Ta Thực Sự Không Phải Là Con Trai Của Khí Vận

Chương 42: Kiếm Khí Trường Hà Đãng Càn Khôn

...

Có điều lúc này Hắc Huyết chân nhân đã bị bao vây, hoàn toàn không có đường thoát.

Hắn ta chỉ đành đem Quỷ Mẫu ra, mạo hiểm đánh cược một keo.

“Khì khì, nhớ lấy lời hứa của ngươi.”

“Đây là cái đỉnh thượng hạng, ta phải hút khô hắn!”

Cửu Tử Quỷ Mẫu nhe răng cười một tiếng, đánh về phía ba chấp pháp giả Kim Đan kỳ.

Ba trăm Quỷ Anh phía sau ả thì bao vây hơn hai mươi tu sĩ Trúc Cơ kỳ.

Đám chấp pháp giả tiêu sái đánh ra kiếm khí nhưng chỉ gây ra tổn thương cực nhỏ với những Tà Linh này.

Trong lúc nhất thời, đám chấp pháp giả chảy tới tiếp viện đều bị cản lại.

Nếu như không có cường giả nào đến tiếp viện, chuyện thất bại bị gϊếŧ chỉ là chuyện sớm hay muộn.

“Haha, tiểu tử cam chịu số phận đi!”

Hắc Huyết chân nhân cười gằn nói: “Hại bổn tọa phải tốn bao nhiêu tinh huyết, hãy xem ta dạy bảo ngươi như thế nào!”

Chỉ một câu nói, toàn thân Hắc Huyết chân nhân bắn ra tia sáng màu đen đánh về phía Thẩm Thiên.

Nhϊếp Tâm đan trong tay hắn ta chỉ cần cho vào bụng Thẩm Thiên rồi thì tất cả mọi chuyện sẽ kết thúc.

...

Quế công công và Tần Cao nhìn thấy Hắc Huyết chân nhân nhào về phía Thẩm Thiên thì sắc mặt liền thay đổi.

“Điện hạ mau lui lại, nô tài sẽ cản tên nghịch tặc này lại!”

Hai người không hẹn mà cùng ngăn trước mặt Thẩm Thiên, mang theo tâm trạng thấy chết không sờn.

Bọn họ tuyệt đối sẽ không để Điện hạ bị nguy hiểm đến tính mạng!

Nhưng, lúc Hắc Huyết chân nhân cách ba người càng lúc càng gần thì Thẩm Thiên lại đẩy Quế công công và Tần Cao ra.

“Xem ra không còn cách nào khác rồi.”

“Ngươi sao cứ ép ta phải ra tay thế nhỉ?”

Thẩm Thiên thở dài, chậm rãi đưa tay phải ra, dùng ngón tay làm kiếm.

Trong chốc lát, trên người hắn bộc phát ra hào quang vạn trượng.

Trong ánh sáng ngưng tụ một bóng dáng áo gai.

Bóng dáng này trông có vẻ mơ hồ nhưng lại tản ra khí thế hùng vĩ to lớn.

Trong nháy mắt gã vừa xuất hiện, dường như ngay cả hư không đều sụp đổ.

...

Tay gã cầm một thanh kiếm, lạnh lùng đâm ra.

Chiêu thức trông có vẻ bình thường không có gì lạ, không có chút gì huyền diệu, nhưng khi thanh kiếm kia đâm ra thì kiếm quang tản mác đột nhiên xuất hiện giữa trời đất.

Trong chốc lát, kiếm quang một hóa hai, hai hóa ba, ba hóa ngàn vạn.

Sau đó chúng diễn hóa ra một trường giang kiếm khí mang theo kiếm thế vô tận quét đến.

“Là Trường Hà Kiếm Ý, làm sao có thể như vậy được.”

“Không!”

Hắc Huyết chân nhân hét thảm một tiếng, trong giọng nói mang đầy sự hoảng sợ và e ngại.

Kim Đan Pháp Vực bao phủ quanh người hắn ta trước kiếm khí vô cùng vô tận này hoàn toàn không còn chống cự được.

Trong khoảnh khắc, từng thanh trường kiếm xuyên qua cơ thể Hắc Huyết chân nhân, máu bắn ra.

Trên Kim Đan của hắn ta trong nháy mắt xuất hiện nhiều vết rạn nứt rồi nhanh chóng cứng lại và vỡ vụn.

Đợi kiếm quang tan hết, giữa trời đất chỉ còn một mảng mưa máu.

Hắc Huyết chân nhân Kim Đan kỳ bị tiêu diệt!

...

Sau khi Hắc Huyết chân nhân hóa thành cơn mưa máu thì một chuỗi tràng hạt màu đen rơi trên mặt đất.

Tràng hạt này rất bất phàm nếu không chắc chắn sẽ không thể nào còn bảo toàn dưới Kiếm Khí Trường Hà.

Có điều dưới sự tẩy lễ của kiếm khí, tràng hạt màu đen này lại không hề bị hư hại chút nào.

Trên mỗi hạt châu đều xuất hiện vết rạn nứt rõ ràng, viên tràng hạt màu đỏ lớn nhất gần như đã vỡ ra.

Đáng nhắc tới chính là, cùng lúc tràng hạt rơi xuống vỡ ra, Cửu Tử Quỷ Mẫu và ba trăm Quỷ Anh kia cũng cùng hét thảm một tiếng.

Tiếp theo, tất cả Tà Linh đều tiêu tán trong hư không.

