(Đây sẽ là dưới góc nhìn của Erza)
"Chị!" Cô mặc váy dự hội chạy thật nhanh tới Hội.
"Chị Aci?" Nhìn xung quanh xem có bóng dáng nào quen thuộc không.
"Chị Aci!!" Cô đi vô tìm Aci qua mọi góc.
"Chị Aci đâu rồi? Chị ấy đâu rồi? Sao không để lại lời nhắn cho mình?"
Cô nghĩ, thật sự thì hồi đấu với mẹ thì cô đã thấy có gì đó bất ổn với chị Aci rồi.
Ánh mắt ấy nụ cười ấy bỗng nhìn buồn đi, đó là lần đầu tiên cô thấy chị ấy buồn như thế.
"?" Bỗng nhiên có một thứ màu trắng phát sáng, đập vô mặt cô đó là một bức thư.
"Bức thư? Từ chị Aci sao?" Cô không hiểu nữa có gì đó trong cô bất an mãi không thôi, cô đi tới mở bức thư ra.
Bên trong nó lại ghi.
Xin chào em, chắc em đọc bức thư này thì em cũng không thấy chị rồi, chắc em có lật tung ra thế giới thì em cũng không thấy chị đâu, chị đã hoàn thành nhiệm vụ và tái thiết lập lại thế giới thành công rồi, chị đã về trên Thiên Giới rồi, thật sự thì nếu không có em và mọi người thì chị cũng không có ở đây, cảm ơn em và mọi người, thật sự thì Erza..chị không thực sự muốn về lại Thiên Giới đâu..chị muốn ở với em, chị muốn làm việc cùng em, chị muốn nhìn thấy em..chị muốn được nghe giọng em trách móc chị, chị thật sự sẽ rất nhớ em và chị khá chắc em cũng sẽ rất nhớ chị nhỉ? Đúng không? Chị..xin lỗi vì đã đột ngột đi như vậy mà không báo trước với em hay mọi người nhưng ít ra chị đã báo trước với Hội Trưởng! Chị vẫn sẽ giữ huy hội nha chị rất yêu nó, chị rất rất yêu mọi người và chị cũng rất rất rất rất yêu em hi vọng nếu có lần sau thì chị mong em sẽ chia sẻ với chị nhiều hơn và chị cũng mong chị cũng chia sẻ nhiều hơn với em
Kí tên: Chị của em, Aci.
Cô như không nghe được gì, cũng không đủ can đảm nữa, nước mắt cô chợt rơi xuống, cô cầm lá thư vô lòng ngực không nói gì chỉ nức nở thôi.
"Chị..em.." Cô không kịp nhận thức rằng mọi người ở đây, cô chỉ khụy xuống lộ ra vẻ yêu đuối.
"Em..xin lỗi.." Cô trong lòng không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa, nhưng trong lòng cô có gì đó đã dứt hẳn, nó khiến cô đau và bức rức cả người.
"Chị đâu rồi? Chị Aci?" Cô không chịu được việc chị ấy đi một lần nữa, là do mình quá vô tâm? Nhưng trái tim cô đang đập mạnh dữ dội, cô thở khí lạnh lại tràn vào phổi cô sau đó đi ra.
"Chị..."
"Là đồ dối trá.."
_____________
(Khung cảnh dưới góc nhìn của Erza hồi nhỏ, đây không phải là hồi ức của Erza nhé, mình làm vô cho truyện rõ hơn tại sao Erza lại kêu Aci là kẻ nói dối)
Khung cảnh tuyệt vọng này xuất hiện trong mắt cô, cô muốn khóc thế nhưng lí trí cô mãnh liệt nói không được khóc.
"Ai đó! Ai đó cũng được làm ơn!" Một cô bé gọi tất cả mọi người giúp ai cũng không thèm giúp hay nhìn cô cả.
"Chị ơi! Làm ơn giúp em!" Cô thấy một thiếu nữ tóc đen mặc một bộ đồ từ trên xuống dưới chân là màu đen, đai thắc lưng là màu đỏ treo qua bụng, áo màu đen đó dài lắm cả tay và chân cô không thấy được gì cả, ánh mắt vô hồn nhìn vào cái tác phẩm của ai đó, nên cô cố gắng đi tới đó và chạm tay vào thiếu nữ đó.
