Boss Lại Sắp Sa Ngã

Chương 7: Bạn chung trường đừng lạnh lùng như thế 6

Bạn chung trường đừng lạnh lùng như thế 6

Edit: Nguyệt Phong

Nam Nhiễm đang đi về phòng học.

Ở bóng cây nọ.

Bỗng nghe thấy thanh âm xô đẩy với lời nói châm chọc mỉa mai:

- Tả Hàm, tôi khuyên cô nên biết điều đi. Chớ có bắt cá hai tay, vừa thả thính hotboy Trình vừa dây dưa không rõ với đàn anh Bạc Phong. Trong nhà có tiền thì sao? Có tiền là có thể không biết xấu hổ à?

Tiểu Hắc Long:

【 ký chủ, Tả Hàm là nữ chính thế giới này. 】

Nam Nhiễm:

- À.

Cô lên tiếng. Cô đã nhận ra trên người nữ sinh này cũng có ánh sáng mỏng manh.

Chỉ là sau khi gặp được Bạc Phong thì đã không thể khiến lòng cô dao dộng được rồi.

Nam Nhiễm tiếp tục dọc theo con đường đi tới phía trước.

Giống như chưa từng nhìn thấy gì cả.

Cho đến Tiểu Hắc Long nói:

【 ký chủ, ký chủ, làm việc tốt đi. 】

Nam Nhiễm không phản ứng.

Tiểu Hắc Long:

【 ký chủ, ký chủ, dạ minh châu 】

Nhắc tới dạ minh châu, Nam Nhiễm rốt cuộc dừng lại.

Vừa lúc đứng ở bên ngoài vòng vây này.

Có lẽ do Nam Nhiễm quá nổi bật nên cho dù cô không nói cái gì, chỉ đứng ở chỗ đó cũng bị chị đại cầm đầu liếc qua, nhíu mày:

- Nhìn cái gì mà nhìn hả? Đừng xen vào việc người khác!

Chị đại cảnh cáo.

Nam Nhiễm ngẩng đầu, nhìn bầu trời trên cao.

Hôm nay thời tiết sáng sủa, mặt trời chói chang.

Chậc.

Thứ thời tiết quỷ quái này.

Đi qua kia, vươn tay.

Tùy tay đẩy đồng lõa chị đại trước mặt ra một bên.

Sau đó nhìn về phía Tả Hàm với hai mắt đỏ nhưng bừng kiên cường nhẫn nại.

Nam Nhiễm mở miệng:

- Đi theo tôi.

Chị đại vừa nghe, trừng lớn đôi mắt.

Giống như nhìn thấy chuyện gì buồn cười lắm, nhìn lên nhìn xuống Nam Nhiễm.

Lúc này, một nữ sinh bên cạnh đi tới, rù rì bên tai chị đại.

Tiếng cười nhạo của chị đại lớn hơn nữa:

- Cô chính là Nam Nhiễm à, vốn đang định đi tìm cô. Không ngờ gặp được cô ở chỗ này.

-

Nói hết câu, nét mặt chị đại liền trở nên hung ác:

- Suốt ngày đi đưa thơ tình cho hotboy Trình, thật cho mình là cọng hành nào chứ.

Tiếng nói vừa dứt.

Phịch một tiếng, chị đại đã bị đạp ra ngoài.

Toàn trường tĩnh âm.

Nam Nhiễm nhìn Tả Hàm, ngữ điệu lười nhác:

- Không đi?

Tả Hàm:

- Tôi...

Mới vừa nói một chữ, đã bị Nam Nhiễm túm đi rồi.

Nam Nhiễm chậm rì rì nói:

- Dong dài.

Còn ở đây nhiều chuyện à.

Tả Hàm chạy chậm theo phía sau Nam Nhiễm.

Cho đến khi Tả Hàm bị Nam Nhiễm lôi kéo tới khu dạy học.

Nam Nhiễm lúc này mới buông ra.

Hai mắt Tả Hàm hiện lên sự cảm kích:

- Cảm ơn.

Nam Nhiễm không hé răng, chỉ đi trên lầu.

Vừa đi vừa hỏi Tiểu Hắc Long:

- Một chuyện tốt?

Tiểu Hắc Long:

【 ký chủ, căn cứ hệ thống xem xét thì ngài vừa mới bạo lực. 】

Bước chân Nam Nhiễm hơi ngừng.

Tả Hàm đi theo phía sau Nam Nhiễm, cũng ngoan ngoãn đi lên lầu.

Nam Nhiễm dừng lại, Tả Hàm va vào phía sau cô.

Nam Nhiễm bị đυ.ng, tâm tình càng kém.

Tả Hàm thấy ân nhân cứu mạng giống như không vui lắm. Nhẹ nhàng mở miệng:

- Cảm ơn cậu đã cứu tớ, tớ mời cậu ăn gì nhé?

Nam Nhiễm nghe, mí mắt giật giật.

Quay đầu nhìn về phía Tả Hàm.

- Mời tôi ăn?

Tả Hàm gật gật đầu:

- Đúng vậy.

Nam Nhiễm:

- Được.

Tả Hàm mở miệng:

- Chờ hết tiết thứ tư, tớ đi tìm cậu được không? Cậu ở lớp nào?

Nam Nhiễm muốn ăn bây giờ.

Kết quả vẫn phải chờ.

Cô nhìn về phía Tả Hàm bằng ánh mắt rất dữ dằn.

Tả Hàm nắm chặt ví tiền, ân nhân cứu mạng nhìn qua rất đói bụng, hiện tại muốn ăn liền.

Tả Hàm:

- Vậy giờ tớ đi mua cho cậu, cậu ngồi chờ tớ ở đây được không?

Nam Nhiễm nghe xong liền ngồi xuống bậc thang.