Người hữu duyên Ất đã lui sang bên cạnh, lúc này gương mặt cười đắc ý.
Hắn ta nhìn sang người hữu duyên Giáp và Hùng Mãnh, cười nói: “Đạo hữu, các người thấy chưa, ta nói có sai đâu!”
“Mấy chuyện như ôm đùi Tiên sư này nên làm sớm, làm trước còn có thể chiếm được thiện cảm của Tiên sư, sau này còn sợ không gặp may mắn sao?”
“Nịnh nọt tiên gì đấy cũng phải biết sáng tạo!”
Người hữu duyên Giáp gương mặt bội phục: “Đại ca không hổ từng được bổ túc ở Học viện tu tiên, hiểu biết hơn chúng ta nhiều lắm.”
“Sau này tiểu đệ chỉ nghe lệnh ngươi, hi vọng đại ca dạy ta thêm vài chiêu nịnh nọt tiên.”
Phía bên kia, Hùng Mãnh gãi đầu.
Ánh mắt của gã dần dần kiên định: “Ta cũng giống vậy!”
Dựa theo quy tắc cũ, Thẩm Thiên ở quầy hàng bắt đầu tìm kiếm người có duyên.
Bởi vì danh tiếng hiện tại, tu sĩ đến đây xếp hàng lần này nhiều hơn so với ba ngày trước.
Thậm chí có những người không chịu tin mình đã bị loại nên còn quay trở lại hàng nữa.
Trôi qua khoảng nửa ngày, Thẩm Thiên mới chọn ra được hai mươi người có duyên.
Điều đáng nói là trong hai mươi người có duyên này lại có đúng sáu người là khách quen cũ.
Mà sáu người khách quen cũ này lúc trước kia mở linh thạch ra đều chia cho Thẩm Thiên phân nửa.
Không khí tế nhị dần dần hình thành từ đó.
…
Sáu người có duyên cũ trong lòng đều thấy may mắn trước lựa chọn của bản thân.
Còn mười bốn người có duyên còn lại không được chọn lựa đều âm thầm tự trách trong lòng.
Có phải do biểu hiện của mình không tốt khiến cho tiên sư không hài lòng không?
Haiz, phải tự trách mình không biết làm người, bỏ lỡ cơ hội nối tiếp tiền duyên với tiên sư.
Nếu có cơ hội lần sau thì bọn họ nhất định sẽ tiến tới bái lễ.
Người ôm bắp đùi thứ nhất nói với tiên sư "Ta nhớ ngài chết mất!"
"Được rồi, hôm nay chọn hai mươi vị có duyên này đi!"
Thẩm Thiên dẫn mọi người cùng đi đến Thánh Linh Phường.
Tiểu Linh Tiên cũng đi theo phía sau Thẩm Thiên.
Bởi vì nàng thay đổi quần áo và hóa trang nên không bị ai nhận ra.
Thẩm Thiên đặc biệt vui mừng đối với điều này.
Thuật dịch dung này quả thật không thua bản điện hạ!
...
Mấy ngày không có Thẩm Thiên, công việc kinh doanh của Thánh Linh Phường phát triển hơn trước rất nhiều.
Dù sao ở đây cũng mở ra được báu vật Tiên Hồ Lô đứng thứ ba mươi sáu trong bảng danh sách Linh Mộc.
Ai biết, có còn sót lại linh khoáng thạch nào tương tự không?
Trong ba ngày này, Thánh Linh Phường trở thành nơi tham quan du lịch ở Vạn Linh Viên.
Một đám người mỗi ngày đều tới Thánh Linh Phường để hỏi Lưu chưởng quầy về chuyện đó.
Lưu chưởng quầy, nghe nói Liên nhi tiên tử chỉ bỏ ra 5 vạn linh thạch đã chọn mua được loại linh khoáng thạch kia?
Nghe nói Lưu chưởng quầy từ đầu đã phát hiện khối linh khoáng đó khác thường, chỉ là chờ người có duyên với nó thôi? Lưu chưởng quầy, đó là vật báu đứng thứ ba mươi sáu trong bảng danh sách Linh Mộc nha! Ông không thấy đau lòng sao?
Ta có 10 vạn linh thạch đây, vậy Lưu chưởng quầy có thể bán cho ta một khối linh khoáng thạch giống vậy hay không?
...
Đúng vậy, khối linh khoáng thạch đó đã bị mua rồi.
Trình độ linh thuật của lão hủ rất cao, đã sớm nhìn ra khối linh khoáng đó siêu phàm rồi.
Mỗi linh khoáng thạch đều có số mệnh để thuộc về, có thể tìm được chủ sỡ hữu cho nó lão hủ trăm triệu lần đều không đau lòng.
100 nghìn miếng linh thạch? Ha ha, cút!
...
Mỗi ngày Lưu chưởng quầy đều trả lời vô số lần một câu nói tương tự.
Hơn nữa mỗi lần trả lời đều muốn thót tim.
Trời ơi!
