Kế Phụ

Chương 33: Nhớ kỹ

Chương 33: Nhớ kỹ ông đây chơi âʍ ɦộ em bằng miệng như thế nào (h)

Xa Chu Hậu Đông đã được ba tháng, cũng đã nghỉ hè rồi nhưng anh vẫn chưa trở về, An Dịch có chút nóng nảy, từ sau video sεメ lần đó, đã hơn một tháng rồi cô không liên hệ với người đàn ông, không có tí tin tức gì.

An Dịch đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại, nhưng lần nào cũng đều là tiếng nhắc nhở điện thoại đã tắt máy, cô không chờ nổi nữa, thực sự rất muốn gặp anh.

Không biết người đàn ông ở đơn vị nào, An Dịch liền hỏi An Cầm Lệ, đại khái đã thăm dò được đơn vị của người đàn ông, cô bèn lừa An Cầm Lệ, chuẩn bị ba bốn ngày rồi mới quyết định xuất phát đi tìm người đàn ông.

Quân đội của Chu Hậu Đông đóng ở khu vực Hùng Sơn vùng Tây Bắc, An Dịch chưa từng nghe qua nơi đó, cô phải ngồi xe lửa một ngày một đêm mới đến được thành phố Hùng, đến thành phố Hùng rồi còn phải đi xe buýt, cô mệt mỏi suốt quãng đường và ngủ thϊếp đi trên xe buýt, khi tới Hùng Sơn, có người đẩy cô một cái, nói đã tới trạm cuối rồi, cô mới mệt mỏi cầm hành lý xuống xe.

Mùa hè ở Tây Bắc, khô hanh nóng bức, An Dịch vừa mới xuống xe thì một làn hơi nóng đã phả tới, mặt trời ở bên ngoài rất lớn, chỉ chớp mắt thôi cũng rất tốn sức, An Dịch không mang dù theo, cô đâu nghĩ được tới việc nhiệt độ ở Tây Bắc sẽ hơn 40 độ.

An Dịch đành phải mua một cây kem que (1) ở ven đường, nhưng vẫn nóng bức khó chịu, trên trán toàn là mồ hôi, cô lấy điện thoại ra, cô nghĩ có thể gọi điện cho người đàn ông, nhưng lúc lấy ra thì điện thoại đã nóng đến nỗi tắt nguồn.

(1) Kem que:

Thật sự không còn cách nào, cô đành phải gọi một chiếc xe bốn bánh, chở cô đến nhà khách gần đây nhất ở lại một đêm.

Ngày hôm sau, An Dịch tỉnh lại, cô mở điện thoại lên thì nhìn thấy có hơn mười cuộc gọi nhỡ, tất cả cuộc gọi đều từ người đàn ông, điều này khiến cô vô cùng vui mừng, người đàn ông đáng ghét này cuối cùng cũng có tin tức rồi.

Cô liền gọi lại, chết tiệt lại là tắt máy, cô bèn đi vào phòng tắm trước để rửa mặt, nhất là âʍ ɦộ nhỏ giữa hai chân, cô đặc biệt dùng xà phòng xoa cho ra bọt mấy lần, đến khi thơm rồi mới dừng tay.

An Dịch cho rằng sớm nhất là đêm nay cô mới có thể gặp lại người đàn ông, gọi lại vẫn luôn tắt máy, cô liền quyết định ở nhà khách chờ anh gọi tới.

Thiêm thϊếp nằm cả ngày ở trên giường, đợi tới sẩm tối, cô bỗng nghe thấy một hồi tiếng đập cửa vội vàng ở bên ngoài, An Dịch cứ nghĩ là nhân viên nhà khách liền đứng dậy ra mở cửa.

Chu Hậu Đông đứng ở ngoài cửa, người anh đầy bụi đất, vẫn còn mặc quần áo ngụy trang (2), tóc rối bù, vì phơi nắng nên ngăm đen, cửa không mở nên anh vẫn luôn gõ, những người đi ngang qua đều nhìn anh bằng ánh mắt “Anh có bệnh”.

(2) Quần áo ngụy trang:

An Dịch mở cửa, vì ngủ nên không mở mắt ra được, cô còn bọc khăn tắm, bầu vυ' tròn trịa trắng nõn lộ ra một nửa, cô vừa mới ngẩng đầu, người ở bên ngoài đã nhào mạnh tới, sức lực giống như sói đói vồ mồi, ôm chặt cô vào trong ngực.

