Đồ Đằng

Chương 77: Julian thật giả


- Tiền tiên sinh quả nhiên tuệ nhãn như thần!

Sau đó nàng hơi khom người:

- Tôi tự hỏi đã bắt chước Julian đến mức không một kẽ hở, ngay cả đao công của tôi cũng đã có bảy thành công lực của Julian, không biết Tiền tiên sinh làm thế nào nhìn thấu tôi?

Tiền tiên sinh chậm rãi vươn hai ngón tay:

- Thứ nhất, ánh mắt của cô! Tôi từng tận mắt thấy ánh mắt của Julian, đó là loại ánh mắt thần bí khó lường, ngự trị thiên địa vạn vật. Cô không có đỉnh phong vũ lực Yêu Nguyệt Nhất Đao, ngàn quân lui tránh của Julian, càng không có tâm tính vương giả rẻ rúng cường giả thiên hạ. Cho nên, cô vĩnh viễn không cách nào bắt chước nổi phong vận của Julian!

- Vậy còn thứ hai thì sao?

- Thứ hai… - Tiền tiên sinh nhún vai:

- Tôi vừa may được biết, Julian có một tì nữ bên người, tên Anya… đúng không? Tiểu thư Anya!?

Anya ngầm thừa nhận thân phận của mình: nàng tháo mặt nạ của mình xuống, là một cô gái mười bảy mười tám tuổi, gương mặt điềm đạm như thiếu nữ nhà bên.

- Đa tạ Tiền tiên sinh đã chỉ giáo, không biết một phần giao dịch khác là gì?

Tiền tiên sinh nghiêm nghị nói:

- Tôi muốn mời tiểu thư Anya lập tức đi tìm Julian chân chính, nói cho nàng biết đế quốc Sena hy vọng mời được tiểu thư Julian ghé thăm mấy ngày!

Anya gật đầu:

- Tôi nhất định sẽ lập tức chuyển đạt lời mời của Tiền tiên sinh, có điều tiểu thư nhà tôi có đồng ý hay không…

- Cô cứ nói là Tiền Đa Đa tôi, thứ chín Đồ Đằng Thiên Bảng, cộng thêm nguyên soái Tiamo, thứ hai Đồ Đằng Thiên Bảng! Hai đại cường giả Thiên Bảng liên danh mời mọc, tiểu thư Julian nhất định sẽ đáp ứng!

- Tiền tiên sinh quả nhiên hiểu tiểu thư nhà tôi. Đã vậy thì, Anya xin cáo từ!

Anya hơi khom người, đi qua bên người Tiền tiên sinh.

- Khoan đã! –Tiền tiên sinh nở nụ cười:

- Tôi còn có một vấn đề… Đương nhiên, vấn đề này không nằm trong danh sách giao dịch. Cô có thể trả lời, cũng có thể không trả lời… Julian chân chính, đang ở đâu?

- Cho dù tôi nói cho ngài, ngài dám đi tìm nàng ư?

Anya quay đầu cười.

Tiền tiên sinh sững sờ, lập tức cười ha hả.

Luc này, Hoàng kim sư tử nọ nghe không hiểu cuộc nói chuyện khôn khéo giữa hai người, y bất bình Tiền tiên sinh hϊếp bức, cả giận nói:

- Tiền Đa Đa, chẳng ngại nói cho ông biết, tiểu thư nhà tôi đang bái tế một vị cố nhân, ông dám đi quấy rầy nghi thức tế bái của nàng thì… Hừ, cẩn thận cái đầu của ông đấy!

- Cố nhân! Có thể làm bằng hữu với Julian, người ấy khi còn sống nhất định rất cường đại?

- Há chỉ là cường đại! Ông biết Tam thánh nhân không nằm trong Đồ Đằng phổ, siêu thoát thế ngoại chăng?

- Đương nhiên biết!

- Vậy ông biết trước khi có câu Tam thánh nhân, còn có ‘Tứ thánh nhân’ chứ?

- Cũng biết!

- Vậy ông biết vì sao Tứ thánh nhân lại biến thành Tam thánh nhân không?

- Chẳng lẽ ngươi biết?

- Tôi đương nhiên biết, Tứ thánh nhân sỡ dĩ biến thành Tam thánh nhân chính vì có một thánh nhân trong số đó bị vị cố nhân nọ của tiểu thư nhà tôi tiêu diệt!

Tiêu diệt một Thánh nhân!? Đồng tử Tiền tiên sinh bỗng co rụt lại!

Tách!

Trên trán y không ngờ lại chảy một giọt mồ hôi lạnh!

Anya khẽ nhíu mày, dặn dò Hoàng kim sư tử:

- Ngươi nói quá nhiều rồi đấy, đi thôi, chúng ta bây giờ đi tìm tiểu thư!

Hai người rời khỏi thành Thái Dương.

Mà Tiền tiên sinh đứng ở trên đường lớn, trầm mặc chừng bảy tám phút, bỗng nhiên, y dâng lên một ý niệm không thể tưởng tượng nổi. Người ấy khi còn sống có thể tiêu diệt một thánh nhân…

Ôi, vì sao ta không phải Tử Linh Đồ Đằng nhỉ? Nếu ta là Tử Linh Đồ Đằng, lại triệu hoán được hài cốt vị cường giả ấy thì…

Ngai vàng cường giả đệ nhất thiên hạ sẽ phải đổi chủ rồi!

Rời khỏi thành Thái Dương, Anya hai người đi thẳng tới núi Longinus.

Đúng vậy, Julian chân chính đang ở núi Longinus!

