Hầu hạ Elisa, từ đám người Welen thấy, đây là một chuyện thống khổ nhất, nhục nhã nhất. Nhưng Giang Nam lại rất rõ ràng, dì thực ra là một trưởng bối rất dễ chung sống, Tố Tố theo dì tuyệt đối sẽ không chịu khổ.
Welen đi vào sân, Giang Nam đang cười tít mắt ở đằng sau cũng đi theo.
Sau đó, Tố Tố duỗi cánh tay trái trắng bóc ra, bên trên viết hai chữ:
-Cám ơn!
Giang Nam ngớ ra, cố ý giả bộ khinh thường:
-Cảm ơn ta làm gì? Ta chuyển giao ngươi cho một người điên, đẩy ngươi vào hầm lửa, vậy mà ngươi còn cảm ơn ta ư?
Tố Tố hờ hững cười, nhấc bút viết lên lòng bàn tay một đoạn chữ:
-Tố Tố hiểu, vừa rồi vị tiểu thư nọ đã định gϊếŧ chết Tố Tố, ngài đưa Tố Tố cho một nô ɭệ là đang bảo vệ Tố Tố.
Nàng hiểu? Vậy mà nàng thật sự hiểu dụng ý của mình!?
Giang Nam im lặng không nên lời. Sau đó hắn xoay lưng về phía Tố Tố phất tay:
-Ta không tốt như cô nghĩ đâu, tiểu nha đầu, ngươi nghĩ con người quá lương thiện rồi.
oOo
Từ đầu chí cuối, Giang Nam đều không nói cho Tố Tố biết, mình ngoài Giáo Sư còn có một thân phận khác: Roddy!
Giang Nam không hề muốn cho Tố Tố biết Giáo Sư chính là Roddy. Còn về vì sao thì Giang Nam cũng không sao nói được. Nếu người bạn tâm lý học trong kiếp trước ở đây, có lẽ còn có thể tìm ra một đáp án như thế này:
-Loại động vật như con người, dưới sự chi phối của tiềm thức đều sẽ che dấu mặt thấp kém nhất của mình, nhất là trước mặt những thứ xinh đẹp dị thường! Giang Nam, cậu không muốn cho Tố Tố biết cậu chính là Roddy là bởi cậu không muốn cho nàng biết; dưới mặt nạ Giáo Sư mặt niềm mày nở không ngờ còn che dấu một khuôn mặt nô ɭệ thấp hèn nhất!
Welen đang ở trong phòng chờ Giang Nam, nàng đã khẳng định Giang Nam là một cường giả giả dối ‘máu lạnh, vả lại chết cũng phải cần mặt mũi’, đương nhiên sẽ không cho Giang Nam đẹp mặt.
-Đây là bản đồ lão nương đáp ứng ngươi, còn có chuyện gì khác nữa không? Nếu không có…
Welen ném bản đồ núi Longinus cho Giang Nam, chỉ vào cửa tức giận quát:
-Lập tức đi chuẩn bị quyết đấu! Đừng quên rằng mười ngày sau, ngươi còn phải khiêu chiến một vị Trung phẩm Phong Đồ Đằng đấy!
-Bình tĩnh, tiểu thư Welen, việc đi ở của tôi không phải do cô quyết định… Được rồi, tôi cũng rất tò mò về lai lịch của Tố Tố, tôi vẫn hy vọng được nhìn thấy ghi chép thẩm vấn về Tố Tố.
Welen ‘hừ’ một tiếng, quay đầu đi không thèm nói gì nữa.
-Tố Tố không phải nhân vật lớn. Không, không, ả đã từng là một nhân vật lớn! –Sắc mặt Lola hết sức quái dị:
-Ôi, Lola nhất thời cũng không thể nói rõ, tốt hơn hết mời ngài xem qua bản ghi chép này đi.
Welen tò mò nhận lấy bản ghi chép, chỉ thấy bên trên viết:
-Tôi tên Tố Tố, là một người câm…
Giang Nam cũng sáp lại gần, tốc độ đọc của hắn so với Welen chỉ lướt mắt vài cái đã biết rõ lai lịch của Tố Tố.
oOo
Trên đại lục có ‘bảy đại Đồ Đằng thế gia’, đứng đầu là đệ nhất gia tộc ngàn năm qua, gia tộc Reinhardt.
Mà đứng đằng sau nhà Rein chính là gia tộc Sumala sau lưng Susan.
Tố Tố thì đến từ gia tộc Sumala! Hơn nữa nàng còn là cháu gái ruột của gia đốc, từng là một tiểu công chúa!
Tuy nhiên đây đã là chuyện năm năm về trước.
Còn nhớ truyền thuyết về Tadrik chứ? Năm năm trước, Tadrik trấn áp một đợt bạo loạn của đế đố: cha Tố Tố chính là một thành viên của quân phản loạn.
