Người Thừa Kế

Chương 49: Đây là tình huống gì

Tần Hằng nhìn họng súng đen ngòm Trịnh Diễm chỉa về phía mình, trong lòng cực kỳ thê lương. Anh chính là vô dụng như vậy, ngay cả năng lực báo thù cho Chung Khiết cũng không có, anh còn nói muốn bảo vệ cô cả đời...

“Đi chết đi.” Trịnh Diễm cười độc ác nói, bóp cò súng.

Chỉ là, chính vào giây phút cô ta bóp cò, một viên đạn lại đánh lên súng của cô ta, viên đạn cô ta bắn ra bị chệch, bắn vào bãi cỏ.

Súng của Trịnh Diễm rơi xuống, tay cô ta bị chấn động đau đớn.

“Chuyện gì vậy?” Trịnh Diễm che tay nghi hoặc nói, Lý Thanh Long còn cho rằng là tên thuộc hạ nào của mình cướp cò, ông ta bất giác liếc nhìn, chỉ thấy thuộc hạ của ông ta cũng nhìn lẫn nhau, không rõ đã xảy ra chuyện gì.

Lý Thanh Long thoáng chốc chấn động, thuộc hạ của mình cho dù có cướp cò thì sao có thể bắn tới súng của Trịnh Diễm? Rốt cuộc là ai.

Chính vào lúc họ nghi hoặc thì bầu trời nhanh chóng tối om.

Sao vậy, sắp mưa sao?

Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn trời, không nhìn thì thôi, vừa nhìn liền giật nảy, tất cả mọi người có mặt đều đồng thời ‘woa’ một tiếng.

Chỉ thấy trên bầu trời xanh thẳm, sáu chiếc trực thăng kéo một bức màn màu đen cực lớn giống như sóng biển đang xao động, chậm rãi bay về phía này, diện tích bức màn đen rốt cuộc bao lớn thì tính không ra.

“Đây là diễn tập quân sự sao?”

“Màn che kéo giữa họ để làm gì? Là chuẩn bị chiếu phim trên trời sao?”

...

Lý Thanh Long sờ cằm nhìn trực thăng trên trời, chiếc trực thăng này nhìn thật ngầu, ông ta bây giờ cũng là lão đại của thế giới ngầm Kim Lăng rồi, cũng nên mua một chiếc giống vậy lái.

Tiếng trực thăng ngày càng lớn, dừng lại trên đỉnh đầu đám người Lý Thanh Long, bắt đầu chậm rãi đáp xuống, cơn gió do sáu chiếc trực thăng tạo thành rốt cuộc bao lớn! Những nữ sinh hơi gầy đều sắp đứng không vững rồi.

“A...” Đám người vây xem sợ hãi trực thăng đáp xuống làm mình bị thương, ai nấy chạy còn nhanh hơn thỏ, chớp mắt một cái đều đã chạy không thấy tăm hơi.

Mấy chục người Thanh Long hội kiên trì đứng dưới trực thăng, họ là lão đại của thế giới ngầm Kim Lăng, nếu chạy thì làm sao quản được người khác.

Tấm màn đen rộng hơn 150 mét vuông, sáu chiếc trực thăng đáp xuống bốn phía xung quanh Lý Thanh Long, chúng dừng thành hình tứ giác, vừa khéo mở tấm màn đen ra, bao vây nhốt đám người Lý Thanh Long vào giữa, sáu chiếc trực thăng đều mở đèn nhỏ, thoáng chốc, bộ phận bị tấm màn đen che đậy đã hình thành một không gian bị phong bế một nửa.

Người của Thanh Long hội đều ngây ngốc, chuyện gì vậy?

Trong lòng Lý Thanh Long hoảng loạn, tháng trước ông ta đã trải qua cuộc chiến đấm máu để trở thành lão đại của thế giới ngầm Kim Lăng, không phải nhanh như vậy mà bên trên đã chú ý tới mình rồi chứ? Cũng không đúng, không có chút tiếng gió nào mà quân đội đã ra quân rồi?

Sáu chiếc trực thăng đồng thời bước xuống vài bóng người, trực tiếp đi về phía người của Thanh Long hội, người của Thanh Long hội còn muốn phản kháng, nhưng giao thủ một chiêu thì họ đã cảm nhận được mình căn bản không phải đối thủ của đối phương.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên dưới tấm màn đen.

Người của Thanh Long hội, có người bị bẻ gãy cánh tay, có người bị đá gãy chân, còn có người bị đấm một cú hôn mê bất tỉnh...

Không tới hai phút, năm sáu chục người của Thanh Long hội đều ngã gục trên mặt đất.

