Bắt Đầu Từ Fairy Tail

Chương 46: Cana được như ý

Đến khi ánh sáng tan y đi thì bốn người Makarow cũng khôi phục lại tầm mắt, thế nhưng lại không thấy bóng dáng của hai người Kuro đâu cả.

Thế nhưng không chỉ họ mà cả những người trong thị trấn hôm này đều chìm trong sự rung động khó nên lời, khi nhìn thấy bóng lưng của Cana như thiên thần hạ phạm.

Từ đó về sau ở thị trấn này có thêm sự tích về một thiên thần giánh trần thanh tẩy yêu ma, truyền cho đời sau.

Ở một khá xa trên bầu trời thì xuất hiện bóng dáng hai người Kuro.

Hắn lúc này đang bế Cana trông tư thế công chúa, nàng gương mặt lúc này tràn ngập mệt mỏi.

“Anh nói được dùng cấm thuật” Kuro nhìn nàng như vậy liền đảo mắt nói: “Nhưng đâu có bảo em dùng toàn lực.”

“Có cơ hội được dùng phải biết tận dụng chứ.” Cana nghe vậy mở mắt mỉm cười nhẹ nói: “Đã vậy em không muốn lãng phí thời gian với nó.”

“Em thật là…” Kuro liền lắc đầu với vẻ bó tay.

“Hihi… chúng ta đừng lại bên dưới một lát đi.” Cana thấy hắn như vậy liền cười vui vẻ một cái rồi xuống dưới nói.

“Được…”

Kuro chiều theo ý nàng liền ôm lấy đối phương bay xuống giữa khu rừng, vừa hay có một cái hồ nước nhỏ ở đó. Rồi thả nhẹ nàng nằm xuống giữa bãi cỏ xanh, bản thân cùng nằm xuống một bên cùng nàng.

Nhìn bầu trời đêm cùng những ngôi sao lấp lánh và ánh trăng mang lại khung cảnh tuyệt đẹp vô cùng.

“Em muốn dùng điều ước bây giờ.”

Sau một tận hưởng khung cảnh đẹp mặt này thì Cana liền lên tiếng.

Kuro khẽ kinh ngạc một cái rồi mỉm cười hỏi: “Vậy em muốn gì ?”

“Muốn anh uống rượu với em ở chổ này.” Cana liền ngồi dậy từ trong túi nhỏ của mình lấy ra hai chai rượu, đưa một chai về phía hắn.

Cả hai sau đó liền cầm lấy chai rượu đυ.ng nhau một cái rồi nóc lấy chúng.

Bầu không tràn ngập tỉnh lặng, chỉ có đôi nam nữ đang uống rượu nhìn nhau.

Đến khi cả hai nóc hết hai chai rượu thì gương mặt của Cana đã ửng đỏ vì rượu này có cồn rất mạnh, nàng nhìn hắn ánh mắt mông lung rồi bất ngờ nói ra một: “Em thích anh… Kuro.”

Kuro nghe vậy không nói một lời nào ngược lại kéo lấy nàng ôm vào lòng hôn tới.

“Ưm…”

Cana bị hành đồng của hắn làm cho vừa bất ngờ vừa vui mừng.

Thế rồi cảm xúc hai bên dâng trào và rồi…

(Tỉnh lược 1 vạn chữ)



Tới khi hắn mở mắt ra thì bầu trời đã tỏa sáng trên cao vô cùng rực rỡ.

Cảm nhận trên người có bàn tay đang tham luyến vuốt ve bản thân liền quay sang nhìn thì thấy Cana đang tràn ngập hạnh phúc cùng ôn nhu nhìn hắn.

“Không ngủ thêm một chút đi.” Kuro liền vuốt mai tóc nâu gợi cảm của nàng yêu thương nói.

Dù sao đêm qua với nàng cũng lần đầu tiên.

