Đỉnh Longinus, đá vụn của Giang Nam và cương phong của Gibson đυ.ng vào nhau, bộc phát ra tiếng vang lớn liên tiếp, cũng khơi lên bụi bặm đầy trời. Ngay trong cơn bụi, Giang Nam và Gibson đã chiến đấu ở một chỗ.
Gibson chân đạp mây trắng, động tác nhẹ nhàng, từng chiêu từng thức, thi triển đều theo một chữ ‘xảo’.
Mà Giang Nam không hề vận dụng Tử Linh bí pháp, vẫn là Lực Đồ Đằng, chiêu thức mở ra đóng vào, động tí là khai sơn liệt thạch, chiếm trọn một chữ ‘bá’!
Nhất thời, không ngờ hai người đấu không phân thắng bại!
-Gibson các hạ, hai mươi chiêu rồi!
Trong chiến đoàn, Giang Nam bỗng cười một tiếng:
-Hai mươi chiêu này, ngươi một mực sử dụng lực lượng Hạ phẩm! Từ lâu đã nghe Trung phẩm cường giả có thể triệu hoán Đồ Đằng thủ hộ, Phong chi thủ hộ của ngài, không định triệu hoán ra để ta kiến thức một lần sao?
-Đón đỡ hai mươi chiêu của ta không rơi xuống hạ phong, con cừu thấp hèn, ngươi không phụ cái tên cường giả thứ tư thành Thái Dương! Muốn kiến thức Phong chi thủ hộ của ta ư… Được, như ngươi mong muốn!
Nói xong, Gibson từ từ ngẩng đầu, thở ra một ngụm thanh khí:
-Xuất hiện đi, thủ hộ của ta!
Hơi thanh khí này xoay tròn bên người Gibson, càng xoay càng nhanh. Nhất thời, không ngờ lại hình thành một lớp Cụ Phong Trang Giáp xoay tròn!
Gần như cùng lúc, Gibson một lần nữa áp sát Giang Nam!
Cương phong đầy trời theo đó mà tới.
Giang Nam cuộn lấy nham thạch trên đất nghênh đón, nhưng lần này…
Đoàng đoàng!
Nham thạch bị ‘Phong chi thủ hộ’ xung quanh Gibson cắn nát tan tành! Mà Gibson đã thừa cơ tới trước mặt Giang Nam, ngón tay như đao, nhẹ nhàng nhấn một lóng tay vào ngực Giang Nam:
-Con cừu thấp hèn, ngươi đã thua rồi, thua vì ngươi không hiểu rõ ‘Đồ Đằng thủ hộ’ của Trung phẩm!
Phụt! Giang Nam tránh không kịp, bị ngón tay của Gibson nhấn vào vai trái, nhất thời da tróc thịt bong, hệt như bị máy xay thịt vạt đi một lớp thịt!
Đây chính là Đồ Đằng thủ hộ…
Giờ phút này, bản thân Giang Nam đã thể nghiệm được sự lợi hại của Đồ Đằng thủ hộ: sau khi Gibson triệu hoán ‘Phong chi thủ hộ’, nó sẽ toàn lực phòng thủ cho hắn, mà chính Gibson lại có thể mặc sức cướp công, đây căn bản chính là hai người đang đánh một mình Giang Nam!
Trận chiến thú vị!
Huyết tính của Giang Nam cũng bị kích phát, hắn mắt thấy đầu ngón tay của Gibson còn dừng lại trên vai mình, bỗng hạ thấp vai, đoạn dùng một rẽ xương chồi lên trên vai đập vào khớp xương ngón áp út yếu nhất trên bàn tay…
Rắc!
Ngón áp út của Gibson bị bẻ trật!
Mười ngón liền tim, Gibson đau đớn khó chịu hừ một tiếng, Cụ Phong Trang Giáp do Phong chi thủ hộ hình thành cũng theo đó mà rung lên!
Đúng lúc này, Giang Nam huy động tay phải còn tốt, xuyên qua Cụ phong trang giáp đã tan tác, một quyền đánh lên ngực Gibson:
-Tiên sinh, ta thật sự đã thua rồi ư? Ngài nên biết, sự tưởng tượng của ngài, chưa chắc đã là chân tướng!
