Mỗi Ngày Bị Ép Hẹn Hò Cùng Lão Đại

Chương 45: Gọi Một Tiếng Anh!

Trans: Quiin

Thấy vẻ mặt mờ mịt của Tiết Tịch, Tần Sảng lập tức mở trang web ra, tìm ảnh chụp của thần tượng cho cô xem.

Trên bìa tạp chí là gương mặt của một người đàn ông, mặc bộ cổ trang màu trắng lỏng lẻo, như muốn rớt khỏi người, đuôi mắt hơi rủ xuống điểm một viên giọt lệ ở khoé mắt.

Cả người đều toát lên vẻ quyến rũ, nhưng ánh mắt lại đen nhánh thâm thúy, bình tĩnh nhìn phía trước. Khóe môi mang theo một tia cười mỉm, vẻ mê hoặc như muốn xuyên qua màn ảnh câu dẫn người xem…

“Rất đẹp trai đúng không? Cậu cũng nghĩ như vậy có phải không!” Tần Sảng vẻ mặt hoa si nhìn ảnh chụp.

Tiết Tịch: “…”

Người đàn ông này đúng là rất tuấn tú, khác với vẻ đẹp mang chút nguy hiểm của Hướng Hoài, hình tượng hoàn toàn không giống nhau... Ách, vì sao cô lại nghĩ đến Hướng Hoài?

Tiết Tịch lắc đầu, đem ý niệm này vứt ra sau đầu.

Đang muốn cúi đầu học, lại nghe tiếng người bên cạnh: “Tần Sảng, tớ nghe nói cậu dọn ra ngoài ở, cậu không ở lại ký túc, vậy giờ cậu đang ở đâu?”

Tần Sảng mắt trợn trắng: “Thuê phòng.”

Người nọ kinh ngạc cảm thán: “Cậu có tiền sao? Nhà họ Tần không phải đã chặt đứt sinh hoạt phí của cậu sao?”

Tần Sảng cười nhạo: “Tớ sống mười tám năm qua đều uổng phí sao? Không biết để tiền tiết kiệm?"

Đối phương “À” một tiếng, không nói nữa.

Tiết Tịch lại nghĩ đến sau khi xảy ra chuyện trộm tiền của Tần Lộ, mẹ Tần có cho Tần Sảng một cái thẻ ngân hàng, nhưng đã bị tịch thu lại.

Sau đó, cô cũng giữ thái độ không tò mò chuyện cá nhân của Tần Sảng, nhưng xem ra hiện tại... Tần Sảng hình như gặp vấn đề về kinh tế?

Tiết Tịch chọc nhẹ bả vai Tần Sảng.

Tần Sảng quay đầu.

Tiết Tịch dò hỏi: “Có phải cậu đang thiếu tiền không? Tôi có thể cho cậu mượn.”

Tần Sảng nghe được lời này liền nhìn ngang nhìn dọc, lặng lẽ dựa lại gần: “Chị Tịch, hiện tại em có thể tự đi kiếm tiền, chị cứ yên tâm.”

Kiếm tiền?

Tiết Tịch ngây ngẩn cả người: “A?”

Tần Sảng nhỏ giọng nói: “Em nói cho chị nghe, nhưng chị không được nói cho người khác, hiện tại em làm livestream kiếm tiền.”

Sau khi nói xong, cô liền thấp thỏm: “Chị Tịch, chị có khinh thường em không?”

Là một thiên kim tiểu thư nhà họ Tần, hiện giờ lại đi làm một streamer.

Tiết Tịch lắc đầu: “Không.”

Tần Sảng nhẹ nhàng thở ra.

Sau khi tiếng chuông vào lớp vang lên, Tiết Tịch, Phạm Hãn, Tiết Dao ba người đứng lên, xách theo sách vở đi ra ngoài, nhận được tiếng hâm mộ không ngừng.

Cuộc thi Olympic Toán và vật lý ngày càng gần, ba người họ đã không đi học, toàn lực đánh sâu vào Olympic.

Thời khoá biểu của Tiết Tịch giống nhau buổi sáng học vật lý, buổi chiều học Olympic Toán.

Nhưng hôm nay muốn chứng minh phỏng đoán của mình nên cô đến lớp Olympic Toán.

Tiết Dao đi theo phía sau thấy bộ dáng này của cô, lên tiếng châm chọc: “Chị bắt đầu muốn dùng toàn lực học Olympic Toán sao? Từ bỏ vật lý rồi à?”

Olympic Toán thi vào ngày mười tám, thi xong hai ngày sau là ngày thi vật lý.

Thời gian hai cuộc thi sát nhau như vậy, người bình thường đều sẽ lựa chọn thi một môn.

Phạm Hãn nghe được lời này, mày nhăn lại: “Thì ra cô cũng không đến nỗi quá ngu ngốc.”

Tròn cuộc thi Ngôi sao toán học cô đã đem kiêu ngạo của Phạm Hãn đánh nát, nhưng dù sao hắn cũng là nam nhi, không thể có lòng dạ hẹp hòi, sau khi có chút khϊếp sợ cũng tự nhiên có chút bội phục Tiết Tịch.

Tự học thành tài, người như vậy, trời sinh giành cho môn toán học!

Hắn nói xong lời này thì đi vào phòng học, đi ngang qua người Tiết Tịch, lại thấy trên bàn của cô ngay cả một quyển đề Olympic Toán cũng không có, chỉ có một trang giấy trắng, vậy cô tính toán kiểu gì.

Phạm Hãn: “?”

