Cô Hầu Gái Của Các Thiếu Gia

Chương 72: Ở trên giường nhị thiếu gia, làm với tam thiếu gia

Không có gì bất ngờ xảy ra, Lý Y Y lại bị Phàn Mặc Hoàn lăn lộn kiệt sức.

Nhưng may mắn là người đàn ông này tốt hơn Phàn Mặc Hàn nhiều. Làʍ t̠ìиɦ xong, anh bôi thuốc vào tiểu huyệt, còn mát xa toàn thân cho cô, sau đó mới ôm cô ngủ.

Xương cốt toàn thân được người đàn ông này gãi đúng chỗ ngứa, tay chân anh bao bọc lấy cô, ôm chặt vào ngực. Da thịt hai người gần gũi, hơi thở hòa quyện, giống như một đôi tình nhân đang trong thời kỳ yêu đương nồng nhiệt.

Cảm giác này khiến trái tim Lý Y Y trở nên ấm áp, cô ngủ cũng rất ngon giấc.

Có điều…

Nhiệt độ trong chăn có phải quá cao hay không?

Hình như càng ngày càng cao!

Trong cơn mơ hồ, cô có thể cảm nhận thấy một hơi thở nóng rực đang hô hấp bên tai, đôi tay của người đàn ông vốn đang đặt trên eo cô cũng bắt đầu di chuyển lung tung, lòng bàn tay thô ráp vuốt ve trước ngực và bụng nhỏ rồi đi đến giữa hai chân, châm ngòi lửa.

“Ưm ~”

Lý Y Y vặn người muốn tránh đi.

Nhưng đôi tay này theo sát như một cái bóng, thậm chí còn chui vào trong bắp đùi của cô bắt đầu trêu chọc cánh hoa mẫn cảm.

“Nhị thiếu gia đừng…”

Lý Y Y nhẹ giọng cầu xin, nhưng vẫn không ngăn được hai ngón tay linh hoạt đang tùy ý chơi đùa cánh hoa của cô, đầu ngón tay còn nhẹ nhàng chọc vào lỗ nhỏ, khiến cho thân thể cô chủ động tiết ra từng đợt dâʍ ŧᏂủy̠.

Chẳng mấy chốc, hoa huyệt của cô đã sũng nước, lối vào đều ướt đẫm.

Sau đó, hai chân cô bị tách ra, côn ŧᏂịŧ nóng bỏng bá đạo tách hai cánh hoa xông vào.

Kích thước của côn ŧᏂịŧ này… Không phải của nhị thiếu gia!

Lý Y Y đột nhiên bừng tỉnh, cô mở mắt và bắt gặp ánh mắt đáng thương của Phàn Mặc Dịch.

“Tam thiếu gia?”

“Y Y, em thật vô tâm! Tối hôm qua anh đợi em ở trong phòng mà em không đến, kết quả là sáng sớm hôm nay anh phải đến phòng anh hai tìm em. Vậy mà bây giờ em đang ở trong lòng anh mà còn gọi tên của anh ấy! Anh biết là em thích anh ấy chứ không thích anh mà!”

Phàn Mặc Dịch đau khổ than thở, nhưng côn ŧᏂịŧ vẫn thọc vào rút ra từng chút một.

Lý Y Y dở khóc dở cười: “Tam thiếu gia anh… Ưm ~… Nếu thực sự tức giận, sao anh còn tiếp tục làm em?”

“Bởi vì anh rất tức giận! Anh muốn dạy dỗ em!” Phàn Mặc Dịch nghiến răng nghiến lợi nói, hắn cầm chân cô vòng qua eo, sau đó côn ŧᏂịŧ lại mạnh mẽ thọc vào rút ra, tiếng nước phụt phụt vang lên.

“A! Tam thiếu gia nhẹ chút, đừng dùng lực nhiều như vậy… Ưm ~” Lý Y Y rêи ɾỉ, nhưng vòng eo lại chủ động bám chặt người hắn, như cổ vũ sự đâm thọc này.

