Editor: Lài
Cả phòng yên lặng vài giây.
Cơ thể Lục Siêu cứng ngắc, cảm thấy sống lưng ớn lạnh, nuốt một ngụm nước miếng, không dám nhìn vào ánh mắt sắc bén của Hướng Hoài, vội vàng cầm điện thoại nhét vào tay hắn, nghiêm túc nói: "Lão đại, thật ra đây là điện thoại của anh."
"..."
Năm giây sau Hướng Hoài cầm lấy điện thoại, lành lạnh nói: "Vậy cậu còn nhìn chằm chằm vào điện thoại của tôi làm gì."
Lục Siêu: “?”
Cậu nhìn vào chiếc điện thoại mà mình mới mua được hai ngày, trong lòng rưng rưng nói lời từ biệt, sau đó lặng lẽ lùi lại phía sau.
Thấy cậu rời khỏi, ngón tay thon dài của Hướng Hoài bắt đầu gõ phím.
"Rì rì."
-
Tiết Tịch vừa hoàn thành xong một đề vật lý, thì thấy điện thoại rung.
Cô chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn lướt qua, phát hiện là tin nhắn của Răng Khểnh.
Lục Đại Đại: [Đang làm gì vậy?]
Tiết Tịch cảm thấy câu hỏi này thật vô nghĩa.
Cô là một học sinh, giờ này thì cô còn có thể làm gì?
Răng Khểnh thoạt nhìn cũng rất thông minh, tại sao lại hỏi một câu thiểu năng như thế này?
Nhưng cô vẫn từ tốn trả lời.
Học tập: [Đang học.]
Lục Đại Đại: [Vậy em đừng nói chuyện nhiều với người khác, nếu không sẽ ảnh hưởng đến việc học tập.]
Trong đầu Tiết Tịch tự đặt ra một dấu chấm hỏi: “?”
Người khác ở đây là ai?
Cô trả lời "Được". Sau đó, tiếp tục quay lại làm đề.
Sau hai tiết tự học, Tiết Tịch trở lại phía lớp học, trên đường nhìn thấy mọi người chỉ trỏ vào mình, Tiết Tịch không hiểu chuyện gì đang xảy ra, khi cô về tới lớp thì nhìn thấy trong phòng học đang bị mấy ngọn Hỏa Miêu chiếm đóng.
Mấy ngọn Hỏa Miêu đang tụ họp lại một chỗ, cầm điện thoại vừa gõ chữ vừa hô lên:
"Lão đại của hội Liệt Diễm chúng ta, sao có thể chơi chiêu bẩn như thế được? Tiểu tử, tôi đã nhớ kỹ ID của cậu."
"Chị Tịch của tôi học giỏi mới có thể tham gia lớp thi đấu, nếu có bản lĩnh thì cậu cũng đến đó học đi, Lão Lưu nổi tiếng là người công chính nghiêm minh, còn lâu mới nhận một người như cậu!"
“Chị Tịch rất lợi hại!"
"Đúng, cuộc thi Ngôi sao toán học cũng sắp bắt đầu, đến lúc đó cho các người mở mang tầm mắt về sự lợi hại của chị Tịch."
" … "
Trong lúc mấy người đang bình luận, Tần Sảng ngẩng đầu lên nhìn thấy Tiết Tịch, vội vàng ho khan một tiếng.
Đám Hoả Miêu lập tức ngậm miệng lại.
Cao Ngạn Thần nghiêng người dựa vào bức tường ở phía sau, mặc kệ Tần Sảng ho khan, hắn vẫn đang mải mê bình luận lại những tin đồn này. Ở ngoài hắn không phải là người nói nhiều, nhưng lúc này lại rất khí thế.
-----Hội Liệt Diễm, cuối cùng sẽ sớm giải tán thôi, đợi đến lúc cuộc thi Ngôi sao toán học có kết quả, lúc ấy mọi chuyện sẽ rõ!
Cao Ngạn Thần nói: "Giải tán cái đầu cậu, đừng ở đây khua môi múa mép, nam tử hán đừng có chỉ biết làm con rùa rụt cổ, có giỏi thì đến đây nói chuyện trực tiếp."
------ Tôi thực sự sợ bị hội Liệt Diễm để mắt tới, đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết."
Cao Ngạn Thần: "Cậu không làm đầu bếp thì thật đáng tiếc, tôi thấy cậu rất có tài thêm mắm dặm muối."
.........
……….
Liên tiếp trả lời mấy người kia, đột nhiên hắn thấy một người nặc danh nhắn lại:
------Tiết Tịch vừa vào trường, ngay lập tức đã gia nhập hội Liệt Diễm, mọi người còn không biết mấy người trong hội Liệt Diễm nhân phẩm thế nào hay sao? Dựa vào phẩm chất của bọn họ, có thể trở thành một học bá à?
Cao Ngạn Thần nhìn thấy những lời này bỗng choáng váng.
Tay của hắn dừng lại trên màn hình điện thoại, một lúc lâu vẫn chưa trả lời.
Bình luận này có vẻ rất được mọi người ủng hộ, đã có hơn bốn trăm lượt thích, cả ba khối của trường cũng chỉ có hơn một nghìn người.
Phía dưới lại có người nói những lời khác:
------Chuyện hôm nay, lớp một bị trộm tiền, xem lại camera rõ ràng chính là Tần Sảng, tiền cũng phát hiện ở trong ngăn bàn của Tần Sảng, nhưng cuối cùng chuyện này lại đổ lên người Tần Lộ! Tôi nhìn thấy Cao Ngạn Thần đi vào phòng giáo vụ tìm chủ nhiệm, nói phải xử phạt Tần Lộ. A, nếu như nói đến xử phạt thì nhuộm tóc, đến muộn, về sớm, bắt nạt bạn cùng lớp, hội Liệt Diễm còn thiếu thứ gì? Tại sao lại không bị xử phạt?
