Tận một tháng sau, Ngưu Hữu Đạo lại được ra khỏi Đào Hoa Nguyên, đi tới Thượng Thanh cung trên vách núi phía đối diện.
Mấy cái đỉnh đồng lớn được đốt lên làm nơi này rất ấm áp, toàn bộ đệ tử nội môn đều tới đông đủ, sắc mặt của khá nhiều người đều rất nghiêm túc. Ngưu Hữu Đạo nhìn qua nhìn lại những người trong đại điện, thấy cả đám người nhìn mình chằm chằm thì hơi không hiểu, cũng không biết những người này muốn cái gì.
Hắn cố gắng bình tĩnh lại, nói:
- Trước khi sư phụ mất, đã ra lệnh cho ta phải tới gặp chưởng môn!
La Nguyên Công đứng ở giữa trên cao, thở dài:
- Cậu tới chậm, chưởng môn Đường Mục đã về cõi tiên rồi!
- A!
Ngưu Hữu Đạo ngạc nhiên, sững sờ tại chỗ, hóa ra tình hình là như vậy ư? Cuối cùng thì hắn cũng đã hiểu tại sao Đường Mục lại không gặp mình, hóa ra là vì ông ta đã “ngõm”.
La Nguyên Công nói một cách chậm rãi:
- Đông Quách Hạo Nhiên đã nhận cậu làm đệ tử, hôm nay cậu tới đây cũng là do Thượng Thanh tông chính thức tán thành thân phận của cậu. Hơn nữa, còn có một chuyện muốn hỏi cậu, nếu để cho cậu làm chưởng môn của Thượng Thanh tông, cậu có muốn không?
- Cái gì?
Khi nghe được câu trước hắn vẫn rất vui vẻ, cuối cùng thì mình cũng được công nhận rồi, thế nhưng sau khi nghe xong câu sau thì Ngưu Hữu Đạo giật mình, còn tưởng rằng mình nghe nhầm. Nhìn lại những ánh mắt nghiêm túc ở xung quanh, hắn chỉ vào mũi mình mà hỏi lại:
- Để ta làm chưởng môn sao?
La Nguyên Công gật gật đầu, nghĩa là hắn cũng không nghe nhầm.
Phản ứng đầu tiên của Ngưu Hữu Đạo chính là tưởng rằng có bẫy, chỉ xét tới thái độ của họ đối với mình khi trước, ai lại để mình làm chưởng môn chứ? Kể cả là thật sự thì đó cũng không phải là chuyện gì tốt, nếu là chuyện tốt thì đâu tới lượt mình nên hắn vội vàng xua tay:
- Không được, không được, đệ tử mới vừa nhập tông, không thể nào làm được đâu!
Lời này vừa nói ra thì sắc mặt Đường Tố Tố thả lỏng đi nhiều. La Nguyên Công hỏi lại lần nữa:
- Cậu xác nhận rằng mình không muốn làm chưởng môn sao?
Ngưu Hữu Đạo tiếp tục xua tay:
- Đệ tử còn không biết chưởng môn là sao nữa cơ mà, thật sự là không làm được, mọi người hãy chọn người tài giỏi nào đó khác đi.
La Nguyên Công đảo mắt tới mọi người xung quanh, hỏi lớn:
- Tất cả đều nghe rõ chưa?
Tất cả đệ tử đều đồng thanh đáp:
- Rõ!