“Không muốn… em muốn cảm nhận sự hạnh phúc này.” Cana tràn ngập hạnh phúc ôm lấy hắn nói.

Kuro nghe vậy liền cho nàng nằm nơi thoải mái nhất rồi cả hai vuốt ve nhau tận hưởng cảm giác hân hoan này.

“Tẩy rửa rồi quay về thôi.” Kuro sau một lúc nhìn bầu trời trên cao mỉm cười nói.

“Được…” Cana nghe vậy liền gật gù.

“A…”

“Ngốc nữ… lần đầu mà tiên mà cứ cố…”

“Còn không phải do anh mà ra à…”

Chỉ là ngay khi Cana muốn đứng lên, thì khẽ nhíu mày kêu rên nhẹ một tiếng, đôi chân khẽ run rẩy. Kuro thấy liền chủ đồng dùng hai tay ôm lấy nàng trong tư thế bế công chúa tiến về hồ nước, dù nàng trách móc hắn nhưng hai tay ôm lấy đối phương tràn ngập thỏa mãn.

Trong lúc cả hai tẩy rửa thì Kuro cũng dùng ám quan chữa trị cho nàng.

Cana sau đó làm nũng rồi trêu ghẹo hắn đủ thứ liền sao nhịn được liền vận động buổi sáng khiến cho cả hồ nước khuấy động không ngừng.

Đến khi kết thúc cũng giữa trưa.

Cả hai lúc này cũng mặc lại trang phục, chỉ có nàng là thay một trang phục mới do hắn có chuẩn bị sẵn, dù sao đêm qua nàng dùng nó lưu giữ kỷ niệm đặc biệt này.

Kuro sau đó liền ôm nàng quay về Nữ Thần hội.

“Chào mừng cả hai trở về…”

Cũng như mọi lần khi hắn ra ngoài và trở về đều trở thành tiêu điểm của chúng nữ, Mira bước tới mỉm cười nói, thế nhưng còn chưa nói hết câu thì khi nhìn thấy Cana gương mặt tràn ngập tỏa sáng mang theo một loại khí chất đặc biệt vô cùng hấp dẫn cứ như vừa trải qua thuế biến nào đó liền hóa đá tại chổ.

Chúng nữ đương nhiên cũng phát hiện điều này liền tập thể hóa đá theo.

“Kuro ca ca… em về nghỉ ngơi đây…” Cana thấy các nàng như vậy liền nở nụ cười đắc thắng cứ như đang khoe khoang vậy, sau đó tràn ngập ôn nhu nói với hắn như một thê tử dịu dàng rồi trở về phòng của mình trước mọi ánh mắt dõi theo của chúng nữ.

“Kuro ca ca…” Mira nở một nụ cười căng cứng nói: “ Chắc anh đi làm nhiệm vụ mệt rồi cũng nên nghỉ ngơi.”

Sau đó cầm lấy tay Kuro kéo tới chổ ngồi quen thuộc, chỉ là bàn tay mềm mại của nàng lại như đá khóa chặt lấy cổ tay của hắn.

“Mời anh dùng…”

Nàng sau đó liền chăm cho hắn môt ly trà như mọi ngày, nhưng lần này ly trà lại bóc khói cứ như nước sôi vậy. Kuro liền nhìn lên thấy nu cười của nàng liền đổ mồ hôi, dù không thấy gì khác lạ, nhưng hắn chắc chắn nụ cười này rất nguy hiểm.

“Chắc anh mệt rồi để em giúp nhé…” Mira sau đó làm quan tâm vô cùng, rồi bàn tay hóa quỷ cầm lấy ly trà đang bóc khói kia đút cho hắn uống.

“Ưm…”

Kuro thấy tình hình không ôn liền muốn đừng lên thì gặp một tay khác của nàng giữ lại, mỉm cười nhìn hắn, cứ thể liền chút vào miệng hắn.

