Bắt Đầu Từ Fairy Tail

Chương 4: Chữa Trị

Kuro không có bị bộ dạng tức giận của nàng hù dọa mà vô cùng bình tĩnh nói:

“Long chủng ban đầu vốn chiếm lấy toàn bộ ma lực của nàng làm chủ chỉ dùng năng lực quang minh của ta xóa đi hung tính của nó rồi hỗ trợ dung hòa cả hai lại là xong.”

“Thế nhưng người kia lại không làm như vậy mà lại cưỡng ép cả hai dung hòa với nhau nên dẫn ra tình huống phức tạp hơn, khiến nàng có những trạng thái bất thường như vậy.”

“Cái gì ?!”

Irene sau khi nghe hắn nói xong gương mặt hiện ra sự tức giận chưa từng có, vốn nàng còn mang ơn Zeref cho bản thân có lại được hình dáng con người, không ngơ lại là kẻ khiến nàng sống như tra tấn trong hình dáng con người liền câm hận không thôi.

Kuro lúc đầu không để ý giớ nghĩ lại cảm giác có vấn đề, Zeref là kẻ vì đạt được mục địch sẵn sàng hi sinh bất cứ ai, thậm chỉ là cả con mình tự tạo ra cũng thẳng tay mà làm, tuy do lời nguyền ảnh hưởng khiến hắn vô tình, thậm chỉ vì tiêu diệt Acnologia mà sẵn sàng mang đau thương tới công hội Fairy tail lẫn Marvis chỉ đạt được Fairy Heart.

Thậm chỉ cả nữ nhân của mình còn ra tay khiến nàng đau khổ thì sao có thể tốt bụng đi giúp Irene hóa thành người. Như vậy đối phương ra giúp tay giúp đỡ là có mục đích, phải biết Zeref vốn là hoàng đế của một đế quốc hùng mạnh, tất nhiên phải dùng mưu kế lẫn lợi ích hóa cho bản thân đạt được tốt nhất.

Với một kẻ già đời sống hơn bốn trăm năm bị tính kế là chuyển bình thường, chỉ sợ trong nguyên tác nàng bị lừa gạt còn giúp đối phương kiếm tiền giùm chính là dạng như vậy.

“Vậy tình trạng của ta… ngươi chữa trị được không ?” Irene tuy rất tức giận với Zeref, nhưng lúc này nàng lại quan tâm tình trạng của mình hơn.

“Có thể…”

“Thật chứ ?!”

“Chỉ là…”

“Thế nào ?”

“Phương pháp chữa trị có hơi nhạy cảm.”

“…”

Nhìn đôi mắt của mong chờ của nàng không để thất vọng liền nói, Irene nghe đối phương có thể chữa trị cho bản thân liền hưng phấn vô cùng nhìn hắn cứ như nhìn thấy trời cao còn chưa bỏ rơi bản thân cứu vớt khỏi khổ ải.

Nhưng Kuro sau đó làm ra gương mặt có chút khó xử, khiến nàng lại căng thẳng lo lắng, nhìn bộ dạng của nàng liền cảm giác thu vị cười thầm trong lòng rồi khó khăn nói ra khiến nàng ra vẻ khó hiểu, thế là hắn liền kề sát vào tai nàng nói nhỏ một hơi.

Sau khi nghe xong Irene gương măt liền đỏ như trái cả chua chín mọng khiến hắn nhìn thấy mà chảy nước miếng muốn cắn một cái.

“Đã vậy… phải dùng thời gian rất dài để chữa trị cho nên… còn nếu như nàng thấy không tiện thì…”

“Không… ta đồng ý…”

Kuro tiếp tục ấp úng nói tiếp vấn đề khiến cho Irene càng nghe càng cúi đầu xuống xấu hổ không dám nhìn đối phương, thấy bộ dàng thẹn thùng của nàng liền muốn nói tiếp thì đối phương liền vội kêu lên, rồi quay lưng về phía hắn.

Kuro nghe vậy liền nhếch môi đắc ý, tất cả đều tính toán của hắn, thực ra hắn có trong vòng hai ngày khiến nàng trở lại thành người, nhưng muốn có thời gian tiếp xúc với đối phương nhiều hơn nên chỉ có thể dùng kế lâu dài này.

Sau đó để tránh Irene xấu hổ thêm liền chuyển chủ đề hỏi nàng sống ở đâu, nàng liền chỉ về làng Rosemary, thế là cả hai cùng tới đó.

Trên đường hắn hỏi thăm tên nàng dù đã biết trước, nàng lúc này mới nhớ tới chưa giới thiệu bản thân liền nói cho Kuro biết, cứ thế cả hai cùng trò chuyển với nhau trên đường tới làng.

