Sau khi Chu Hậu Đông ly hôn với An Cầm Lệ thì không mang theo thứ gì cả, anh nhác thu dọn đồ đạc, với cả còn có chuyện trong quân đội chờ anh xử lý, không có nhiều thời gian để lãng phí vào việc đóng gói hành lý.
An Dịch biết người đàn ông phải về quân đội, cô nhân lúc An Cầm Lệ không có nhà, đặc biệt muốn múa một đoạn ba lê cho anh xem.
"Luyến tiếc tôi thế, muốn múa cho tôi xem đúng không?" Không có người thứ ba, Chu Hậu Đông lớn gan hơn, anh ôm chặt cô gái, lỗ mãng nắm mông cô xoa nắn.
"Không phải chú sắp đi sao, chắc chắn sẽ không gặp nhau được trong khoảng thời gian dài, em múa một đoạn cho chú, ít nhất để lại chút tưởng niệm trong chú."
"Tốt vậy sao, không giở trò quỷ gì đấy chứ?" Chu Hậu Đông sợ cô gái sẽ làm ra chuyện khiến anh không kịp trở tay nhân lúc anh không ở đây.
"Làm gì có? Chỉ là muốn múa cho chú xem thôi mà." An Dịch đẩy anh ra, cô đã thay giày múa trước đó, đứng trước mặt người đàn ông, với khí chất vũ công độc nhất vô nhị.
Chu Hậu Đông ngồi trên sô pha, nhìn cô gái đang tạo dáng múa, anh hứng thú hỏi: "Còn chưa múa nhưng ông đây đã sắp cứng rồi."
An Dịch giả vờ không nghe thấy, cô nhón chân nhìn người đàn ông một cách thâm tình, bắt chéo chân vài lần, ánh mắt của cô và anh chạm nhau, dòng điện mạnh truyền tới từ trong mắt, cô nhẹ nhàng xoay tròn đến bên cạnh anh, tựa trêu ghẹo, lượn quanh khẽ vuốt ve ghế sô pha.
Từ đầu đến cuối ánh mắt Chu Hậu Đông vẫn dừng trên người cô gái, anh không thể thoát ra được, trên người cô mang theo mùi hương ngọt ngào, quyến rũ khiến trái tim anh đập "Bịch bịch" loạn xạ, anh chưa từng có kiểu cảm giác đại diện cho động lòng này.
An Dịch thật sự không định quyến rũ anh, trên mặt là nụ cười ngọt ngào, cô nâng cao chân rồi dạng ra ngồi lên đùi anh, uốn éo cơ thể linh hoạt, bầu vυ' đầy đặn ma sát với l*иg ngực săn chắc của người đàn ông.
"Rốt cuộc em có muốn cho tôi đi không?" Rõ ràng hơi thở của Chu Hậu Đông nặng nề hơn, anh ôm eo cô gái, nhưng cô lập tức đứng dậy rồi lắc lư dáng người gợi cảm, nhón chân xoay tròn.
"Mẹ kiếp!" Cô gái khi múa đúng là yêu tinh, Chu Hậu Đông nhìn chằm chằm cô một cách hung tợn, lứa tuổi hừng hực sung sức, nhuốm đầy tìиɧ ɖu͙©, cô gái khi múa có một sức quyến rũ khác, khiến anh hoàn toàn bị hấp dẫn.
An Dịch tới gần người đàn ông, cô nhảy một điệu múa cổ điển, nhưng động tác lại tuỳ tiện phóng túng, anh nóng lòng chỉ muốn cởi bỏ dáng vẻ này của cô xuống làm người ta vui sướиɠ.
Điệu múa mê hoặc của cô gái khiến Chu Hậu Đông bốc lửa, anh kéo cô qua ôm vào lòng xong cắn răng nói: "Nhảy thì đẹp đó, nhưng mà..." Tạm dừng vài giây rồi mới nói tiếp: "Mẹ kiếp, em đang múa cho tôi xem sao? Rõ ràng là đang quyến rũ tôi."
