Beta: Minh Nguyệt
Chương 29: Ngại gậy thịt dơ, chơi đến khi em mang thai mới thôi (H) Trong phòng tắm bố dượng mạnh mẽ chơi không mang bao, gian da^ʍ bằng tư thế doggy trong phòng khách
........
Hết tiết thứ nhất, An Dịch liền nhanh chóng đi toilet đẩy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra, người đàn ông lớn tuổi này lại bắn vào trong, cho dù trong lúc mơ màng cô có muốn anh bắn vào nhưng bắn cũng sâu quá rồi đấy, tốn rất lâu mới đẩy hết ra được, không làm đủ các biện pháp, lỡ mang thai vào độ tuổi này thì rất nguy hiểm.
Cô quyết định hôm nay sau khi tan học về sẽ mua một ít bαo ©αo sυ, cho dù có thế nào thì sau này người đàn ông cứ phải mang bao vào làm.
"Hôm nay sau khi tan tiết tự học buổi tối, có thể đi vào tối nay không?" Triệu Tiệp thừa dịp nghỉ giữa tiết liền dựa sát tai An Dịch nhỏ giọng nói.
Từ khi An Dịch bắt đầu yêu đương với chàng trai, hai người thường lén hôn môi trong lớp học, mấy người trẻ lau súng cướp cò là chuyện rất chi bình thường, nhưng bây giờ đã thông đồng ở bên người đàn ông rồi, hình như mình đã ít thích anh hơn phân nửa, chỉ còn lại sự áy náy, cô không biết nên từ chối anh thế nào, giống như nói không với anh thì cô sẽ rất khốn kiếp vậy.
"Không được rồi, tối nay ba em nói muốn đưa em đi ăn." An Dịch không thể không lấy người đàn ông ra làm cớ để thoái thác.
"Chỉ một lúc thôi." Vẻ mặt của Triệu Tiệp đầy bi thương, cảm giác mình rất tủi thân.
An Dịch muốn từ chối chàng trai, nhưng lúc này tiếng chuông vào học lại vang lên.
"Tan học đừng đi mà." Triệu Tiệp khép tay lại cầu xin cô.
An Dịch thầm cảm thán ở trong lòng, mình đã tạo nghiệp gì thế này, sao lại đáp trúng hai tên đàn ông háo sắc này chứ.
Vừa tan tiết tự học buổi tối, An Dịch cũng không chờ Triệu Tiệp đã đeo cặp bỏ chạy.
Đi xuống lầu rồi, An Dịch thấy rất sợ khi nghe tiếng chàng trai gọi cô, trường học có nhiều người như vậy, một đám giáo viên, học sinh, lộ liễu vậy là muốn bị gọi lên văn phòng chắc.
An Dịch không quan tâm tới Triệu Tiệp, cô đi xe đạp, đi băng qua một đám học sinh.
Trong nhà, Chu Hậu Đông vì cô gái mà lần đầu tự mình nấu cơm sau nhiều năm như vậy, tay chân anh vụng về, đập trứng gà vào chén nhưng vỏ trứng lại rớt vào, vất vả lắm mới chiên được thì lại quên bỏ muối, đến bước cuối cùng lại bật lửa lớn quả, nửa miếng trứng cháy khét.
Khi xắt rau thì không cẩn thận cắt trúng tay, máu lập tức chảy ra.
Một người đàn ông như anh đã từng nấu ăn khi nào đâu, Chu Hậu Đông nhìn nhà bếp bừa bộn đầy sàn và ngón tay đang chảy máu, anh bỗng thấy mất hết hy vọng, vẫn nên gọi cơm hộp thôi.
Khi An Dịch về đến nhà thì người đàn ông đang coi TV, hai đôi chân dài vắt qua loa lên bàn kính, rất có khí chất lưu manh.
"Về rồi sao?" Chu Hậu Đông bắt chuyện.
"Tôi không về thì còn ở trường chắc!" An Dịch không nhìn nổi dáng vẻ này của người đàn ông, quá không có tiêu chuẩn.
Chu Hậu Đông quơ chân, nói: "Còn không qua đây, để tôi nhìn kỹ xem."
"Tôi muốn đi tắm, mồ hôi chảy khắp người rồi này." An Dịch ném cặp vào ngực người đàn ông, kéo váy từ sau xuống, để lộ ra bờ lưng trắng nõn.
Nhìn cô gái đi về phía phòng tắm, Chu Hậu Đông bỏ chân xuống, ngồi thẳng dậy mắng: "Thiếu chơi mà."