Trong vài giây đầu An Dịch không phản ứng lại được, cô ngửi thấy mùi cơ thể quen thuộc trên người anh liền nhận ra, lập tức ôm lại anh, vui mừng hỏi: “Sao chú biết tôi ở đây?”

Chu Hậu Đông nâng mông cô lên, để cô quấn lấy người mình, sau đó anh dùng chân ra sức đóng cửa lại, rồi ôm cô gái đi về phía giường ngủ.

“Em đoán xem? Điện thoại em cũng không phải không có vệ tinh định vị.” Chu Hậu Đông ném cô gái lên trên giường, sau đó anh cũng đè lên theo.

“Trước tiên đừng làm, cách âm ở đây không tốt.” Con quỷ háo sắc Chu Hậu Đông này, mấy tháng không gặp anh, vừa mới gặp đã ném cô lên giường, thật sự là vô sỉ.

“Em biết tôi nhịn mấy tháng rồi không? Mẹ nó tôi mà còn nhịn nữa, đưa cho tôi miếng gỗ, tôi cũng có thể đốt cháy.” Chu Hậu Đông đã nhịn đến cực hạn, anh ngửi thấy hương thơm trên người cô gái, bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ liền ngậm chặt cần cổ trắng nõn của cô gặm lung tung.

“Ưm hừ… Chú nhẹ chút, đau tôi!” An Dịch nắm đầu tóc rối bù của người đàn ông, trong hơi thở tràn ngập mùi mồ hôi nồng đậm và mùi hormone chỉ riêng anh có, chân cô vừa mới giãy giụa đã bị giữ lại, anh gặm cổ cô một cái, cô liền thành thật.

Chu Hậu Đông nhớ tới cô gái, cây gậy thịt dưới háng chưa đi đến cửa đã cương cứng, nhô quần quân trang lên, căng cứng rất khó chịu, anh cởi khăn tắm xuống, liếʍ xuống dưới từ cổ cô.

“Đừng mà… Ưm… Ngứa quá…” An Dịch ngưỡng người lên, cô nhìn thấy người đàn ông với vẻ mặt dữ tợn đang thở hổn hển, hai bầu vυ' tròn trịa run rẩy, hai chân kẹp chặt lại, quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, sự quyến rũ khi người đàn ông chủ động đúng là không thể khinh thường được.

Chu Hậu Đông ngậm lấy núʍ ѵú béo mập rồi mυ'ŧ lấy, đầu lưỡi càn quét quầng vυ' không hề có chút sắc tố đen nào, đầu lưỡi linh hoạt kí©ɧ ŧɧí©ɧ nó, hơi thở nóng bỏng phả lên da thịt, mấy tháng không được khai trai, bầu vυ' của cô gái khiến anh cực kì động tình, đũng quần dưới háng căng lên hình dạng dữ tợn.

“Ưm… Chú à… Lưỡi chú nóng quá… Chú cắn chặt quá…” An Dịch ngưỡng nửa người trên lên theo hành động mυ'ŧ lấy của người đàn ông, bầu vυ' trắng nõn ưỡn cao, người đàn ông ra sức mυ'ŧ, trong căn phòng chật hẹp toàn là tiếng nước miếng.

Chu Hậu Đông hung ác cắn núʍ ѵú, anh qua mức nhiệt tình, mυ'ŧ bầu vυ' một lúc thì không thấy vừa lòng nữa, đầu lưỡi tiếp tục liếʍ xuống dưới, đi xuống một mạch, cho đến giữa hai chân.

Chu Hậu Đông mạnh mẽ tách hai chân đang kẹp chặt của cô ra, anh thở hổn hển nhìn chằm chằm mép âʍ ɦộ đã chảy nước rồi nói: “Tôi muốn liếʍ.”

“Ưm… Đừng mà… Dơ lắm… Chú không được liếʍ…” An Dịch không biết người đàn ông đã biếи ŧɦái đến trình độ này, còn muốn liếʍ cả âʍ ɦộ nhỏ.

“Dơ cái gì mà dơ, có dơ cũng không bằng dươиɠ ѵậŧ của ông đây.” Toàn bộ hơi nóng phun ra từ mũi Chu Hậu Đông phả hết lên môi âʍ ɦộ, anh nhìn chằm chằm âʍ ɦộ nhỏ non mềm đến nỗi ra nước, rồi nói tiếp: “Nhớ kỹ, ông đây chơi âʍ ɦộ em bằng miệng như thế nào.”

