Ta Thực Sự Không Phải Là Con Trai Của Khí Vận

Chương 49: Nhất Nguyên Trọng Thủy, Luyện Hóa Vào Thận (1)

Còn nhóm Thẩm Thiên không phải đệ tử của Dao Trì thánh địa, về tình về lý không thể được nhận truyền thừa trọng tâm của Dao Trì thánh địa.

Hơn nữa với vận may của Thẩm Thiên hiện nay, dù được truyền Dao Trì Đế Kinh thì hắn cũng chẳng dám tu luyện!

Tùy tiện tu luyện mấy công pháp luyện khí thô thiển mà có thể tẩu hỏa nhập ma 88 lần.

Nếu tu luyện Đế Kinh tuyệt thế áo nghĩa cao thâm chẳng phải vừa được vài phút sẽ nổ thành pháo hoa sao?

Vẫn câu nói đó: Đầu chưa xanh tuyệt đối không luyện khí!

...

Tiểu Linh Tiên thấy trong lòng Thẩm Thiên không nảy sinh khúc mắc lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó nàng lại nhìn về phía Thẩm Thiên, trên mặt đầy vẻ sùng bái.

“Thẩm ca ca, cuối cùng ta đã biết tại sao huynh phải giúp người khác tầm linh đoạn mạch rồi.”

Thẩm Thiên hơi sững sờ, sao nàng lại biết vậy?

Hắn ta không thay đổi sắc mặt, cười nói: “Ồ, nói thử xem nào?”

Tiểu Linh Tiên chân thành nói: “Khuy Thiên Linh quyết” là một thuật tầm linh đoạn mạch cao thâm.”

“Người tu luyện có thể ngưng tụ thầm niệm trong ánh mắt, quét qua Linh Khoáng Thạch để kiểm tra.”

“Bản lĩnh càng cao, khả năng quét Linh Khoáng Thạch càng mạnh.”

“Nhưng ban đầu công pháp này đã nhấn mạnh rằng, công pháp này tuyệt đối không thể sử dụng quá liên tục.”

Trên gương mặt Thẩm Thiên mang nụ cười thần bí, hỏi: “Ồ, vì sao?”

Tiểu Linh Tiên tưởng Thẩm Thiên đang kiểm tra nàng nên không cam lòng yếu thế: “Vì trong Linh Khoáng quá khủng bố!”

“Mỗi viên Linh Khoáng Thạch sau khi trải qua những năm tháng dài đằng đẵng đều sẽ sinh ra sức mạnh không may.”

“Sức mạnh không may này có thể nhiễm lên thần niệm, sau đó làm bẩn nhục thân.”

“Dùng bí thuật tầm linh kiểm tra Linh Khoáng Thạch chắc chắn sẽ bị sức mạnh không may xâm nhiễm, cần phải tốn rất nhiều tinh lực mới thanh trừ được.

Tiểu Linh Tiên nói ra những điều quan trọng trong “Khuy Thiên Linh quyết”.

“Nhưng người có bản lĩnh bí thuật tầm linh cực cao có thể nắm giữ vài bí pháp.”

“Thông qua những bí pháp này có thể mở được đồ trong Linh Khoáng Thạch tặng người khác.”

“Nếu từ đó chia bớt nhân quả cho người hữu duyên, áp lực Linh Mạch sư phải chịu sẽ giảm đi rất nhiều.”

“Còn sức mạnh không may của những người hữu duyên cũng sẽ dần dần biến mất.”

“Như vậy, Linh Mạch sư có thể kiểm tra được nhiều Linh Khoáng Thạch hơn mà không bị phản phệ.”

Thẩm Thiên dở khóc dở cười, tùy tiện bày vẻ giả thần giả quỷ vậy mà cũng có thể bị hiểu lầm?

Nhưng nếu nói vậy, cái gọi là bí thuật tầm linh kia cũng chẳng có gì đặc biệt!

Thẩm Thiên tầm linh đoạn khoáng giúp người ta hoàn toàn không cần phải lo lắng gặp không may mà còn một trăm phần trăm thành công.

So ra, thứ gọi là bí thuật tầm linh chỉ là cọng gân gà thôi!

Thẩm Thiên lại hỏi: “Nếu như sức mạnh không may không được thanh trừ kịp thời thì sẽ như thế nào?”

Tiểu Linh Tiên nói: “Nếu không thanh trừ kịp thì hoặc là sẽ bị một lượng lớn sức mạnh không may xâm nhiễm trong thời gian ngắn.”

“Nếu vậy, rất có thể Linh Mạch sư sẽ bị sức mạnh không may thôn phệ hoàn toàn.”

“Từ đó nhục thân hóa đá, biến thành một pho tượng đá.”

Nói tới đây, dường như Tiểu Linh Tiên nghĩ ra điều gì đó.

Nàng nhìn về phía tượng đá đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, sắc mặt thay đổi.

Cho nên vì Thần Thủy Linh Tôn bị sức mạnh không may thôn phệ nên mới bị biến thành tượng đá?

Tiểu Linh Tiên có thể biết được những điều này là từ trí nhớ được truyền thừa.