Cái cặp ở trong ngực tỏa ra hương thơm, Chu Hậu Đông rảnh rỗi không có việc gì làm nên muốn rình coi bí mật của cô gái, anh kéo cặp sách ra, không ngờ lại lấy ra được một xấp bαo ©αo sυ, còn mẹ nó là loại siêu mỏng nữa chứ.
Chu Hậu Đông lập tức nổi giận, tuổi còn nhỏ không lo học cho tốt, xấp bao này từ đâu ra đây, chẳng lẽ là mua để làm với tên oắt con kia? Càng nghĩ lại càng bực, càng nghĩ càng thấy giận, nghĩ nữa chỉ thấy nổi cáu hơn, anh cầm xấp bαo ©αo sυ đứng lên, nhất định phải hỏi rõ cô gái đống bao này từ đâu mà ra.
An Dịch đang bôi sữa tắm, mái tóc dài đen nhánh ướt nhẹp rũ ở trên vai, nước ấm làm nóng cơ thể, từ trắng nõn biến thành màu hồng, cô tắt nước, vừa mới cầm khăn lông, người đàn ông đã vọt vào với vẻ mặt tức giận.
"Sao... sao vậy?" An Dịch bị dọa sợ, nói chuyện cũng run rẩy.
"Thứ đồ chơi này từ đâu ra vậy." Chu Hậu Đông bày bαo ©αo sυ ra cho cô thấy.
An Dịch ngẩn ra, thứ này không phải của Triệu Tiệp à, sao người đàn ông lấy được nó vậy, thôi kệ đi, cô bèn nói dối: "Tôi mua."
"Em mua?" Cơn giận của Chu Hậu Đông giảm bớt, nhưng cô gái mua cái này để làm gì.
Vẻ mặt của người đàn ông đầy nghi ngờ, An Dịch không thể không bịa chuyện: "Đúng vậy, là tôi mua, ai biểu lần nào chú cũng bắn vào trong làm chi."
Mặt Chu Hậu Đông lập tức đen đi, anh lẩm bẩm: "Chê tôi dơ sao?"
Logic của ông chú này kiểu gì thế, chê anh dơ? Rõ ràng là sợ mang thai cơ mà.
"Chẳng muốn nói với chú nữa, mau ra ngoài đi, tôi muốn tắm." An Dịch xoay lưng lại, bật nước lên.
"Có phải em chê tôi dơ không?" Chu Hậu Đông lớn tuổi như vậy, rõ ràng trong lòng biết cô gái có ý gì nhưng vẫn giống như một đứa trẻ muốn hỏi rõ ràng đến cùng.
An Dịch không còn kiên nhẫn nữa, cô cầm vòi hoa sen dội nước lên người anh: "Đúng đấy, tôi chê chú dơ đấy."
"Em, mẹ nó!" Chu Hậu Đông không vui liền chửi tục.
"Chê tôi dơ đúng không, hôm nay tôi không chơi em đến mang thai thì ông đây sẽ mang họ của em." Chu Hậu Đông đi đến bế cô gái lên bằng một tay, đè cô lên trên tường.
"Chú bị bệnh sao?" An Dịch bị người đàn ông đè sát, dù muốn phản kháng thì cũng không có sức.
"Đúng là có bệnh nên mới dám chơi em đấy." Chu Hậu Đông lột quần đùi xuống, cây gậy thịt to dài dưới háng liền bật ra, tuột sạch lớp vỏ ở đầu, qυყ đầυ tím đen tròn trịa, gậy thịt vẫn đang trong trạng thái mềm nhũn, anh bẻ hai chân cô ra, tùy tiện để sát vào môi âʍ ɦộ cọ xát vài cái, gậy thịt lập tức cương cứng.
"Khốn kiếp, chú đúng là thằng khốn mà." An Dịch ngứa ngáy vì bị ma sát, cô cào bờ lưng rộng lớn của người đàn ông, để lại từng vết hồng.
"Xít! Đã không chạm vào nó mấy tiếng rồi, có muốn thứ đồ chơi này của tôi không." Chu Hậu Đông lưu manh ưỡn eo đâm âʍ ɦộ, qυყ đầυ lớn tròn trịa nhét vào âʍ đa͙σ nhiều lần.
"Không muốn, ưʍ..." An Dịch không nhịn được bèn rên ra tiếng.
"Không muốn? Không muốn mà còn dâʍ đãиɠ rên sao, tôi chơi chết em luôn." Chu Hậu Đông nắm bờ mông của cô rồi tách ra, môi âʍ ɦộ bị qυყ đầυ banh ra, không đợi đâm vào, đã đong đưa bờ mông thọc vào rút ra, âʍ ɦộ nhỏ mẫn cảm nhịn không được quấn chặt nuốt lấy.
