Lam Du sau khi nghe xong tên liền đơ người ra. Cái người trước mặt đây chính là Cố gia chủ Cố Minh tiếng tăm lừng lẫy có trong tay quyền lực cấp cao chỉ sau tổng thống, là cánh tay đắc lực năm nào cùng tổng thống nước M bây giờ từ từ trèo lên chức đó sao! Còn chưa kể trong tay có mấy công ty lớn cả trong lẫn ngoài nước đều nổi tiếng. Đây thực sự là miếng mồi lớn cho các gia tộc muốn len cao a!
Lấy lại sự bình tĩnh Lam Du thắc mắc hỏi Cố Minh:
- Ngài vì cớ gì mà bị thương nghiêm trọng đến vậy?
Cố Minh bất đắc dĩ nói rằng:
- Haizzzz.....Loạn, đều loạn cả rồi
Lam Du không hiểu ý của Cố Minh lắm nhưng chưa kịp hỏi Cố Minh lại nói tiếp:
- Chắc cố gia chủ không biết dạo gần đây tôi có đi công tác sang nước N chứ
Lam Du gật đầu, mấy ngày trước ông có từng xem qua báo đăng về vụ Cố chủ Cố Gia đưa phu nhân đi khuây khỏa, vụ đó mấy đám chó săn gây nổi kinh lắm, sự thật là ngài ấy chỉ công tác.
"Thật là..."
- Ngài cũng biết tôi đưa phu nhân qua đó đúng không? Phu nhân tôi tối đó đột nhiên mất tích rồi cuộc điện thoại lạ số gọi đến bảo lấy thân đổi thân
Cái gì? Có người dám ra tay với người Cố gia sao, chưa kể đây lại là vị đó!
Gan to bằng trời mà!!
- Sau đó ngài bị chúng hãm hại đến thế này??
- Đúng!
Nhưng vấn đề không phải ở chỗ đó, vấn đề ở chỗ ngài là Cố đại nhân uy vũ a sao lại bị 1 top người vô danh tiểu tốt hãm hại được chứ! Trong tay nắm giữ một nửa số quân đội hùng hậu do sự ưu ái của vị tổng thống kia a! Thật là chuyện gì cũng có thể sảy ra được!
Như nhận biết được suy nghĩ trong đầu đầy thắc mắc của Lam Du, Cố Minh nói:
- Ngài thắc mắc vì sao tôi lại bị như vậy sao?
Lam Du biểu tình rất muốn biết
- Do trong tộc tôi có nội gián, hơn nữa là người tôi rất tin tưởng, tôi biết điều này vì bọn người kia nói với tôi như vậy.
Cũng do tôi chủ quan, không ngờ sau bao năm lăn lộn như vậy cuối cùng lại bị hãm hại thảm như vầy.
Lam Du vẻ đồng tình hỏi:
- Vậy sao ngài không liên lạc với ai?
Cố Minh nhăn mày, mặt tối sầm lại mang lại cho người ta cảm giác lạnh lẽo cùng sợ hãi:
- Chúng phản bội tôi, lại không coi lời nói tôi ra gì! May thay uy hϊếp được một tên đầu óc đơn giản mang tôi lái xe về Cố gia thì gặp tai nạn ngoài ý muốn và ngài đã cứu tôi
Lam Du biểu tình khách sáo đáp:
- Cũng không có gì to tác đạo lý thấy chết phải cứu là thường tình thôi
Cố Minh đột nhiên nói một câu khiến
Lam Du hoang mang cùng ngạc nhiên:
- Ta cùng Cố gia sẽ trả ơn ngài ngài muốn gì cứ nói Cố gia ta tuyệt không nuốt lời sẽ cố hết sức thực hiện nguyện vọng của ngài