đào, nghĩ mãi cũng không ra.

Quảng Đào ưỡn dươиɠ ѵậŧ đỏ tím lên đặt ở miệng môi âʍ ɦộ đang chảy nước, nâng bờ mông nở nang lên, dùng sức cắm vào sâu, dươиɠ ѵậŧ của anh không to nhưng rất dài, qυყ đầυ chọc đến tử ©υиɠ một cách dễ dàng.

Bây giờ mấy đứa trẻ dậy thì rất thành công, An Cầm Lệ đã nhận thức được rõ ràng từ trên người Quảng Đào, cô dựa vào tường, chàng trai nâng bờ mông lên thọc vào rút ra, vòng eo cường tráng dũng mãnh đong đưa trước sau, âʍ đa͙σ mẫn cảm bị cắm đến thít chặt lại, một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ lớn ứa ra.

“Haa… Cắm nhẹ chút đi… Quá dùng sức… Haa…” Quảng Đào không có đủ kinh nghiệm, chỉ biết đấu đá lung tung ở trong âʍ đa͙σ, không chú ý dù chỉ là một chút kỹ xảo, chuôi thân to dài căng chật kín đường âʍ ɦộ, qυყ đầυ mạnh mẽ đâm tử ©υиɠ, bờ mông cường tráng mạnh mẽ dồn sức cuồng mãnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cơ bắp nổi lên phác hoạ ra sức lực mạnh mẽ.

“Chị… Ưm… Em rất nhớ chị… Muốn làm chị! Mỗi ngày dươиɠ ѵậŧ đều muốn chị.” Quảng Đào nhiệt tình như lửa, quần jean tụt xuống dưới cổ chân theo sự va chạm, anh cắn răng kịch liệt thọc vào rút ra, hăng say nện, cánh tay rắn chắc nâng bờ mông lên, chỗ kết hợp dính thật nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.

“Đừng nói nữa, xin cậu đấy, tôi không muốn nghe nữa.” An Cầm Lệ nghe thấy chàng trai bày tỏ, cô cảm thấy xấu hổ kẹp chặt môi âʍ ɦộ, hai bầu vυ' đầy đặn thỉnh thoảng cọ xát môi chàng trai, kɧoáı ©ảʍ ở hai nơi kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của cô.

Người phụ nữ không cho nói, Quảng Đào chỉ có thể kìm nén lại, đầṳ ѵú đỏ sậm thông đồng quyến rũ miệng anh, không chút do dự liền mở miệng ngậm lấy hút vào, dưới háng mạnh mẽ đưa đẩy, hai viên trứng màu nhạt no đủ va chạm bờ mông, bên trong còn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc mới mẻ, âʍ đa͙σ đầy nước kẹp chặt khiến chuôi thân bạo trướng, anh vừa kêu rên vừa ra sức liếʍ mυ'ŧ đầṳ ѵú, đồng thời tăng nhanh tần suất thọc vào rút ra.

“Haa… Ưm… Dươиɠ ѵậŧ lớn thật mạnh… Làm chết tôi mất… Haa…” An Cầm Lệ bị chàng trai gian da^ʍ ở vách tường mà toàn thân như nhũn ra, hai chân run lên, càng ngày càng dùng sức va chạm, thịt mềm trong cơ thể bắt đầu tê mỏi, cô cắn môi, hai mắt mơ màng.

Quảng Đào nhả đầṳ ѵú ra, anh ngẩng đầu thẳng lên, dựa vào đầu vai của người phụ nữ rồi thở dốc, tần suất va chạm dưới háng hoàn toàn không dừng lại được, bờ mông cường tráng căng cứng va chạm, vòng eo mạnh mẽ co lại, không biết mệt mỏi mà xỏ xuyên qua âʍ đa͙σ, chỗ kết hợp toàn là dâʍ ŧᏂủy̠, trên hai viên bi cũng dính không ít.

“Chị… Ừm hử… Em có lợi hại không… Muốn thêm chút lực nữa không.” Quảng Đào vững vàng nâng bờ mông, phần hông dùng sức chọc vào âʍ đa͙σ, thô bạo thọc vào rút ra kéo dài đến nửa tiếng.

An Cầm Lệ bị ép làm đến cao trào, lần này chàng trai kéo dài rất lâu, không bắn sớm, khi cao trào, cô ôm chặt cổ anh, nâng mông lên trên, phun ra một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ lớn, bắn lên trên qυყ đầυ.

“Xít! Em cũng bắn, hừ… Bắn cho chị…” Bờ mông cường tráng của Quảng Đào chạy nước rút thêm lần cuối, anh thô lỗ hét lên, tinh quan mở rộng ra, chuôi thân chọc vào thật sâu, đè ở trên người người phụ nữ, dươиɠ ѵậŧ vừa mới phá thân trong cơ thể bắn tinh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh tưởi sền sệt chống âʍ đa͙σ rồi phụt ra, nhiệt độ nóng bỏng làm thịt mềm co chặt lại.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~