An Dịch nắm phần háng của người đàn ông, ở đó đã nhô lên một cục lớn, cô vừa xoa vừa nói: "Chú cứng rồi."
"Đệt, đúng là nứиɠ mà." Chu Hậu Đông bế cô lên.
An Dịch thấy thế bèn vòng chân qua eo anh, người đàn ông đi về phòng, nhưng cô vội vàng khuyên nhủ: "Đi nhà kho ở sân sau đi, em sợ An Cầm Lệ về."
Chu Hậu Đông không nghĩ sẽ lên giường với cô gái vào ngày hôm nay, nhưng cô biết cách mê hoặc người khác quá, tìиɧ ɖu͙© trong anh bị khơi mào, không làʍ t̠ìиɦ thì rất có lỗi với điệu múa của cô.
An Dịch được người đàn ông ôm vào nhà kho ở sân sau, bên trong không có bóng đèn, cũng không có cửa sổ, hoàn toàn tối om, cô căn bản không thể nhìn thấy anh, chỉ đành dựa vào xúc cảm của cơ thể, việc này càng làm tăng cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn, người đàn ông phấn khởi cởϊ qυầи cô xuống, chỉ để lộ nơi riêng tư, hơi thở nặng nề phả lên mặt cô.
Chu Hậu Đông cứng ngắc khó chịu, anh dùng tay chọc nụ hoa nhỏ chặt chẽ vài cái, gần như có thể cắm vào, liền gấp gáp thả cây gậy thịt cương cứng ra, anh tách chân cô rồi đứng thẳng đút thanh kiếm vào cửa mình.
Qυყ đầυ đầy đặn vào với thế như chẻ tre, đâm thẳng đến chỗ sâu nhất, An Dịch cũng đứng thẳng liền mềm chân, cô ôm người đàn ông, không chịu nổi tần suất thọc vào rút ra mạnh thế này, cơ thể dần khuỵu xuống, anh liền bế cô lên, nâng mông đâm chọc dũng mãnh.
"Ưʍ... Chú... Lớn quá... Đâm chết em mất..." An Dịch ôm cổ người đàn ông, hai cơ thể ma sát đến cực điểm, cô tìm kiếm môi anh trong bóng tối, khi hơi thở nóng bỏng hoà vào nhau, nụ hôn thô bạo xâm nhập lý trí cả hai.
Chu Hậu Đông ôm cô gái đâm chọc mạnh, thân thể mềm mại của cô như một món đồ chơi trong lòng anh, cơ thể cường tráng va đập một cách ngông cuồng lỗ mãng, cửa mình hồng hào ở chỗ kết hợp bị đâm bung, bắn ra lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ, ướt đẫm chiếc quần quân phục.
Hôn lưỡi như dã thú, trong miệng An Dịch dính mùi của người đàn ông, cô nắm da đầu anh, chất dịch bài tiết từ trong khoang miệng chảy ra liên tục, ở trước mặt anh cô chính là kẻ yếu, nhưng giờ đây cô muốn mạnh mẽ một lần.
Tìиɧ ɖu͙© trong bóng tối luôn tràn trề cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tựa như hai người chưa từng gặp mặt, trải nghiệm mới lạ lan đầy ra các cơ quan cảm giác. Chu Hậu Đông ráng sức xỏ xuyên qua, nửa người trên của cô run rẩy loạn xạ, bầu vυ' căng tròn.
Nhả môi ra, anh ôm cô lui về sau, để cô tựa vào tường một cách nặng nề rồi tăng nhanh tần suất đâm chọc.
"Ưʍ... Chú... Cho em... CᏂị©Ꮒ chết em đi..." An Dịch bị nện đến nỗi lỗ chân lông dãn nở, người đàn ông bế cô rồi nhún, giống như đang ngồi tàu lượn siêu tốc, bờ mông cực kỳ tê dại vì bị phần háng va đập.
Chu Hậu Đông nhéo núʍ ѵú cô, anh nói với chất giọng ồm ồm: "Con mẹ nó em còn gọi chú hả?"
