Chương 1:
- Cô Kwang Na-yeon, nghe tôi nói, được chứ!?
Người phụ nữ mặc áo blouse trắng, nhoẻn miệng cười với bệnh nhân của mình.
Đương nhiên, người kia gật đầu rất nhanh chóng.
- Cô Na-yeon, quả thực hôm qua cô đã bị chồng mình đánh và nghe anh ta nói lời nặng nề, tôi rất lấy làm cảm thông. Nhưng cô hãy nghĩ đến con gái mình, nếu hai người ly hôn, con gái cô sẽ ra sao? Cô hiện tại không nghề nghiệp ổn định, thậm chí còn đang phải sử dụng thuốc điều trị chứng mất ngủ. Tôi không phải luật sư còn rõ ràng cô sẽ gặp bất lợi nếu ra tòa. Hãy cân nhắc kĩ, đừng để hành động bộc phát lúc này ảnh hưởng đến tương lai con cái mình. Hãy nguôi cơn giận, gọi một cuộc điện thoại cho anh ta, nói rằng cô cảm thấy ra sao lúc này, hãy hỏi anh ấy còn yêu cô không! Nếu anh ta lưỡng lự, tức là anh ta còn tình cảm, ắt sẽ xin lỗi. Nếu anh ta cáu gắt hay thô lỗ, hãy khiến anh ta hối hận bằng lòng vị tha của người phụ nữ. Hai người vì yêu nên mới kết hôn, tôi tin anh ta vẫn còn rất yêu cô. Có lẽ vì áp lực mà dẫn đến hành động thô bạo với cô như vậy mà thôi.
Giọng nói ngọt ngào của chuyên gia tư vấn tâm lý hôn nhân như rót vào tai bệnh nhân vậy. Trong phút chốc, người này thực sự đã không còn cáu gắt, trái lại còn như muốn bật khóc vì nghĩ đến người chồng và đứa con mình.
- T-Tôi sẽ nghe lời bác sĩ, sẽ nói chuyện với anh ấy...!
- Tốt lắm cô Na-yeon, mong sớm nghe tin tốt của cô!
- Vâng, cảm ơn bác sĩ!
*Cộc cộc
- Tôi về đây ạ!
- Vâng!
- Chị Seo-yoo, đến giờ nghỉ trưa rồi!
Một bác sĩ bước vào với gương mặt tươi tỉnh. Seo-yoo cười đáp rồi cũng ra khỏi phòng khám theo cậu ta.
- Không ngờ chị Seo-yoo ngoài giúp các bệnh nhân mắc các chứng bệnh về tâm thần ra còn tư vấn tâm lý hôn nhân nữa đấy!
Người kia cười chọc ghẹo, Seo-yoo chưa vội đáp, nàng nhún vai, cười kiêu hãnh.
- Rắc rối trong hôn nhân cũng được phát sinh từ tâm lý, tôi chỉ giúp họ hàn gắn lại một chút mà thôi! Mà Do-yun, việc tôi nhờ cậu sao rồi?
- A, đương nhiên là đã xong!
Do-yun cười "nham hiểm", nhanh chóng mở màn hình điện thoại hướng Seo-yoo.
- Chị nhìn xem, như một căn biệt thự mini. Chưa hết, nhìn những căn phòng này đi, khách sạn cao cấp ở Gangnam-gu có là gì kia chứ!?
Seo-yoo đương nhiên là ưng ý, chỗ rộng lại thiết kế theo kiểu mới như vậy, có ai dám chê nửa lời.
- Giá cả ra sao?
- À, vì ở ghép với ba người nữa nên giá cũng ổn đấy chị! 350 ngàn won một tháng, không trả thêm phí gì hết!
- Thật sao? Nhà rộng vậy kia mà... nội thất cũng đắt tiền nữa...
- Cũng không biết nữa. Ban đầu thực ra chỉ có hai người ở, một nam một nữ. Nhưng vì bạn em quen với người đàn ông nên được ở ghép cùng họ. Giờ thì chị nhờ em có cậu b-...