Hắn mới biết được ngày hôm qua Ezra được sinh ra, còn tại sao nàng không bộ dạng yếu đuối sau khi sinh thì chắc là do long lực rồi.

Dù sao nàng chỉ là hình dáng con người mà thôi, còn sức mạnh và khả năng khôi phục vẫn của long tộc.

Irene sống trong ở nhà thờ của các nữ tu si, do bị hỗn loạn bởi tâm tính cùng đang mang thai không lo kiềm tiền được nên được các nàng thu nhận, trang phục đang mặc cùng do ở đó phát cho.

Hắn lúc này mới nhớ tới cảnh nàng sau khi khôi phục hình người liền sống ở trong nhà hoang ngủ bằng rơm rạ, dù sao không có tiền nên chỉ có thể sống như vậy, sau đó may mắn được nhà thờ thương sót thu nhận.

Nàng đang mang thai nên họ nghi là nàng bị nam nhân tệ bạc bỏ rơi.

Sau nhiều cuộc trò chuyện thì cả hai cũng thân cận hơn một chút không còn cảm giác xa lạ như lúc nãy, Irene từ sau khi biết được bản thân có được chữa trị liền nhìn xuống đứa trẻ ôm trong lòng vô số cảm xúc phức tạp.

Không lâu sau cả hai cũng về tới làng của nàng liền đi thẳng tới nhà thờ.

Khi cả hai vừa tới nơi thì các nữ tu sĩ liền chạy ra quan tâm lấy nàng dù sao đột nhiên sau sinh liền biến mất khiến họ hốt hoảng một phen.

Thấy họ như vậy hắn cũng yên lòng ít nhất là các nàng thật lòng đối xử tốt với Irene, rồi giới thiệu bản thân là một ma pháp sự trị liệu khiến họ kinh ngạc.

Dù sao ở thế giới này ai cũng ma pháp sư tồn tại, chỉ là ở vùng làng quê nhỏ bé nhỏ bé thì không có, bây giờ lại xuất hiện một người mới khiến họ kinh ngạc.

Với vẻ ngoái soái mỹ cùng tràn ngập quang minh của mình rất thân cận mọi người ở đây, sau đó liền nói cho họ biết hắn sẽ tạm ở đây một thời gian với mục địch chữa bệnh cho mọi người, khiến các nàng nghe vậy vô cùng hoang nghênh.

Hắn tính ở đây một thời gian để chữa trị cho Irene, nên sẵn tiện làm quen với mọi người ở đây.

Sau đó Irene được các bảo đi nghỉ ngơi dù sao trong tình trạng mới sinh xong, rồi Ezra được các nàng bế đi, ai làm việc náy của mình.

Thế là chỉ còn hai người họ ở đây mà thôi, bầu không khí lại tĩnh lặng lần nữa.

“Theo ta…”

Irene phá vỡ bầu không khí đi phía trước khiến Kuro ngạc nhiên một cái rồi theo sau. Rất nhanh cả hai theo sự dẫn dắt của nàng liền tới một căn phòng đơn sơ với một chiếc giường nhỏ.

“Ngươi có quay lưng đi được không… dù sao…”

“Được… tôi hiểu…”

Hắn rất nhanh liền ít thức được nàng định làm gì liền kích động, quả nhiên lúc này nàng lại nói một câu khiến hắn hưng phấn, tuy không thể chỉ thấy bóng lưng của nàng nhưng hắn đoán ra được liền vội quay lưng lại.

Irene quay lại thấy hắn đưa lưng phía này liền an tâm một chút, rồi đỏ mặt căn răng hai tay run rẩy nắm lấy trang phục trên người, dù sao lần thứ hai làm điều này trước mặt một nam nhân khác nên vô cùng xấu hổ nhưng nghĩ tới nổi đau khổ bị dày vồ bốn trăm năm liền không do dự kéo xuống.

“Ngươi có thể quay lại được rồi.”

Kuro nhất thời nghe được từ phía sau có một âm thanh của một cái gì rơi xuống liền kích động chỉ la sau đó vội khống chế cảm xúc bình tĩnh lại, rất nhanh cảm giác được có ba động ma lực xuất hiện từ phía sau rồi biến mất rồi nghe thấy âm thanh trên giường như có ai đó trèo lên thì không lâu liền nghe được nàng kêu lên.

Hắn liền không do dự quay lại thì thấy váy trắng cổ điển nằm dưới đất thành một đoàn, nàng lúc này nằm trên giường với hai mảnh đồ bơi che lấy nơi xấu hổ.

