Editor: Bắp
Trì Tố Tố bị bọc chăn kín mít rồi được người nâng tới Tố Vu Các.
"Được rồi, các ngươi lui xuống đi!" Tiêu Vu Uyên vẫy vẫy tay.
"Vâng thưa Vương gia".
Mọi người đều đã rời đi, Tiêu Vu Uyên xốc chăn lên: "Bảo bối, có khỏe không?"
"Em không sao." Trì Tố Tố bò ra khỏi chăn, "Nơi này tại sao lại có một mặt gương lớn như vậy?"
Bởi vì muốn thị tẩm, cho nên Trì Tố Tố chỉ mặc áo yếm cùng quần đơn, "Hình như ngực này so với trước kia còn lớn hơn một chút nha." Trì Tố Tố cởi yếm, lấy tay nhéo nhéo ngực, có chút buồn bực, phát dục kiểu này cũng tốt quá đi mất, nàng cũng quên luôn mất trong phòng còn có một người đang nhìn nàng.
"Ông xã, anh giúp em xem có phải ngực này lớn hơn trước hay không."
Tiêu Vu Uyên nhìn nữ tử tự tay nâng ngực mình lên không ngừng niết, còn cười hỏi hắn, côn ŧᏂịŧ dưới thân lập tức cương cứng.
Đi ra sau lưng ôm lấy thân thể của nàng. Bàn tay bao lấy đôi tay nhỏ của cô gái, nâng bộ ngực nàng đang vuốt ve lên, "Bảo bối, em làm anh tức giận, em biết không?"
Trì Tố Tố dựa vào l*иg ngực Tiêu Vu Uyên, trong gương hiện lên cảnh nam nhân đang đùa bỡn vυ' nàng, mông nhỏ cũng không ngừng bị côn ŧᏂịŧ va chạm, "Ông xã... Em... Chúng ta lên trên giường... Lên trên giường... Được không?"
Tiêu Vu Uyên cắn bả vai Trì Tố Tố, hung hăng đυ.ng vào mông nhỏ. Trên tay dần dần dùng sức, nhũ thịt không ngừng từ khe hở ngón tay tràn ra.
"Được". Tiêu Vu Uyên bế nàng, ném xuống giường. Trì Tố Tố một trận đầu váng mắt hoa bị đè trên giường, dưới thân chợt lạnh, Tiêu Vu Uyên thô bạo mà kéo quần nàng xuống.
"Ngô, ông xã... Nhẹ chút... Đau..." Trì Tố Tố bất mãn đấm ngực Tiêu Vu Uyên. "Hút hút núʍ ѵú, ngứa..."
Tiêu Vu Uyên dùng sức mυ'ŧ nhũ hoa của Trì Tố Tố, một tay vuốt ve ngực còn lại, một tay men xuống tiểu huyệt Trì Tố Tố định cắm vào...
Tay đang muốn cắm vào hoa huyệt thì Trì Tố Tố đột nhiên nghĩ đến cái gì, lập tức nắm đầu tóc Tiêu Vu Uyên kêu lên: "Ông xã, dừng lại, mau dừng lại, hiện tại không thể!"
Tiêu Vu Uyên nhịn đau, từ trước ngực Trì Tố Tố ngẩng đầu lên, thở hổn hển: "Làm sao? Nếu hôm nay không có lý do thích hợp, lão tử liền thao lạn âʍ ɦộ em."
"Ông xã, thân thể của em... Mới... 13 tuổi, còn chưa... thấy kinh lần đầu, không thể, không thể làm được... Hô..." Trì Tố Tố thở phì phò, thân thể này mới 13 tuổi, vô cùng non nớt. Trước kia Tiêu Vu Uyên thao nàng, nàng đều sẽ ngất xỉu, hiện tại trong thân thể này hẳn là sẽ trực tiếp thao nàng chết mất.
"Hô hô... Hô... Hô..." Tiêu Vu Uyên xoay người nằm ở trên giường, hắn biết thân thể này của nàng vẫn chưa tới kỳ "đèn đỏ" lần đầu tiên, mạnh mẽ thao sẽ khiến thân thể nàng không tốt. Chỉ là hôm nay hắn quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, không khống chế được chính mình.