Cố nhân của Julian, vị cường giả đỉnh phong khi còn sống có thể tiêu diệt thánh nhân nọ, cũng được mai táng ở trong ngọn núi lửa chết này!

Ánh trăng điềm đạm rải rắc khắp đỉnh Longinus, bóng ảnh dòng sông nham thạch đỏ tươi, Hoàng Kim Thổ vàng óng ả, dưới ánh trăng tô vẽ lộ vẻ quỷ dị khó lường, chan đầy khí tức thần bí mờ ảo vô ngần.

Ngay trong hai sắc vàng đỏ này, một bóng người thân toàn đồ trắng theo gió tung bay, một mái tóc dài đen nhánh mềm mại đu đưa, đeo mặt nạ bạc kiêu hãnh đứng trên đỉnh núi.

Bề ngoài người này cùng Julian do Anya giả trang giống nhau như đúc, nhưng đúng như Tiền tiên sinh từng nói, trong đôi mắt sắc bén thâm thúy sâu thẳm như trời sao của nàng lộ ra một cỗ sầu bi khó có thể nói rõ.

Mạnh mẽ tuyệt đối thiên hạ, một nét u sầu, đây mới là mỹ nhân đệ nhất đại lục, chí tôn trong đao, đây mới là Julian bất kỳ ai cũng không thể mô phỏng theo!

Lúc này, Julian đang xuyên thấu qua hồng quang nham thạch phản chiếu, thản nhiên ngắm nhìn miệng núi lửa sâu không thấy đáy nọ.

- Tiểu thư, Anya vô năng, bị người nhìn thấu thân phận!

Anya cùng Hoàng kim sư tử đi tới bên người Julian.

Julian dường như không nghe thấy, đôi mắt như trời sao của nàng vẫn một mực dán mắt vào miệng núi lửa.

- Tiểu thư, ngài không bái tế cố hữu, còn nhìn cái gì vậy?

Hoàng kim sư tử tò mò đi tới mép miệng núi lửa, liếc xuống bên dưới.

Đáng tiếc thực lực y không đủ, chỉ thấy được một đoàn hồng quang.

Julian khẽ mở đôi môi đỏ thắm, thanh âm hệt như âm thanh tự nhiên:

- Một tên Hạ phẩm Tử Linh Đồ Đằng sĩ đang ở bên dưới chọn lựa Đồ Đằng thủ hộ.

Nàng mỉm cười:

- Hơn nữa, hắn không ngờ lại nhìn trúng hài cốt vị cố nhân ấy của ta!

Tử Linh Đồ Đằng trong miệng Julian đương nhiên chính là Giang Nam!

Mà hài cốt Giang Nam nhìn trúng, chính là vị cường giả đỉnh cấp từng chém gϊếŧ Thánh nhân!

Tuy nhiên…

Quá trình Giang Nam lựa chọn bộ hài cốt này có chút khác biệt.

Nói chính xác, quá trình này chia làm ba bước: bước đầu tiên, Giang Nam lưỡng lự giữa 42 cỗ thi thể, đột nhiên hắn lẳng ba cỗ thi thể quen thuộc là Victor và Phong Vân Đồ Đằng sang một bên.

Ba cỗ thi thể này đều là Trung Hạ phẩm Đồ Đằng sĩ, Giang Nam còn nhìn không hợp mắt.

Bước thứ hai: Giang Nam am hiểu giải phẫu cơ thể người, lựa chọn Đồ Đằng thủ hộ, đương nhiên phải lựa chọn hài cốt nhân loại hắn quen thuộc nhất. Cho nên, hắn cũng dời tất cả thi thể thú loại ra.

Đến bước thứ ba, trong số hài cốt nhân loại còn sót lại, chất xương tinh mịn, xương hông và xương chậu rộng, khung xương khá nhỏ, phàm là những thi thể phù hợp với những đặc trưng này khẳng định đều là thi thể nữ tính. Phàm là thi thể nữ tính, Giang Nam hết thảy đều lẳng sau đầu!

Trong lòng tên xui xẻo không tìm được bạn gái đáng kiếp này hung ác nghĩ:

- Đám nữ nhân óc heo, các ngươi chướng mắt ta, huynh đệ ta cũng không hợp mắt các ngươi!

- !@#$....

Hoàn thành ba bước trên, trước mặt Giang Nam chỉ còn lại một cỗ thi thể cuối cùng, không còn lựa chọn nào khác!

Nói chính xác: đây là một bộ khô lâu.

Hơn nữa bộ khô lâu này vô cùng đặc biệt: Giang Nam từng giải phẫu qua vô số thi thể, cho hắn một khối xương, hắn thậm chí có thể phán đoán ra đặc trưng sinh lý cơ bản của người chết khi còn sống. Nhưng, bộ khô lâu này không biết là trải qua bao nhiêu năm tháng hay còn do nguyên nhân gì khác, mà xương của nó phát ra kim quang nhàn nhạt, chất xương tinh mịn hệt như hoàng kim. Chỉ nhìn bề ngoài, đừng nói là đặc trưng sinh lý, Giang Nam ngay cả giới tính của nó cũng nắm không chuẩn xác. Ước đoán, tám thành, hình như, đại khái là nam tính!

Duy nhất có thể khẳng định là niên đại của bộ khô lâu này nhất định vô cùng xa xưa!

Có điều mặc kệ thế nào, nó đã là lựa chọn duy nhất rồi.

- Được rồi, được rồi, miễn cương là mày đi!

Giang Nam bất đắc dĩ nhún nhún vai, đành gắng gượng, lại gần bộ khô lâu màu vàng này. Hoặc nói, lại gần… vô song cường giả từng chém gϊếŧ Thánh nhân!