Bởi vì nó quá nóng khiến Kuro trợn mắt muốn kêu lên, nhưng nàng giữ nguyên cánh tay chút hết thì thôi, sau khi uống hết thì hắn liền gục ngã xuống bàn, từ trong miệng bay ra một cái linh hồn trắng nhỏ.

Chúng nữ xung quanh thấy vậy liền rùng mình.

Lúc này Erza bước tới liền tràn quan tâm nhìn hắn hỏi:“Kuro ca ca… không sao chứ…”

“Ara… Ara… chắc hôm qua làm nhiệm vụ mệt quá đó mà.” Mira nở nụ cười quen thuộc nói.

“Là vậy à... để em massage cho anh nhé.” Erza nghe nàng nói vậy cứ như hiểu ra vấn để, mà hành đồng trước đó của đối phương thì nàng giống như không thấy.

Sau đó nàng liền dùng hai tay nằm vai của Kuro bắt đầu nắn bóp đầy bạo lực.

“A… cứu mạng…”

Kuro lấp tức kêu thảm thiết không ngừng vang vọng cả công hội.

“Hứ…”

Đến khi hắn trở thành bùn nhão thì hai nữ liền hứ lên một tiếng với vẻ không vui quay người bỏ đi.

Hắn sau khi thấy hai nữ đi rồi liền khôi phục lại bình thường, nào có bộ dạng tệ hại như hồi nãy, dù không nói thì cũng biết các nàng ghen ngầm nên cho họ phát tiết một chút.

Thật ra Kuro không biết việc các nàng ghen ở đây, không phải ghen tuông mà là ghen tỵ với Cana vì để nàng đắc thủ đầu tiên, cùng đó là một cảm xúc vui mừng không nói nên lời.

Dù sao các nàng đã có cảm xúc với Kuro rất lâu, các nàng cũng đều thể hiện ngầm qua với hắn, nhưng không hồi âm gì ngoài nụ cười ấm áp quen thuộc.

Các vốn cứ cho là hắn đã có tứ nữ Irene rồi, sẽ không tiếp thu người khác nữa, nhưng khi nhìn thấy Cana quay về thì đây như một tín hiệu tốt đối với tất cả.

Ánh mắt chúng nữ ở đây liền tỏa sáng với vẻ mong chờ.

Lucy dù chưa ăn thịt heo cũng thấy qua heo chạy, nhìn thấy biến hóa của Cana liền hiểu được, vốn nàng còn cảm giác buồn chán thì nhìn thấy ánh mắt biến hóa của chúng nữ liền sinh ra biến hóa, không còn chán nản nữa mà tràn ngập chiến ý.

Lập tức từ trong túi nhỏ bên hông lấy ra một tờ nhiệm vụ đã chuẩn bị từ trước chạy tới chỗ Kuro kêu lên.

“Kuro ca ca giúp em nhiệm vụ lần này đi.”Lucy đưa một tờ nhiệm vụ về phía hắn.

Kuro nhận lấy nó quan sát thì thấy tờ nhiệm vụ cấp S liền quan đến đảo ác ma Galuna, hơi bất ngờ một chút liền mỉm cười nói: “Được…”

“Tốt quá…” Lucy nghe vậy liền vui vẻ.

Chúng nữ còn lại vốn muốn cùng hắn đi làm nhiệm vụ thì bị Lucy giành trước hơi hối tiếc một chút.

Hắn nhìn tờ nhiệm vụ trong tay liền biết vì sao nàng chọn nó vì liên quan đến phần thưởng có chìa khóa cung hoàng đạo.

Kuro cứ cảm giác như chủ giác không còn là Fairy Tail nữa, mà chuyển sang Nữ Thần hội bọn họ vậy.

“Tuy nhiên trước khi lên đường...”Kuro cười nói: “chúng ta cần dẫn theo một người nữa…”

“Ai vậy ?”

Lucy nghe vậy liền ngạc nhiên hỏi.

“Đó là…”