Trước khi Quỷ Mẫu kia biến mất còn u oán nhìn Thẩm Thiên một cái.

...

“Phù, nguy hiểm thật!”

Lúc này ba chấp pháp giả Kim Đan kỳ mới thở phào nhẹ nhõm, toàn thân đã bị ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Quỷ Mẫu thật sự quá đáng sợ, công kích vật lý bình thường gần như vô hiệu với ả.

Còn đòn công kích của ả lại vô cùng quỷ dị, làm cho các chấp pháp giả rơi vào tình huống nguy hiểm.

Nếu không phải vì Quỷ Mẫu đột nhiên biến mất thì ba người đều sẽ xảy ra chuyện không may.

Ba người thu kiếm, liếc nhau.

Sau đó ba người cùng đi đến trước mặt Thẩm Thiên, trên mặt đều lộ vẻ sùng bái.

“Hổ thẹn hổ thẹn, vốn cứ tưởng có thể cống hiến sức lực cho Tiên sư, không ngờ lại phải để Tiên sư cứu chúng ta.”

“Kiếm pháp của Tiên sư giống như Ngân Hà ập xuống, thật sự khiến người ta phải nhìn thấy và thở dài!”

“Tiên sư, sau này ngài chính là ân nhân cứu mạng của ta, có gì cần ngài cứ nói với ta.”

“Tiên sư, Tiên sư ngài có nhận đồ đệ không? Sau này ta sẽ ngoan ngoãn làm việc cho người!”

...

Ba vị trước mặt đường đường là Kim Đan kỳ chân nhân vậy mà cũng muốn gia nhập Tiên sư giáo.

Thẩm Thiên không khỏi lau mồ hôi.

Với thực lực của các ngươi dù là gia nhập Hoàng thất nước Đại Viêm thì ít ra cũng là người hầu phụng hoàng thất.

Người như vậy mà cũng là fan của ta sao, thật lạ quá!

“Vậy, hôm nay xin cảm ơn ba vị chân nhân đã gấp rút chạy đến tiếp viện.”

Thẩm Thiên dở khóc dở cười chắp tay: “Ngày sau, chắc hẳn bần đạo sẽ kết duyên cùng ba vị.”

Trên đầu ba cường giả Kim Đan kỳ này đều có vòng sáng màu xanh đậm, là màu xanh thuần túy.

Mặc dù nó vẫn chưa sinh ra ánh sáng đỏ nhưng cũng được coi là ngươi may mắn khó gặp rồi.

Nếu như họ kiên trì đến quầy hàng của Thẩm Thiên hẳn sẽ gặp được tí cơ duyên.

Nghe Thẩm Thiên trả lời chắc chắn như vậy, ba vị chân nhân lập tức cảm thấy vui mừng.

Tiên sư không chỉ có thuật tầm linh đoạn khoáng quỷ thần khó lường mà ngay cả tu vi kiếm pháp cũng kinh thế hãi tục.

Nếu có thể kết duyên cùng tiên sư đúng là điều vô cùng may mắn!

“Tạ ơn Tiên sư!”

“Nếu Tiên sư có gì sai bảo, cứ gọi tại hạ!”

“Sau này tất thảy những hoạt động của Tiên sư giáo trong viên, chúng ta nhất định sẽ cố gắng tạo điều kiện thuận lợi nhất!”

...

Nghe ba vị chân nhân thề son sắt cam đoan, Thẩm Thiên bất đắc dĩ gật đầu.

Nói thẳng ra, nếu có thể thì ban nãy Thẩm Thiên thật sự không muốn ra tay chút nào.

Bởi vì Kiếm Chủ lệnh mà Lý Trường Ca cho, tốn tiền quá!

Ban nãy hắn vừa sử dụng Kiếm Chủ lệnh, ngưng tụ ra một kiếm Kiếm Đạo Phân Thân Trảm.

Thế là hắn đã tốn mất ba ngàn Linh Thạch!

Có trời mới biết hắn đau lòng biết chừng nào!

..

Có điều, Thẩm Thiên nhìn chuỗi tràng hạt màu đen này, hơi động lòng.

Chẳng lẽ đây là trang bị rơi ra sau khi đánh quái?

Đông Hoang.

Trong một thâm uyên bí ẩn nào đó, có một toà đại điện âm trầm quỷ quyệt đứng sừng sững.

Những khối ngọc bài nơi này thờ phụng đều trong suốt như ngọc, tản ra ánh sáng yếu ớt.

Bỗng nhiên một khối hồn bài sụp đổ.

Trong bóng tối, mấy bóng người tỉnh lại.

“Là hồn bài của Hắc Huyết, y đã bị gϊếŧ ở nước Đại Viêm.”

“Có tràng hạt của Cửu Tử Quỷ Mẫy trong tay, cả nước Đại Viêm không có mấy ai có thể gϊếŧ được Hắc Huyết.”

“Chẳng lẽ thế lực của Thánh Giáo ẩn giấu trong nước Đại Viêm đã bị phát hiện rồi sao?”

“Để Hắc Mộc tới nước Đại Viêm điều tra một chút xem, rồi gϊếŧ người kia đi!”

“Nếu có thể, thuận tiện thu thập vị Lục hoàng tử nước Đại Viêm kia vào trong giáo đi.”

“Nghe nói thiên phú của tiểu tử này không tệ, là nguyên liệu tốt để tiếp dẫn Thánh Linh giáng lâm.”

“Thuộc hạ tuân mệnh!”