Thê Tử Không Ngừng Bị Dạy Dỗ

Chương 4: Bôi thuốc (H)

Editor: Bắp

Tiêu Vu Uyên đặt Trì Tố Tố nằm lên giường, "Ngoan, mở chân ra. Để ông xã xem tiểu huyệt có bị thương hay không."

Trì Tố Tố đỏ mặt dạng chân, đêm qua xác thật làm quá điên cuồng, bây giờ còn có một chút đau, hẳn là đã bị trầy da.

Tiêu Vu Uyên lấy tay chỉnh độ sáng của đèn, vì không muốn đèn chiếu vào mắt Tố Tố, hắn chỉnh góc đèn chiếu thẳng vào tiểu huyệt.

Cẩn thận tách môi âʍ ɦộ, hắn hoảng sợ. Tuy rằng bên ngoài nhìn không sao, nhưng bên trong lại vừa hồng vừa sưng, có chỗ vẫn còn rớm ít máu, lúc nhìn khăn trải giường có màu đỏ hắn còn tưởng rằng ngày hôm qua tiểu huyệt Tố Tố bị rót rượu vang đỏ, Tiêu Vu Uyên tự trách bản thân thế mà lại không bôi thuốc cho nàng sớm hơn, "Bảo bối, tiểu huyệt đau không?"

Trì Tố Tố nhìn bộ dáng tự trách của Tiêu Vu Uyên mà đau lòng, "Không đau, ông xã, dây xích vừa rồi không cắm, rơi mặt đất..." Trì Tố Tố không muốn Tiêu Vu Uyên cứ tự trách mình, liền dời chủ đề nói chuyện.

Tiêu Vu Uyên nhìn Trì Tố Tố thẹn thùng cắn môi, cảm thấy đau lòng, nàng luôn suy nghĩ vì hắn.

Hắn thích SM, không phải cô gái nào cũng đam mê nó, nhưng nàng lại dứt khoát chấp nhận. Sau khi thao nàng bị thương, nàng lại còn an ủi hắn, khiến hắn yêu nàng chết đi được.

"Trừng phạt lần này nhớ cho kỹ, lần sau sẽ phạt..." Tiêu Vu Uyên cẩn thận bôi thuốc cho nàng.

"Ân, em cảm ơn chủ nhân..." Đôi chân nghịch ngợm ngoe nguẩy, không cẩn thận đá vào cự vật sưng to của Tiêu Vu Uyên.

"Chủ nhân... Chủ nhân, vẫn luôn ngạnh sao?"

"Ừ, chờ thân thể ngươi hồi phục liền thao tới chết." Tiêu Vu Uyên cố ý đe dọa nàng.

"Nếu chủ nhân... Muốn, nô... Có thể." Trì Tố Tố đỏ mặt nhỏ giọng nói.

"Lần này chơi ngươi tới hỏng rồi, lần sau chủ nhân không chơi nữa." Tiêu Vu Uyên thoa thuốc xong, bế Trì Tố Tố. "Được rồi, đi tắm đã, sau ngủ một lát, tỉnh dậy thì ăn cơm."

Hai chân Tố Tố kẹp bên hông hắn, đầu vùi vào cổ Tiêu Vu Uyên không nói chuyện.

"Xuống tắm nào." Tiêu Vu Uyên vỗ vỗ mông nhỏ của nàng.

Tiểu huyệt Trì Tố Tố chống vào côn ŧᏂịŧ của hắn, cảm giác được nó ngo ngoe rục rịch, trong lòng tự cổ vũ chính mình.

Trèo từ trên người hắn xuống, Tiêu Vu Uyên khϊếp sợ nhìn nàng quỳ xuống, nhẹ nhàng rút dây lưng áo ngủ của hắn ra.

Côn ŧᏂịŧ dữ tợn bắn ra, đánh vào mặt Trì Tố Tố, lông tóc tràn đầy, từ thân côn ŧᏂịŧ đến tinh hoàn phía dưới đều là màu đen, qυყ đầυ lại là phấn hồng, lúc này đang chảy ra một giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng, thoạt nhìn có điểm đáng yêu.

Trì Tố Tố dùng khuôn mặt nhỏ cọ cọ côn ŧᏂịŧ, hơi hơi mở ra cái miệng nhỏ ngậm lấy qυყ đầυ hút một ngụm.

Nuốt xuống, không hề khó ăn chút nào. Miệng há to ngậm lấy côn ŧᏂịŧ, cố gắng mυ'ŧ thật sâu, nàng muốn mang cho hắn thật nhiều kɧoáı ©ảʍ.

Tiêu Vu Uyên nhìn cái miệng phấn nộn của Trì Tố Tố hàm chứa côn ŧᏂịŧ, đầu có chút choáng váng, hai chân hơi hơi nhũn ra, từ lần trước, nàng liền không có chủ động khẩu giao với hắn.

Trì Tố Tố nắm tinh hoàn Tiêu Vu Uyên xoa nhẹ lên, thành công nghe được tiếng thở dốc trầm thấp của nam nhân.

Trì Tố Tố phun ra côn ŧᏂịŧ thở dốc, đỏ mặt nhìn Tiêu Vu Uyên.

"Chủ nhân, nô hầu hạ ngài thoải mái không?"

"Ân ~" Tiêu Vu Uyên bất mãn vì sự phân tâm của nàng, một tay đè Trì Tố Tố đầu, một tay đỡ côn ŧᏂịŧ đưa vào trong miệng Tố Tố.

Côn ŧᏂịŧ không ngừng thọc vào rút ra, va chạm tới yết hầu Trì Tố Tố, hô hấp có chút khó khăn, lông mao rậm rạp thô cứng không ngừng cọ xát trên mặt nàng, đầu lưỡi cũng không thể di chuyển, chỉ có thể không ngừng xin tha, nước miếng cứ thế chảy ra...

Trì Tố Tố cau mày, yết hầu bị đâm cho rất đau, muốn nhả côn ŧᏂịŧ nhưng lại không thể, hai chân quỳ xuống đất mỏi không chịu nổi, nàng liền ngồi bệt xuống đất, tiểu huyệt lộ ra.

Vừa nãy Tiêu Vu Uyên xoa thuốc có cắm ống nghiệm vào tiểu huyệt nàng, không ngừng ra ra vào vào, trên dưới đều là kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

"Bảo bối, anh có thể bắn trong miệng em không?"

Tiêu Vu Uyên túm lấy tóc Trì Tố Tố hỏi.

Trì Tố Tố đột nhiên cả kinh, bắt lấy đùi Tiêu Vu Uyên lắc lắc. Trước kia Tiêu Vu Uyên cũng thường xuyên bắn trong miệng nàng, nàng cũng nghe lời hắn mà nuốt xuống, nhưng từ lần trước...

"Nôn ~~ nôn ~~~" Tiêu Vu Uyên động tác đột nhiên nhanh hơn, trứng dái không ngừng va chạm cằm Tố Tố, qυყ đầυ chạm tới thực quản, Trì Tố Tố phát ra thanh âm nôn khan...

Đột nhiên...

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~