Hắn chau mày, ngồi ở phía sau Tiết Tịch.

Sau đó toàn bộ buổi sáng, chỉ nhìn thấy Tiết Tịch viết viết vẽ vẽ gì đó, trong phút chốc bản giấy nháp bị ném xuống, cô buông bút nghỉ ngơi.

Trong thời gian ôn thi, cô còn chạy đến thư viện trường học mượn một quyển sách, tên là cái gì 《 Tam biệt luận khi còn sống 》

.

Hắn biệt Tam biệt luận, là cuốn sách của một nhà toán học nổi tiếng của thế kỷ mười chín.

Nhưng cái này có liên quan gì đến Olympic Toán?

Mà vốn dĩ cho rằng cô đã lãng phí cả buổi sáng học vật lý, nhưng cả buổi chiều, Tiết Tịch còn viết những thứ làm người xem không thể hiểu được.

Thầy Lưu tới phòng học nhìn thấy, có hơi sửng sốt: “Tiết Tịch, Em đang chứng minh phỏng đoán Tam biệt luận?”

Tiết Tịch gật đầu.

Thầy Lưu lập tức dở khóc dở cười: “Cái này các nhà khoa học đã chứng minh hơn một trăm năm, cũng chưa chứng minh được."

"Có rất nhiều người đều thất bại ở bước cuối cùng, em làm cái này cũng vô dụng. Nhưng nếu em cảm thấy hứng thú, sau này lên đại học tiếp xúc đến kiến thức toán học cao hơn rồi hẵng...”

Nói tới đây, lại dừng lại.

Ông đột nhiên nghĩ đến, Tiết Tịch đã tự học xong chương trình đại học!

Tiết Tịch nghe mấy lời này, không đồng ý, mà mở miệng nói: “Thầy Lưu, em muốn thử xem.”

Đối với học bá này, thầy Lưu cũng có vài phần tin tưởng.

Ông chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài: “Vậy em phải bảo đảm thi tốt Olympic Toán.”

“Không thành vấn đề.”

Thầy Lưu đi dạo một vòng phòng học, cuối cùng cũng rời đi.

Chờ đến khi thầy Lưu rời đi, Phạm Hãn rốt cuộc nhịn không được lên tiếng: “Bạn học Tiết Tịch.”

Tiết Tịch không nhúc nhích.

Phạm Hãn hít sâu một hơi: “Cậu không thể vì thi một lần được hạng nhất mà không để ý đến đề toán quốc gia được. Bộ dạng của cậu chỉ làm người ta cảm thấy cậu tùy tiện không nghiêm túc!”

“Đề trong cuộc thi Ngôi sao toán học rất khó, tôi biết cậu đã tự học được kiến thứ cao hơn. Nhưng mà cái danh hiệu đệ nhất của cậu cũng không hẳn là sự thật. Cả nước thiên tài toán học nhiều không kể xiết."

"Có cậu Tôn Kiệt kia, năm trước tham gia giải league quốc gia giành được giải nhất, chỉ thua một người là có thể vào Đông Lệnh Doanh! Năm nay cậu ấy là người đoạt giải quán quân đứng đầu bảng một.”

“Cậu có thể để tâm một chút đến luyện thi Olympic Toán không vậy?”

“…”

Tiết Tịch đang có mạch suy nghĩ, lại bị người phía sau quấy rầy liên tục.

Cô vốn là người luôn bình tĩnh cũng không nhịn được quay đầu, ánh mắt đầy vẻ u ám đảo qua, lạnh lùng lên tiếng: “Câm miệng.”

Phạm Hãn sửng sốt, theo bản năng ngậm miệng lại.

Chờ khi lấy lại được tinh thần, mặt hắn lập tức đỏ bừng.

Hắn quan tâm nhắc nhở, cô lại xem lòng hảo tâm trở thành lòng lang dạ thú?

Vậy để thực tế dạy cô nên người đi!

Mãi cho sáu giờ chiều, Tiết Tịch dừng lại ở một điểm.

Chỉ cần chứng minh logic ra điểm này, hầu như toàn bộ phỏng đoán đều đã hoàn thành!

Nhưng kiến thức này, cô chưa từng tiếp xúc qua.

Mà ở toàn bộ thành phố, loại sách tham khảo này cũng mua không được, trên mạng càng không thể tồn tại.

Cô đi dò hỏi thầy Lưu, thầy Lưu cũng không giấu diếm: "Kiểu tài liệu này chỉ có nghiên cứu sinh chuyên nghiệp mới có, người bình thường như chúng ta đi chỗ nào tìm? Em đừng nghĩ đến nó nữa, tập trung ôn thi Olympic Toán đi!”

Cho dù là những nhà siêu giàu, cũng không tiếp xúc đến nghiên cứu khoa học Đại Ngưu!

Tiết Tịch nhăn mày.

Cuối cùng, ánh mắt cô dừng lại trên hình ảnh WeChat trong di động, cô gửi vào nhóm một tin nhắn:

Học tập: [ Xin hỏi có ai biết về tư liệu XXX không ạ?]

Trong nhóm rất nhanh có người đáp lại:

Lão đại toàn năng: [ Tôi có.]

Mắt Tiết Tịch sáng lên: [ Có thể cho tôi mượn không, hoặc là bán cho tôi?]

Lão đại toàn năng: [ Không bán, có điều...]

Học tập: [ Có điều sao?]

Lão đại toàn năng: [ Gọi một tiếng anh, tôi cho em mượn. 】