"Ưʍ... Em không muốn... Xấu hổ lắm..." An Dịch kẹp chặt cửa mình, lớp thịt mềm bọc mυ'ŧ cây gậy thịt to khoẻ, chất lỏng bắn ra từ nụ hoa nhỏ chảy xuống theo mép bắp đùi người đàn ông, cô dựa sát tường, trên bờ mông trắng nõn toàn là vết đỏ của tinh hoàn.
Lực đâm chọc của Chu Hậu Đông vừa phải, anh cắn răng với dáng vẻ hung ác, gậy thịt to dài cắm vào đến mức chỗ ấy lật cả ra ngoài, lớp thịt mềm bị chèn ra, dính rất nhiều bọt trắng.
"Gọi ông xã đi, sau này ông đây chính là người đàn ông của em." Phần háng Chu Hậu Đông va đập với mông cô nhiều lần, anh có vốn dày để đâm chọc cô, vòng eo cứng cáp mạnh mẽ chuyển động, một lượng lớn bọt trắng bị chèn ra chảy xuống đất..
An Dịch lắc đầu, cô bị nện có phần mê man, mở miệng nói những lời lẳиɠ ɭơ: "Ưʍ... Ông xã... CᏂị©Ꮒ em... Dươиɠ ѵậŧ của ông xã thật lớn......"
Từng tiếng ông xã quất thẳng vào tim Chu Hậu Đông, anh kích động đè cô gái vào lòng đâm chọc, tần suất mạnh quá mức khiến cô bắn, nụ hoa nhỏ kẹp chặt, nhưng anh vẫn không dừng lại.
Tìиɧ ɖu͙© kí©ɧ ŧìиɧ khiến hai người thực tủy tri vị (1), An Dịch ôm anh vừa kêu to vừa co giật, cô vặn vẹo mông, cứ ngỡ người đàn ông sẽ không chịu nổi nữa bắn vào, nhưng đã đánh giá thấp anh một cách nghiêm trọng.
(1) Thực tủy tri vị: Nghĩa đen chính là khi ăn tủy rồi chúng ta đều cảm thấy mùi vị của nó rất ngon nên ăn rồi lại muốn ăn tiếp. Nghĩa bóng ám chỉ trải qua chuyện gì đó một lần, lại muốn tiếp tục làm chuyện đó lần nữa.
Chu Hậu Đông điên cuồng đâm thọc, hai tay cô gái gần như không ôm được cổ anh, tốc độ chuyển động của vòng eo như được lắp đặt động cơ điện, nện đến nỗi cửa mình cô gái bắn tung toé từng dòng nước.
"Ưʍ... Không chịu nổi nữa... Ưʍ... Muốn bắn tiếp... Ông xã..." Lúc An Dịch lêи đỉиɦ lần thứ hai, chỉ cách lần đầu tiên khoảng mười phút, cô ôm chặt anh, cả người co giật dữ dội.
Thanh kiếm dữ tợn bị cửa mình kín không kẽ hở mυ'ŧ chặt, Chu Hậu Đông phê đến độ nổi gân xanh. Anh đặt cô lên một chồng thùng carton đυ.ng phải khi lùi về sau.
Mới vừa thọc vào rút ra vài cái, thùng carton đã bẹp dí, hai người cùng ngã xuống đất, Chu Hậu Đông đè lên cô, làm xằng làm bậy trên đất, lực độ thọc vào rút ra mạnh bạo đáng sợ.
Khi An Dịch lêи đỉиɦ lần thứ ba, nước trong nụ hoa đã không chứa được nữa, phun khắp nơi.
Chu Hậu Đông có một sức chiến đấu mạnh mẽ, chẳng qua vùиɠ ҡíи của cô gái biết mυ'ŧ quá, anh đè cô làm một trăm tám mươi cái, chốt phun nòng nọc đã mở.
"Bắn đây... Ông xã chích ngừa cho em... Sinh một đứa con cho ông xã... Ưʍ..." Chu Hậu Đông vừa nói, từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào cửa mình, nóng bỏng sền sệt, lực bắn khiến cô gái trợn trắng mắt.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~