Tàn Nhẫn: Người Chồng Máu Lạnh

Chương 34: Vào Bếp

Đưa cô về nhà, Nam Gia Ngộ vào bếp thấy Ôn Noãn đã nấu xong bữa tối. Anh đi đến kéo ghế để Đường Dịch ngồi xuống rồi anh cũng kéo ghế ngồi cạnh.

Ôn Noãn đặt hai bát cơm xuống, cô nhìn Đường Dịch.

“Đường Dịch, em nấu những món chị thích thôi đó, chị ăn nhiều một chút” Ôn Noãn nói.

Nam Gia Ngộ đưa đũa cho cô, anh đưa mắt nhìn bàn ăn. Thú thật thì anh không biết Đường Dịch thích ăn gì nữa, sở thích của cô ra sao anh cũng không rõ. Hoàn toàn không hay không biết gì về nó. Một phần do trước kia anh không tìm hiểu, thật ra bản thân không muốn biết nên mới…

Đường Dịch cầm đũa lên, bụng cô đã đói, nhìn món thịt viên ở đó cô liền đưa đũa gắp lấy. Nam Gia Ngộ ngồi im quan sát, may quá…cô ấy không có bỏ ăn uống.

Nam Gia Ngộ ngồi nhìn cô ăn, trông cô dùng rất ngon miệng. Hình như món thịt viên đó cô rất thích, Ôn Noãn đứng bên cạnh nhìn thấy Đường Dịch ăn ngon như vậy cũng yên tâm một chút. Cô còn lo Đường Dịch sẽ ngồi bất động như lúc bên cạnh Nam Gia Ngộ nữa chứ.

Nam Gia Ngộ lấy đĩa thịt viên lại gần Đường Dịch cho cô dễ ăn hơn, anh cũng không quên gắp cho cô một ít rau xào.

“Đừng ăn nhiều thịt như thế, ăn thêm rau đi”.

Nam Gia Ngộ nói.

Đường Dịch không nhìn anh, dường như chỉ đang chăm chú dùng bữa tối mà thôi. Nam Gia Ngộ thở dài, thôi được rồi, cô ăn ngon là được, không cần quan tâm đến anh cũng không sao đâu.

Dùng bữa tối xong, Đường Dịch đứng lên về phòng, cô không ngó ngàng đến Nam Gia Ngộ, anh hoàn toàn bị ngó lơ luôn rồi. Nam Gia Ngộ cũng không vội đuổi theo, anh quay sang nhìn Ôn Noãn.

“Cô ấy…thích ăn gì vậy?” Nam Gia Ngộ hỏi.

Ôn Noãn đang dọn chén đũa thì dừng tay lại, cô tròn xoe mắt nhìn anh. Nam Gia Ngộ đang muốn tìm hiểu sở thích của Đường Dịch sao?

“Khụ…cô chính là người thân thiết nhất với Đường Dịch, tôi nghĩ cô hiểu rõ nên…”.

“Đường Dịch thích ăn thịt viên, chị ấy không thích đồ ngọt mấy, trái cây yêu thích của chị ấy là dâu tây và táo”.

“Còn những việc khác, tôi nghĩ chúng ta nên nói vào ngày mai”.

“Ông chủ nên về phòng với chị ấy thì tốt hơn đấy” Ôn Noãn có ý tốt nhắc nhở thời gian này không nên để Đường Dịch một mình, sau khi biết được mọi chuyện cô không nghĩ Hứa Duật Sâm kia là loại người như thế, anh ta trước kia diễn hay thật, hoàn toàn không để lộ sơ hở khiến ai nghi ngờ ý tốt của mình.

Cứ tưởng là người tốt, ai ngờ lại…

Chỉ tội cho Đường Dịch, vậy mà cứ nghĩ cô ấy hoàn toàn bị vứt bỏ, không ai tin được Nam Gia Ngộ giờ đây lại đối tốt với Đường Dịch một cách lạ lùng, còn quan tâm, dịu dàng không ai có thể hiểu nỗi. Bọn họ rõ ràng là đã li hôn, còn nữa, trước kia không phải Nam Gia Ngộ rất mong thoát khỏi Đường Dịch sao? Sao thoát được rồi bây giờ lại muốn nối lại tình xưa? Có phải đàn ông quá khó hiểu không? Hay là..

Nam Gia Ngộ cũng như Hứa Duật Sâm? Anh ta chỉ đang ngụy trang cho mình mà thôi, biến mình thành người tốt vào lúc này, nhưng về sau thì không ai biết rõ anh ta sẽ làm gì tiếp theo…

Ôn Noãn đứng nhìn vòi nước đang xả, bây giờ có bán nghi bán ngờ cũng vậy mà thôi. Nam Gia Ngộ lòng dạ khó hiểu, ít ai đoán được anh ta muốn làm gì. Cô cũng chỉ là giúp việc trong nhà, thân phận nhỏ bé, không có quyền can thiệp vào chuyện này.

Nhưng mà…

“Nếu anh ta tổn thương Đường Dịch, mình sẽ đưa chị ấy rời khỏi đây”.

Đường Dịch đối xử với cô rất tốt, mặc dù thân phận cả hai chênh nhau rất nhiều nhưng cô luôn xem Ôn Noãn là chị em tốt. Một người lương thiện như Đường Dịch đáng ra nên nhận được kết cục tốt hơn, không phải là xoay vòng bên cạnh Nam Gia Ngộ như vậy, thời gian cũng trôi qua một cách vô nghĩa…



Nam Gia Ngộ về phòng, anh nhìn Đường Dịch ngồi ở đó, anh đi đến.

“Em đi tắm đi” Nam Gia Ngộ nói.

Đường Dịch nhìn anh.

“Tôi đã mua cho em rất nhiều quần áo, em cứ mở tủ ra và xem đi”.

“Nếu không vừa ý thì cứ nói tôi, tôi đưa em đi mua cái khác”.

Đường Dịch cúi đầu xuống.

“Có phải em không thích tôi ở đây hả? Vậy tôi sang thư phòng đây, em cứ tắm rồi đi ngủ đi”.

“Đừng lo, tôi sẽ không làm gì em đâu”.

Nam Gia Ngộ ra khỏi phòng, anh đóng cửa lại thì Đường Dịch đưa mắt nhìn theo. Nam Gia Ngộ đứng bên ngoài thở dài, anh quay lưng đi.



Đêm, bây giờ đã rất trễ. Nam Gia Ngộ tắt máy tính đi, anh đứng lên cầm li cà phê xuống bếp.

Ôn Noãn vẫn chưa ngủ, anh nhìn thấy cô đang loay hoay ở bếp, hình như đang làm gì đó?

“Cô chưa ngủ sao?”.

Ôn Noãn quay sang nhìn Nam Gia Ngộ.

“Tôi đang làm há cảo cho Đường Dịch, chị ấy rất thích ăn”.

“Thời gian này tôi không biết làm sao để giúp chị ấy tốt hơn, chỉ mong những món ăn này có thể làm chị ấy vui hơn, ăn nhiều một chút”.

“Tôi còn sợ…chị ấy sẽ mất khẩu vị”.

Nam Gia Ngộ đứng nhìn, anh tắt vòi nước đi, kéo ghế ngồi xuống cạnh Ôn Noãn.

“Tôi cũng muốn làm”.

“Hả?”.

“Tôi muốn làm cho cô ấy ăn”.