- Được rồi! Tôi mời cậu bữa trưa coi như trả công ha!
Seo-yoo tươi tỉnh bá cổ Do-yun rồi kéo đi gấp, không để cậu ta nói hết câu.
"Vậy là phải thuê xe chở đồ rồi...Aigooo~~~"
Nàng... không thể giấu nổi nụ cười... toe toét...
*
- Anh Yun Ji-hoon, thành thật trả lời câu hỏi của tôi!
Ánh mắt sắc lẹm như nhìn xuyên thấu tâm can đối phương. Người phụ nữ mới mở lời mặc một chiếc áo sơ mi trắng tinh, hai bàn tay đan nhau, đặt lên mặt bàn đệm kính trong suốt.
Đối phương gật đầu, khá dứt khoát.
- Phải rõ ràng, vì sao anh đánh vợ mình? Đã đánh bao nhiêu lần rồi?
- Tôi chỉ đánh cô ấy duy nhất một lần sau 2 năm sống chung là vào tối qua. Tôi đã thực sự giận dữ và hôm qua là đỉnh điểm của sự bộc phát. Chi phí sinh hoạt phát sinh quá nhiều khoản, cô ấy không những không vun vén cho chồng con, trái lại còn tiêu hoang phí hơn vào các việc làm đẹp vô ích. Trước khi cưới nhau còn chịu khó làm thêm, khi cưới được hai tháng cô ấy bỏ hết việc, để một mình tôi gánh vác. Tôi thực ra khi đó đồng ý, tôi không muốn vợ mình vất vả nhưng nếu cô ấy ngoan ngoãn như hồi mới cưới có phải hiện tại chúng tôi vẫn rất hạnh phúc không!? Tôi nhịn được nửa năm, là vì nghĩ cho đứa con, đến hôm qua, người ta mang thêm một "núi" đồ làm đẹp của cô ấy đến nhà và yêu cầu tôi thanh toán, tôi đã không nhịn được và ra tay. Luật sư, cô cũng là phụ nữ, cô có lẽ s-...
- Không, tôi là một Luật sư, tôi công bằng và không đứng về phía ai hết, chỉ đứng về điều đúng đắn. Anh Ji-hoon, việc anh nhẫn nhịn nửa năm trời, điều đó đồng nghĩ với việc tình cảm trong nửa năm đó liên tục đi xuống. Anh đánh vợ, đỉnh cao của hạnh phúc vụn nát, không thể hàn gắn dù có cố chấp sống chung. Anh cũng nhận ra việc đó nên thay vì đến gặp một bác sĩ tư vấn tâm lý hôn nhân gia đình, anh lại đi gặp luật sư tư vấn ly hôn – là Kwon Eun-ji tôi, đúng chứ!?
Eun-ji cười, đứng lên, như là đang thuyết phục bằng ánh mắt với đối phương vậy.
Và cô thành công, một cái gật đầu dứt khoát từ "khách hàng" đã làm mắt Eun-ji có phần "phát sáng".
- Đầu tiên, rất vui vì được làm luật sư của anh, chắc chắn anh sẽ có mọi lợi thế trong lần ra toàn sắp tới. Thứ hai, tôi nghĩ anh nên cảm ơn vì vợ anh không có đến đây gặp tôi. Nếu cô ấy đến đây trước, hai người vẫn ly hôn thôi, nhưng chính là mọi lợi thế tôi mới nhắc tới kia sẽ "đổi chủ". Anh hiểu chứ, anh Ji-hoon!?
Ji-hoon đứng lên, đưa tay, mang vẻ mặt cảm kích.
- Vì vậy tôi mới tìm đến luật sư Kwon mà không phải ai khác. Vạn sự nhờ cậy vào cô!
Nhận cái bắt tay, Eun-ji gật gù.
- Tôi sẽ không để tiền của anh Ji-hoon phung phí đâu!