Hai bóng người chợt hợp rồi phân, sau khi Gibson vận dụng Phong chi thủ hộ, hai người lưỡng bại câu thương, không ngờ… vẫn ngang tay!
Sảng khoái!
Sảng khoái!
Giang Nam ôm vai, trong tâm thầm hô, nếu Gibson chỉ có loại trình độ này, không vận dụng Tử Linh bí pháp, mình cũng có lòng tin đoạt lấy thứ hạng Đồ Đằng phổ của hắn!
Thú vị!
Thú vị!
Gibson lau máu tươi nơi khóe miệng, trái tim rung động, cũng thầm rên sảng khoái!
Phải biết rằng, mục đích Gibson thiết kế trận quyết đầu này chẳng phải là đánh bại Giáo Sư, mà là muốn mượn trận chiến ngày hôm nay thí nghiệm chiêu thức mới của Phong Vân!
Ban đầu, Gibson còn lo sức chiến đấu của Giang Nam không đủ, khó có thể kiểm tra đo lường uy lực của chiêu thức mới, nhưng bây giờ thì…
Gibson đã hài lòng! Gã mỉm cười:
-Con cừu buộc phải chết, ngươi thấy lạ không?
-Hửm? Ta có gì thấy lạ đâu?
Giang Nam không hiểu ý của Gibson, nhân thời gian nói chuyện, hắn lẳng lặng khôi phục khí lực.
Trong nụ cười của Gibson tràn ngập vẻ thỏa thích của trò mèo vờn chuột:
-Người ngoài không biết, trong lòng ngươi nhất rõ ràng, trận quyết đấu này chẳng phải do ngươi khởi xướng, chẳng nhẽ ngươi không thấy lạ sao, rốt cuộc là ai khởi xướng trận quyết đấu này!
-Ta quả thật rất kỳ quái, có điều bây giờ ta đã hiểu rồi… Tiên sinh Gibson, nghe ý tứ của ngài thì trận quyết đấu này là ngài khởi xướng?
-Không sai, chính là ta khởi xướng! Hơn nữa ta còn có thể nói cho ngươi biết, mục đích ta thiết kế trận đấu này là vì thí nghiệm chiêu thức mới do ta và Meilin bế quan hai năm nghiên cứu ra – Phong Vân Quyết!
Nụ cười của Gibson càng lúc càng thỏa mãn:
-Con cừu hèn mọn, ta nói cho ngươi biết những điều này, thật không muốn để ngươi chết mà không biết rõ, mà là hy vọng tâm lý ngươi có chuẩn bị, sau đó dùng trạng thái tốt nhất của ngươi, giúp chúng ta kiểm nghiệm UY LỰC LỚN NHẤT của Phong Vân Quyết!
Bình tĩnh, bình tĩnh…
Giang Nam đã ý thức được sự việc không ổn, nhưng hắn càng rõ ràng, trong tuyệt cảnh muốn sống sót thì bắt buộc phải duy trì sự tỉnh táo tuyệt đối!
Hắn một bên vừa điều chỉnh trạng thái, một bên cười nói:
-Cái tròng thật thú vị! Được rồi, gọi Meilin ra đi, ả hẳn đã ở đây rồi, không phải sao?
-Giáo Sư, ngươi đã thấy ta rồi!
Trên đỉnh núi bỗng vang lên thanh âm của Meilin!
Lời vừa dứt, mây trắng dưới chân Gibson phiêu tán rồi hợp lại, không ngờ từ bên người Gibson huyễn hóa ra dáng dấp một nữ trung niên!
Hạ phẩm Đồ Đằng sĩ có thể biến thân thành hiện tượng Đồ Đằng, vậy thì, Meilin đương nhiên cũng có thể hóa thân thành một đám mây trắng!
Meilin đúng là biến thành mây trắng, dưới sự kiểm soát tầng tầng lớp lớp, nghênh ngang bay lên!
oOo
-Giáo Sư, chuẩn bị xong chưa? Vì để ngươi chết có tôn nghiêm một chút, hãy dùng chiêu mạnh nhất của ngươi nghênh tiếp Phong Vân Quyết của chúng ta!
