Tuy phiền muộn bị nhầm lẫn cùng khác với nguyên tác một chút khi đối phương xuất hiện ở đây, nhưng phần thưởng tới tận cửa rồi ngu gì không lấy.
“Hài… ta cũng không muốn lãng phí thời gian, nhờ lần sau muốn đánh ai phải tìm hiểu cho kỹ, ta không phải người của Fairy Tail.”Kuro nhìn đối phương rồi thở dài nói.
Jura nghe vậy liền ngạc nhiên hỏi: “Vậy ngươi là ai ?”
“Ta là Kuro của Nữ Thần Tộc.”
Kuro vừa dứt câu thì biến đổi qua trạng thái của Lôi Phạt, đưa tay lên qua đầu khiến cho bầu trời tràn ngập mây đen khiến cho không khí âm u đáng sợ, lôi lực bắt đầu nhảy múa trên bầu trời.
“Khoan đã, ở đây hình như có sự hiểu lầm…” Jura vừa nghe đối phương nói ra thân phận liền biến sắc.
“Đã muộn… Kirin.” Kuro nhếch môi nói.
“Grao…”
Theo âm thanh vừa dứt trên bầu trời sấm sét bùm nổ trên bầu trời, cùng theo là một âm thanh gầm thét mạnh mẽ vang vọng khắp nơi, vô sô yêu thú nghe thấy âm thanh này liền sợ hãi nằm xuống tại chổ run rẩy.
Chỉ thấy từ trong mây đen một con rồng hình thành từ lôi lực hiện ra vô cùng to lớn nhìn xuống Jura đầy đáng sợ và khinh thường.
Theo cánh tay hắn chém xuống lôi long lao tới đánh về phía Jura.
“Rock Mountain(Thổ Hành Sơn).” Jura đương nhiên không chịu chết như vậy liền đập hai tay vào nhau.
Chỉ thấy từ phía sau hắn mọc ra một khối đá lớn, mang hình dạng một chiến sĩ phương đông tràn ngập lực lưỡng bảo vệ toàn thân.
“Bùm…”
Lôi long đánh tới người đá của đối phương tạo ra một vụ nổ, lôi lực lấy nơi đó làm trung tâm xong thẳng lên trời.
Một cái hố khá to hiện ra, xung quanh cây cối đều bị tàn phá, Jura nằm bên trong bất tỉnh trên người tràn ngập khói đen.
“Chúc mừng ký chủ đánh bại Thập Thánh pháp sư Jura Neekis, nhận được quyền năng Creation (Sáng tạo) của khổng lồ tộc.”
Âm thanh của hệ thống vang lên.
Từ dưới chân Kuro xuất hiện mọc một cái lòng bằng đất đá bao trùm lấy hắn, trong sự kinh ngạc của hai người Éclair.
“Kuro…”
Éclair liền lấy tinh thần liền lo lắng kêu lên.
Thế nhưng kêu một lúc lâu thấy có động tĩnh thì nàng liền hoảng rồi.
“Làm sao bây giờ ?” Momon lo lắng nhìn nàng hỏi.
Ngay khi nó vừa dứt câu thì lòng giam bắt đầu rạn nứt khắp nơi rồi sụp đổ hiện ra Kuro bên trong.
Hắn lại một lần nữa biến đổi, mái tóc và áo bào màu nâu sậm nhìn thì cứ như bình thương thế nhưng lại mang cho người xem cứ như nó làm bằng đất đá, một cảm giác vừa đối lập lại vừa hòa hợp, như nước với sữa.
Hai người Éclair nhìn Kuro lúc này không dáng vẻ nhẹ nhàng và ấm áp nữa thay vào đó lãng đạm và bình tĩnh, nhưng chỉ với một cái liếc nhìn của đối phương lại khiến cả hai run rẩy sợ hãi.
Cứ như các nàng không phải đang đối mặt một con người, mà là một địa đại thiên nhiên to lớn.