"Chị!" Người con gái ấy có một đôi mắt đỏ như máu, có gì đó sai sai tim của cô lỡ một nhịp, có gì đó trong tim cô đã đập nhanh hơn bình thường.
"Hửm?" Người con gái ấy đáp rồi nhìn xuống cô, đôi mắt ấy đã nhìn vào cô, có một chút gì đó sợ hãi thế nhưng phần gì đó lại lấp đi nỗi sợ ấy.
Lần đầu tiên trong đời cô thấy một thiếu nữ ấy thế nhưng cô nhanh chóng trở lại bình thường tim vẫn đập nhanh liên tục.
"Chị ơi làm ơn giúp em!"
"..." Người con gái ấy không nói gì, một lúc sau lại nhìn lên cái tháp sau đó gật đầu.
"Jellal!" Cô nhanh chóng chạy nhanh tới chỗ một cậu con trai màu tóc là màu xanh nước biển trên mặt có một vài kí tự.
"Cậu tránh ra đi!" Nhưng không ngờ Jellal lại đẩy cô ác độc nói.
"Ngươi cút ra khỏi đây! Không được nói gì về chỗ này nếu không ngươi sẽ không biết chuyện gì đang xảy ra đâu!" Jellal ác độc nói.
"..Nhưng mà!" Cô như không thể tin được gì cả, một chút cũng không, cô vô tình níu lấy tay cầm thật chặt vào cô gái trước mặt.
".." Cô gái ấy không nói gì chỉ nhìn cô và Jellal nói chuyện.
"Cút đi! Và đừng bao giờ trở lại đây!" Cô bất ngờ thế nhưng cũng đi, cô ấm ức những câu hỏi tại sao liên tục xuất hiện, những hình ảnh trước kia bắt đầu xuất hiện.
"Hơ?" Bỗng cả cơ thể cô có một chút ấm ấm, cô nhìn lại thì ra cô đang bị bế một cách bất ngờ.
"Chị?" Cô ngây ngô nhìn người con gái trước mặt, đáng lẽ cô gái này đã đi rồi chứ?
"Khóc đi, đừng buồn.." Giọng cô gái này có một chút lạnh người thế nhưng nếu nghe kĩ thì rất ấm áp.
Một vài ngày trước khi đến Fairy Tail, thì hai người đã có một khoảng thời gian đẹp đẽ, hình ảnh cô đang vui đùa dưới một dãy bông hoa đẹp.
"Chị! Lại đây chơi với em đi!" Cô với tay nói với chị của cô.
"..." Người con gái ấy cũng làm theo đi tới chỗ của cô ngồi xuống.
"Mùi thơm đúng chứ chị?" Cô cầm một lá hoa ngưi rất thơm, trên đầu cô xuất hiện một vòng tròn đầy hoa.
"Đây là chị làm?" Cô bất ngờ nhìn qua cô gái kia ánh mắt đầy bất ngờ cô ấy cũng đeo cái vương miện hoa trông rất đẹp, cô phì cười.
"Hahah, chị rất đẹp đấy!" Cô nửa đùa và nửa thật.
"Ừm, em cũng vậy đó trông cũng rất đẹp, thưa nữ hoàng" Cô gái ấy cười đùa nói, lần đầu cô gái ấy cười lại khiến tim cô lại rung động lên liên hồi.
"Chị mới là đẹp!" Cô cố phản bác lại một câu.
"Em..muốn xem ma thuật không?" Cô gái ấy ra câu hỏi với cô.
"Dạ! Em muốn xem ma thuật!" Lúc này cô không biết ma thuật gì cả, có lúc bên trong tòa tháp kia cô bỗng thấy hiện tượng lạ những thanh kiếm bay lên đâm thẳng vào những kẻ xấu.
"Được rồi nhìn nè!" Cô gái đưa đôi tay ra bỗng nhiên có một ma thuật đầy màu sắc xuất hiện biến thành bất cứ con vật dễ thương.
"Woa đẹp quá! Em rất thích!!" Cô vui vẻ nói.
"Nữa nè" Thêm rất nhiều ma thuật xuất hiện, tất cả giờ đều mệt nằm xuống.
"Chị.."
"Sao?" Một từ rất nhẹ nhàng toát ra khiến cô đỏ mặt.
"Chị hứa với em nha?" Cô đỏ mặt nói.
"Hứa?"
"Là hứa với em nhé? Đây là lời nguyền giữa hay chúng ta" Cô nói.