Chỉ còn lại Lý Thanh Long và Trịnh Diễm, giống như bị ngu đứng nguyên tại chỗ.

Thanh Long hội là bang hội mạnh nhất Kim Lăng, lại chỉ đơn giản như vậy đã bị đánh bại, hơn nữa còn là thảm bại, bại trong chớp mắt, bại triệt để...

Đợi người của Thanh Long hội đều gục ngã, Lý Thanh Long mới nhìn rõ bóng dáng của người đánh bại họ, họ để lại mười người trông chừng các thành viên bị đánh ngã của Thanh Long hội, sáu người còn lại nhanh chóng chạy tới trước mặt Tần Hằng.

Họ chỉ có mười sáu người mà đã đánh bại năm sáu chục người của Thanh Long hội!

Những người này nhìn có vẻ chỉ tầm hai mươi tuổi, đều mặc trang phục màu đen giống nhau, vóc dáng lực lưỡng.

Một người lập tức xé áo băng bó vết thương cho anh.

Sáu người đỡ Tần Hằng ngồi dậy, sau đó đều quỳ trên mặt đất: “Cậu cả, tiểu đội 3 bộ vũ lực khu Hoa Đông gia tộc cứu giá chậm trễ...”

Gia tộc cuối cùng vẫn không nhìn anh chết, trong lòng Tần Hằng thầm chua xót nói.

Gia tộc của Tần Hằng là gia tộc lớn số một số hai thế giới, đối với việc bảo vệ con cháu cũng khá cẩn thận, khu vực hoạt động của con cháu nhà họ Tần, thành viên của bộ vũ lực của khu vực đó sẽ phụ trách việc bảo vệ, một khi người của nhà họ Tần xuất hiện nguy hiểm thì có thể xuất hiện trong thời gian ngắn nhất.

Thực ra, 15 phút trước thì tiểu đội 3 đã phát hiện tình huống nguy hiểm của Tần Hằng rồi, chỉ là sau khi báo lên gia tộc thì bên phía gia tộc ra chỉ thị rằng, không tới mức nguy cấp tính mạng thì không được ra tay cứu.

Cho nên cho tới lúc này, tiểu đội 3 mới từ tốn đến trễ.

“Được rồi, tôi không trách các người...” Tần Hằng nhàn nhạt nói, điều anh muốn bây giờ chỉ có một chuyện, gϊếŧ chết Trịnh Diễm, ánh mắt anh bắn tới cô ta, không chút cảm xúc: “Gϊếŧ cô ta đi.”

Nghe thấy lời của Tần Hằng, đôi chân Trịnh Diễm mềm oặt, ngồi bệch xuống đất, đám người này gϊếŧ cô ta chỉ đơn giản như trở bàn tay, cô ta còn trẻ như vậy mà lại chết đi như thế, cô ta thật sự không cam tâm.

Lúc này, cô ta từ tận đáy lòng hối hận vì ‘gϊếŧ chết’ Chung Khiết, cô ta sợ đến đái cả ra quần, miệng thì thào: “Tôi không muốn chết, đừng gϊếŧ tôi...”

“Cậu cả, là cô ta làm cậu bị thương?” Đội trưởng tiểu đội 3 hỏi. Trước khi đến, bên trên đã dặn dò, không cho phép cậu cả làm chuyện vô lý, chuyện gϊếŧ người cần phải có lý do đầy đủ.

“Không phải, nhưng cô ta gϊếŧ Chung Khiết mà tôi yêu thương nhất...” Nói rồi, Tần Hằng bi thương nhìn ‘thi thể’ Chung Khiết trên bãi cỏ.

“Ồ?” Đội trưởng lập tức dùng ánh mắt ra hiệu một đội viên đi tới điều tra.

“Cô ấy chưa chết, vẫn còn hô hấp!” Đội viên đó ngồi xổm xuống nhìn vài giây, hét to với Tần Hằng.

“Cái gì!?” Tần Hằng gấp gáp muốn tới xem, hai đội viên đã nhấc Chung Khiết tới, anh sờ hô hấp ở mũi cô, quả nhiên cực kỳ ổn định, anh bỗng chốc trở nên vui mừng như điên.

“Mau dẫn cô ấy đi chữa trị.” Tần Hằng kích động chỉ huy đội viên, mấy đội viên nhấc Chung Khiết lên trực thăng.

Người còn vui mừng hơn Tần Hằng chính là Trịnh Diễm, cô ta nghe thấy Chung Khiết chưa chết thì vui mừng đái cả ra quần cũng được.

“Vậy cô ta thì sao?” Đội trưởng cố ý hỏi một câu, Tần Hằng vui mừng đến quên mất cả cô ta.