"Lấy thứ đồ dơ bẩn của chú ra đi, đừng có đυ.ng vào tôi." An Dịch gắt gao cắn chặt âʍ đa͙σ, nhưng với cái tính cách xấu xa đó của người đàn ông sao có thể chiều theo ý cô, cây gậy thịt nóng bỏng đâm vào với thế như chẻ tre, qυყ đầυ cắm vào sâu đến tử ©υиɠ.
Tính cách ngang bướng của cô gái không biết đã học từ ai, Chu Hậu Đông có lợi hại cũng không còn cách nào, anh cắn răng nói: "Em mua bao uổng phí rồi, thứ đồ chơi này của tôi luôn mang size lớn nhất, cái size trung bình này của em đến qυყ đầυ cũng không nhét lọt vào được."
"Haa... Đừng vào sâu quá... Ưʍ... Thật dài..." Người đàn ông đúng là đồ cầm thú, không đợi để cô kịp thích ứng đã thọc vào rút ra, bờ mông cường tráng võ vòng tròn rồi xỏ xuyên rất có kỹ thuật, sức lực vô cùng đáng sợ, An Dịch ôm cổ người đàn ông, chỉ biết ngẩng cao đầu lên.
"Xít! Âʍ ɦộ nhỏ kẹp chặt vậy, có phải muốn chú làm dơ em không." Sức eo của Chu Hậu Đông rất mạnh, tần suất va đập ở phần háng khiến người ta thấy ngạc nhiên, tuy động tác có thô bạo, nhưng cô gái rất sướиɠ, âʍ ɦộ nhỏ không chịu nổi sự ma sát liền phân bố ra dâʍ ŧᏂủy̠, sền sệt trơn trượt.
"Nhẹ chút đi... Ưʍ..." An Dịch dựa vào bờ tường, động tác đút vào của người đàn ông rất mạnh mẽ, bờ lưng trắng nõn cũng đỏ lên vì bị ma sát, anh ôm chặt lưng cô, nhưng vẫn bị đâm đến nỗi cả người run rẩy, bầu vυ' ngạo nghễ nhảy loạn xạ, núʍ ѵú béo mập thỉnh thoảng sẽ cọ xát ngực người đàn ông.
Bαo ©αo sυ đã bị ném xuống đất, Chu Hậu Đông nắm bầu vυ' tròn trịa của cô gái, nói: "Còn dùng bao nữa không?"
"Haa... Nhẹ chút... Xoa hư mất đấy..." An Dịch không dám trả lời người đàn ông, có trả lời thế nào cũng không thoát được một trận làʍ t̠ìиɦ mạnh mẽ.
"Nói nhanh, sau này đừng dùng bao nữa." Chu Hậu Đông càng tàn bạo đâm tới, cây gậy thịt ra vào âʍ đa͙σ rất mạnh bạo, một dòng dâʍ ɖị©ɧ lớn tiết ra, môi âʍ ɦộ béo mập bị hồng lên vì ma sát.
"Đừng... Haa..." An Dịch nhận kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, cô kẹp chặt eo anh, hai chân run rẩy, hạ thể hoàn toàn bại lộ, hai viên tinh hoàn cực lớn của người đàn ông cứ đâm về phía môi âʍ ɦộ, cô vừa đau lại sướиɠ, dâʍ ŧᏂủy̠ không ngăn được bèn phun ra bên ngoài.
"Ngoan ngoãn nghe lời đi, nếu ông đây muốn làm em mang thai thì đã có từ lâu rồi, cần chờ tới giờ chắc." Lời Chu Hậu Đông nói là thật, chỉ với cái thứ phía dưới này, bắn một lần sẽ mang thai một lần, hàng to xài tốt cũng không phải là chỉ nói chơi mà thôi.
"Chú... Haa... Quá khốn kiếp..." Có nhiều lần người đàn ông đâm sâu vào, tử ©υиɠ bị căng lên vì qυყ đầυ ma sát, An Dịch không dám lộn xộn nữa, chỉ cần rục rịch chút thôi, cây gậy thịt trong cơ thể sẽ cắm sâu thêm một chút, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến cô rên to.
"Xít! Lôиɠ ʍυ bị em tẩm ướt hết rồi, còn chưa kịp làm dơ em thì tôi đã ô uế mất rồi." Chu Hậu Đông phát huy tốc độ của mình, di chuyển vòng eo mạnh mẽ, tần suất đóc cọc ở dưới háng quá quái dị, chuôi thân to dài đâm vào tử ©υиɠ, qυყ đầυ căng lên bịt lại đường tử ©υиɠ đến nỗi ngứa ngáy.