Kuro sau khi liếc nhìn cái nàng liền quay sang phía Jura đưa một ngón tay ra ngoắc lên. Chỉ thấy Jura dâng lên, sau đó cái hố biến mất cứ như chưa từng tồn tại, nếu không phải xung quanh rừng cây bị tán phá và lôi lực như có như không nhảy múa chỉ sợ không ai tin vừa có một trận chiến xảy ra.
“Chúng ta đi thôi.”
Hắn trở lại dáng vẻ ban đầu nhìn hai người Éclair đang ngây ngốc xa xa mỉm cười nói.
Cứ thế ba người họ quay về Nữ Thần Hội.
“Hai người từ hôm nay trở thành thành viên của Nữ Thần Hội.”
Elizabeth và Mira đống dấu huy hiệu công hội cho hai người Éclair trong sự vui vẻ của mọi người.
Éclair đưa tay lên nhìn huy hiệu màu tím bên trên cảm giác được sự liên kết của bản thân với chúng nữ ở đây, cứ như huyết mạch tương liên với nhau vậy, dù không phải cùng chung một huyết mạch.
Đặc biệt là cùng liên kết với người nào đó khiến nàng vui vẻ trong lòng không thôi.
“Chúng ta cùng một công hội với nhau rồi.” Lucy một bên chạy tới mỉm cười nắm lấy tay nàng nói.
Phía sau Wendy và Carla đều mỉm cười.
“Ừm…” Éclair cũng vui vẻ mỉm cười rồi sau quay về phía chúng nữ cúi đầu : “ Xin lỗi về thái độ lúc trước của bản thân.”
“Không sao, bọn em hiểu mà.” Sherry lắc đầu mỉm cười.
“Bọn em không để tâm đâu.” Bisca ngồi kê bên phụ họa.
Sau khi nhóm ba người trở về, Kuro cũng kể cho các nàng về chuyến đi này, cho nên chúng nữ sau khi biết hoàn cảnh tội nghiệp của đối phương cũng không còn vẻ không vui như trước nữa mà còn tràn ngập quan tâm.
“Từ hôm nay bọn em không chỉ là bạn của chị còn là gia đình nữa.”Minerva nắm tay đối phương mỉm cười nói.
Gelda thì trực tiếp cho nàng một cái ôm thật chặt biểu hiện sự quan tâm sau khi nghe từ Irene.
cả hai vừa làm nhiệm vụ trở về từ hôm qua cũng biết được đôi chút chuyện này.
“Cảm ơn mọi người.”
Éclair sau 400 nằm cô đơn được gia đình mới đón chà thế này kịch động rơi lệ nhìn các nàng nói với những giọt nước mặt hạnh phúc.
“Kuro ca ca đâu rồi ?”
Jenny lúc này không nhìn Kuro liền lấy làm lạ hỏi.
Chúng nữ nghe vậy liền nhìn xung quanh đều không thấy hắn đâu cả.
…
Veronica.
“Chỉ hai này nữa thôi thì buổi lễ sẽ bắt đầu và ta sẽ người kế vị đế quốc này…hahaha.”
Trong hoàng cung của mình, Creem đứng trước gương tưởng tưởng những tương lại tràn ngập tươi sáng của bản thân, nhất là khi nắm giữ mảng còn lại của đá phượng hoàng liền đạt được bất tử.
Những tới thôi hắn liền yy trong đầu không ngừng.
Đáng thương cho tên này là còn chưa được tin tức nhóm Carbuncle và Jura đã hạ gục, nếu không chẳng vui vẻ yy nổi ở đây.
“Chà… ta có nên chúc mừng ngươi không nhỉ ?”
Lúc này một giọng nói bất ngờ vang lên từ phía sau.
Creem cả kinh một cái liền quay người lại nhìn kẻ lẻn vào hoàng cung của mình vừa sợ hãi lẫn cảnh giác hỏi:“Ngươi là kẻ nào ?”
“Kẻ khiến ngươi muốn sống không được, chết cũng không xong.”
