Cô thử chủ động co rút tiểu huyệt, hút chặt côn ŧᏂịŧ anh, khiến cho người đàn ông suýt chút nữa bắn ra.
Cô hành động là chính xác.
Tiểu huyệt chưa bao giờ bị dị vật xâm nhập vốn dĩ rất chật hẹp, côn ŧᏂịŧ của anh lại thô to, vì thế mỗi lần đi vào đều rất khó khăn. Chỉ đơn giản thọc vào rút ra vài cái đã khiến người đàn ông vô cùng sảng khoái, anh cố gắng lắm mới khống chế được bản thân không bắn.
Nơi này thật sự quá ấm áp và thoải mái, anh muốn đi vào nhiều hơn.
Bây giờ chỉ cần tăng thêm một chút sức lực thôi cũng đã khiến kɧoáı ©ảʍ tăng lên gấp trăm lần!
Vì thế khi Lý Y Y chủ động, sự thoải mái bao quanh côn ŧᏂịŧ gia tăng, một đợt kí©ɧ ŧɧí©ɧ xông thẳng lêи đỉиɦ đầu.
Anh không kìm nén được dùng càng nhiều sức, mạnh mẽ khai phá lối vào chật hẹp.
"Ưm ~ quá nặng, nhẹ một chút... Xin anh..." Lý Y Y mềm oặt người, tiểu huyệt vô thức buộc chặt.
Nhưng người đàn ông này cũng không nhẹ nhàng hơn là mấy!
Anh cắn chặt răng, đâm thọc hơn trăm lần, cuối cùng mới thả lỏng tinh thần, phun ra lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm.
"A, bắn, bắn vào!"
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm áp, nóng bỏng bắn vào trong tiểu huyệt nhạy cảm, Lý Y Y run rẩy, mang theo tiếng khóc nức nở.
"Đáng chết!"
Lúc này người đàn ông mới phát hiện mình chưa rút côn ŧᏂịŧ ra!
Sắc mặt anh trầm xuống, nhanh chóng rời khỏi cơ thể cô.
Không có sự chống đỡ của anh, Lý Y Y dựa vào tường trượt xuống mặt đất. Giữa hai chân chảy ra dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm áp, rất nhanh tụ lại một vũng nhỏ.
Cô vội bò dậy, với lấy vòi hoa sân rửa sạch cái lỗ nhỏ.
Cô vừa móc vừa moi, khó khăn lắm mới lấy hết được chúng ra, lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Tinh thần thoáng thả lỏng một chút, Lý Y Y lại giật mình — có con sói đói vẫn luôn nhìn chằm chằm vào mình!
Cô quay đầu thì bắt gặp ánh mắt thâm trầm của anh.
Sau đó, người đàn ông này đi đến bên cô, anh kéo cà vạt xuống, cởϊ áσ sơ mi, lộ ra l*иg ngực cường tráng.
Khi anh bước tới, côn ŧᏂịŧ dữ tợn giữa hai chân ngẩng đầu bừng bừng khí thế, gân xanh nổi lên, qυყ đầυ đỏ tím đung đưa, dường như đang kêu gào muốn phá hủy hết thảy!
Tiểu huyệt chưa hồi phục lại bắt đầu âm ỉ đau.
Lý Y Y sợ hãi lùi ra sau. "Đại thiếu gia, anh... Tôi..."
"Tôi vẫn còn muốn."
Anh nặng nề phun ra bốn chữ, ấn cô lên tường một lần nữa. Côn ŧᏂịŧ để ở miệng tiểu huyệt, không để ý đến tiếng khóc của cô, đâm thẳng vào.
"Ưʍ... A!"
Chẳng mấy chốc, tiếng va chạm của da thịt truyền tới từ phòng vệ sinh, cùng với tiếng khóc mềm mại, yêu kiều cầu xin của cô gái vang lên.
Nếu có người trong phòng ngủ có thể thấy rõ ràng qua tấm kính mờ trong phòng tắm một cô gái nhỏ xinh bị một người đàn ông cao lớn mạnh mẽ ép vào tường, mặc sức cướp đoạt. Cô gái yếu ớt mở chân ra, thấp giọng nức nở, để côn ŧᏂịŧ thô to muốn làm gì thì làm.
Hình ảnh như vậy kéo dài đến tận khuya.