Vòng eo của Phàn Mặc Dịch rất tốt, mỗi lần làʍ t̠ìиɦ với hắn đều kéo dài rất lâu, lần này cũng vậy.

Khi Phàn Mặc Hoàn bước ra khỏi phòng tắm thì anh nhìn thấy Lý Y Y và Phàn Mặc Dịch đang quấn lấy nhau.

Ở nơi mà bọn họ đã triền miên đêm qua, người phụ nữ bị anh làm cho khóc không ngừng giờ đây lại bị đè dưới thân Phàn Mặc Dịch, tiểu huyệt chật hẹp bị côn ŧᏂịŧ đỏ tím hung hăng cọ xát ra vào. Đôi tay cô bíu chặt lấy khăn trải giường, miệng phát ra những tiếng rêи ɾỉ thoải mái.

Đặc biệt là hai bầu ngực rũ xuống, lay động khiến người ta có thể mơ hồ nhìn thấy những dấu vết loang lổ trải rộng. Những dấu vết đó do Phàn Mặc Hàn để lại, cũng có của anh từ tối hôm qua.

Ánh mắt Phàn Mặc Hoàn tối sầm, anh đi đến mép giường, hai tay ôm bầu vυ' xinh đẹp đang đong đưa, lòng bàn tay cọ vào đầṳ ѵú.

“Nhị thiếu gia, anh… A… Tam thiếu gia, anh nhẹ chút, nhẹ thôi…. a!”

Lý Y Y vừa mới ngẩng đầu nhìn anh, Phàn Mặc Dịch ở phía sau cũng điên cuồng làm cô.

Côn ŧᏂịŧ hắn tàn sát trong tiểu huyệt cô mười mấy phút, mỗi lần đi vào đều vừa mạnh vừa sâu, khiến lối vào tê dại từng trận.

Chưa kể Phàn Mặc Dịch còn cố ý phân đua cao thấp với Phàn Mặc Hoàn. Nhìn thấy Phàn Mặc Hoàn tiến gần, hắn càng ra sức đâm thọc, mỗi lần đều làm Lý Y Y phải kêu to.

Cơ thể bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ không thể chịu được, đã vậy Phàn Mặc Hoàn còn ở bên cạnh quan sát, đôi tay từ từ chơi đùa thưởng thức hai vυ' của cô. Lý Y Y không chịu được nhiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, ở trước mặt hai người đàn ông cô lêи đỉиɦ.

“Ừm, Y Y, bên trong em thật chặt, kẹp anh quá thoải mái, anh không nhịn được, anh muốn bắn!”

Lập tức Phàn Mặc Dịch nâng cao giọng, côn ŧᏂịŧ ra vào mãnh liệt thêm mấy chục lần nữa, lúc này mới bắn tinh vào trong tiểu huyệt cô.

Bắn xong, hắn không rút côn ŧᏂịŧ ra mà ôm chặt Lý Y Y hôn lấy hôn để.

Lý Y Y hoàn toàn bị vắt kiệt sức lực.

Cô mệt mỏi dựa vào lòng Phàn Mặc Dịch, cơ thể vẫn còn run rẩy đắm chìm trong cao trào, mí mắt nặng trĩu muốn nhắm lại.

Nhưng mà…

“Không được, em phải dậy, đại thiếu gia còn đang chờ em!”

“Em mệt rồi, hôm nay nghỉ ngơi cho tốt đi!” Phàn Mặc Hoàn ấn cô trở lại.

“Nhưng đại thiếu gia…”

Nhớ đến gương mặt lạnh lùng ngày hôm qua của Phàn Mặc Hàn, Lý Y Y run rẩy.

Phàn Mặc Hoàn đặt một nụ hôn xuống trán cô. “Đừng lo lắng, anh sẽ nói chuyện với anh ấy.”

Chỉ cần nghĩ đến gương mặt khó coi của anh cả sau khi biết được chuyện này, tâm trạng của Phàn Mặc Hoàn vô cùng tốt!