"Chị sẽ không được rời xa em nhé, và em cũng không được rời xa chị! Nếu không một trong cả hai sẽ rất rất buồn" Cô ra điều kiện chỉ riêng cho cả hai.
"..Ừ.." Cô gái kia gật đầu nói với cô.
"Yay! Chúng ta ngoắc tay nào!" Cô vui qua ngồi dậy giơ ngón út ra, cô gái kia cũng giơ ngón út ra cùng cô cùng ngoắc móng tay.
"Lời hứa đã thành lập rồi nhé!" Hai người vui vẻ nằm xuống hoàng hôn đã hiện lên nãy rồi giờ là của màn đêm.
"Chị.."
"Sao?"
"Em muốn học ma thuật!" Cô bỗng nhiên muốn học nó.
"Tại sao?" Cô gái hỏi.
"Em muốn học ma thuật để bảo vệ chị!" Cô gái kia ngồi dậy nhìn cô chầm chầm mãi.
"Sao thế ạ? Không được ạ?" Cô cảm thấy cô gái ấy lại hành động lạ lẫm.
"..Cảm ơn em.." Người con gái kia rốt cuộc cũng nói với cô, cô gái cười hạnh phúc lần đầu cô thấy nụ cười ấy đẹp đến mê người.
"Chị sẽ dậy em ma thuật" Cô vui vẻ người con gái bắt đầu chìm vào giấc ngủ chỉ cô là chưa ngủ được nhìn vào chị thấy nguyên khuôn mặt đẹp quá trời khiến cô bất giác hôn chị ấy.
"Mình làm cái quái gì vậy!?!!"
Cô như không thể tin bản thân mình lại làm thế, nụ hôn đầu của cô và của chị ấy.
"Um..mm" Chị ấy nằm ngủ mơ sau đó ôm cô vào lòng nằm ngủ ngon hơn, cô cũng không phản ứng mà ôm lại, đây là điều cô mong muốn.
Mong muốn được nhìn chị ấy khi ngủ, được nghe giọng nói ấm áp của chị ấy, được chị ấy ôm vào lòng mà ngủ như vậy được chị ấy kêu tên cô một cách dịu dàng như thế được chị ấy quan tâm như thế thì cô còn gì để mãn nguyện hơn? Cô yêu chị ấy không phải theo cách quý mến mà là yêu theo kiểu người yêu.
Thế là 2 tháng đã trôi qua, cô cuối cùng cũng kiểm soát được ma thuật của cô, cô đi tới chỗ của chị.
"Chị! Nhìn nè!" Cô cho chị xem ma thuật của cô.
"Ồ mới có 2 tháng mà em đã điều khiển được chính ma thuật kị sĩ thì quá giỏi luôn!" Chị xoa đầu cô, cô rất vui mừng nên cười với cô.
Cả hai người không biết nấu ăn thế nhưng về nướng thì có thịt cá và thịt thôi, nếu mình bị sốt thì chị ấy sẽ cõng mình đi tới nhiều nơi để chữa trị mất mấy đồng hay Jewel thì chị ấy cũng đưa mình rất hạnh phúc.
(Lúc này Aci chưa có ma thuật chữa trị)
Em muốn yêu chị ấy, em muốn ở với chị ấy cả đời.
Em yêu chị!
_____________
(Từ chỗ này là kết thúc cái hồi tưởng)
Thế nhưng khi đến Fairy Tail thì mình không còn một chút kí ức gì cả về chị ấy, mà còn nhầm lẫn mình yêu Jellal, tuy là như vậy thế nhưng mỗi khi ở gần Jellal tim mình chẳng đập nhanh, mặc dù mình rất yêu Jellal thế nhưng cảm giác của mình với Jellal lại không hề có.
Nên khi gặp chị mình lại cảm giác quen thuộc, thế nhưng mình lại làm chị ấy khóc vì sự phủ phàng của mình, chị ấy đã làm rất nhiều điều với mình, quan tâm mình và bảo vệ mình hết sức vậy mà mình lại tổn thương chị ấy.
Mình là đồ tồi.
Chị ấy rõ ràng là vì yêu mình chỉ cần nhìn chị ấy thôi mình đã biết chuyện của chị ấy rồi, cho dù chị ấy có tỏ tình thì mình sẽ đồng ý.
Thế nhưng...
"Tôi xin lỗi.."