Gibson khinh miệt liếc mắt Giang Nam, hệt như đang nhìn một con chuột nhắt đáng thương, hắn dám nói ra âm mưu của mình, đúng là đã khẳng định Giang Nam không thể sống sót rời khỏi đây!
Thực thế, bất kể là ai ở đây, cũng tuyệt sẽ không tin rằng Giang Nam có khả năng sống sót rời khỏi đỉnh núi Longinus!
Đối thủ của Giang Nam chính là hai cường giả Trung phẩm đó!
Tuy nhiên…
Giang Nam tin mình có thể sống sót rời khỏi! Phong Vân muốn lấy hắn thử chiêu, hắn cũng đang muốn lấy Phong Vân thử qua Tử Linh bí pháp của mình!
Ngay sau đó, Giang Nam cười, nói hệt như không đầu không cuối:
-Meilin nữ sĩ, tiên sinh Gibson, thực ra ta hiểu sự đau khổ của các ngươi…
Phong Vân sững sờ!
Giang Nam nói tiếp:
-Thân mang tuyệt chiêu tất sát lại không thể dễ dàng sử dụng, đây là một loại thống khổ. Quả thật, ta thật sự hiểu loại thống khổ này, bởi bì ta cũng như vậy, ta cũng có vài sát chiêu… chưa bao giờ từng sử dụng!
Nói xong, thân ảnh Giang Nam biến mất trong mắt Phong Vân:
-Trước tiên xin hãy đánh giá chiêu này, chiêu thứ nhất trong Quỷ Quyết – Minh Bộ!
Tử khí ngưng kết về mi tâm, lan rộng ra hai vai, lấy đầu vai dẫn động thân thể hoàn thành di động trong nháy mắt, đây chính là chiêu đầu tiên trong Quỷ Quyết do Elisa sửa đổi – Minh Bộ!
Dị biến bất ngờ sinh ra, Phong Vân không hổ là thứ hai thứ ba trên Đồ Đằng Phổ, họ trong nháy mắt liền phản ứng lại, Meilin nghiêm nghị quát:
-Gibson, Phong Vân hợp bích, dẫn động Phong Vân Quyết!
Lời còn chưa dứt, Meilin hóa thành mây trắng, Gibson hóa thân cuồng phong, Phong Vân trong nháy mắt liền dung hợp với nhau!
Nhưng Giang Nam đã xuất hiện giữa Phong Vân, hắn co tứ chi, nhẹ giọng hỏi:
-Meilin nữ sĩ, tiên sinh Gibson, muốn hợp bích đã hỏi qua ý kiến ta chưa?
Giang Nam buông tứ chi, cùng lúc đó, trên người hắn đột ngột chời lên vài chục chiếc cốt thứ sắc bén cứng rắng thon dài, lấp lánh độc dịch màu tím than, chính là chiêu thứ ba Quỷ Quyết – Bạch Cốt Độc Nhận!
-Ngươi, ngươi là Tử Linh Đồ Đằng!? Meilin kinh hô một tiếng, nhưng bây giờ không phải lúc khϊếp sợ, ả điên cuồng thét:
-Gibson, tản ra, ngàn vạn lần chớ chạm vào cốt thứ của hắn!
Nhất thời Phong Vân phân tán, không dám hợp bích cưỡng ép!
Mà Giang Nam đã không còn cố kỵ, tử khí toàn thân vận chuyển hệt như nước lũ, hắn xoay người, bỏ qua Meilin ở bên, thuấn di đến trước mặt Gibson, sau đó đánh một trọng quyết về phía ngực Gibson!
Vô ý thức, chân Gibson đã về phía sườn trái Giang Nam, ý đồ muốn liều mạng lưỡng bại câu thương…
Nhưng…
Xương cẳng Gibson hệt như đυ.ng phải sắt tấm, chăm chú nhìn, trên người Giang Nam đã bao bọc một lớp bạch cốt dày cứng rắng!
Chiêu thứ hai Quỷ Quyết – Tử Khải!
Mà lúc này, trọng quyền của Giang Nam đã đánh lên ngực Gibson:
-Tiên sinh Gibson, cuộc chiến của ngươi đã kết thúc rồi!