Chỉ thấy đối phương mỉm cười đầy tà dị khiến Creem nghe thấy liền lạnh run cả người.
“A…”
Sau đó bất ngờ trên người tên Creem xuất hiện một ngọn lửa, rất nhanh đối phương hét thảm không ngừng.
“Suỵt… đêm nay của chúng ta dài lắm, cho nên đừng vội ngất.”
Ngươi này đưa một ngón tay lên trước miệng khẽ rồi cười khẽ, nhưng trong Creem lại như ác ma đang mỉm cười liền khủng hoảng và sợ hãi không thôi.
Kỳ lạ tên Creem bị lửa đốt cháy hét thảm thiết như vậy, nhưng bên ngoài lẫn xung quanh không hề có ai nghe thấy, kể cả hai tên lính đang canh gác phía trước đều không nghe được.
Vô cùng quỷ dị.
Ngày hôm sau, vương quốc Venorica bị chấn động khi hoàng tử Creem sắp chuẩn bị kế vị liền bị gϊếŧ chết trong chính căn phòng của mình.
Thi thể bị cháy đen, thế nhưng khiến người khác sợ hãi và gợn người chính là cơ thể này hoàn toàn biến dị cứ như ai đó ngào nặn vặn vẹo khắp nơi nhất là tứ chi.
Có thể tưởng tượng đối phương trước khi chết bị tra tấn tàn khóc vô cùng cùng đó là viên đá Phượng Hoàng được cất giấu trong hoàng khố cũng biến mất.
Đế Vương sau khi biết được hai tin tức này vừa kinh vừa sợ nổi giận lôi đình truy nã và điều tra kẻ nào dám to gan như vậy.
Trong khi vương quốc Venorica rối loạn tưng bừng thì Nữ Thần hội vô cùng náo nhiệt và vui vẻ như thường ngày.
“Hừm…”
Kuro lúc này đang cầm hai viên đá phượng hoàng trên tay ngắm nhìn chúng với vẻ suy nghĩ sâu xa.
Người gϊếŧ tên Creem và lấy đi đá Phượng Hoàng không ai khác ngoài hắn.
Trong nguyên tác tên này thiêu sống Éclair vì mục đích của bản thân cho nên hắn cũng cho đối phương tận hưởng lại điều đó cùng đó là thêm một số phần thưởng no nhỏ khác.
Ý định ban đầu của hắn là gϊếŧ hết toàn bộ người hoàng thất rồi, nhưng nghĩ lại nếu bọn này chết hết thì không ai quản lý vương quốc sẽ nên rối loạn và chiến tránh sẽ nổ ra.
Nên chỉ gϊếŧ mỗi tên Creem mà thôi, dù sao Veronica vốn là quê hương của Éclair, hắn cũng không muốn nàng buồn và lo lắng quê hương của mình.
Trong nguyên tác hắn biết nàng rất để ý đến điều này.
Cùng đó hắn dùng năng lực Invasion của Gothew đọc ký ức của Creem giải quyết nhóm tình báo của đối phương, để tránh phiền phức tra ra được Éclair và viên đá phượng hoàng còn lại.
Hắn đương nhiên không sợ bọn này nhưng không muốn chúng ghi hận lên Éclair nên xóa sạch chứng cứ, không sợ tra được cái gì.
“Định làm gì với nó ?” Éclair ngồi đối diện hỏi.
“Đừng lo, nhất định sẽ không nàng gặp nguy hiểm đâu.” Kuro ôn nhu mỉm cười nói.
Éclair nghe vậy liền đỏ mặt cúi đầu không dám nhìn hắn, trong lòng cao hứng không thôi, khi hắn quan tâm đến nàng như vậy.
“Éclair… chúng ta ăn kem cùng Lucy nào.” Momon lúc này chạy tới nắm tay nàng kéo tới chổ nhóm của Lucy đang ăn kem gần đó.
“A… từ từ…” Éclair bị kéo đi chỉ kịp kêu hô lên.
Kuro ngồi dõi theo mỉm cười.