“Không… Haa…” An Dịch muốn kẹp chặt lại, nhưng người đàn ông đã đi trước một bước, miệng anh ngậm lấy mép âʍ ɦộ.

Dạng đàn ông có tính gia trưởng như Chu Hậu Đông lại chủ động đi liếʍ hạ thể của phụ nữ, chưa từng làm một lần nào, vì sao lại liếʍ âʍ ɦộ nhỏ của An Dịch, tới cả anh cũng không nói rõ được, chỉ là con mẹ nó muốn liếʍ thôi, muốn hung hăng dùng miệng mυ'ŧ lấy, liếʍ đến khi cô phải gọi chú.

“Ưm… Haa… Chú ơi… Haa…” Hai tay An Dịch nắm chặt lấy chăn, đùi kẹp chặt cái đầu đang di chuyển của anh, đầu lưỡi thô to ma sát trên mép âʍ ɦộ, hơi nóng phun ra từ miệng chui vào âʍ đa͙σ, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt ép cô phải rên ra tiếng.

Chu Hậu Đông dùng đầu lưỡi kɧıêυ ҡɧí©ɧ môi âʍ ɦộ một cách thô bạo. Khảy, liếʍ, ma sát lên xuống, chỗ kết hợp toàn là tiếng “Phụt phụt”, phần đầu di chuyển trước sau không theo quy luật nào, miệng anh mυ'ŧ kéo mép âʍ ɦộ, âʍ ɦộ nhỏ mẫn cảm lập tức rụt lại, anh cũng không thối lui, đầu lưỡi cạy mở âʍ ɦộ nhỏ ra rồi luồn vào càn quét.

An Dịch không chỉ cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt mà còn cả cảm giác thỏa mãn mạnh vì tư thế hạ thấp của người đàn ông, cô không hình dung ra được loại cảm giác này, chỉ không an phận vặn vẹo thân thể, hai chân quấn quanh cổ anh.

Chu Hậu Đông bắt chước động tác thọc vào rút ra để ra vào âʍ đa͙σ, đầu lưỡi thô ráp đâm vào nơi đó, vừa đâm vừa xoay, một lượng dâʍ ŧᏂủy̠ lớn tưới vào miệng anh, anh sát vào giường, nắm lấy mông An Dịch, dùng sức đè về phía miệng anh, anh thô bạo điên cuồng, đầu lưỡi tàn nhẫn ma sát.

“Ưm… Chú ơi… Haa… Tôi…” An Dịch bị hành hạ đến nỗi không nói được một câu hoàn chỉnh, cô không dám rên quá to, hiệu ứng cách âm của nhà khách không tốt, cô bèn cắn môi.

Trong miệng Chu Hậu Đông toàn chất lỏng, anh ngày càng táo tợn dùng đầu lưỡi chọc âʍ đa͙σ, động tác hung ác khiến cô gái không đỡ được.

Âʍ ɦộ nhỏ của An Dịch bị lưỡi anh nới rộng, có thể nhìn thấy cả thịt mềm màu hồng dâʍ đãиɠ, người đàn ông như mất trí bỗng cắn lấy, đúng vào lần này, cô ưỡn cổ rên to ra tiếng, môi âʍ ɦộ run rẩy kịch liệt, âʍ ɦộ nhỏ phun ra một dòng dâʍ ɖị©ɧ sền sệt, bắn hết lên mặt người đàn ông.

Trên mặt Chu Hậu Đông toàn là dâʍ ɖị©ɧ, anh cũng không để ý tới, dùng hàm răng muốn trả thù cắn vài cái lên da thịt bên trong bắp đùi, ngẩng đầu lên từ giữa hai chân rồi nói: “Mẹ nó! Bắn nước âʍ ɦộ lên mặt ông đây.”

“Không… Không nhịn được…” Mấy cái mới nãy của người đàn ông thật quá lợi hại, cắn thịt mềm, vừa đau lại phê, An Dịch liền lêи đỉиɦ ngay.

Chu Hậu Đông bò dậy, anh quỳ gối trên giường, cởi thắt lưng quần ra, con rồng dữ tợn liền bật ra khỏi quần, căng to tím đen, qυყ đầυ no đủ ưỡn lên trên vài cái, anh cắn răng nói: “Tiểu Dịch, nhớ thứ đồ chơi này của chú không?”

An Dịch nhìn thấy cây gậy thịt to bực dưới háng người đen ông, cô có thể ngửi thấy mùi vị tanh tưởi thoang thoảng trong không khí.