------Ha ha ha, xin lỗi cho tôi nói thẳng, hội Liệt Diễm, tôi nghe ba chữ này cũng cảm thấy xấu hổ thay bọn họ. Còn việc ăn cắp tiền này, sự thật chỉ có hai trường hợp. Một là Tần Sảng trộm tiền, sau đó đổ oan cho Tần Lộ. Hai là Tần Lộ bị Tần Sảng bắt nạt nhiều lần, không chịu nổi cô ta nữa, nên mới đi mua tóc giả để giống Tần Sảng rồi đi trộm tiền. Thật là thương Tần Lộ mà.
-------Tần Lộ đáng thương +1
-------Tần Lộ đáng thương +10086
Phía dưới hàng loạt những câu như vậy. Sau đó, chuyện lại chuyển hướng sang Tiết Tịch.
------Cứ như vậy một đám không học vấn, không nghề nghiệp, không có giá trị, nếu không có Cao gia che chở, bọn họ là cái thá gì chứ? Tiết Tịch chung một hội với họ, lần trước kiểm tra đứng thứ nhất có khi là được giúp đỡ, không chừng Cao gia sớm đã đưa đề thi cho cô ta rồi ấy chứ!
……….
……….
Cao Ngạn Thần nắm chặt nắm đấm.
Từ nhỏ đến lớn hắn luôn hành động một mình, chưa bao giờ quan tâm đến cách nhìn của mọi người xung quanh.
Mặc kệ hắn có làm gì, Lão Cao đều có thái độ ủng hộ, trên miệng thường nói: "Học cái đó để làm gì? Tiền trong nhà sau này cũng đủ để cho con tiêu xài cả đời! Không cần phải cực khổ như vậy."
Vì vậy cho tới bây giờ hắn chưa từng cảm thấy cuộc sống này có gì khó khăn.
Hôm nay là nghe nói Tiết Tịch bị mắng ở trên mạng, nên hắn mới thử vào xem một chút. Nhưng vừa nhìn thấy mấy bình luận này về hội Liệt Diễm mà hắn vẫn luôn tự hào bấy lâu, nay lại khiến Tiết Tịch bị vấy bẩn. Còn bởi vì Tần Sảng là thành viên của hội Liệt Diễm, cho nên dù rõ ràng là Tần Lộ lấy trộm tiền, nhưng bây giờ lại trở thành người bị hại.
Lần đầu tiên hắn có cảm giác xấu hổ.
Đúng lúc này, một thân hình đứng chắn trước mặt của hắn, chần chừ một lúc mới chậm rãi hỏi: "Cậu đang làm gì vậy?"
Cao Ngạn Thần sửng sốt, chợt ngẩng đầu nhìn thấy cô gái đứng trước mặt hắn, dung mạo tuyệt mỹ giống như búp bê, xinh đẹp tinh xảo.
Cô gái này, trời sinh đã mang theo hào quang.
Nhưng bây giờ, lại bởi vì hội Liệt Diễm mà chìm trong vũng bùn.
Trong đầu vừa xuất hiện ý niệm này, Cao Ngạn Thần vội vàng khóa màn hình điện thoại, đứng thẳng người, hơi có chút chột dạ nói: "Không có gì."
Tiểu Hoả Miêu tại sao lại khẩn trương như vậy?
Tiết Tịch vừa nảy sinh nghi ngờ, Tần Sảng liền phát huy bản tính thao thao bất tuyệt của mình, giải thích vấn đề một chút, cũng lấy ra một vài bình luận đại diện nói: “Quá đáng, còn nói sau khi có kết quả cuộc thi Ngôi sao toán học thì nhất định sẽ có chuyện cười để xem! Tịch Tịch cậu nhất định phải thắng Phạm Hãn, để tát vào mặt bọn họ một cái thật mạnh!"
Sau khi nói xong, đám Hoả Miêu đồng loạt nhìn về phía cô.
Ngọn lửa số một ngập ngừng hỏi: "Chị Tịch, chị ôn thi thế nào rồi? Có thể đoạt giải không?"
Bọn học còn chưa từng được tiếp xúc với học bá.
Phạm Hãn và Tiết Dao là cùng một kiểu người, gặp trên đường thì sẽ giả vờ không thấy họ, giống như nói chuyện với bọn họ là một chuyện rất đáng xấu hổ.
Nếu như Tiết Tịch có thể vượt qua kỳ thi này, người trong hội Liệt Diễm cũng có thể vì thế mà được hãnh diện!
Vừa nghĩ như vậy, chợt nghe thấy tiếng Tiết Tịch chậm rãi nói: “Cũng tàm tạm."
Quần chúng: “?”
Tàm tạm là sao? Hẳn là không tốt rồi!
Ngọn lửa số một ngây ngẩn cả người, vội ho khan một tiếng: "Thực ra, được tham gia thi đấu đã là một vinh dự rồi, có được giải hay không cũng không quan trọng."
Ngọn lửa số hai, ba, bốn: "Đúng, đúng, đúng."
Tần Sảng cũng gấp gáp an ủi: "Tịch Tịch thi không tốt cũng không có vấn đề gì, không cần áp lực, quan trọng là đã được tham gia thi đấu."
Tiết Tịch: “?”
Cô không giải thích gì, mang theo túi xách tan học về nhà.
Thời gian rất nhanh đã đến cuối tuần, cuộc thi Ngôi sao toán học chuẩn bị bắt đầu!