Chu Hàng nghĩ là Tô Nhiên cảm thấy có chút mất mặt, thế nên cô mới không đợi anh mà đã chạy đi trước.
Rõ ràng biết cô thích style đàn ông như thế nào, nhưng lần này anh không muốn bị động nữa. Bọn họ không dễ dàng gì mới tiếp cận với nhau gần gũi như vậy, anh không cho phép có chuyện sai sót gì xảy ra.
Buổi chiều, sau khi làm xong việc, anh tan làm trước một tiếng, đi tới tiệm hoa mua một bó hoa hồng. Cánh hoa tươi đẹp, tựa như đôi môi hồng hồng của cô. Chu Hàng cúi đầu hít nhẹ một hơi.
Đi đến cửa công ty của cô, bước chân của Chu Hàng dừng lại.
Anh chỉ nhìn thấy Tô Nhiên vừa ra khỏi cửa liền bị một người đàn ông gọi lại, hai người trò chuyện với nhau, bàn tay của người đần ông không tự chủ còn vỗ nhẹ lên vai cô hai cái.
Tô Nhiên không những không gạt tay người đàn ông kia ra ngay lập tức, mà còn cười.
Người con gái đó, vậy mà lại cười với Đại Lưu.
Lần trước chị Lưu nói thế nào nhỉ?
“Mấy cô gái nhỏ trong bộ phận cũng chúng ta cũng xinh xắn lắm… Đúng rồi, là mấy em gái đang nhảy ở đó đó, người đứng đầu là Tô Nhiên… Tô Nhiên rất tốt, nhưng gu của cô ấy độc quá! Cậu biết Đại Lưu không? Là phó giám đốc ở bộ phận X ấy, một mực theo đuổi cô ấy, ngoài sáng trong tối lấy lòng, chỉ là Tô Nhiên không quan tâm. Tôi và Đại Lưu có chút quan hệ họ hàng, cậu ấy nhờ tôi giúp cậu ấy hỏi, hỏi ra mới biết hóa ra cô gái Tô Nhiên này rất có cá tính, con bé nói tính cách con bé là kiểu người tránh né yêu đương bịn rịn không dứt. Nhưng phàm là những người theo đuổi con bé, con bé đều sẽ ghét bỏ, con bé chỉ thích những người lạnh lùng ít nói, cậu nói xem trên đời này liệu có người nào có tính cách kỳ quái như vậy không chứ?… “
Chán ghét?
Ghét mà còn để Đại Lưu chạm vào?
Ngày đó khi anh nắm lấy tay của cô còn chưa được mấy giây, cô đã vội vàng đùng đùng mà rút tay lại.
Anh thực sự không buồn để giả vờ nữa rồi.
Ở bên này Tô Nhiên và Đại Lưu cũng trò chuyện được khá nhiều, vừa định tạm biệt, Tô Nhiên liền cảm thấy cảnh vật trước mắt lóe lên một cái – cô bị một lực hung dữ kéo đi.
“Chu, Chu Hàng?”
Anh không hề nhìn cô, nhưng khóe môi lại khẽ nhếch lên.
“…”
Tô Nhiên không tự chủ được mà nuốt một ngụm nước bọt, cảm giác tà ác kia lại trở lại rồi.
Con mẹ nó kích động vãi…
A A A A A A A A A Cô thích chết đi được đó!