Lý Y Y sớm đã bị người đàn ông này không ngừng nghỉ cuồng mãnh thọc vào rút ra làm cho cả người nhũn ra. Trừ bỏ phát ra vài tiếng mềm mại vô lực, cô căn bản không làm gì được.
Bây giờ cô cũng chỉ có thể để mặc Phàm Mặc Dịch an bài.
Đem mông đẩy lên cao, Phàn Mặc Dịch tức khắc thọc vào rút ra càng thuận tiện, càng hung hăng.
Tư thế này tuy rằng tiến vào đều không sâu bằng chính diện, nhưng lại có thể hưởng thụ được cặp mông mềm mại của cô, điều này mang đến cho hắn một loại kɧoáı ©ảʍ khác. Phàn Mặc Dịch rất nhanh trầm mê trong đó, càng cắm càng dùng sức.
Nghe được âm thanh nhỏ hẹp phát ra từ hai thân thể trong nhà tắm, bụng người đàn ông không ngừng va chạm vào cặp mông mềm như nước, một hồi liền đâm đến ửng hồng toàn bộ cặp mông.
Bởi vì Phàn Mặc Dịch quá mức hưng phấn, tinh hoàn của hắn căng chặt thành hai cái nắm tay nhỏ hình cầu. Tinh hoàn cứng rắn, va chạm không ngừng lên mông Lý Y Y, đôi khi còn cọ xát vào cánh hoa. Âm thanh va chạm cùng thân thể chồng lên nhau, càng thêm vang dội.
Côn ŧᏂịŧ đã bắn quá một lần độ cứng cũng không vì vậy mà yếu thế, hơn nữa sức lực kéo dài càng cao.
Lý Y Y cảm giác được côn ŧᏂịŧ đang không ngừng ra vào bên trong tiểu huyệt cô, không biết hắn đã làm bao nhiêu lần, miệng huyệt từ lúc bắt đầu hơi đau giờ càng thêm tê mỏi, cuối cùng đau đớn dần dần biến mất, chỉ còn lại cảm giác chết lặng, nhưng người đàn ông vẫn bạch bạch bạch thọc vào rút ra, không có dấu hiệu dừng lại.
Hắn bảo trì tư thế này trong bao lâu rồi? Ít nhất nửa giờ đi!
Eo cô đều đã mỏi rã rời.
"Tam thiếu gia, anh không mệt sao?" Lý Y Y không nhịn được hỏi.
"Không mệt!" Phàn Mặc Dịch tinh thần sáng láng lắc đầu, tiếp tục duy trì sức mạnh, ra vào không ngừng.
"Vậy eo anh cũng không mỏi sao?"
Nghe được lời này, Phàn Mặc Dịch lộ ra gương mặt tươi cười. "Lời này xem ra em hỏi đúng người rồi. Từ trước đến nay eo anh vẫn luôn tốt, nhảy một điệu nhảy ba giờ cũng không thành vấn đề!"
Lý Y Y đột nhiên muốn gào khóc.
Sao cô lại quên, người đàn ông này chính là vũ đạo gia! Eo của một vũ đạo gia, người thường có thể so sánh sao?
Nếu nói như vậy, có phải hay không, cô phải giữ tư thế này mãi, cho đến khi hắn cắm thoải mái mới thôi?
Cô sẽ chết mất!
Lý Y Y vội vàng lắc đầu. Cô cắn môi, chủ động quay đầu lại, con ngươi đáng thương tràn ngập hơi nước nhìn về phía người đàn ông "Tam thiếu gia, em mệt mỏi quá, chúng ta đổi tư thế khác được không?"
Tuy rằng hắn cảm thấy tư thế này rất tốt, hắn còn không cắm đủ. Nhưng Phàn Mặc Dịch vẫn không chống đỡ được biểu tình nhu nhược, đáng thương này của cô.
Hắn miễn cưỡng gật đầu, dần dà thả chậm tốc độ, cuối cùng dừng lại, nhưng vẫn không rút côn ŧᏂịŧ ra.
Lý Y Y cũng không trông cậy vào người đàn ông đang tràn đầy thú tính vào thời điểm này có thể thương hoa tiếc ngọc. Thậm chí, vừa rồi cô cũng chỉ thử đề nghị với hắn, hắn có thể nghe cô nói, cô cũng rất cảm động rồi!
Cô vội vàng chủ động đem thân thể di chuyển về phía trước, thoát khỏi sự khống chế của côn ŧᏂịŧ. Sau đó đóng vòi hoa sen, nâng chân xoay người ngồi lên bồn cầu.
Tiếp theo, cô chủ động tách hai chân ra, lộ ra tiểu huyệt đã bị chà đạp đến đáng thương.
Tuy cảm thấy thẹn khi làm điều này, nhưng để sớm xong việc, Lý Y Y vẫn quyết tâm, đôi tay bẻ ra hai chân, chủ động phát ra lời mời: "Được rồi. Tam thiếu gia, anh vào lại lần nữa đi!"
~~~~~~
Ấn sao nha các cô ơi ^^