Vì sao bản thân ta không mở linh khoáng thạch ra?
Nếu mình tự mở thì đã đi thẳng lêи đỉиɦ cao cuộc đời rồi!
...
Haiz, bỏ đi.
Lưu chưởng quầy trưng ra bộ dạng tươi cười một lần lại một lần đối phó với câu hỏi của khách hàng.
Mối làm ăn ngày càng tốt hơn, suy cho cùng cũng là chuyện đáng vui mừng.
Thót tim thì thót tim thôi, chỉ cần vị tiên sư kia đừng đến thăm tiếp là được.
Suy nghĩ chợt hiện trong lòng, Lưu chưởng quầy buồn chán nhìn về phía cửa.
Một giây tiếp theo, khuôn mặt tươi cười mà Lưu chưởng quầy cố nặn ra dần dần cứng lại.
Bởi vì tên nam nhân làm ông ta thấy oán giận và uất ức lại đến nữa rồi!
...
Nhìn Thẩm Thiên bị vây xung quanh, thêm đội quân người có duyên và đội quân người hâm mộ với vẻ mặt hưng phấn.
Lưu chưởng quầy cảm thấy viền mắt mình có chút ướt.
"Chưởng quầy, sao ngươi lại khóc?"
Thẩm Thiên bước đi vào Thánh Linh Phường.
Hắn ngẩn người khi nhìn thấy nước mắt của Lưu chưởng quầy.
Lưu chưởng quầy lau đi giọt nước nơi khóe mắt: "Tiên sư đứng trước mặt làm lão hủ nhớ lại chuyện ba ngày trước."
Thẩm Thiên cảm thấy ấm áp: "Lưu chưởng quầy đúng là người trong nghề, chỉ hận gặp lại quá muộn!"
"..."
Lưu chưởng quầy đánh giá mọi người bên người Thẩm Thiên: "Tiên sư tới đây để…?"
Thẩm Thiên cười nói: "Bần đạo bế quan ba ngày có thu hoạch một ít, chuẩn bị thử tay nghề lại một chút."
Mắt Lưu chưởng quầy càng ướt hơn.
Bế quan ba ngày mà có thu hoạch?
Vĩnh biệt! Chao ôi đại lão gia tiên sư của ta!
Trước khi bế quan, ngài đã mở được báu vật loại tiên hồ lô ở chỗ của ta.
Bây giờ ngài kết thúc bế quan rồi lại tới chỗ của lão hủ gây thêm tai họa nữa!
Ngài không thể nào chỉ dồn một mình lão hủ vào đường cùng như vậy!
Lão Tống của Thiên Linh Hiên ở sát vách nhiều tài sản hơn ta.
Ngài cũng nên qua dạo tiệm bọn họ nhiều chút đi!
...
Năng lượng tiêu cực trong lòng bùng lên, chẳng qua Lưu chưởng quầy không dám nói ra.
Dù sao trước đây ông ta thiết lập nhân vật “chưởng quầy có tấm lòng Bồ Tát” quá tốt.
Hiện tại vị tiên sư “chỉ hận gặp lại quá muộn” này lại tới mở khoáng, có thể không chào đón sao?
Huống hồ phía sau Thẩm Thiên còn hàng loạt người có duyên và fan hâm mộ nữ!
Dám chặn đường không cho Thẩm Thiên đi vào?
Ha ha, cửa hàng đều bị người vây kín cho mà xem!
"Chào mừng tiên sư, mời ngài vào trong!"
Vành mắt Lưu chưởng quầy đỏ hoe, thành thực mời Thẩm Thiên đi vào Thánh Linh Phường.
Rất giống dáng vẻ gà mẹ nhìn con chồn chạy vào ổ gà nhà mình.
...
"Thẩm ca ca, ta cũng muốn thử tìm linh đoạn khoáng."
Tiểu Linh Tiên nhìn linh khoáng thạch trong mắt đều đã lộ ra vẻ thèm muốn.
Trước đây Tiểu Linh Tiên chỉ biết một chút linh thuật, hoàn toàn không có cách tìm ra đoạn linh mỏ.
Nhưng ba ngày trong thủy tiên phủ trên trời, Tiểu Linh Tiên vẫn luôn tìm hiểu "Khuy Thiên Linh Quyết".
Nàng tự mình tìm ra sức mạnh đoạn linh mỏ, thay đổi lớn mạnh vượt bậc.
Thấy Thánh Linh Phường trưng bày đủ loại linh khoáng thạch, Tiểu Linh Tiên cảm thấy hơi ngứa tay.
Nghe Tiểu Linh Tiên nói, Thẩm Thiên đầu tiên sững sờ sau đó nở nụ cười.
Bởi vì hắn phát hiện sau khi Tiểu Linh Tiên nói ra những lời này.
Đầu của nàng bắt đầu xuất hiện hình ảnh.
Hiển nhiên, đây là thu hoạch tiếp theo của Tiểu Linh Tiên sau khi mở ra linh thạch.
...