Bắt lấy tay nhỏ Trì Tố Tố tròng lên đại côn ŧᏂịŧ, mệnh lệnh: "Làm nó bắn đi."
"Vâng..." Trì Tố Tố ngoan ngoãn lấy tay giúp hắn, trước kia cũng thường xuyên làm loại chuyện này, đây cũng không phải lần đầu. Vừa làm vừa quan sát côn ŧᏂịŧ Tiêu Vu Uyên "Ông xã, côn ŧᏂịŧ của anh hình như so với trước kia không giống nhau?"
Côn ŧᏂịŧ này có màu hồng hồng, duy chỉ có hệ rễ tinh hoàn là màu đen, lông tóc thô cứng rậm rạp. Trước kia toàn thân đều màu đen, chỉ có qυყ đầυ là có một chút hồng nhạt, khác biệt rất lớn.
Tiêu Vu Uyên nhìn thoáng qua Trì Tố Tố, đang nghĩ ngợi nên dạy dỗ nàng như thế nào, hiện tại thay đổi thân thể, lúc nãy hôn nàng hắn có thể cảm giác được thân thể nàng cứng lại, mẫn cảm quá rồi a...
"Trước kia đại nhục bổng lúc nào cũng thao lạn âʍ ɦộ em, cái này tới đi vào còn chưa từng, đương nhiên không giống nhau. Chờ tới lúc có thể thao lạn âʍ ɦộ sẽ liền giống thôi."
Đối với sự biến đổi trở nên "trong sạch" hơn của Tiêu Vu Uyên, Trì Tố Tố cũng không có cách nào. Chỉ có thể cúi đầu cười trộm, lại không ngờ tới việc bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Vu Uyên bắn ra phun lên khắp mặt.
Nâng khuôn mặt kinh ngạc dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên nhìn Tiêu Vu Uyên: "Nhanh vậy sao?" Này còn chưa quá 10 phút mà.
Ý thức được mình nói sai, Trì Tố Tố lập tức cúi đầu xuống.
Tiêu Vu Uyên đen mặt, lạnh lùng nói: "Quỳ xuống..." Một ngày không đánh, nữ nhân này liền quên mất ai là chủ nhân.
"Vâng, thưa chủ nhân." Trì Tố Tố theo phản xạ định quỳ gối trên giường.
"Còn biết thân phận của mình sao? Dám cười nhạo chủ nhân. Mông dẩu lên, mười cái đánh, chính mình đếm." Tiêu Vu Uyên cảm thấy giận dữ, hắn vì nàng thủ thân như ngọc suốt 21 năm, bây giờ nàng còn dám cười nhạo hắn!
"Được, nghe lời chủ nhân." Trì Tố Tố quỳ trên giường, mông chổng lên hướng về phía Tiêu Vu Uyên.
"Bang... Bang..."
"Một... Hai..."
"...Bang...... Bang...... Bang... Bang..."
"...Năm... Bảy... Chín... Mười..."
Đếm xong Trì Tố Tố nhẹ nhàng thở hắt ra, muốn sờ sờ mông nhưng lại không dám.
"Ông xã, Tố Tố biết sai rồi." Nước mắt lưng tròng hướng Tiêu Vu Uyên xin tha.
Tiêu Vu Uyên nhìn nữ nhân trước mặt vẻ mặt uỷ khuất, thở dài.
"Lại đây ngủ, ngày mai sẽ đặt ra quy định cho ngươi, thuận tiện cho ngươi xem mấy năm nay chủ nhân vì ngươi mà chuẩn bị kinh hỉ."
"Vâng, thưa chủ nhân. Nô nhất định sẽ nghe theo quy định của chủ nhân." Trì Tố Tố tỏ vẻ trung thành, nằm trong l*иg ngực Tiêu Vu Uyên nhắm mắt lại.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Bình thường xưng anh-em, lúc dạy dỗ sẽ xưng ta-ngươi nhé bà con :>>>