Thê Tử Không Ngừng Bị Dạy Dỗ

Chương 11: Dây thừng trói ngực (H)

Editor: Bắp

"Mông sao rồi? Đánh có đau không?" Tiêu Vu Uyên cởi vòng cổ cho Trì Tố Tố rồi hỏi.

Trì Tố Tố lắc đầu, "Đã không còn đau, chủ nhân. Nô có thể đứng lên không? Chân nô hiện tại đã tê rần."

"Được." Tiêu Vu Uyên đỡ Trì Tố Tố, ôm nàng áp vào l*иg ngực mình, "Nô đã chuẩn bị tốt chưa? Hiện tại chủ nhân muốn chơi đùa thân thể nô."

Trì Tố Tố thẹn thùng gật gật đầu, phối hợp, "Thân thể của nô luôn luôn sẵn sàng để phục vụ chủ nhân."

"Nô hôm nay thật ngoan, chủ nhân nhất định phải khen thưởng nô thật tốt."

Tiêu Vu Uyên hôn môi Trì Tố Tố, cạy hàm răng nàng, đầu lưỡi chui vào khoang miệng, đảo qua từng cái răng của nàng, rồi lại bọc lấy đầu lưỡi nàng tinh tế hôn môi...

"Hô... Hô..." Không biết qua bao lâu, Tiêu Vu Uyên mới kết thúc nụ hôn, toàn thân Trì Tố Tố nhũn ra, ngoan ngoãn nằm ở trong ngực Tiêu Vu Uyên, môi sưng đỏ, khóe miệng chảy ra một tia chỉ bạc...

Tiêu Vu Uyên đặt nàng lên ghế, đem tay nàng vòng qua mặt sau ghế dựa rồi dùng dây thừng trói chặt lại, hai chân cũng bị kéo ra buộc vào hai chân ghế, mật huyệt bóng loáng bỗng chốc lộ ra.

Tiêu Vu Uyên hôn lên khuôn mặt nhỏ đang đỏ bừng, đi đến phía tủ lôi ra vài đồ vật, lại lấy trên giá một cái dây thừng trông giống như mạng nhện nhỏ.

Đầu ngón tay phát ra ánh kim quang nhàn nhạt, phía gương trên trần nhà hiện rõ ràng ra tiểu huyệt Trì Tố Tố.

Trì Tố Tố kinh ngạc trừng lớn mắt, "Ông... Ông xã... Đây là... phép thuật mà anh đã nhắc tới sao?"

Nàng kinh ngạc tới nỗi quên cả quy định mà Tiêu Vu Uyên vừa mới đề ra.

"Đúng." Tiêu Vu Uyên cũng không so đo việc Trì Tố Tố nói sai, "Nô há miệng lớn một chút, bằng không lát nữa sẽ cắn phải đầu lưỡi".

Sau khi đeo xong khoá hàm(*) cho Trì Tố Tố, Tiêu Vu Uyên cũng cởϊ qυầи áo của mình, quỳ một gối trên thảm.

(*khoá hàm)Thật cẩn thận dùng ngón tay tách ra hai cánh hoa rồi đi vào, sau khi tìm được tiểu âm đế ngón trỏ liền nhéo nhéo lôi kéo ra bên ngoài, ánh mắt vẫn không ngừng quan sát phản ứng của nàng.

Nếu là trước kia làm như này, khẳng định là nàng có thể chịu được. Nhưng hiện tại đây thân thể này còn chưa từng được dạy dỗ qua, hoa huyệt lần đầu tiên bị ngược đãi như vậy, Trì Tố Tố bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến trợn trắng mắt, tiểu huyệt không ngừng co rút.

Bởi vì trong miệng có khoá hàm, cho nên nàng chỉ có thể phát ra thanh âm bất lực "Ngô... Ngô..."

Cuối cùng, tiểu âm đế vẫn không thể chịu đựng nổi sự ngược đãi của Tiêu Vu Uyên, nhút nhát sợ sệt bị lôi ra ngoài môi âʍ ɦộ, sưng to giống hạt đậu nành.

Tiêu Vu Uyên lấy dây nhỏ buộc vào đầṳ ѵú trói ra sau ghế rồi vòng xuống huyệt, sau khi trói xong, tiểu âm đế cùng đầṳ ѵú đều bị trói bằng dây nhỏ màu trắng, tạo thành một hình tam giác, cái dây luôn thắt chặt vào.

Tiêu Vu Uyên kéo kéo dây, dây đong đưa lôi kéo âm đế cùng đầṳ ѵú, kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến khoé mắt Trì Tố Tố xẹt qua một giọt nước mắt "Ngô ~~ ngô ~~".

"Bảo bối, còn có thể chịu được không? Nếu có thể thì chớp mắt." Tiêu Vu Uyên sờ sờ đầu Trì Tố Tố, hôn lên khóe mắt nàng.

Trì Tố Tố chớp chớp mắt, nàng cảm thấy mình còn có thể chịu những kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn hơn kia, này có là gì.

Tiêu Vu Uyên hôn lên cổ Trì Tố Tố cổ rồi dần đi xuống tiểu huyệt, dùng mũi cao thẳng cọ vào môi âʍ ɦộ đang nhắm chặt, ngậm lấy âm đế đang lộ ở bên ngoài nhẹ nhàng cắn một ngụm...

"Ngô ~~~", tiểu huyệt Trì Tố Tố không ngừng co rút lại, cả người run rẩy khiến cho dây thừng đong đưa, không ngừng xô đẩy, dây nhỏ càng thắt chặt đầṳ ѵú, truyền ra cảm giác đau đớn, tiểu huyệt chảy ra một cổ mật dịch.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Aww tặng chương cho mọi người nè, nhớ vote và cmt cho mị có thêm động lực nhaaa >v