Sư tôn là cường giả Hóa Thần kỳ áp đảo cả Nguyên Anh kỳ, hơn nữa còn là cao thủ hàng đầu trong Hóa Thần kỳ.

Một tồn tại như vậy mà lại bị biến thành tượng đá vì bị sức mạnh không may thôn phệ?

Năm đó, rốt cuộc bà đã chạm vào thứ gì cấm kỵ vậy?

Nghĩ tới đây, da đầu của Tiểu Linh Tiên không khỏi tê rần.

Chính lúc này, trong mật thất lại xảy ra dị biến.

Nền nhà bị nứt ra.

Sàn nhà vỡ ra, ba cây cột đá dưới lòng đất chậm rãi nhô lên.

Trên ba trụ đá này, mỗi trụ đều có đặt một hộp đá.

Tính chất của mỗi hộp đều rất cổ xưa, bên trên có phủ một lớp bụi dày.

Trong nháy mắt ba hộp đá xuất hiện, sắc mặt Thẩm Thiên bỗng nhiên hơi thay đổi.

Hắn nhìn chằm chằm một cái hộp trong số đó, cơ thể bỗng dâng lên một khát vọng nguyên thủy.

Khát vọng này cực kỳ mãnh liệt, giống như cơn sóng to gió lớn làm cho người ta không thể nào chống cự được.

Hắn, muốn có được nó!

“Linh Nhi!” Thẩm Thiên hít sâu một hơi: “Cái hộp ngoài cùng bên phải có thể cho ta được không?”

Thẩm Thiên không phải loại người bụng đang đói có người mời ăn thì kêu no vờ vịt từ chối, hắn có thể cảm nhận được cảm giác bản năng nhất của cơ thể mình.

Rõ ràng, đồ trong ba hộp này rất hữu dụng đối với hắn, chắc chắn là vô cùng quan trọng.

Tiểu Linh Tiên, Quế công công, Tần Cao ở bên cạnh hình như không có cảm giác này.

Tiểu Linh Tiên gật đầu nói: “Linh Nhi đã có được truyền thừa quý giá nhất rồi, ba hộp đá này tặng hết cho Thẩm ca ca đấy!”

Ồ, cô nàng này hào phóng như thế từ lúc nào vậy?

Thẩm Thiên ngẩn người, đưa mắt nhìn sang vòng sáng trên đầu Tiểu Linh Tiên thì thấy màu sắc vòng sáng trên đầu Tiểu Linh Tiên sau khi nói xong câu này cũng không hề thay đổi gì.

Nên có thể nói, giá trị ba hộp đá này cộng lại cũng không thể so được với hai truyền thừa kia?

Khà khà, nếu đã vậy, bổn Điện hạ không khách sáo nữa!

Hắn mỉm cười: “Thành giao!”

...

Tiểu Linh Tiên hơi sững ra.

Sao lần này Thẩm ca ca lại đồng ý thoải mái quá vậy?

Một ao Bạch Liên hoa kia đợt trước, chẳng phải Thẩm ca ca đã từ chối sao?

Chẳng lẽ vì sư tôn không cho ta truyền Đế Kinh ra ngoài nên Thẩm ca ca giận rồi?

Nghĩ tới đây, Tiểu Linh Tiên cảm thấy hơi khó xử.

Hay là cứ làm trái lệnh sư tôn, lén truyền Đế Kinh?

Suy nghĩ trong lòng Tiểu Linh Tiên Thẩm Thiên không hề hay biết.

Hắn lấy ba cái hộp xuống, mở cái hộp đầu tiên ra.

Trong hộp này có một chiếc nhẫn cất đồ vô cùng tinh xảo.

Toàn thân chiếc nhẫn có màu bạc, khảm thêm bảo thạch xanh thẳm như biển cả trong suốt.

Cạnh trong của chiếc nhẫn còn khắc hai chữ to bằng cổ ngữ, Thương Minh.

Cho nên chiếc nhẫn này có tên là nhẫn Thương Minh à?

...

Thẩm Thiên như suy nghĩ gì đó, rạch ngón tay trỏ nhỏ một giọt máu lên trên.

Nhẫn Thương Minh từ từ hấp thu giọt máu này, sau đó Thẩm Thiên liền cảm thấy giữa mình và chiếc nhẫn có nảy sinh thêm một loại cảm ứng kỳ diệu.

Hắn có thể tùy ý cảm nhận được không gian bên trong chiếc nhẫn.

Đây là một chiếc nhẫn, bên trong có chứa một không gian khổng lồ chừng vạn dặm.

So với nhẫn Càn Khôn mà Tống chưởng quầy của Thiên Linh Hiên thì nó còn to gấp trăm lần.

Trong chiếc nhẫn Thương Minh này đang chất đống rất nhiều Linh Thạch.

Tính sơ sơ thì có ít nhất một triệu viên trở lên, tâm hồn Thẩm Thiên đang thầm nở hoa.

So với sóng cơ duyên trước đó kiếm được từ Tần Cao thì lần này kiếm được từ Tiểu Linh Tiên tốt hơn rất nhiều.

Lần này hắn phát tài rồi!