"Em hài lòng chưa?" Rõ ràng là chị ấy sẽ không bao giờ làm như thế chị ấy sẽ không đánh người vô cớ như thế phải có lí do mới đánh.
Thế nhưng mình lại không chịu nghe chị ấy giải thích, chị ấy đã chờ mình rất nhiều ngày đã kiên nhẫn chờ mình thế mà mình lại làm chị ấy thất vọng.
Kể cả khóc, ánh mắt buồn bã của chị ấy nói với mình rằng chị đang buồn, vì rất háo hức để gặp mình mà...
Em xin lỗi chị Aci...
Qua ngày hôm sau thì cô đột nhiên mất đi kí ức về một người mà mình rất rất yêu, người ấy có khuôn mặt rất đẹp chuẩn mỹ nhân, có giọng nói trầm ấm mỗi làn khi nghe chị ấy nói thì cô phải im lặng để mình nghe giọng nói ấy.
Đôi mắt lấp lánh màu đỏ như máu ấy nó in sâu vào tâm trí cô, chị ấy như một con sói hoang với đôi mắt màu đỏ trong màn đêm màu đen sáng rực nhưng khi về nhà thì lại như một con cún con nhỏ hay nũng nịu với chủ.
Chị ấy cũng vậy thế nhưng lại là phiên bản dễ thương hơn lại nghe lời chủ nhiều hơn, khi nhìn thấy chị ấy nói chuyện với người khác hay làm gì khác với người con gái hay trai khác thì trong lòng mình lại dưng ra một cảm giác có ác cảm với người kia, nó thật kì lạ mình cảm giác muốn chiếm hữu chị ấy và gϊếŧ những kẻ đã nói chuyện hay đυ.ng chạm thân mật với chị ấy.
Đừng bôi xấu chị ấy, đừng xóa đi sự thuần khiết của chị ấy! Nếu không ta sẽ gϊếŧ lũ các người!
Chị ấy luôn đi theo cô, lủi thủi đi với cô từ đằng sau đi, nhẹ nhàng an ủi cô và ôm cô vào lòng mình.
Mình mong muốn mọi thứ sẽ quay về chỗ cũ, mình mong là chị ấy sẽ về với mình nhưng chị ấy là ai? Mình quên chị ấy? Chị ấy là người thế nào? Chị là ai?
"Chị là ai?"
Một câu như thế làm đối phương thật sự đau lòng.
"Chị là gì của em?"
"Còn em là gì của chị?"
"Chị.."
"Chị là ai trong cuộc đời em?"
"Chị là Aci..là người sẽ yêu em?"
Hàng ngàn câu hỏi và kí ức càng ngày càng lẫn lộn trong cô, kí ức thì phai mờ khiến cô không hề nhớ bất cứ gì cả.
Hình ảnh của người ấy đã phai mờ, không phải là Jellal mà là một cô gái với đôi mắt đỏ như máu, cô gái dịu đang hỏi mình, giọng của cô gái lại trầm ấm đến bất ngờ, ánh mắt mặc dù khá sợ hãi thế nhưng lại rất nhẹ nhàng nhìn cô, nụ cười hạnh phúc ấy.
Đó chính là thứ cô muốn thấy.
Đó chính là thứ cô muốn chạm vào.
Cô muốn chạm vào khuôn mặt ấy, khuôn mặt mỹ nhân đẹp thỏa lòng người.
Nhưng mà chị là ai?
Sao người đó lại giống với người mà mình đã mơ? Sao người mình lại bức rút thế này? Sao mình lại mong muốn được gặp lại người ấy và xin lỗi? Mình muốn gặp người con gái với nụ cười hạnh phúc ấy.
Mình đã mơ.
Mình đã mơ một giấc mơ đẹp.
Nó là một khung cảnh đầy hoa, có hai người con gái một tóc đen và tóc đỏ đang vui vẻ chơi với nhau.
Người con gái tóc đen cười với một nụ cười hạnh phúc chưa bao giờ cô được thấy, người con gái tóc đỏ là cô, cô đang nhìn đến mê người kia.
"Mình...muốn gặp chị ấy mình..muốn yêu chị ấy...muốn nghe giọng trầm ấm ấy! Mình muốn nhìn nụ cười hạnh phúc ấy.."
"Đó là điều mình mong muốn nhất"
____________Còn Tiếp_____________