Trái tim Trịnh Diễm lại nhảy tới cuống họng.

“Nghĩ cách khiến cô ta cắt đứt quan hệ với người nhà, không được cho cô ta một đồng nào, vứt cô ta ra đường là được.” Tần Hằng nhàn nhạt nói, Chung Khiết chưa chết, tội trạng của Trịnh Diễm đã giảm nhẹ hơn nửa.

Trái tim Trịnh Diễm lạnh lẽo một nửa, cô ta căn bản không có năng lực sinh tồn trong xã hội, một khi thoát khỏi gia tộc thì có thể sống sót hay không cũng không biết được, có lẽ cô ta phải rơi vào chốn phong trần. Nhưng cô ta biết, Tần Hằng đã từ bi với cô ta lắm rồi.

Ánh mắt Tần Hằng lại nhìn sang Lý Thanh Long, ông ta lăn lộn ở thế giới ngầm nhiều năm như vậy, lại bị một ánh mắt của anh dọa đến run rẩy.

“Xã hội này đã đủ loạn rồi, hủy Thanh Long hội trong tay ông ta đi, sau này không cho phép họ lại làm ở thế giới ngầm, một khi phát hiện thì gϊếŧ chết.” Tần Hằng nhàn nhạt nói.

“Dạ!” Đội trưởng đáp to nhận lệnh, đối với họ mà nói, hủy đi thế giới ngầm của một thành phố quá đơn giản.

Lý Thanh Long lúc này ngay cả rắm cũng không dám thả, trong lòng ông ta thầm chúc mừng, còn may không đánh ông ta.

“Họ cả gan tới trường học gây chuyện như vậy, căn bản không coi pháp luật ra gì, đã vậy thì để họ cởi sạch đồ đi ra ngoài trường học đi, xem xem rốt cuộc có biết xấu hổ không...” Tần Hằng lại nói.

“Dạ!” Đội trưởng ra lệnh cho các đội viên khác, không tới ba phút, năm sáu chục người đã bị lột sạch, chỉ có một nữ sinh là Trịnh Diễm trong số đó, đây cực kỳ giống cảnh tượng trong phim cấp ba.

Nói xong, Tần Hằng được mấy đội viên đỡ lên trực thăng, sáu chiếc trực thăng chậm rãi cất cánh, ở trên không một phút, tấm màn đen lập tức vỡ vụn.

Mà đám người Thanh Long hội của Lý Thanh Long tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trong không khí, những sinh viên vây xem xung quanh khá nhiều, mặc cho họ kêu gào, vẫn có không ít người chụp ảnh.

May mắn siêu xe của họ vẫn còn ở đây, đám người Lý Thanh Long dùng tay che bộ phận quan trọng, chạy tới siêu xe, muốn trốn vào trong xe nhanh chóng rời đi.

Lúc này, trực thăng vốn đã cất cánh lại hạ xuống, trực tiếp nện lên trên siêu xe, Rolls Royce, BMW, Audi, Bentley, McLaren...mười chiếc siêu xe bỗng chốc biến thành sắt vụn.

Đập xe xong, trực thăng mới cất cánh bay xa.

Xe của tôi! Nhìn siêu xe đã biến thành sắt vụn, Lý Thanh Long cảm thấy tim đau như dao cắt.

Mà khổ cho đám người Lý Thanh Long, chỉ có thể che bộ phận quan trọng chạy ra khỏi cổng trường, chặn một chiếc taxi trên đường, người chụp hình họ trên đường ngày càng nhiều.

Hình của đám người Lý Thanh Long nhanh chóng truyền khắp các diễn đàn mạng. Trong lòng mọi người đều nghi hoặc, sao hôm nay lại có nhiều đàn ông bị đánh ghen như vậy? Đây có bao nhiêu P ảnh chứ?

Với đức hạnh này của họ, nào có chiếc taxi nào đồng ý chứa chấp chứ? Cuối cùng đám người Lý Thanh Long chỉ có thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi trên phố lớn thành phố Kim Lăng, những nơi họ đi qua thậm chí có thể so với các cảnh quay của minh tinh.

Mà Tần Hằng ở trên trực thăng lại vì vết thương quá nghiêm trọng mà đã hôn mê bất tỉnh, tiểu đội 3 báo cáo tình hình của anh với gia tộc, lập tức nhận được mệnh lệnh, trực tiếp đưa anh tới đảo nghỉ dưỡng số 13 của gia tộc!

Sáu chiếc trực thăng hợp thành một đội lướt qua hoàng hôn chiếu rọi bầu trời, nhanh chóng bay về phía đông.