Nhìn lấy cơ thế mịn màn trắng trẻo của nàng liền hưng phấn, nhất là phía trước có hai điểm nổi bật do nằm xuống càng thêm rõ ràng.

“Nhanh… bắt đầu đi.” Nàng bị hắn nhìn như vậy liền ngượng ngùng quay mặt sang một bên kêu lên.

“À… được.”

Kuro nghe vậy liền tập chung công việc chính, hai tay lần nữa kẹp lại phát ra ánh sáng, bắt đầu từ dưới ngón chân nàng từ từ vuốt đi lên.

Theo ma lực quang minh từ ngón tay hắn truyền vào từ dưới lên khiến nàng cảm giác được tràn ngập ấm áp cứ bản thân đang được thanh tây khỏi bụi trần, sự xấu hổ cũng giảm bớt nhắm mắt hưởng thụ cảm nhận tẩy lể.

Từ chân bên này liền sang bên kia rồi lại đi lên eo thon của nàng tiến lên giữa nguyệt hung của đôi phương, cảm nhân hai ngón tay đang dần đi lên khiến nàng ngượng ngùng vô cùng thế nhưng rất gương mặt liền nhăn lại, một cảm giác khó chịu lẫn đau đớn xuất hiện.

Kuro đôi mắt nhắm lại trên gương mặt cũng hiện ra sự ngưng trọng, khi sắp trượt lên giữa nguyệt hung thì một tay khác của hắn khẽ động một vòng tròn nhỏ ma pháp xuất hiện, từ trong vòng ma pháp hiện một đợt sóng bao phủ lấy căn phòng nhỏ này.

“Grào…”

“Thình thịch.”

“A…”

Khi ngón hai tay hắn chạm tới ở giữa thì chỗ đó như bị tác động mạnh một làn sóng vang lên, nhất thời từ chổ đó phát ra một âm thanh như long rầm kêu lên, nhịp đập của trái tim vang vội bắn ra một đợt sóng ma pháp hắc ám phá nát hai mảng đồ bơi và trang phục trên người hắn, nhất thời trên người Irene xuất hiện biến hóa.

Một nửa thân thể bên trên xuất hiển từng đợt lớp vảy trên da trắng mịn như rắn vậy, nàng cũng kêu lên một tiếng đau đớn, cả cơ thể liền co lại với nhau.

Sau một lúc thì hắn cũng ngừng lại mở mắt liền hơi ngạc nhiên với vảy rồng trên người nàng, dù thấy trên phim biết được nó giống như trạng thái Long Lực của Natsu vậy, nhưng thấy tận mắt cũng kinh ngạc không nhẹ.

“A… đừng có nhìn…”

Irene lúc này cũng khôi phục lại ý thức mở mắt thấy đôi mắt kinh ngạc của đôi phương thì nhìn xuống cơ thể của mình liền kinh hoàng, co người lại trong góc giường run rẩy như một con thú bị thương.

Nhất thời ký ức bị nhốt trong ngục giam bị làm nhục, tra tấn ba năm tràn về khiến nàng run rẩy lợi hại hơn.

Kuro liến đau lòng bó lên giường, đưa tay bắt lấy một cánh tay tràn ngập vảy rồng của nàng, khiến cho Irene cơ thể căng cưng run rẩy lợi hại, sau đó trước sự kinh ngạc của đối phương liền dùng sức kéo nàng liền ôm vào lòng.

“Đừng lo… ta không ngại… cứ yên tâm… có ta ở đây sẽ không để ngươi đau khổ nữa đâu.” Hắn ôm nàng vào lòng nhìn xuống gương mặt xinh đẹp đang kinh ngạc mỉm cười ấm áp, đưa tay vuốt lấy gương mặt tràn ngập vảy rồng của nàng nói.

Irene nghe hắn nói vậy tràn ngập vẻ không dám nhìn đối phương, nhưng khi nhìn đôi mắt tỏa sáng của hắn tràn ngập ấp áp và thương hại không chút chán ghét liền khiến rung động mạnh mẽ, cảm nhận được bàn tay vuốt lấy gương mặt đáng sợ của mình liền nhịn không được xúc động ôm lấy hắn khóc lớn.

Suốt bốn trắm năm phải sống trong cảm giác sợ hãi bộ dạng của mình khi bị người khác chán ghét khiến nàng bị dồn nén, nhất là cảm giác trong nhục giam bị đối xử tệ bạc liền tuông trào ôm lấy đôi phương phát tiết ủy khuất trong lòng.