Thê Tử Không Ngừng Bị Dạy Dỗ

Chương 23: Động phòng (1) (hơi H)

"Lách tách... lách tách......"

Ngọn lửa bùng cháy mãnh liệt trên mặt nước, bọt nước bắn lên tung toé rồi lại lả tả rơi xuống dưới hồ, bọt nước không ngừng nổi lên trên mặt hồ. Trì Tố Tố nhìn thành quả nỗ lực vài tiếng đồng hồ của mình, vô cùng hài lòng.

"Bảo bối thật lợi hại." Tiêu Vu Uyên đứng bên cạnh nhẹ nhàng hôn lên khuôn mặt Trì Tố Tố, tay hắn bất giác không thành thật mà bò lên ngực nàng vuốt ve...

"Đừng... Đang ở bên ngoài..." Trì Tố Tố nhìn quanh, sợ tới mức kéo mạnh tay Tiêu Vu Uyên ra, khiến cho mu bàn tay hắn lưu lại một vệt đỏ mờ mờ.

Tiêu Vu Uyên cũng không thèm để ý, tiếp tục ôm nàng mà hỏi: "Hôm nay bà dì của bảo bối đã đi rồi đúng không?"

"Ừm, đã hết rồi." Trì Tố Tố đỏ mặt.

"Vậy đêm nay..." Tiêu Vu Uyên xoa bóp ngực nàng ám chỉ.

"Được, có thể cho ông xã." Trì Tố Tố gật gật đầu, mấy ngày nay hắn đều hỏi nàng, trông có vẻ là sắp không nhịn nổi nữa rồi. Côn ŧᏂịŧ to lớn đằng sau không ngừng cọ cọ vào mông nàng, nàng khó chịu vặn vẹo thân mình... Khiến cho ham muốn của Tiêu Vu Uyên càng thêm mãnh liệt.

Hắn hung hăng mà cọ xát mông nàng. Một tay lại không chịu nghe lời luồn vào áo nàng mà vuốt ve nhũ hoa đã cương cứng kia.

Trì Tố Tố giãy giụa, "Đừng... Ông xã... Đây là bên ngoài..."

"Đừng lộn xộn... Một lát thôi..." Tiêu Vu Uyên bất mãn nhéo nụ hồng của Trì Tố Tố. Rút tay ra, hắn gắt gao ôm chặt nàng vào lòng.

......Qua hồi lâu, Tiêu Vu Uyên ở nữ hài cổ chỗ thật sâu hít một hơi sau, buông ra nữ hài: "Bảo bối trở về tắm rửa một cái, đổi thân quần áo, buổi tối chuẩn bị chúng ta động phòng."

Trì Tố Tố biết sớm muộn gì cũng sẽ phải cho hắn, cũng không phản kháng, ngoan ngoãn gật gật đầu, "Ừm."

***

Trì Tố Tố sau khi trở lại Tố Vu Các liền bị một đám người vây lấy, tắm gội, trang điểm, thay váy cưới, phủ khăn voan đỏ, sau khi đã trang điểm xong nàng ngồi xuống mép giường trong phòng ngủ, tâm trạng có chút bồn chồn.

Vừa mới ngồi xuống chưa lâu đã nghe thấy tiếng bước chân vang lên, "Các ngươi lui xuống đi."

"Vâng thưa vương gia..." Tiếng bước chân sột sột soạt soạt, cuối cùng là tiếng đóng cửa... Phòng ngủ lúc này vô cùng yên tĩnh.

Trì Tố Tố có chút khẩn trương, tay nhỏ nắm lấy váy cưới, thử kêu một tiếng "Ông xã..."

"...Ừ... Anh đây." Tiêu Vu Uyên vén khăn voan lên, váy cưới màu đỏ càng thêm tôn lên dung nhan diễm lệ của nàng, dưới đôi mày lá liễu là đôi mắt lóng lánh như chứa ánh sao trời, đôi môi đỏ mọng. Làn da nàng trắng nõn như ánh trăng sáng tỏ, vòng eo hết sức thon gọn, mềm mại, mười ngón tay nhỏ nhắn của nàng lúc này đang nắm chặt lấy chiếc váy cưới...

Trì Tố Tố dường như có thể nghe thấy tiếng nuốt nước miếng của Tiêu Vu Uyên, "Bảo bối đêm nay thật đẹp."

Hắn cúi xuống nâng cằm nàng lên mà hôn, son trên môi đã bị lem hết sang khoé miệng. Mãi một lúc sau Tiêu Vu Uyên mới đứng thẳng dậy, sau khi tách ra giữa mội hai người xuất hiện một sợi chỉ bạc, cuối cùng biến mất ở trong không khí...

Tiêu Vu Uyên đổ ra hai chén rượu, cầm một chén đưa cho nàng, "Bảo bối uống chén rượu giao bôi này vào đi nào."

Trì Tố Tố một tay nhận lấy chén rượu, tay kia kéo kéo Tiêu Vu Uyên đang uống 'ực' hết chén rượu kia, "Ông xã..."

"Hư, đừng nói chuyện..." Tiêu Vu Uyên lập tức chặn tay lên môi nàng, đẩy nàng xuống giường rồi đè người lên.

"Lúc này em chỉ cần kêu là được rồi." Nhẹ nhàng cởi bỏ áo cưới, làn da nõn nà hiện ra trước mắt Tiêu Vu Uyên.

Nụ hồng mai trước ngực từng chút từng chút nở rộ, Tiêu Vu Uyên hôn lên từng tấc thịt của nàng, cuối cùng dừng lại tại hoa viên, Trì Tố Tố phát ra tiếng thở dốc...

"Bảo bối, đã ướt rồi?" Ngón tay hắn nhẹ nhàng đẩy hai cánh hoa ra, từ từ đi sâu vào nơi mềm mại...

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~