"Haa... Tha cho tôi đi... Xin chú đấy... Nhẹ chút đi..." An Dịch đáng thương cầu xin anh, nhưng tϊиɧ ŧяùиɠ đang lên não, người đàn ông đâu dễ thu chậm tốc độ lại, dưới háng vang lên tiếng "Bạch bạch", bờ mông trắng nõn bị đυ.ng khiến toàn là dấu đỏ.
"Hừ... Tôi nói rồi đấy! Chê gậy thịt của của ông đây dơ, vậy chơi đến khi em mang thai mới thôi." Chu Hậu Đông đâm thọc rất mạnh, bờ mông cường tráng ngăm đen căng cứng, quần đùi tụt xuống cổ chân, áo ba lỗ trên người bị vò ra nếp nhăn, trên cơ bắp đầy mồ hôi.
Liên tục phân bố ra hormone đầy nam tính, An Dịch cũng không dám hít thở, tìиɧ ɖu͙© cuộn trào mạnh mẽ, âʍ ɦộ nhỏ bị đâm tê dại, vừa chạm vào cái đã bắn ra nước.
"Chú... Tôi không chê chú dơ... Haa... Mạnh quá... Haa..." An Dịch gọi chú, người đàn ông nghe được cách gọi vậy liền bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, vòng eo chợt đâm mạnh.
Chu Hậu Đông không chịu nổi nhất là khi An Dịch gọi anh là chú, đây không phải là nghiệm chứng cho sự thật hai người tằng tịu với nhau sao, quan hệ của hai người thuộc loại đặc biệt, bố dượng và con gái kế, tuy anh không để bụng, nhưng nếu để người ngoài biết thì đó chính là vụ bê bối thế kỷ.
"Đừng có gọi bậy, gọi là anh Đông!" Chu Hậu Đông ôm An Dịch vào ngực nện, đứng ở dưới vòi sen, trong phòng tắm kín mít đều là tiếng đập bạch bạch của trứng dái.
"Không... Haa... Chú Chu... Chú Chu..." An Dịch cố tình lặp lại hai lần, lực đạo dưới thân quả nhiên tăng thêm, cô ôm cổ người đàn ông, hơi nóng trong phòng tắm thúc đẩy lỗ chân lông giản nỡ, kɧoáı ©ảʍ cũng tăng thêm gấp bội.
"Tôi thấy lúc nào em cũng không biết nghe lời, chỉ có làm phục em thì cái miệng nhỏ này mới có thể ngoan ngoãn." Chu Hậu Đông cũng không tin tà ma quỷ quái, anh ôm cô gái ra khỏi phòng tắm, vừa đút vào vừa đi đến trước sô pha trong phòng khách.
Để cô gái quỳ sấp ở trên, còn anh đâm vào từ phía sau, hai chân nửa ngồi, thân hình cường tráng nổi lên cơ bắp cứng rắn, lực đạo mỗi lần thọc vào rút ra đều khiến người khác sợ hãi, chuôi thân to dài cắm nát hang động nhỏ.
"Haa... Thật lợi hại... Tha cho tôi... Haa... Anh Đông..." An Dịch vẫn gọi người đàn ông là anh Đông, cô dựa vào sô pha, bờ mông run rẩy, hai bắp đùi bị đâm đến nhũn ra.
"Xít! Gọi tiếp đi!" Chu Hậu Đông đánh lên mông cô, anh thúc giục.
"Anh Đông... Anh Đông... Haa..." An Dịch gọi hai tiếng, người đàn ông phía sau càng thêm hăng say, lực đạo thọc vào rút ra hung ác thô bạo, tần suất cứ liên tục như vậy hơn mười phút, cả người đều nằm bò ra, người đàn ông mới thô lỗ gầm ra.
"Hừ... Tôi muốn vấy bẩn em... Dám ghét bỏ ông đây hả... Hự..." Chu Hậu Đông càn rỡ chạy nước rút, nguyên cây gậy thịt to khỏe xỏ xuyên qua âʍ đa͙σ, mãi cho đến khi qυყ đầυ căng lên, anh mới rút ra, mã mắt nhắm ngay miệng hang, từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt "Phụt phụt" bắn ở trên môi âʍ ɦộ, lông đen thưa thớt cũng dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc.
Người đàn ông không bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc vào trong cơ thể, An Dịch cũng cao trào, cô nâng mông lên, âʍ ɦộ nhỏ nở rộ như hoa phun một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ lớn về phía thịt mềm đẫm tϊиɧ ɖϊ©h͙.