Tàn Nhẫn: Người Chồng Máu Lạnh

Chương 17: Bà Nội

Cứ thế Đường Dịch bước ra khỏi cuộc hôn nhân đau khổ đó, cô chính thức độc thân và tự do, giờ đây có thể bước tiếp trên con đường tương lai rồi.

Đường Dịch đứng trước gương, cô chỉnh quần áo lại chon gay ngắn, nhìn mình trong gương khoác lên bộ đồ công sở, đầu tóc cột gọn gàng, chân mang giày cao gót mặc dù đã lâu không mang có chút khó chịu nhưng vì hình tượng nên cô đành chịu khổ một chút. Hôm nay là ngày đầu đi làm của Đường Dịch, lúc học đại học cô có đi thực tập nên cũng có kinh nghiệm, chỉ là kết hôn quá sớm còn chưa trải sự đời thì bị Nam Gia Ngộ bắt ép ở nhà rồi.

Hứa Duật Sâm đi đến chỗ cô, anh đặt tay lên vai Đường Dịch rồi bảo:” Rất hợp với cô, còn rất có khí chất đó nha “.

“ Anh đấy, chỉ biết làm tôi ngại thôi “ Đường Dịch quay đầu nói.

Hứa Duật Sâm bật cười, anh nói tiếp:” Tôi chỉ là đang nói sự thật thôi “.

“ Được rồi, đi làm thôi, trợ lý của tôi “.

Cứ thế Đường Dịch đặt chân vào Hứa thị làm việc. Quang minh chính đại trở thành trợ lý của Hứa Duật Sâm. Cả hai bắt đầu xuất hiện cùng nhau, cái tên Đường Dịch và Hứa Duật Sâm bắt đầu những ngày tháng như hình với bóng.



Một tháng sau.

Năng lực làm việc của Đường Dịch quả thật rất giỏi, chỉ mới có một tháng cô đã trở thành cánh tay phải đắc lực cho Hứa Duật Sâm. Những ý kiến và kế hoạch của cô đưa ra đã cho Hứa thị lên cao hơn từng chút từng chút một, chỉ với bốn tuần và thời gian ngắn ngủi cô đã đưa tên tuổi Hứa thị đi xa hơn trước.

Hôm nay Đường Dịch và Hứa Duật Sâm vẫn ở lại tăng ca như thường. Cô không hề lười biếng, ngày ngày cực lực làm việc vì anh, muốn trả ơn cho anh cũng như thu thêm kiến thức và kinh nghiệm về cho bản thân mình. Cô ngồi đó, tay xoa xoa trán để giảm căng thẳng với mệt mỏi. Cô và Hứa Duật Sâm đã liên tục tăng ca suốt một tuần qua, nhân viên của họ cũng không được về sớm, cô cũng không được bỏ cuộc giữa chừng.

Hứa Duật Sâm thấy cô đang ép mình làm việc một cách quá đáng, anh đứng lên rồi bảo:” Về nhà nghỉ ngơi thôi “.

“ Nhưng mà…” Đường Dịch nhìn anh rồi níu kéo đống văn kiện trên bàn còn chưa giải quyết xong.

“ Để đấy mai làm, xem cô đi, mặt cũng biến sắc luôn rồi “ Hứa Duật Sâm lấy áo ở phía sau lên khoác vào cho Đường Dịch.

Đường Dịch đưa tay lên chạm vào mặt mình, trông cô hốc hác và tàn tạ đến như vậy rồi sao?

Không để cô nói gì thêm, anh nắm lấy tay Đường Dịch kéo cô đứng lên rồi rời khỏi tập đoàn. Nếu còn ngồi đó nữa thì Đường Dịch nhất định sẽ không chịu về nhà đâu.

Hứa Duật Sâm lái xe về nhà, trên đường đi nhớ ra cô và anh cũng chưa ăn tối. Bây giờ đã trễ có nấu nướng cũng tốn công và mất thì giờ, cũng chẳng kịp ăn uống thì đã ngủ mất rồi.

Anh dừng xe ở một cửa hàng tiện lợi rồi quay sang nói với Đường Dịch:” Tôi vào trong mua bữa tối, cô ngồi đây đợi tôi “.

Đường Dịch gật đầu, sau đó Hứa Duật Sâm đi vào.

Đường Dịch ngồi nghiêng đầu qua rồi nghiêng đầu lại, cô buồn ngủ, thật sự rất mệt nhưng trước mặt Hứa Duật Sâm cô đã cố gắng chịu đựng không cho anh biết.

Cô nợ anh, anh giúp cô nhiều như thế cô không thể để bản thân mình mãi vô dụng và yếu đuối được. Vì thế Đường Dịch đã hạ quyết tâm với lòng nhất định sẽ vượt qua bản thân của quá khứ, hết mình vì tương lai.

Đang ngồi quyết tâm hết lòng thì điện thoại đổ chuông. Cô nhìn số điện thoại hiện trên màn hình thì khựng lại, người gọi đến là..

Bà nội!

Việc cô ly hôn với Nam Gia Ngộ có lẽ bà chưa biết. Nam Gia Ngộ đủ thông minh và biết nên làm gì, anh ta có lẽ dùng mọi cách để che giấu chuyện này. Cả tháng qua mọi chuyện cũng rất êm ắng, xem ra bà ấy vẫn chưa biết gì đâu nhỉ?

Nhưng giờ đã trễ, bà nội gọi cô làm gì chứ?

“ Con nghe bà ơi “.

[ Cháu dâu đấy à, bà xin lỗi vì giờ này gọi cháu, có làm phiền cháu quá không? ]

“ Dạ không ạ “Đường Dịch đáp.

[ Vậy sao, vậy bà vô vấn đề chính nhé. Ngày mai con có thể về nhà chính một chuyến được không? Không cần báo thằng nhóc Gia Ngộ đâu ]

[ Lâu rồi bà cháu mình không ngồi chung tâm sự với nhau, bà nhớ cháu ]

“ Cháu…”.

Hứa Duật Sâm lúc này đi ra, anh vào xe thấy cô đang nói chuyện điện thoại thì nhìn chằm chằm. Cô nhìn anh, lưỡng lự rồi hạ máy xuống bật loa ngoài lên.

“ Bà nội, để cháu sắp xếp, sáng mai cháu sẽ báo bà có được không? “.

[ Được được, vậy ta không làm phiền cháu nữa, cháu dâu ngủ ngon ]

“ Vâng, bà nội ngủ ngon “.

Nói xong đầu dây bên kia cúp máy, Hứa Duật Sâm nhìn cô:”Bên đó…”.

“ Bà ấy vẫn chưa biết chuyện tôi và Nam Gia Ngộ li hôn “ Cô nói.

Đường Dịch chấp hai tay lại, cô cúi đầu trước Hứa Duật Sâm:” Boss, xin lỗi…”.

“Nhưng tôi muốn xin phép nghỉ ngày mai, bà nội rất thương tôi…tôi không muốn…”.

“ Được rồi được rồi, cô về đi “.

“ Nhưng nhớ về nhà sớm là được, tôi đợi cô “.



Ngày hôm sau.

Đường Dịch về nhà chính. Tự dưng cô cảm thấy lạnh sống lưng quá, bước vào nhà cô mới đứng hình lại…

Nam Gia Ngộ đang đứng đó, bà nội thì ngồi ở ghế, hình như đang đợi cô.

“ Cháu dâu, lại đây “.

Đường Dịch mím môi, cô nắm chặt hai tay từ từ đi đến chỗ bà. Sao…cô có cảm giác có chuyện không hay sắp xảy ra vậy nhỉ?