Tố Tố không hề biết cha nàng vì sao tham gia quân phản loạn, nàng chỉ biết, kết quả tham gia phản loạn của cha là: cha chết trên chiến trường, mà mẹ thì trở thành tù binh của Tadrik, bị Tadrik treo cổ trên cổng thành.
Mà Tố Tố…
Tố Tố khi ấy chỉ mới 9 tuổi, Tadrik tuy cũng bắt được nàng nhưng dựa theo pháp luật đế quốc ‘chưa đầy 12 tuổi, không thể phán tử hình’ nên Tadrik đành tha cho Tố Tố một con đường sống.
Con đường sống này chính là: Tadrik cắt đứt dây thanh âm của Tố Tố, bán cho đám buôn lậu nô ɭệ!
Chưa đầy 12 tuổi, không thể phán tử hình, nhưng chẳng hề có nghĩa là không thể cắt đứt dây thanh âm, không thể bán, không phải sao?
Trong năm năm tiếp đó, Tố Tố trong tay đám buôn lậu nô ɭệ bị bán sáu lần.
Mãi đến tận nửa tháng trước, trường đấu mua Tố Tố, coi làm phần thưởng tặng cho Giáo Sư.
Chuyện sau này Giang Nam đã biết: hắn bóp nát con dấu nô ɭệ, thả Tố Tố đi.
Có điều sau khi Tố Tố tự do, nàng không nơi nương tựa, bỗng nhớ tới mình còn có một người cô ruột ở thành Thái Dương.
Cô Tố Tố chính là phu nhân Susan (cho nên dung mạo hai người giống hệt nhau. Điểm tương tự về dung mạo trong ruột thịt, ở Đại Lục Nguyên Chi này là hiện tượng rất phổ biến.)
Sau đó Tố Tố tìm được phu nhân Susan, nhưng phu nhân Susan chẳng thèm để ý đến cô cháu gái sớm đã bị gia tộc xóa tên này.
Đồng thời phu nhân Susan liếc qua dung mạo Tố Tố, bỗng dâng lên một ý tưởng thú vị: nha đầu này mĩ mạo phi phàm, nếu dùng nó để quyến rũ bá tước Wester thì…
Cứ như thế, phu nhân Susan lợi dụng Tố Tố chiếm lấy núi Longinus.
Mà bây giờ…
Tố Tố đã bị chuyển giao cho Elisa!
Xem xong những chuyện đã trải qua của Tố Tố, Welen trầm mặc rất lâu, nàng bỗng thở dài:
-Tố Tố không ngờ từng là tiểu công chúa của gia tộc Sumala… Ôi, nha đầu này thực ra cũng rất đáng thương.
Lola dẩu môi nói:
-Đúng vậy đó! Tôi vừa mới nhìn đến đây, cũng bị dọa giật nảy mình. Tiểu thư, chúng ta còn muốn giao nàng cho Elisa không?
-Giao, vì sao không giao? –Welen không nóng không lạnh quét mắt Giang Nam một cái:
-Giáo Sư các hạ đều đã lên tiếng, chúng ta dám không đưa sao? Nếu chúng ta không giao, thể diện của Giáo Sư các hạ không còn, nổi giận thì làm sao?
Giang Nam cười hai tiếng không hề gì, vừa rồi hắn một lòng muốn giữ Tố Tố lại bên mình, không ngờ chẳng lưu ý đến, ngôn từ ‘cần thể diện’ kia của hắn lại lưu lại cho Welen một ấn tượng ác liệt như thế.
Có điều, bảo Tố Tố đi chăm sóc Elisa là việc vẹn cả đôi đường, bị hiểu lầm thêm nữa cũng đáng!
Giang Nam đứng dậy cáo từ.
Welen cũng không giữ lại, nàng khinh thường dán mắt vào bóng lưng Giang Nam, nói với Lola:
-Lola, thu thập hành lý, theo ta tới mục trường Lens.
-Tiểu thư, tới mục trường Lens làm gì?
Lola ngơ ngác, lập tức phản ứng lại:
-À, Roddy còn ở mục trường Lens mà, tiểu thư, ngài muốn đi thăm Roddy sao? Nhưng… Roddy chỉ là một nô ɭệ, ngài có nhất thiết phải đi thăm một nô ɭệ không?
-Hỏi nhiều thế làm gì!? Lão nương bảo ngươi làm gì thì ngươi đi làm cái đó, lập tức cút cho ta!
Welen chỉ vào cửa chửi như tát nước vào mặt, nước bọt nàng phun ra bắn tung tóe lên mặt Lola. Nhưng sau khi Lola cuống quít chạy ra, trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng bỗng lộ ra một tia khẳng khái quyết tử:
-Làm gì? Hừ, lão nương sống không được bao lâu nữa, trước khi chết nói lời vĩnh biệt với tên ti tiện bạc tình kia một tiếng, không được sao?